Thập Niên 70 Xuyên Qua Làm Cá Mặn
Chương 33: Hôn
Nhất Xan Cật Ngũ Oản
09/06/2023
Lúc này Bành Á Quân tâm tình có chút khẩn trương: "Anh Anh, 15 ngày nữa là anh phải quay về quân đội rồi, anh...anh cũng biết thời gian chúng ta xác định chưa lâu, nhưng anh có thể lấy tư cách của một người lính ra thề, cả đời này anh sẽ đối tốt với em, em đồng ý gả cho anh nhé?"
Hạ Lan Anh nhìn người nam nhân dáng vẻ cao lớn, khuôn mặt góc cạnh, ánh mắt kiên định trước mặt mình. Tuy rằng thời gian hai người trở thành đối tượng chưa lâu, nhưng hắn chính là người nam nhân đầu tiên trong cả hai kiếp làm cho cô cảm nhận được sự ngọt ngào khi được người khác yêu thương, biết được mùi vị của tình yêu thực sự là như thế nào. Đôi mắt cô không nhịn được đỏ lên, lệ nóng quanh tròng gật đầu đồng ý.
Bành A Quân sau khi nhận được cái gật đầu của Hạ Lan Anh mới có thể buông xuống tâm tình đang treo lơ lửng, duỗi tay lau nước mắt, sau đó liền cúi đầu xuống hôn cô.
"Thật không hổ danh là nam chính, rất quyết đoán a!" Lâm Lâm nhìn thấy cảnh này liền cảm thán.
Tần Trạch Dương ở bên cạnh nghe thấy lời Lâm Lâm nói, cho rằng cô hâm mộ, vì thế anh không có một chút chần chừ nào, dùng một tay siết eo cô kéo sát lại phía mình, tay còn lại nâng mặt cô lên, cúi đầu áp xuống ánh môi đang hé mở.
Lâm Lâm chợt cảm thấy môi mình truyền đến xúc cảm mềm mại, sau khi phản ứng lại mới biết tình huống gì đang xảy ra, đôi mắt liền mở lớn. Mặt bọn họ dựa vào rất gần, Lâm Lâm thậm chí còn có thể nhìn thấy rõ đôi mắt đen sâu thẳm cùng hàng lông mi dài của anh đang rũ xuống nhìn cô, Lâm Lâm không tự chủ khép lại đôi mắt.
Nụ hôn của anh ban đầu còn có chút trúc trắc chỉ ở ngoài cánh môi cô khẽ mút. Sau đó, tay anh cẩn thận đỡ phía sau gáy cô, đầu lưỡi chầm chậm tách hai hàm răng thăm dò tiến vào trong khoang miệng, nụ hôn mỗi lúc một sâu, Lâm Lâm cảm thấy hô hấp của mình trở nên nóng rực, cô bị anh hôn tới mức đầu óc quay cuồng mất hết hết dưỡng khí, vô lực ngã vào lòng anh. Tần Trạch Dương say sưa cảm nhận hương vị ngọt ngào từ cô, mãi tới khi cảm thấy cô hít thở không thông, anh mới lưu luyến buông ra.
Nhìn đôi mắt của cô vẫn còn mông lung ánh nước, đôi môi ướt át đỏ ửng, Tần Trạch Dương nhịn không được nhẹ nhàng hôn lên hai cái. Tới khi Lâm Lâm hồi phục tinh thần, khuôn mặt liền nóng bừng lên, may mắn giờ đang là thời gian mọi người nghỉ ngơi, bọn họ cũng đang được tán cây che khuất nên cũng không lo lắng bị ai bắt gặp.
"Anh làm gì vậy chứ, đang ở bên ngoài đó." Lâm Lâm hai má ửng hồng khẽ liếc anh.
"Anh tưởng em đang hâm mộ hai người bọn họ." Tần Trạch Dương khóe miệng cong lên nhìn cô trêu chọc.
"Ai hâm mộ chứ, em chỉ tò mò thôi, có anh mới hâm mộ." Lâm Lâm giận dỗi nói.
"Ừ, đúng là anh hâm mộ thật." Tần Trạch Dương ghé sát vào bên tai cô cười khẽ nói.
Cảm nhận được bờ môi anh lại đang mơn trớn lên vành tai của mình, trái tim của Lâm Lâm vừa mới bình ổn lại bắt đầu tăng tốc, cô vội đẩy anh ra, nhìn về phía bờ sông đã không còn bóng dáng nam nữ chính, hai người đi ra khỏi tàng cây trở về thôn.
Ngày hôm sau thôn Nam Khê truyền ra mấy cái tin tức. Tin thứ nhất chính là Lâm Lâm có công tác trong thành, bây giờ đã được coi là công nhân. Có vài nhà trong thôn đều đang hối hận đến xanh ruột, lúc trước thấy Lâm Lâm cái gì cũng không biết, công việc nhà không giỏi, kiếm công điểm cũng không được nhiều, dáng người cũng gầy gò sợ sau này khó sinh con nên không ai có ý định đến mai mối, ai biết mệnh người ta chú định là làm công ăn lương a.
Tin thứ hai là vị hôn phu của Lâm Lâm trở thành giáo viên cấp hai trên huyện. Như vậy thì sau này hai người bọn họ kết hôn đều có công tác riêng, có thể chuyển thẳng lên huyện thành sinh sống, hơn nữa thanh niên trí thức Tần còn mua được cả xe đạp, cả thôn Nam Khê trước đó chỉ có hai chiếc xe đạp là của nhà bí thư chi bộ và đại đội trưởng, bây giờ Tần Trạch Dương chính là người thứ ba. Trước đây thấy Tần Trạch Dương sống rất khiêm tốn, không ngờ gia đình lại có điều kiện như vậy, vừa mua đồng hồ cho con gái Lâm gia, giờ lại mua xe đạp, thật đúng là khiến người khác vừa hâm mộ lại vừa ghen tỵ.
Tin thứ ba đó là con gái nhà họ Hạ muốn cùng Bành Á Quân thôn bên cạnh kết hôn. Bành Á Quân kia cũng là đứa trẻ đáng thương, từ nhỏ đã mất mẹ, cha cưới mẹ kế về liền bị mẹ kế ngược đãi, đến cơm ăn cũng không đủ no, sau khi vừa tròn mười bốn tuổi liền đăng ký đi bộ đội, nghe nói hiện tại đã là đoàn trưởng gì đó, tiền lương một tháng tận mấy chục đồng.
Hạ Lan Anh nhìn người nam nhân dáng vẻ cao lớn, khuôn mặt góc cạnh, ánh mắt kiên định trước mặt mình. Tuy rằng thời gian hai người trở thành đối tượng chưa lâu, nhưng hắn chính là người nam nhân đầu tiên trong cả hai kiếp làm cho cô cảm nhận được sự ngọt ngào khi được người khác yêu thương, biết được mùi vị của tình yêu thực sự là như thế nào. Đôi mắt cô không nhịn được đỏ lên, lệ nóng quanh tròng gật đầu đồng ý.
Bành A Quân sau khi nhận được cái gật đầu của Hạ Lan Anh mới có thể buông xuống tâm tình đang treo lơ lửng, duỗi tay lau nước mắt, sau đó liền cúi đầu xuống hôn cô.
"Thật không hổ danh là nam chính, rất quyết đoán a!" Lâm Lâm nhìn thấy cảnh này liền cảm thán.
Tần Trạch Dương ở bên cạnh nghe thấy lời Lâm Lâm nói, cho rằng cô hâm mộ, vì thế anh không có một chút chần chừ nào, dùng một tay siết eo cô kéo sát lại phía mình, tay còn lại nâng mặt cô lên, cúi đầu áp xuống ánh môi đang hé mở.
Lâm Lâm chợt cảm thấy môi mình truyền đến xúc cảm mềm mại, sau khi phản ứng lại mới biết tình huống gì đang xảy ra, đôi mắt liền mở lớn. Mặt bọn họ dựa vào rất gần, Lâm Lâm thậm chí còn có thể nhìn thấy rõ đôi mắt đen sâu thẳm cùng hàng lông mi dài của anh đang rũ xuống nhìn cô, Lâm Lâm không tự chủ khép lại đôi mắt.
Nụ hôn của anh ban đầu còn có chút trúc trắc chỉ ở ngoài cánh môi cô khẽ mút. Sau đó, tay anh cẩn thận đỡ phía sau gáy cô, đầu lưỡi chầm chậm tách hai hàm răng thăm dò tiến vào trong khoang miệng, nụ hôn mỗi lúc một sâu, Lâm Lâm cảm thấy hô hấp của mình trở nên nóng rực, cô bị anh hôn tới mức đầu óc quay cuồng mất hết hết dưỡng khí, vô lực ngã vào lòng anh. Tần Trạch Dương say sưa cảm nhận hương vị ngọt ngào từ cô, mãi tới khi cảm thấy cô hít thở không thông, anh mới lưu luyến buông ra.
Nhìn đôi mắt của cô vẫn còn mông lung ánh nước, đôi môi ướt át đỏ ửng, Tần Trạch Dương nhịn không được nhẹ nhàng hôn lên hai cái. Tới khi Lâm Lâm hồi phục tinh thần, khuôn mặt liền nóng bừng lên, may mắn giờ đang là thời gian mọi người nghỉ ngơi, bọn họ cũng đang được tán cây che khuất nên cũng không lo lắng bị ai bắt gặp.
"Anh làm gì vậy chứ, đang ở bên ngoài đó." Lâm Lâm hai má ửng hồng khẽ liếc anh.
"Anh tưởng em đang hâm mộ hai người bọn họ." Tần Trạch Dương khóe miệng cong lên nhìn cô trêu chọc.
"Ai hâm mộ chứ, em chỉ tò mò thôi, có anh mới hâm mộ." Lâm Lâm giận dỗi nói.
"Ừ, đúng là anh hâm mộ thật." Tần Trạch Dương ghé sát vào bên tai cô cười khẽ nói.
Cảm nhận được bờ môi anh lại đang mơn trớn lên vành tai của mình, trái tim của Lâm Lâm vừa mới bình ổn lại bắt đầu tăng tốc, cô vội đẩy anh ra, nhìn về phía bờ sông đã không còn bóng dáng nam nữ chính, hai người đi ra khỏi tàng cây trở về thôn.
Ngày hôm sau thôn Nam Khê truyền ra mấy cái tin tức. Tin thứ nhất chính là Lâm Lâm có công tác trong thành, bây giờ đã được coi là công nhân. Có vài nhà trong thôn đều đang hối hận đến xanh ruột, lúc trước thấy Lâm Lâm cái gì cũng không biết, công việc nhà không giỏi, kiếm công điểm cũng không được nhiều, dáng người cũng gầy gò sợ sau này khó sinh con nên không ai có ý định đến mai mối, ai biết mệnh người ta chú định là làm công ăn lương a.
Tin thứ hai là vị hôn phu của Lâm Lâm trở thành giáo viên cấp hai trên huyện. Như vậy thì sau này hai người bọn họ kết hôn đều có công tác riêng, có thể chuyển thẳng lên huyện thành sinh sống, hơn nữa thanh niên trí thức Tần còn mua được cả xe đạp, cả thôn Nam Khê trước đó chỉ có hai chiếc xe đạp là của nhà bí thư chi bộ và đại đội trưởng, bây giờ Tần Trạch Dương chính là người thứ ba. Trước đây thấy Tần Trạch Dương sống rất khiêm tốn, không ngờ gia đình lại có điều kiện như vậy, vừa mua đồng hồ cho con gái Lâm gia, giờ lại mua xe đạp, thật đúng là khiến người khác vừa hâm mộ lại vừa ghen tỵ.
Tin thứ ba đó là con gái nhà họ Hạ muốn cùng Bành Á Quân thôn bên cạnh kết hôn. Bành Á Quân kia cũng là đứa trẻ đáng thương, từ nhỏ đã mất mẹ, cha cưới mẹ kế về liền bị mẹ kế ngược đãi, đến cơm ăn cũng không đủ no, sau khi vừa tròn mười bốn tuổi liền đăng ký đi bộ đội, nghe nói hiện tại đã là đoàn trưởng gì đó, tiền lương một tháng tận mấy chục đồng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.