[Thập Niên 70] Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Mang Song Thai Của Tháo Hán
Chương 10:
Cuồng Dã La Bặc
11/09/2024
Khi nghe hai chữ “mới cưới”, tai anh nóng lên. Phải rồi, dù Vệ Tinh Tinh có thế nào giờ họ cũng là vợ chồng mới cưới.
Giọng Lục Chinh dịu đi: “Tôi sẽ kiếm thịt cho cô ăn.”
Vệ Tinh Tinh quả quyết nói: “Thịt ngon, nhưng cái này cũng ngon!”
Không, không ngon chút nào, cô tự nhủ. Chờ lấy gói hàng xong có tiền, cô sẽ vào thành phố mua thịt, mua bột mì, mua dầu, mua đường ăn cho đã!
Vừa nói xong thì tiếng còi đi làm vang lên. Vệ Tinh Tinh vội vàng nuốt chửng cái bánh ngô, uống thêm ngụm nước lớn, mới thấy bụng dạ ấm áp hơn chút.
Vừa bước ra cửa, Vệ Tinh Tinh đã thấy một cô gái đứng ở đó. Cô mặc một chiếc áo sơ mi hoa xanh trắng, tóc tết hai bím đen xõa trước ngực. Đuôi tóc buộc hai chiếc nơ bướm màu vàng nhạt, gió thổi, dải nơ bay phấp phới.
Vệ Tinh Tinh nghĩ một lúc, đây chắc là nữ chính Lâm Hạ.
Lâm Hạ nhìn thấy cô có chút ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng mỉm cười, “Chị Tinh Tinh, hôm nay chị cũng đi làm à?”
Vệ Tinh Tinh hơi khựng lại, Lâm Hạ đến đợi cô sao?
Trong truyện, lúc đầu Vệ Tinh Tinh và Lâm Hạ thực sự là bạn. Lâm Hạ cũng vì quen Vệ Tinh Tinh mà gặp Cảnh Sâm, sau này cũng phải lòng Cảnh Sâm.
Ban đầu, Cảnh Sâm có chút cảm tình với Vệ Tinh Tinh. Nhưng khi cô phát hiện Lâm Hạ cũng thích Cảnh Sâm, cô liền cuống cuồng và bắt đầu tự huỷ hoại mình, đẩy Cảnh Sâm vào tay Lâm Hạ.
Thật ra khi đọc truyện, Vệ Tinh Tinh không thích nhân vật Lâm Hạ này. Vì Lâm Hạ biết rõ Vệ Tinh Tinh thích Cảnh Sâm, nhưng lại núp dưới danh nghĩa bạn tốt của cô để tiếp cận Cảnh Sâm. Cuối cùng khi Vệ Tinh Tinh phát hiện ra thì họ đã thích nhau từ lâu.
Nói thế nào nhỉ, có người sẽ nói yêu đương tự do, chưa kết hôn thì không sao.
Nhưng Vệ Tinh Tinh luôn nghĩ. Nếu chuyện này xảy ra với cô và bạn thân, cô sẽ không bao giờ tiếp cận người đàn ông mà bạn thân thích. Dù anh ta có là mẫu người lý tưởng của cô.
Đó là vấn đề về đạo đức và quan điểm sống.
Nhưng lúc này, Vệ Tinh Tinh đã tuyệt giao với Lâm Hạ rồi cơ mà? Sao cô ta còn xuất hiện ở đây?
Không biết có phải ảo giác không, cô cảm thấy Lâm Hạ nhìn Lục Chinh mấy lần.
Cô bước lên trước một bước che nửa người Lục Chinh, cũng mỉm cười nói: “Đúng vậy, là đi làm. Cậu cũng đi làm à?”
“À? Đúng vậy, em cũng đi làm.” Lâm Hạ tự nhiên đưa tay vuốt tóc mái, trông dịu dàng lắm.
Lâm Hạ không phải kiểu đại mỹ nhân như Vệ Tinh Tinh, nhưng cô ta dễ thương, dịu dàng, trong làng cũng có nhiều chàng trai thích cô ta.
Vệ Tinh Tinh cảm thấy lạnh sống lưng. Mặc như thế này mà đi làm sao? Cô biết, Lâm Hạ là cục cưng trong nhà, bình thường đừng nói là đi làm, ngay cả việc nhà cũng không phải làm.
Cô quay lại nhìn Lục Chinh, đúng lúc anh cũng đang nhìn cô. Chắc không phải tìm cô đâu, chẳng lẽ là tìm Lục Chinh?
Trong lòng cô cảm thấy hơi khó chịu. Mặc dù cô tự nhủ rằng tất cả chỉ là một mối tình thoáng qua, nhưng Lục Chinh dù sao cũng là người đàn ông đầu tiên của cô.
“Vậy cậu đi lấy dụng cụ ở nhà cậu đi, đứng ở cửa nhà tớ làm gì? Nhà tớ không có dụng cụ của cậu đâu.” Vệ Tinh Tinh bực bội nói.
Giọng Lục Chinh dịu đi: “Tôi sẽ kiếm thịt cho cô ăn.”
Vệ Tinh Tinh quả quyết nói: “Thịt ngon, nhưng cái này cũng ngon!”
Không, không ngon chút nào, cô tự nhủ. Chờ lấy gói hàng xong có tiền, cô sẽ vào thành phố mua thịt, mua bột mì, mua dầu, mua đường ăn cho đã!
Vừa nói xong thì tiếng còi đi làm vang lên. Vệ Tinh Tinh vội vàng nuốt chửng cái bánh ngô, uống thêm ngụm nước lớn, mới thấy bụng dạ ấm áp hơn chút.
Vừa bước ra cửa, Vệ Tinh Tinh đã thấy một cô gái đứng ở đó. Cô mặc một chiếc áo sơ mi hoa xanh trắng, tóc tết hai bím đen xõa trước ngực. Đuôi tóc buộc hai chiếc nơ bướm màu vàng nhạt, gió thổi, dải nơ bay phấp phới.
Vệ Tinh Tinh nghĩ một lúc, đây chắc là nữ chính Lâm Hạ.
Lâm Hạ nhìn thấy cô có chút ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng mỉm cười, “Chị Tinh Tinh, hôm nay chị cũng đi làm à?”
Vệ Tinh Tinh hơi khựng lại, Lâm Hạ đến đợi cô sao?
Trong truyện, lúc đầu Vệ Tinh Tinh và Lâm Hạ thực sự là bạn. Lâm Hạ cũng vì quen Vệ Tinh Tinh mà gặp Cảnh Sâm, sau này cũng phải lòng Cảnh Sâm.
Ban đầu, Cảnh Sâm có chút cảm tình với Vệ Tinh Tinh. Nhưng khi cô phát hiện Lâm Hạ cũng thích Cảnh Sâm, cô liền cuống cuồng và bắt đầu tự huỷ hoại mình, đẩy Cảnh Sâm vào tay Lâm Hạ.
Thật ra khi đọc truyện, Vệ Tinh Tinh không thích nhân vật Lâm Hạ này. Vì Lâm Hạ biết rõ Vệ Tinh Tinh thích Cảnh Sâm, nhưng lại núp dưới danh nghĩa bạn tốt của cô để tiếp cận Cảnh Sâm. Cuối cùng khi Vệ Tinh Tinh phát hiện ra thì họ đã thích nhau từ lâu.
Nói thế nào nhỉ, có người sẽ nói yêu đương tự do, chưa kết hôn thì không sao.
Nhưng Vệ Tinh Tinh luôn nghĩ. Nếu chuyện này xảy ra với cô và bạn thân, cô sẽ không bao giờ tiếp cận người đàn ông mà bạn thân thích. Dù anh ta có là mẫu người lý tưởng của cô.
Đó là vấn đề về đạo đức và quan điểm sống.
Nhưng lúc này, Vệ Tinh Tinh đã tuyệt giao với Lâm Hạ rồi cơ mà? Sao cô ta còn xuất hiện ở đây?
Không biết có phải ảo giác không, cô cảm thấy Lâm Hạ nhìn Lục Chinh mấy lần.
Cô bước lên trước một bước che nửa người Lục Chinh, cũng mỉm cười nói: “Đúng vậy, là đi làm. Cậu cũng đi làm à?”
“À? Đúng vậy, em cũng đi làm.” Lâm Hạ tự nhiên đưa tay vuốt tóc mái, trông dịu dàng lắm.
Lâm Hạ không phải kiểu đại mỹ nhân như Vệ Tinh Tinh, nhưng cô ta dễ thương, dịu dàng, trong làng cũng có nhiều chàng trai thích cô ta.
Vệ Tinh Tinh cảm thấy lạnh sống lưng. Mặc như thế này mà đi làm sao? Cô biết, Lâm Hạ là cục cưng trong nhà, bình thường đừng nói là đi làm, ngay cả việc nhà cũng không phải làm.
Cô quay lại nhìn Lục Chinh, đúng lúc anh cũng đang nhìn cô. Chắc không phải tìm cô đâu, chẳng lẽ là tìm Lục Chinh?
Trong lòng cô cảm thấy hơi khó chịu. Mặc dù cô tự nhủ rằng tất cả chỉ là một mối tình thoáng qua, nhưng Lục Chinh dù sao cũng là người đàn ông đầu tiên của cô.
“Vậy cậu đi lấy dụng cụ ở nhà cậu đi, đứng ở cửa nhà tớ làm gì? Nhà tớ không có dụng cụ của cậu đâu.” Vệ Tinh Tinh bực bội nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.