Thập Niên 80: Cuộc Sống Hàng Ngày Tại Nhà Ngang
Chương 24
Công tử gia
03/05/2023
Ai ngờ chuyện này còn chưa bắt đầu, Vạn Chân Chân đã làm kế hoạch đổ bể.
Sau khi Lý Hồng Mai nói xong, bà ấy lại nhớ tới lời Tiền Tình từng nói là Vạn Chân Chân phàn nàn về mẹ chồng của cô ta. Vì vậy bà ấy đã dặn dò hai người vài câu.
Sắc mặt của Vương Hoa rất bình tĩnh, người ngoài nhìn qua không thể biết được hắn ta đang nghĩ gì. Không ngờ Vạn Chân Chân trâu bò như vậy, mới gả đến đây được hai ngày mà gây ra đủ chuyện thị phi, việc này chưa xong đã lòi ra việc khác.
Sau khi Lí Hồng Mai rời đi, Vương Hoa đóng cửa lại, hắn ta đứng bất động ở cửa.
Bây giờ trong nhà không có người ngoài, nước mắt Vạn Chân Chân lại rơi xuống. Kiếp trước cô ta đã khóc rất nhiều, thậm chí chỉ vì bản thân mình xui xẻo mà có thể khóc cả nửa ngày. Đặc biệt là khi đến nơi làm việc của con gái để tống tiền, cô ta còn có thể khóc thảm thiết để mọi người đồng tình với mình.
Kỹ năng này đã theo cô ta đến kiếp này, cô ta vừa khóc, trong lòng vừa mắng chửi Tiền Tình và Lý Hồng Mai.
"Vương Hoa, anh đừng như vậy nữa mà, là tôi nhất thời hồ đồ. Tại tôi nghĩ đến việc anh và Chu Hạo ở cùng một đội bảo dưỡng, tôi thấy anh ta sắp được thăng chức phó đội trưởng nên mới muốn giúp anh một tay. Anh là con liệt sĩ, đã vậy chuyên môn còn tốt hơn anh ta nhiều. Đội trưởng dựa vào cái gì mà không cho anh đi công tác chứ? Tôi nhất thời bị quỷ ám nên mới nghĩ xấu cho Chu Hạo."
Thấy sắc mặt Vương Hoa đã trở nên khá hơn một chút, Vạn Chân Chân lúc này mới nói tiếp: "Tôi thật sự là vì muốn tốt cho anh, Vương Hoa, tôi không quen nhìn Chu Hạo luôn đứng ở trên đầu anh, Tiền Tình lại ở trước mặt tôi khoe khoang rằng Chu Hạo được nhà máy coi trọng cho nên mới được cử đi công tác, cho nên tôi mới làm như vậy."
Tiếp theo, chính là một trận kể khổ của cô ta, Tiền Tình ghé tai vào vách tường nghe không sót một lời. Cô đã có một cái nhìn sâu sắc về con người của Vạn Chân Chân.
Ghen tị là loại cảm xúc rất dễ lây lan, bản thân Vạn Chân Chân hay có suy nghĩ lệch lạc, giờ lại gặp phải người có ý chí không kiên định như Vương Hoa. Chỉ sợ sau này không chỉ có cô phải cẩn thận Vạn Chân Chân mà Chu Hạo cũng phải cẩn thận Vương Hoa.
Đột nhiên có tiếng gõ cửa, Tiền Tình cũng không để ý tới góc tường, cô nhanh chóng đi mở cửa.
Lý Hồng Mai cười tủm tỉm đứng ở cửa.
"Tôi xuống dưới tầng một mới nhớ ra, đồng chí Tiền, quầy bán kem que của cô không thành vấn đề, ngày mai tới tìm tôi lấy chìa khóa là được."
Trong chuyện này, người chịu thiệt nhất chính là Tiền Tình. Đầu tiên, cô đã bị hàng xóm dọa sợ, tuy lo lắng nhưng vẫn không ngăn cản người đàn ông của mình đi công tác. Bây giờ Chu Hạo đi rồi, ngày mai cũng cũng chưa thể về nhà để gặp mặt cha mẹ vợ. Dù sao căn nhà đó hiện tại cũng bỏ không, bà ấy vẫn có thể tự mình làm chủ để cho cô thuê lại.
Trong lòng Lý Hồng Mai sớm đã có quyết định, vị trí phó đội trưởng đội bảo trì sẽ giao cho người đàn ông của cô, bà ấy sớm đã tán thưởng Chu Hạo, huống chi vợ của anh còn hiểu chuyện như vậy.
Khi về nhà, bà ấy nhất định sẽ nói tốt về Chu Hạo trước mặt người đàn ông của mình. Đợi khi Chu Hạo quay về, sẽ tặng cho anh một tuần nghỉ phép để bù đắp cho cô.
Sau khi Lý Hồng Mai nói xong, bà ấy lại nhớ tới lời Tiền Tình từng nói là Vạn Chân Chân phàn nàn về mẹ chồng của cô ta. Vì vậy bà ấy đã dặn dò hai người vài câu.
Sắc mặt của Vương Hoa rất bình tĩnh, người ngoài nhìn qua không thể biết được hắn ta đang nghĩ gì. Không ngờ Vạn Chân Chân trâu bò như vậy, mới gả đến đây được hai ngày mà gây ra đủ chuyện thị phi, việc này chưa xong đã lòi ra việc khác.
Sau khi Lí Hồng Mai rời đi, Vương Hoa đóng cửa lại, hắn ta đứng bất động ở cửa.
Bây giờ trong nhà không có người ngoài, nước mắt Vạn Chân Chân lại rơi xuống. Kiếp trước cô ta đã khóc rất nhiều, thậm chí chỉ vì bản thân mình xui xẻo mà có thể khóc cả nửa ngày. Đặc biệt là khi đến nơi làm việc của con gái để tống tiền, cô ta còn có thể khóc thảm thiết để mọi người đồng tình với mình.
Kỹ năng này đã theo cô ta đến kiếp này, cô ta vừa khóc, trong lòng vừa mắng chửi Tiền Tình và Lý Hồng Mai.
"Vương Hoa, anh đừng như vậy nữa mà, là tôi nhất thời hồ đồ. Tại tôi nghĩ đến việc anh và Chu Hạo ở cùng một đội bảo dưỡng, tôi thấy anh ta sắp được thăng chức phó đội trưởng nên mới muốn giúp anh một tay. Anh là con liệt sĩ, đã vậy chuyên môn còn tốt hơn anh ta nhiều. Đội trưởng dựa vào cái gì mà không cho anh đi công tác chứ? Tôi nhất thời bị quỷ ám nên mới nghĩ xấu cho Chu Hạo."
Thấy sắc mặt Vương Hoa đã trở nên khá hơn một chút, Vạn Chân Chân lúc này mới nói tiếp: "Tôi thật sự là vì muốn tốt cho anh, Vương Hoa, tôi không quen nhìn Chu Hạo luôn đứng ở trên đầu anh, Tiền Tình lại ở trước mặt tôi khoe khoang rằng Chu Hạo được nhà máy coi trọng cho nên mới được cử đi công tác, cho nên tôi mới làm như vậy."
Tiếp theo, chính là một trận kể khổ của cô ta, Tiền Tình ghé tai vào vách tường nghe không sót một lời. Cô đã có một cái nhìn sâu sắc về con người của Vạn Chân Chân.
Ghen tị là loại cảm xúc rất dễ lây lan, bản thân Vạn Chân Chân hay có suy nghĩ lệch lạc, giờ lại gặp phải người có ý chí không kiên định như Vương Hoa. Chỉ sợ sau này không chỉ có cô phải cẩn thận Vạn Chân Chân mà Chu Hạo cũng phải cẩn thận Vương Hoa.
Đột nhiên có tiếng gõ cửa, Tiền Tình cũng không để ý tới góc tường, cô nhanh chóng đi mở cửa.
Lý Hồng Mai cười tủm tỉm đứng ở cửa.
"Tôi xuống dưới tầng một mới nhớ ra, đồng chí Tiền, quầy bán kem que của cô không thành vấn đề, ngày mai tới tìm tôi lấy chìa khóa là được."
Trong chuyện này, người chịu thiệt nhất chính là Tiền Tình. Đầu tiên, cô đã bị hàng xóm dọa sợ, tuy lo lắng nhưng vẫn không ngăn cản người đàn ông của mình đi công tác. Bây giờ Chu Hạo đi rồi, ngày mai cũng cũng chưa thể về nhà để gặp mặt cha mẹ vợ. Dù sao căn nhà đó hiện tại cũng bỏ không, bà ấy vẫn có thể tự mình làm chủ để cho cô thuê lại.
Trong lòng Lý Hồng Mai sớm đã có quyết định, vị trí phó đội trưởng đội bảo trì sẽ giao cho người đàn ông của cô, bà ấy sớm đã tán thưởng Chu Hạo, huống chi vợ của anh còn hiểu chuyện như vậy.
Khi về nhà, bà ấy nhất định sẽ nói tốt về Chu Hạo trước mặt người đàn ông của mình. Đợi khi Chu Hạo quay về, sẽ tặng cho anh một tuần nghỉ phép để bù đắp cho cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.