[Thập Niên 80] Sĩ Quan Phúc Hắc Đọc Tâm Tôi Sau Khi Thất Thủ
Chương 16: Hủy Hôn 2
Hương Cô Diệp
09/09/2024
Nói xong, Tạ Tiểu Quân không tiện ở lại lâu, anh ta đưa một ánh mắt động viên cho Tô Ý.
Bạch Nhược Lâm thấy anh ta nói giúp Tô Ý, liền lập tức khóc lóc ấm ức: “Chính ủy Vương, tôi bị oan, tôi thật sự không chen chân vào họ, tôi không biết gì về việc đính hôn của họ. Hơn nữa tôi cũng chưa đồng ý với sự theo đuổi của đồng chí Tần, là đồng chí Tô tự mình hiểu lầm."
Tô Ý bật cười: “Vừa nãy ở ngoài trước mặt bao nhiêu người đã nói rõ rồi, giờ lại nói lại từ đầu thì không còn ý nghĩa gì nữa."
Vừa dứt lời, chính ủy Vương không vui nhìn Tô Ý.
Ánh mắt của ông ta dường như không hài lòng với cô, một cô gái từ thôn quê lại đến quân đội gây chuyện ồn ào như vậy.
Hơn nữa còn bị Chu Cận Xuyên - người khó nhằn đó bắt gặp, nếu hôm nay không xử lý tốt, không chỉ gây ảnh hưởng xấu trong quân đội mà ông ta cũng sẽ bị liên lụy.
Thật là ngồi yên mà bị vạ lây.
Dù sao ông ta cũng đã hứa với ba mẹ Bạch Nhược Lâm sẽ bảo vệ cô ta toàn vẹn.
"Đồng chí này, có phải cô đã hiểu lầm không? Đồng chí Bạch là một đồng chí xuất sắc của đoàn văn công, tôi không tin cô ấy sẽ làm chuyện như vậy."
Tô Ý nghe ông ta nói vậy cũng không giận, chậm rãi lật chiếc áo quân đội trong lòng mình.
Chính ủy Vương nhìn thấy, chiếc áo đó chẳng phải của Chu Cận Xuyên sao?
Lẽ nào cô đồng chí từ nông thôn này cũng có hậu thuẫn?
Chính ủy Vương không chắc, liếc nhìn Tô Ý với ánh mắt kỳ lạ.
Chỉ thấy cô cười bình tĩnh: “Chính ủy Vương, dù là lần đầu tiên tôi đến quân đội chúng ta, nhưng nhìn qua là biết ông là một nhân vật cao thượng, không thể thiên vị bất kỳ ai. Chuyện hôm nay rốt cuộc như thế nào, ông có thể cho người điều tra."
Nói xong, cô nhìn Tần Vân Phong và Bạch Nhược Lâm: “Tôi đã nói rồi, tôi không định làm khó hai người, chỉ cần hai người nói rõ ràng, viết cho tôi giấy hủy hôn để tôi về báo cáo với ba mẹ là được."
Chính ủy Vương thấy cô bình thản, còn hai người kia thì lúng túng không dám nhìn thẳng vào ông ta.
Ông ta lập tức hiểu ra vấn đề.
Vì cô có Chu Cận Xuyên làm chỗ dựa, hơn nữa yêu cầu của cô cũng hợp lý, ông ta không cần phải tiếp tục trách cứ.
Sau khi quyết định, chính ủy Vương chỉ đánh tiếng nhắc nhở hai người, cả hai đều đồng ý.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạch Nhược Lâm thấy anh ta nói giúp Tô Ý, liền lập tức khóc lóc ấm ức: “Chính ủy Vương, tôi bị oan, tôi thật sự không chen chân vào họ, tôi không biết gì về việc đính hôn của họ. Hơn nữa tôi cũng chưa đồng ý với sự theo đuổi của đồng chí Tần, là đồng chí Tô tự mình hiểu lầm."
Tô Ý bật cười: “Vừa nãy ở ngoài trước mặt bao nhiêu người đã nói rõ rồi, giờ lại nói lại từ đầu thì không còn ý nghĩa gì nữa."
Vừa dứt lời, chính ủy Vương không vui nhìn Tô Ý.
Ánh mắt của ông ta dường như không hài lòng với cô, một cô gái từ thôn quê lại đến quân đội gây chuyện ồn ào như vậy.
Hơn nữa còn bị Chu Cận Xuyên - người khó nhằn đó bắt gặp, nếu hôm nay không xử lý tốt, không chỉ gây ảnh hưởng xấu trong quân đội mà ông ta cũng sẽ bị liên lụy.
Thật là ngồi yên mà bị vạ lây.
Dù sao ông ta cũng đã hứa với ba mẹ Bạch Nhược Lâm sẽ bảo vệ cô ta toàn vẹn.
"Đồng chí này, có phải cô đã hiểu lầm không? Đồng chí Bạch là một đồng chí xuất sắc của đoàn văn công, tôi không tin cô ấy sẽ làm chuyện như vậy."
Tô Ý nghe ông ta nói vậy cũng không giận, chậm rãi lật chiếc áo quân đội trong lòng mình.
Chính ủy Vương nhìn thấy, chiếc áo đó chẳng phải của Chu Cận Xuyên sao?
Lẽ nào cô đồng chí từ nông thôn này cũng có hậu thuẫn?
Chính ủy Vương không chắc, liếc nhìn Tô Ý với ánh mắt kỳ lạ.
Chỉ thấy cô cười bình tĩnh: “Chính ủy Vương, dù là lần đầu tiên tôi đến quân đội chúng ta, nhưng nhìn qua là biết ông là một nhân vật cao thượng, không thể thiên vị bất kỳ ai. Chuyện hôm nay rốt cuộc như thế nào, ông có thể cho người điều tra."
Nói xong, cô nhìn Tần Vân Phong và Bạch Nhược Lâm: “Tôi đã nói rồi, tôi không định làm khó hai người, chỉ cần hai người nói rõ ràng, viết cho tôi giấy hủy hôn để tôi về báo cáo với ba mẹ là được."
Chính ủy Vương thấy cô bình thản, còn hai người kia thì lúng túng không dám nhìn thẳng vào ông ta.
Ông ta lập tức hiểu ra vấn đề.
Vì cô có Chu Cận Xuyên làm chỗ dựa, hơn nữa yêu cầu của cô cũng hợp lý, ông ta không cần phải tiếp tục trách cứ.
Sau khi quyết định, chính ủy Vương chỉ đánh tiếng nhắc nhở hai người, cả hai đều đồng ý.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.