[Thập Niên 80] Sủng Hôn Tiểu Kiều Thê
Chương 36: Mưa Gió Sắp Đến (2)
Châu Thị
18/12/2022
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Vậy em nói cho anh biết anh phải làm như thế nào em mới có thể để ý đến anh?”
ANh vừa nói vừa hôn vào cánh tay Đồng Giai, Đồng Giai hất tay để anh tránh ra, anh lại huyên hoang quấn lấy cô.
"Ai, anh làm gì vậy, sao lại đáng ghét như vậy..."
Lục Bắc Đình cởi chiếc quần dài ướt sũng để lên trên giường, nửa nằm lên người Đồng Giai, bên tai cô thì thầm: "Dì đã về nhà rồi chứ?"
Đồng Giai không kìm lòng được mà nở nụ cười.
Nhưng mà cô lại nhanh chóng trở mặt, chỉ vì không muốn anh thực hiện được.
“Không có, dì sống ở đây rất vui, dì ấy chuẩn bị ở đây mãi mãi.”
Lục Bắc Đình cắn lên lỗ tai cô, vươn tay thăm dò, lập tức biết cô đang nói dối.
"Anh muốn cho em biết cái giá phải trả của việc nói dối, tội tăng thêm một bậc."
Vừa nói xong, anh bắt đầu hành động.
"Anh thật phiền phức, tránh xa em một chút."
"Khẩu thị tâm phi."
Trong phòng không còn tiếng nói chuyện.
Nhịn ba ngày mới giao lương thực nộp thuế ra, một sớm một chiều tuyệt đối không thể xong, đợi mọi thứ yên tĩnh lại, trong phòng đã tối đen rồi, Đồng Giai ngửi thấy mùi thơm của canh bụng heo ngoài phòng thổi tới, bụng càng thêm đói.
Lục Bắc Đình hôn lên mặt Đồng Giai rồi xuống giường đi vào phòng bếp múc một bát canh lớn, hai người anh một miếng em một ngụm, chẳng mấy chốc đã nhìn thấy đáy bát canh.
*
Trong khoảng thời gian này Tiền Đạt Minh vô cùng tồi tệ, anh ta một mực đợi Đồng Giai theo binh về, nhưng một tuần rồi vẫn không thấy bóng dáng Đồng Giai, thẳng đến lúc khi người mới vào đơn vị mới biết Đồng Giai theo chồng đi theo quân, sau này sẽ không trở về nữa.
“Tôi đã nói rồi, tình cảm vợ chồng nhà người ta tốt lắm.”
"Nghe nói lúc trước Đồng Giai không tới đó là bởi vì Gia Chúc Lâu của chồng cô ấy chưa xây dựng xong. Không sai, ngay khi có chỗ ở, cô ấy lập tức đi theo quân.”
“Công việc tốt như vậy nói không làm, cô ấy thực sự cũng cam lòng.”
"Chồng người ta là sĩ quan, gia đình nhà chồng điều kiện cũng tốt, một công việc mà thôi có gì cần phải để ý.
Trong phòng ăn, hôm nay xảy ra chuyện mới lạ, tất cả mọi người sẽ không tránh khỏi bàn tán của chuyện của Đồng Giai.
Tiền Đạt Minh ngây người nghe, càng nghe càng tức sinh ra một cỗ hận ý với Đồng Giai.
Anh ta một lòng đợi Đồng Giai trở về để kết hôn với cô, trong lòng đã suy tốt cuộc sống sinh hoạt sau hôn nhân của bọn họ.
Sở tài chính có phần chính sách, anh ta kết hôn với Đồng Giai có thể xin một bộ, đến lúc đó, anh ta sẽ mua một tủ sách lớn, trong giá sách chứa đầy sách hai người thích đọc.
Bọn họ có vô số chủ đề chung để nói, sống cùng nhau sẽ không bao giờ nhàm chán, còn có ba mẹ của Đồng Giai, chờ khi bọn họ kết hôn, lập tức trở thành bố mẹ vợ của mình, thậm chí Tiền Đạt Minh đã nghĩ muốn lợi dụng quan hệ của ba mẹ Đồng Giai điều tra, dễ dàng có thành tích để chuyển đến ngành khác.
Đồng Giai theo quân, từ bỏ tình cảm của bọn họ, tất cả kì vọng của anh ta đã thành tro tàn, tình cảm anh ta trao cho cô trở thành một trò đùa.
Khi sự thất vọng này không ngừng tăng lên, tình cảm của Tiền Đạt Minh dành cho Đồng Giai cũng trở nên phức tạp, đã từng thích và lợi dụng, nhưng bây giờ chỉ là sự căm thù và thất vọng, những cảm xúc tiêu cực tích tụ đủ khiến anh ta trông thật kinh tởm.
Anh ta lén nghe địa chỉ đội của Lục Bắc Đình, vốn dĩ địa chỉ này không dễ nghe ngóng, lúc trước Lục Bắc Đình được chuyển từ quân khu điều nhiệm sang bộ đội đặc chủng hiện tại, đây là một bí mật của binh sĩ. Thật trùng hợp, Tưởng Ngọc Lan vừa đi tới bưu điện để gửi đồ cho Đồng Giai, Tiền Minh Đạt bí mật sao chép địa chỉ về nhà, dành cả đêm để viết một bức thư cho Lục Bắc Đình, trong thư viết anh ta tâm đầu ý hợp với Đồng Giai như thế nào, ngắm trăng đi bộ trong rừng nói về lý tưởng sống.
“Vậy em nói cho anh biết anh phải làm như thế nào em mới có thể để ý đến anh?”
ANh vừa nói vừa hôn vào cánh tay Đồng Giai, Đồng Giai hất tay để anh tránh ra, anh lại huyên hoang quấn lấy cô.
"Ai, anh làm gì vậy, sao lại đáng ghét như vậy..."
Lục Bắc Đình cởi chiếc quần dài ướt sũng để lên trên giường, nửa nằm lên người Đồng Giai, bên tai cô thì thầm: "Dì đã về nhà rồi chứ?"
Đồng Giai không kìm lòng được mà nở nụ cười.
Nhưng mà cô lại nhanh chóng trở mặt, chỉ vì không muốn anh thực hiện được.
“Không có, dì sống ở đây rất vui, dì ấy chuẩn bị ở đây mãi mãi.”
Lục Bắc Đình cắn lên lỗ tai cô, vươn tay thăm dò, lập tức biết cô đang nói dối.
"Anh muốn cho em biết cái giá phải trả của việc nói dối, tội tăng thêm một bậc."
Vừa nói xong, anh bắt đầu hành động.
"Anh thật phiền phức, tránh xa em một chút."
"Khẩu thị tâm phi."
Trong phòng không còn tiếng nói chuyện.
Nhịn ba ngày mới giao lương thực nộp thuế ra, một sớm một chiều tuyệt đối không thể xong, đợi mọi thứ yên tĩnh lại, trong phòng đã tối đen rồi, Đồng Giai ngửi thấy mùi thơm của canh bụng heo ngoài phòng thổi tới, bụng càng thêm đói.
Lục Bắc Đình hôn lên mặt Đồng Giai rồi xuống giường đi vào phòng bếp múc một bát canh lớn, hai người anh một miếng em một ngụm, chẳng mấy chốc đã nhìn thấy đáy bát canh.
*
Trong khoảng thời gian này Tiền Đạt Minh vô cùng tồi tệ, anh ta một mực đợi Đồng Giai theo binh về, nhưng một tuần rồi vẫn không thấy bóng dáng Đồng Giai, thẳng đến lúc khi người mới vào đơn vị mới biết Đồng Giai theo chồng đi theo quân, sau này sẽ không trở về nữa.
“Tôi đã nói rồi, tình cảm vợ chồng nhà người ta tốt lắm.”
"Nghe nói lúc trước Đồng Giai không tới đó là bởi vì Gia Chúc Lâu của chồng cô ấy chưa xây dựng xong. Không sai, ngay khi có chỗ ở, cô ấy lập tức đi theo quân.”
“Công việc tốt như vậy nói không làm, cô ấy thực sự cũng cam lòng.”
"Chồng người ta là sĩ quan, gia đình nhà chồng điều kiện cũng tốt, một công việc mà thôi có gì cần phải để ý.
Trong phòng ăn, hôm nay xảy ra chuyện mới lạ, tất cả mọi người sẽ không tránh khỏi bàn tán của chuyện của Đồng Giai.
Tiền Đạt Minh ngây người nghe, càng nghe càng tức sinh ra một cỗ hận ý với Đồng Giai.
Anh ta một lòng đợi Đồng Giai trở về để kết hôn với cô, trong lòng đã suy tốt cuộc sống sinh hoạt sau hôn nhân của bọn họ.
Sở tài chính có phần chính sách, anh ta kết hôn với Đồng Giai có thể xin một bộ, đến lúc đó, anh ta sẽ mua một tủ sách lớn, trong giá sách chứa đầy sách hai người thích đọc.
Bọn họ có vô số chủ đề chung để nói, sống cùng nhau sẽ không bao giờ nhàm chán, còn có ba mẹ của Đồng Giai, chờ khi bọn họ kết hôn, lập tức trở thành bố mẹ vợ của mình, thậm chí Tiền Đạt Minh đã nghĩ muốn lợi dụng quan hệ của ba mẹ Đồng Giai điều tra, dễ dàng có thành tích để chuyển đến ngành khác.
Đồng Giai theo quân, từ bỏ tình cảm của bọn họ, tất cả kì vọng của anh ta đã thành tro tàn, tình cảm anh ta trao cho cô trở thành một trò đùa.
Khi sự thất vọng này không ngừng tăng lên, tình cảm của Tiền Đạt Minh dành cho Đồng Giai cũng trở nên phức tạp, đã từng thích và lợi dụng, nhưng bây giờ chỉ là sự căm thù và thất vọng, những cảm xúc tiêu cực tích tụ đủ khiến anh ta trông thật kinh tởm.
Anh ta lén nghe địa chỉ đội của Lục Bắc Đình, vốn dĩ địa chỉ này không dễ nghe ngóng, lúc trước Lục Bắc Đình được chuyển từ quân khu điều nhiệm sang bộ đội đặc chủng hiện tại, đây là một bí mật của binh sĩ. Thật trùng hợp, Tưởng Ngọc Lan vừa đi tới bưu điện để gửi đồ cho Đồng Giai, Tiền Minh Đạt bí mật sao chép địa chỉ về nhà, dành cả đêm để viết một bức thư cho Lục Bắc Đình, trong thư viết anh ta tâm đầu ý hợp với Đồng Giai như thế nào, ngắm trăng đi bộ trong rừng nói về lý tưởng sống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.