[Thập Niên 80] Thanh Mai Cá Mặn Của Long Hạo Thiên Tái Giá
Chương 2: Chạy Trốn (2)
Thu Lăng
25/12/2023
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mẹ Tiêu nhìn thế nào thì cũng cảm thấy Khương Mộng Dao tốt, Khương Mộng Dao cùng Tiêu Nguy là thanh mai trúc mã mà tình cảm của hai người cũng rất tốt.
Dù sao thì biết gốc biết rễ cũng sẽ tốt hơn bạch phú mỹ giai cấp tư sản.
Mẹ Tiêu cho rằng người nhà bạch phú mỹ bên kia xem thường nhà bọn họ, con của mình không nên đến với bạch phú mỹ kia.
Hơn nữa lúc trước mẹ Tiêu đã đi tìm mẹ Khương, nói muốn tác hợp Tiêu Nguy cùng Khương Mộng Dao.
Hôm nay, vốn cũng là thời gian hai nhà nên bàn bạc chuyện đính hôn.
Ai biết Tiêu Nguy biến mất vào thời điểm này, anh ta để lại một tờ giấy nói muốn xuôi nam, cũng không nói đến chuyện gì khác.
Trong thời gian mấy ngày này, Tiêu Nguy hoàn toàn có thời gian nói với Khương Mộng Dao nói, nhưng mà anh ta lại không nói.
Nếu không phải Khương Mộng Dao đã thức tỉnh trí nhớ của kiếp trước thì có lẽ cô sẽ làm theo nguyên tác, đợi đến khi bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ ép cô phải rời khỏi thành phố vốn đang ở đến các thành phố khác phấn đấu.
Dựa theo kịch bản nguyên tác, cô vẫn sẽ rất thành công như cũ, đợi đến lúc cuộc sống của Long Ngạo Thiên đi xuống, làm ăn thất bại thì cô còn cho Long Ngạo Thiên Tiêu Nguy vay.
Trời ơi!
Khương Mộng Dao chưa từng muốn làm loại cây mơ như vậy, đây tuyệt đối không được.
Cô không phải một con chó xù, không thể xông tới chỉ vì thấy người khác vẫy tay.
“Không phải thằng bé chạy mà là thằng bé đi nghĩ cách kiếm tiềm.”
Mẹ Tiêu nói: "Thằng bé không có ở đây thì hai đứa cũng có thể đính hôn trước, các con...”
“Không cần thiết!” Khương Mộng Dao nói: "Cháu và anh ta không hợp, rõ ràng là anh ta có thể nói từ sớm nhưng mà anh ta lại không làm vậy, anh ta cố ý bỏ lại cháu như vậy, không phải vì muốn mọi người chê cười cháu sao?”
Có lẽ Tiêu Nguy không muốn Khương Mộng Dao bị người khác chê cười, chỉ là anh ta đang trốn tránh thực tế.
Dù sao đây cũng là nam chính trong góc nhìn niên đại văn, nam chính chạy trốn như vậy thì độc giả còn phải vỗ tay khen hay, nói nam chính không bị những khuôn khổ này ép buộc, nói là nữ phụ muốn ở cùng Tiêu Nguy là do nữ phụ lợi dụng thời điểm người ta gặp khó khăn, thừa dịp Tiêu Nguy thi rớt muốn đính hôn cùng Tiêu Nguy cho nên nam chính nên chạy.
Lúc Khương Mộng Dao nhìn thấy bộ tiểu thuyết này thì lúc đầu cô đã cảm thấy có gì đó không đúng, đợi đến đằng sau, cô liền phát hiện mặc dù nam chính không mở hậu cung, nhưng mà có rất nhiều phụ nữ thích nam chính, sau khi tiểu thuyết được tiến hành quá nửa thì anh ta mới xác định đối tượng. mẹ Tiêu lại không muốn Tiêu Nguy kết hôn cùng người nữ kia, hai người lại đứt quãng giày vò một đoạn thời gian.
Sau khi Tiêu Nguy cùng người phụ nữ kia lĩnh chứng kết hôn thì lại có một người phụ nữ gặp chuyện, Tiêu Nguy lại đi giúp đỡ nữ phụ.
Khương Mộng Dao nghĩ đến nội dung bên trong tiểu thuyết thì cô liền cảm thấy mình nực cười.
Mẹ Tiêu nhìn thế nào thì cũng cảm thấy Khương Mộng Dao tốt, Khương Mộng Dao cùng Tiêu Nguy là thanh mai trúc mã mà tình cảm của hai người cũng rất tốt.
Dù sao thì biết gốc biết rễ cũng sẽ tốt hơn bạch phú mỹ giai cấp tư sản.
Mẹ Tiêu cho rằng người nhà bạch phú mỹ bên kia xem thường nhà bọn họ, con của mình không nên đến với bạch phú mỹ kia.
Hơn nữa lúc trước mẹ Tiêu đã đi tìm mẹ Khương, nói muốn tác hợp Tiêu Nguy cùng Khương Mộng Dao.
Hôm nay, vốn cũng là thời gian hai nhà nên bàn bạc chuyện đính hôn.
Ai biết Tiêu Nguy biến mất vào thời điểm này, anh ta để lại một tờ giấy nói muốn xuôi nam, cũng không nói đến chuyện gì khác.
Trong thời gian mấy ngày này, Tiêu Nguy hoàn toàn có thời gian nói với Khương Mộng Dao nói, nhưng mà anh ta lại không nói.
Nếu không phải Khương Mộng Dao đã thức tỉnh trí nhớ của kiếp trước thì có lẽ cô sẽ làm theo nguyên tác, đợi đến khi bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ ép cô phải rời khỏi thành phố vốn đang ở đến các thành phố khác phấn đấu.
Dựa theo kịch bản nguyên tác, cô vẫn sẽ rất thành công như cũ, đợi đến lúc cuộc sống của Long Ngạo Thiên đi xuống, làm ăn thất bại thì cô còn cho Long Ngạo Thiên Tiêu Nguy vay.
Trời ơi!
Khương Mộng Dao chưa từng muốn làm loại cây mơ như vậy, đây tuyệt đối không được.
Cô không phải một con chó xù, không thể xông tới chỉ vì thấy người khác vẫy tay.
“Không phải thằng bé chạy mà là thằng bé đi nghĩ cách kiếm tiềm.”
Mẹ Tiêu nói: "Thằng bé không có ở đây thì hai đứa cũng có thể đính hôn trước, các con...”
“Không cần thiết!” Khương Mộng Dao nói: "Cháu và anh ta không hợp, rõ ràng là anh ta có thể nói từ sớm nhưng mà anh ta lại không làm vậy, anh ta cố ý bỏ lại cháu như vậy, không phải vì muốn mọi người chê cười cháu sao?”
Có lẽ Tiêu Nguy không muốn Khương Mộng Dao bị người khác chê cười, chỉ là anh ta đang trốn tránh thực tế.
Dù sao đây cũng là nam chính trong góc nhìn niên đại văn, nam chính chạy trốn như vậy thì độc giả còn phải vỗ tay khen hay, nói nam chính không bị những khuôn khổ này ép buộc, nói là nữ phụ muốn ở cùng Tiêu Nguy là do nữ phụ lợi dụng thời điểm người ta gặp khó khăn, thừa dịp Tiêu Nguy thi rớt muốn đính hôn cùng Tiêu Nguy cho nên nam chính nên chạy.
Lúc Khương Mộng Dao nhìn thấy bộ tiểu thuyết này thì lúc đầu cô đã cảm thấy có gì đó không đúng, đợi đến đằng sau, cô liền phát hiện mặc dù nam chính không mở hậu cung, nhưng mà có rất nhiều phụ nữ thích nam chính, sau khi tiểu thuyết được tiến hành quá nửa thì anh ta mới xác định đối tượng. mẹ Tiêu lại không muốn Tiêu Nguy kết hôn cùng người nữ kia, hai người lại đứt quãng giày vò một đoạn thời gian.
Sau khi Tiêu Nguy cùng người phụ nữ kia lĩnh chứng kết hôn thì lại có một người phụ nữ gặp chuyện, Tiêu Nguy lại đi giúp đỡ nữ phụ.
Khương Mộng Dao nghĩ đến nội dung bên trong tiểu thuyết thì cô liền cảm thấy mình nực cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.