[Thập Niên 80] Thanh Mai Cá Mặn Của Long Hạo Thiên Tái Giá
Chương 3: Chạy Trốn (3)
Thu Lăng
25/12/2023
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Dựa theo nam chính Tiêu Nguy mà nói, cho tới bây giờ anh ta vẫn chưa từng yêu cây mơ này, anh ta chỉ đối xử với cây mơ này như em gái mà thôi.
“Mộng Dao à, không phải như vậy, thằng bé...”
“Chuyện này coi như xong!” Mẹ Khương lập tức nói: "Dù sao thì nhà chúng tôi cũng không mặt dày để kết thân với nhà mấy người như vậy. Không thể để các người làm chủ khi con trai đi vắng!”
“Bà thông gia à, chuyện này...”
“Đừng gọi tôi là bà thông gia.” Mẹ Khương lạnh lùng: "Tôi không chịu nổi!”
Vốn là mẹ Khương không muốn để con gái mình đến với Tiêu Nguy, con gái của bà là sinh viên, mà tuổi tác cũng không lớn.
Mặc dù con gái của bà đi làm trước rồi đi thi đại học sau, nhưng khi khôi phục kỳ thi tốt nghiệp trung học, ban đầu quyết định cả học sinh cấp hai cũng có thể tham gia kỳ thi cho nên Khương Mộng Dao đã tham gia kì thi từ lúc đó.
Sau khi Khương Mộng Dao tốt nghiệp sơ trung liền đến nhà máy công tác, vào niên đại đặc thù cho nên cũng rất nhiều không như bọn họ nghĩ.
Sau khi Khương Mộng Dao vào nhà máy thì cô còn đi học cấp 3, đợi đến khi khôi phục kì thi trung học thì Khương Mộng Dao vẫn còn nhỏ, cô làm việc ở nhà máy hai năm rồi kỳ thi đại học được khôi phục.
Không phải lãnh đạo nào của nhà máy cũng thả người đi thi đại học, nhưng mà Khương Mộng Dao biểu hiện tốt mà nhà họ Khương cũng có một chút quan hệ với nhà máy.
Đương nhiên là sau đó Khương Mộng Dao thuận lợi tham gia thi đại học, còn thi đậu đại học trọng điểm.
Phải biết trước đây có rất nhiều người không cảm thấy Khương Mộng Dao có thể thi vào trường đại học tốt nhất, vì vậy sau khi Khương Mộng Dao thì vào đại học hàng đầu thì mọi người đều bất ngờ.
Sau khi Khương Mộng Dao tốt nghiệp thì lại trở về nhà máy làm việc, điều này khiến lãnh đạo xưởng đều rất hài lòng, nói cô trở về tham gia xây dựng nhà máy.
Bởi vậy càng có nhiều người ưa thích Khương Mộng Dao, cũng có nhiều người muốn cưới Khương Mộng Dao.
Hết lần này tới lần khác Khương Mộng Dao cảm thấy Tiêu Nguy không tệ, Tiêu Nguy có thể chịu khổ có thể làm việc, bọn họ còn là thanh mai trúc mã, vì vậy sau này sẽ không xuất hiện vấn đề gì lớn.
Ai biết lại xảy ra chuyện như vậy, cũng may Khương Mộng Dao đã biết là chuyện gì xảy ra.
“Dì à.” Khương Mộng Dao nhìn về phía mẹ Tiêu: "Chuyện giữa cháu và Tiêu Nguy coi như xong, cháu và anh ta không có duyên phận.”
“Các cháu có duyên phận, thằng bé...”
“Không có duyên phận.” Khương Mộng Dao lắc đầu: "Dù sao thì anh ta cũng ỷ vào chuyện mình là ngựa tre của cháu, ỷ vào chuyện cháu có mấy phần tình nghĩa với anh ta, mà anh ta cũng chưa nói với cháu câu nào mà đã chạy đi. Có phải là anh ta cảm thấy cháu có thể chờ anh ta, có phải là nghĩ cháu có thể giúp đỡ mọi người khi anh ta không có ở nhà không? Nói cho mọi người biết, không thể nào!”
Khương Mộng Dao không muốn làm trâu làm ngựa cho nhà nam chính, không muốn vô tư kính dâng.
Dựa theo nam chính Tiêu Nguy mà nói, cho tới bây giờ anh ta vẫn chưa từng yêu cây mơ này, anh ta chỉ đối xử với cây mơ này như em gái mà thôi.
“Mộng Dao à, không phải như vậy, thằng bé...”
“Chuyện này coi như xong!” Mẹ Khương lập tức nói: "Dù sao thì nhà chúng tôi cũng không mặt dày để kết thân với nhà mấy người như vậy. Không thể để các người làm chủ khi con trai đi vắng!”
“Bà thông gia à, chuyện này...”
“Đừng gọi tôi là bà thông gia.” Mẹ Khương lạnh lùng: "Tôi không chịu nổi!”
Vốn là mẹ Khương không muốn để con gái mình đến với Tiêu Nguy, con gái của bà là sinh viên, mà tuổi tác cũng không lớn.
Mặc dù con gái của bà đi làm trước rồi đi thi đại học sau, nhưng khi khôi phục kỳ thi tốt nghiệp trung học, ban đầu quyết định cả học sinh cấp hai cũng có thể tham gia kỳ thi cho nên Khương Mộng Dao đã tham gia kì thi từ lúc đó.
Sau khi Khương Mộng Dao tốt nghiệp sơ trung liền đến nhà máy công tác, vào niên đại đặc thù cho nên cũng rất nhiều không như bọn họ nghĩ.
Sau khi Khương Mộng Dao vào nhà máy thì cô còn đi học cấp 3, đợi đến khi khôi phục kì thi trung học thì Khương Mộng Dao vẫn còn nhỏ, cô làm việc ở nhà máy hai năm rồi kỳ thi đại học được khôi phục.
Không phải lãnh đạo nào của nhà máy cũng thả người đi thi đại học, nhưng mà Khương Mộng Dao biểu hiện tốt mà nhà họ Khương cũng có một chút quan hệ với nhà máy.
Đương nhiên là sau đó Khương Mộng Dao thuận lợi tham gia thi đại học, còn thi đậu đại học trọng điểm.
Phải biết trước đây có rất nhiều người không cảm thấy Khương Mộng Dao có thể thi vào trường đại học tốt nhất, vì vậy sau khi Khương Mộng Dao thì vào đại học hàng đầu thì mọi người đều bất ngờ.
Sau khi Khương Mộng Dao tốt nghiệp thì lại trở về nhà máy làm việc, điều này khiến lãnh đạo xưởng đều rất hài lòng, nói cô trở về tham gia xây dựng nhà máy.
Bởi vậy càng có nhiều người ưa thích Khương Mộng Dao, cũng có nhiều người muốn cưới Khương Mộng Dao.
Hết lần này tới lần khác Khương Mộng Dao cảm thấy Tiêu Nguy không tệ, Tiêu Nguy có thể chịu khổ có thể làm việc, bọn họ còn là thanh mai trúc mã, vì vậy sau này sẽ không xuất hiện vấn đề gì lớn.
Ai biết lại xảy ra chuyện như vậy, cũng may Khương Mộng Dao đã biết là chuyện gì xảy ra.
“Dì à.” Khương Mộng Dao nhìn về phía mẹ Tiêu: "Chuyện giữa cháu và Tiêu Nguy coi như xong, cháu và anh ta không có duyên phận.”
“Các cháu có duyên phận, thằng bé...”
“Không có duyên phận.” Khương Mộng Dao lắc đầu: "Dù sao thì anh ta cũng ỷ vào chuyện mình là ngựa tre của cháu, ỷ vào chuyện cháu có mấy phần tình nghĩa với anh ta, mà anh ta cũng chưa nói với cháu câu nào mà đã chạy đi. Có phải là anh ta cảm thấy cháu có thể chờ anh ta, có phải là nghĩ cháu có thể giúp đỡ mọi người khi anh ta không có ở nhà không? Nói cho mọi người biết, không thể nào!”
Khương Mộng Dao không muốn làm trâu làm ngựa cho nhà nam chính, không muốn vô tư kính dâng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.