[Thập Niên 80] Thanh Mai Cá Mặn Của Long Hạo Thiên Tái Giá
Chương 7: Chiến Đấu 3
Thu Lăng
02/08/2024
Khương Mộng Dao nhớ đến hành động trước đây của bản thân mình, cô liền cảm thấy chán ghét. Nếu không có ký ức kiếp trước, cô sẽ không biết những chuyện này nên cô rất dễ dàng đi theo nguyên tác ban đầu. Cô đối xử với mẹ Tiêu và Tiêu Hồng Diệp không tệ, nhưng bọn họ sau lưng cô không nhất định sẽ nói tốt về cô.
"Cô..." Tiêu Hồng Diệp trợn tròn mắt nhìn Khương Mộng Dao. Đây có phải là Khương Mộng Dao mà cô ta biết không? Từ khi nào Khương Mộng Dao có thể nói chuyện như vậy với cô ta? Trước đây cô ta từng nhìn thấy Khương Mộng Dao tức giận người khác: “Sao cô lại trở thành người thế này?”
"Tôi vẫn luôn là người như vậy." Khương Mộng Dao nói: "Trước kia vì nể mặt Tiêu Nguy nên mới cho chị chút sắc mặt tốt. Hiện tại, Tiêu Nguy lại đem tôi làm trò cười trong mắt mọi người, làm trò cười sau khi ăn cơm của mọi người, tôi có cần thiết phải đối xử tốt với các người như vậy nữa không? Các người cho rằng tôi không thể buông tay em trai chị sao? Đừng có nằm mơ nữa, hành tinh này vẫn tiếp tục quay như vậy cho dù thiếu đi một người!”
Mẹ Khương vốn lo lắng rằng sau này con gái bà ấy sẽ nhớ nhung đến Tiêu Nguy, nhưng bà ấy lại cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy con gái mình oán giận Tiêu Hồng Diệp như vậy. Mẹ Khương không sợ con gái bà ấy đắc tội với tất cả mọi người trong nhà họ Tiêu, tốt nhất là con gái cứ hung hăng ngược bọn bọ, khiến bọn họ không dám tới trước mặt con gái bà ấy nữa.
"Nếu không thì chúng ta để mọi người phân tích đúng sai, Là mẹ con đến nhà chúng tôi trước, nói muốn Mộng Dao nhà chúng tôi đính hôn với em trai con. Chúng tôi đã chọn ngày đến nhà của các người, nhưng kết quả thì sao, em trai con đã bỏ chạy. Làm sao? Còn muốn trách con gái dì không tốt?” mẹ Khương nói: “Con gái của dì dù thế nào đi chăng nữa cũng tốt hơn em trai con. Bộ dáng con gái của dì trông đẹp hơn, trẻ tuổi hơn em trai con, có bằng cấp cao hơn em trai con, em trai của con có thứ gì? Chỉ bằng nói thằng bé chỉ là đàn ông có ba cái chân thôi à?”
Mẹ Khương là một người tương đối đanh đá, sao bà ấy có thể để mấy người này bắt nạt con gái mình được?
"Mấy người…"
"Nếu như tôi là chị, tốt nhất nên trở về gặp mẹ chị đi." Khương Mộng Dao nói: "Trước tiên đi tìm hiểu tình huống, sau đó mới nói chuyện. Chị cái gì cũng không biết, cứ vậy mà nói, có phải chị sợ người khác không biết ngay từ đầu chị đã không thích tôi?”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Cô..." Tiêu Hồng Diệp trợn tròn mắt nhìn Khương Mộng Dao. Đây có phải là Khương Mộng Dao mà cô ta biết không? Từ khi nào Khương Mộng Dao có thể nói chuyện như vậy với cô ta? Trước đây cô ta từng nhìn thấy Khương Mộng Dao tức giận người khác: “Sao cô lại trở thành người thế này?”
"Tôi vẫn luôn là người như vậy." Khương Mộng Dao nói: "Trước kia vì nể mặt Tiêu Nguy nên mới cho chị chút sắc mặt tốt. Hiện tại, Tiêu Nguy lại đem tôi làm trò cười trong mắt mọi người, làm trò cười sau khi ăn cơm của mọi người, tôi có cần thiết phải đối xử tốt với các người như vậy nữa không? Các người cho rằng tôi không thể buông tay em trai chị sao? Đừng có nằm mơ nữa, hành tinh này vẫn tiếp tục quay như vậy cho dù thiếu đi một người!”
Mẹ Khương vốn lo lắng rằng sau này con gái bà ấy sẽ nhớ nhung đến Tiêu Nguy, nhưng bà ấy lại cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy con gái mình oán giận Tiêu Hồng Diệp như vậy. Mẹ Khương không sợ con gái bà ấy đắc tội với tất cả mọi người trong nhà họ Tiêu, tốt nhất là con gái cứ hung hăng ngược bọn bọ, khiến bọn họ không dám tới trước mặt con gái bà ấy nữa.
"Nếu không thì chúng ta để mọi người phân tích đúng sai, Là mẹ con đến nhà chúng tôi trước, nói muốn Mộng Dao nhà chúng tôi đính hôn với em trai con. Chúng tôi đã chọn ngày đến nhà của các người, nhưng kết quả thì sao, em trai con đã bỏ chạy. Làm sao? Còn muốn trách con gái dì không tốt?” mẹ Khương nói: “Con gái của dì dù thế nào đi chăng nữa cũng tốt hơn em trai con. Bộ dáng con gái của dì trông đẹp hơn, trẻ tuổi hơn em trai con, có bằng cấp cao hơn em trai con, em trai của con có thứ gì? Chỉ bằng nói thằng bé chỉ là đàn ông có ba cái chân thôi à?”
Mẹ Khương là một người tương đối đanh đá, sao bà ấy có thể để mấy người này bắt nạt con gái mình được?
"Mấy người…"
"Nếu như tôi là chị, tốt nhất nên trở về gặp mẹ chị đi." Khương Mộng Dao nói: "Trước tiên đi tìm hiểu tình huống, sau đó mới nói chuyện. Chị cái gì cũng không biết, cứ vậy mà nói, có phải chị sợ người khác không biết ngay từ đầu chị đã không thích tôi?”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.