[Thập Niên 80] Thanh Mai Cá Mặn Của Long Hạo Thiên Tái Giá
Chương 11: Lòng Tự Trọng 2
Thu Lăng
02/08/2024
“Như đã nói, anh Tiêu, không phải mẹ anh muốn anh đính hôn với Mộng Dao sao?” Bành Dũng nói: “Mộng Dao xinh đẹp như vậy, cô ấy là mỹ nhân trong nhà máy của bọn họ, lại còn tốt nghiệp đại học, anh chạy đi làm gì."
“Chính vì như vậy cho nên tôi mới phải đi.” Tiêu Nguy nói: “Cậu cảm thấy tôi xứng với cô ấy sao?”
"Nhưng không phải cô ấy rất thích anh sao? Gia đình cô ấy cũng đồng ý rồi."
“Cậu muốn tôi làm một tên mặt trắng, không có địa vị từ nay về sau dựa dẫm vào cô ấy à?” Tiêu Nguy cũng có lòng tự trọng của anh ấy. Anh ấy và chị cả anh ấy đều nhất trí về điểm này.
Tiêu Nguy biết Khương Mộng Dao từ trước đến giờ chưa bao giờ là người yếu đuối. Khi ở trước mặt anh ấy, cô kiếm được nhiều tiền, xinh đẹp lại tài giỏi, có phải cô cho rằng gả cho anh ấy chính là bố thí bản thân mình không? sao? Cô có phải sẽ coi thường anh ấy không?
“Tôi luôn coi cô ấy như em gái hàng xóm thôi, tốt nhất không nên phá hư tình nghĩa này.” Tiêu Nguy nói.
“Anh không nói với cô ấy là anh sẽ đi về phương nam sao.” Bành Dũng nói.
“Không có.” Tiêu Nguy nói: “Không cần thiết.”
“Nếu anh nói cho cô ấy biết, có lẽ cô ấy sẽ cầm một ít tiền đưa cho.” Bành Dũng nói: “Tôi nghe người ta nói cô ấy tiết kiệm được rất nhiều tiền. Sau khi tốt nghiệp cấp hai, cô ấy đã thi đậu vào công xưởng. Sau hơn hai năm công tác, cô ấy có dịp sơ yếu lí lịch thi vào trường đại học, tôi nghe nói cô ấy còn viết văn để kiếm tiền khi còn học đại học, cô ấy đặc biệt lợi hại.”
Bành Dũng biết Khương Mộng Dao, nhưng anh ấy không rõ cụ thể về các chi tiết. Anh ấy không thể chạy đến trước mặt Khương Mộng Dao rồi hỏi cô kiếm được bao nhiêu tiền. Thật sự không thực tế. Anh ấy chỉ biết qua những lời người khác nói.
"Đó là tiền của cô ấy, không phải của tôi." Tiêu Nguy nghĩ về lời nói mà mẹ anh ấy đã nói với anh ấy.
Khi đó Tiêu Nguy còn đang ở thủ đô, mẹ Tiêu thì thầm vào tai anh ấy nhắc nhở.
“Mộng Dao có bằng tốt nghiệp, có thể kiếm tiền. Sau này nếu có con, cứ để con bé bỏ tiền ra nuôi.”
"Nhà Mộng Dao không phải gia đình trọng nam khinh nữ, bọn họ đối với con bé rất tốt, có lẽ sau này bọn họ có thể trợ cấp cho con nhiều hơn."
"Con kém hơn một chút, nhưng con bé thích con. Vậy không phải con kém, mà là con bé đang vội vàng với chúng ta hơn."
…
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Chính vì như vậy cho nên tôi mới phải đi.” Tiêu Nguy nói: “Cậu cảm thấy tôi xứng với cô ấy sao?”
"Nhưng không phải cô ấy rất thích anh sao? Gia đình cô ấy cũng đồng ý rồi."
“Cậu muốn tôi làm một tên mặt trắng, không có địa vị từ nay về sau dựa dẫm vào cô ấy à?” Tiêu Nguy cũng có lòng tự trọng của anh ấy. Anh ấy và chị cả anh ấy đều nhất trí về điểm này.
Tiêu Nguy biết Khương Mộng Dao từ trước đến giờ chưa bao giờ là người yếu đuối. Khi ở trước mặt anh ấy, cô kiếm được nhiều tiền, xinh đẹp lại tài giỏi, có phải cô cho rằng gả cho anh ấy chính là bố thí bản thân mình không? sao? Cô có phải sẽ coi thường anh ấy không?
“Tôi luôn coi cô ấy như em gái hàng xóm thôi, tốt nhất không nên phá hư tình nghĩa này.” Tiêu Nguy nói.
“Anh không nói với cô ấy là anh sẽ đi về phương nam sao.” Bành Dũng nói.
“Không có.” Tiêu Nguy nói: “Không cần thiết.”
“Nếu anh nói cho cô ấy biết, có lẽ cô ấy sẽ cầm một ít tiền đưa cho.” Bành Dũng nói: “Tôi nghe người ta nói cô ấy tiết kiệm được rất nhiều tiền. Sau khi tốt nghiệp cấp hai, cô ấy đã thi đậu vào công xưởng. Sau hơn hai năm công tác, cô ấy có dịp sơ yếu lí lịch thi vào trường đại học, tôi nghe nói cô ấy còn viết văn để kiếm tiền khi còn học đại học, cô ấy đặc biệt lợi hại.”
Bành Dũng biết Khương Mộng Dao, nhưng anh ấy không rõ cụ thể về các chi tiết. Anh ấy không thể chạy đến trước mặt Khương Mộng Dao rồi hỏi cô kiếm được bao nhiêu tiền. Thật sự không thực tế. Anh ấy chỉ biết qua những lời người khác nói.
"Đó là tiền của cô ấy, không phải của tôi." Tiêu Nguy nghĩ về lời nói mà mẹ anh ấy đã nói với anh ấy.
Khi đó Tiêu Nguy còn đang ở thủ đô, mẹ Tiêu thì thầm vào tai anh ấy nhắc nhở.
“Mộng Dao có bằng tốt nghiệp, có thể kiếm tiền. Sau này nếu có con, cứ để con bé bỏ tiền ra nuôi.”
"Nhà Mộng Dao không phải gia đình trọng nam khinh nữ, bọn họ đối với con bé rất tốt, có lẽ sau này bọn họ có thể trợ cấp cho con nhiều hơn."
"Con kém hơn một chút, nhưng con bé thích con. Vậy không phải con kém, mà là con bé đang vội vàng với chúng ta hơn."
…
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.