Thập Niên 80: Trở Về Năm 1983 Làm Phú Hào

Chương 9: Tới tìm Hồ Hán

Ái Cật Can Thiêu Hồng Ngư Đích Lâu Ảnh

16/03/2024

Đợi khoảng hai tiếng, rất nhanh đã đến 9 giờ tối, cửa sắt vang lên tiếng cọt kẹt, sau đó có hai bóng người lắc lư bước vào.

Người đàn ông cao hơn cúi người xuống, nghe lời người đàn ông thấp hơn rồi chậm rãi đi về phía sân.

Giọng nói của cuộc trò chuyện nhỏ đến mức khi hai người đi đến gần, Chu Vu Phong vẫn chỉ nghe được tiếng huyên náo của những hộ gia đình xung quanh chứ không nghe thấy bọn họ đang nói gì.

Mà hai người này chính là Hồ Hán và con trai ông ta, Hồ Tiểu Sơn.

Đối với Hồ Tiểu Sơn, Chu Vu Phong sao có thể không biết, họ đã từng là bạn học cùng lớp cao trung. Mặc dù cả hai đều không thi lên đại học, nhưng trước mắt Hồ Tiểu Sơn đã ký hợp đồng với Nhà máy thép Lâm Thủy, chuyện đi làm cũng chỉ là sớm hay muộn mà thôi.

"Cha, cha đi chậm lại một chút. Không biết bóng đèn ở hành lang này đã bị kẻ trộm nào lấy mất, tối quá con không nhìn thấy được đường."

Hồ Tiểu Sơn vịn cánh tay Hồ Hán, cau mày chửi rủa một câu, chậm rãi đi về phía bậc cầu thang, không chú ý tới Chu Vu Phong đang ngồi xổm ở bức tường bên cạnh.

"Xin chào!"

Chu Vũ Phong bỗng nhiên hô một tiếng, đứng dậy khỏi bức tường gạch, tiến tới phía sau Hồ Hán và Hồ Tiểu Sơn.

"Ai đó?"

Hồ Hán giật mình vội vàng quay lại hỏi, thanh âm có chút hoảng loạn.

"Cậu là ai?"



Hồ Tiểu Sơn cũng bị dọa mà kinh hô một tiếng, tay nắm chặt cánh tay Hồ Hán, hướng phía sau lùi lại một bước.

“Ồ, là tôi đây, Chu Vu Phong, hai người đừng hoảng hốt.”

Chu Vu Phong có chút hài hước nói.

"Chu Vu Phong?"

Hồ Hán nghiến răng hỏi lại. Nỗi sợ hãi vừa trào dâng trong lòng lập tức biến mất, ông ta tiến lên một bước, hùng hổ dọa người nhích lại gần, hiển nhiên là không có đem Chu Vu Phong để vào mắt.

Hồ Hán có kiểu tóc Địa Trung Hải, ông ta ngẩng đầu nương theo ánh trăng mà nhìn thấy rõ khuôn mặt của Chu Vu Phong, liền lộ ra nụ cười khinh thường.

"Mày có bệnh à, sao lại đột nhiên xông ra như vậy."

Sau khi biết là Chu Vu Phong, Hồ Tiểu Sơn cũng tức giận mắng chửi, dùng sức đẩy Chu Vu Phong một cái rất mạnh.

Hành động bất ngờ này khiến Chu Vu Phong lùi lại vài bước, loạng choạng suýt ngã xuống đất.

"Chu Vũ Phong, cậu tới đây làm gì?"

Hồ Hán từ hành lang tối đi ra, cau mày hỏi Chu Vu Phong.



Nhìn khuôn mặt tròn trịa đầy thịt cùng nửa đầu trên bóng loáng tiến lại gần, trong miệng có mùi hôi của thuốc lá, xen lẫn mùi rượu, xộc thẳng vào khoang mũi Chu Vu Phong.

Chu Vu Phong nắm chặt nắm đấm, ánh mắt sắc lạnh lóe lên trong giây lát rồi rất nhanh biến mất, anh rất muốn đấm vào khuôn mặt đầy thịt này của Hồ Hán nhưng bây giờ phải cố gắng kiềm chế.

Sau khi thu lại cảm xúc, Chu Vu Phong mới chậm rãi thả lỏng nắm đấm, trên mặt nở nụ cười.

“Chú Hồ, thật ra hôm nay cháu tới đây là để nhờ chú một chuyện.”

Chu Vu Phong cố gắng nói nhẹ nhàng nhất có thể để trông bớt đi vẻ cứng nhắc và thiếu tự nhiên.

"A? Haha."

Hồ Hán cười giễu cợt.

"Cậu nói cậu đến đây để nhờ tôi một chuyện?"

"Vâng."

Chu Vũ Phong gật đầu nói tiếp:

"Chú Hồ, là thế này. Chuyện xảy ra với bố mẹ cháu trước đây, quả thực là do thao tác sai phạm của họ nên mới gây ra hậu quả nghiêm trọng như vậy. Em gái Vu Na của cháu cũng chỉ là quá đau lòng, tiểu hài tử tuổi còn nhỏ nên dễ mất bình tĩnh, luôn đến gây phiền phức cho chú, cháu đến đây chủ yếu là để nói lời xin lỗi với chú."

"Ồ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Trở Về Năm 1983 Làm Phú Hào

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook