Thập Niên 90: Tôi Kết Hôn Với Người Giàu Nhất
Chương 19:
Nguyên Nguyệt Nguyệt Bán
05/08/2023
Bà Lý vỗ về phía cánh tay ông: "Tới khi nào còn nói những lời lạnh lùng này. Hữu Lương, con nói con xem, biết rõ con có vợ con còn ở cùng người phụ nữ khác còn có thể tốt đẹp được à? Sự thông minh trong kinh doanh đâu? Lại còn có một đứa con. Bây giờ người ta muốn con cưới người ta, không cưới sẽ tố cáo con đùa giỡn lưu manh. Lần này con nên thành thật đi.”
Chuyện ngươi tình ta nguyện náo loạn đến cục công an cũng vô dụng. Lý Hữu Lương không lo lắng. Anh ta lo lắng liên lụy đến Lâm Vân Hương.
Trước kia Lý Hữu Lương cảm thấy chuyện lời đưa tới cửa không chiếm thì là đồ ngu. Gần đây nghĩ phải làm thế nào để thoát khỏi cô ta, Lý Hữu Lương mới tra được cha của người phụ nữ kia đang ở phòng giáo dục, quan không lớn, nhưng đối phó với Lâm Vân Hương là đủ rồi.
Công việc của Lâm Vân Hương ông ta không phá được, nhưng không gian đụng tay đụng chân rất lớn, ví dụ như điều đến khu làm cách nhà mấy chục dặm. Nếu bị Lâm Vân Hương biết, còn không hận chết anh ta.
Bà Lý nóng nảy: "Con đừng không nói lời nào. Vân Hương và Tiểu Bắc thì sao?”
Đúng như Lâm Vân Hương dự đoán, bà Lý không hài lòng với cô con dâu này. Nhưng con trai thích thì có biện pháp gì khác đâu. Người còn chưa cưới vào cửa đã uy hiếp bọn họ không được tỏ thái độ không hài lòng, phải đối xử với cô thật tốt. Bao nhiêu năm trôi qua, nuôi mèo, nuôi chó cũng sẽ có tình cảm.
Công việc Lâm Vân Hương bận rộn, Tiểu Bắc chưa được uống sữa mấy ngày, hai vợ chồng già dùng sữa bột cho cháu ăn từng chút một.
Lý Hữu Lương khi còn bé gia đình không giàu có, hai vợ chồng già phải làm việc, không có tiền, không có thời gian thương con. Sau khi Tiểu Bắc sinh ra, hai vợ chồng già cái gì cũng có, hận không thể xem cháu trai là tròng mắt mà yêu thương.
So với người thứ ba và đứa nhỏ chưa sinh ra, tâm lý của bà Lý tất nhiên thiên về mẹ con Lâm Vân Hương.
Lý Hữu Lương tràn đầy hy vọng nhìn hai vợ chồng già, hy vọng nhị lão cho anh ta một chủ ý.
Bà Lý thăm dò hỏi bạn già: "Tôi nói chuyện với Vân Hương?”
Ông Lý không đồng ý: "Vân Hương đang tức giận, khuyên con bé chỉ sẽ làm con bé tức giận hơn. Năm trước nó muốn ly hôn, Hữu Lương đã lấy giấy ly hôn với nó, con bé không tức giận nữa. Nếu không phải con không quản được ——" Ông ấy ngại mất mặt, "Trong trường muốn thứ gì cũng không có gì, mau đưa cho con bé!”
Lý Hữu Lương đứng dậy lại dừng lại.
Cha Lý hét lên: “Con còn không muốn đi?”
"Không. Mới ngày mùng 2 Tết, cô ấy đi tới trường học làm gì?” Lý Hữu Lương nhìn về phía hai vợ chồng già, không xác định hỏi, "Những người Lâm gia bắt nạt cô ấy và Tiểu Bắc?”
Hai vợ chồng già thấy phiền người Lâm gia. Nghe vậy hoảng hốt đứng dậy, không phải không có khả năng này.
Lý Hữu Lương cầm chìa khóa xe chạy ra ngoài, ông Lý gọi anh ta lại: "Chăn!”
Mẹ Lý phục hồi tinh thần: "Đúng, đúng, ăn dùng, ký túc xá muốn gì cũng không có, trời lạnh như vậy, con bé và Tiểu Bắc sống thế nào.”
Lý Hữu Lương đi vào phòng ngủ, thu dọn đồ vật trong mà Lâm Vân Hương yêu cầu trong điện thoại. Ông Lý tìm nồi cơm điện, bà Lý lấy bánh bao sủi cảo, lại lấy sữa, trái cây và các vật khác.
Ba người nhanh tay nhanh chân, trong chốc lát thu thập ra một đống, không để ý lung tung chướng mắt, đầu óc rối loạn nhét hết vào trong xe.
Lý gia cách trường trung học Lâm Vân Hương làm việc không xa lắm, nhưng phải băng qua đường. Vì thế hơn mười phút đã đến trước cổng trường.
Năm mới, Lâm Vân Hương không ở nhà chồng cũng không đến nhà mẹ đẻ, bác trai độc thân mở cửa cho anh ta vào rồi hỏi: "Hai vợ chồng cãi nhau à?”
Lúc mấu chốt này nói gì cũng không có ai tin.
Lý Hữu Lương lúng túng cười cười.
"Vân Hương dẫn Tiểu Bắc đi ra ngoài rồi." Lý Hữu Lương xuống xe cho bác trai một điếu thuốc, bác trai nhận lấy điếu thuốc tốt bụng nói cho anh ta biết, "Tiểu Bắc muốn ăn hamburger khoai tây chiên. Hai mẹ con đi xe buýt đến cửa hàng rồi.”
Lý Hữu Lương nói cảm ơn rồi trở lại xe.
Bác trai tò mò khi tết đến Lý Hữu Lương bị vợ quản nghiêm lại dám cãi nhau với Lâm Vân Hương: "Vì sao vậy?”
"Chỉ chút chuyện nhỏ." Lý Hữu Lương không đợi ông ấy hỏi lại đã lái xe đi vào trong.
Trong ký túc xá của Lâm Vân Hương không có thứ gì đáng giá, ngày thường chìa khóa cũng chỉ để trong khe cửa sổ. Lý Hữu Lương đến cửa ký túc xá, nhìn chung quanh không thấy người, mở khe cửa sổ, lấy chìa khóa ra mở cửa.
Sợ bỏ lỡ Lâm Vân Hương, Lý Hữu Lương không đi tới cửa hàng tìm bọn họ. Nồi điện được bỏ đầy nước, cắm điện, chờ hai mẹ con về rửa tay rửa mặt rồi uống.
Nước còn chưa sôi, Lâm Vân Hương và Tiểu Bắc đã về.
Tiểu Bắc đã nửa tháng không gặp Lý Hữu Lương, thoạt nhìn thấy anh ta thì vừa sợ vừa mừng: "Ba ơi!" Hét lên nhào tới. Bỗng nhiên nhớ tới ba mẹ đã ly hôn, quay đầu lại rất bất an nhìn Lâm Vân Hương.
Lâm Vân Hương không muốn gặp Lý Hữu Lương, nhưng nhiều người thương con tốt hơn thêm nhiều kẻ thù: "Mẹ không phải đã nói với con, mẹ và ba ly hôn, anh ta cũng là ba của con.”
Tiểu Bắc yên tâm ôm lấy anh ta. Lý Hữu Lương áy náy nói với cô: "Anh xin lỗi.”
Chuyện ngươi tình ta nguyện náo loạn đến cục công an cũng vô dụng. Lý Hữu Lương không lo lắng. Anh ta lo lắng liên lụy đến Lâm Vân Hương.
Trước kia Lý Hữu Lương cảm thấy chuyện lời đưa tới cửa không chiếm thì là đồ ngu. Gần đây nghĩ phải làm thế nào để thoát khỏi cô ta, Lý Hữu Lương mới tra được cha của người phụ nữ kia đang ở phòng giáo dục, quan không lớn, nhưng đối phó với Lâm Vân Hương là đủ rồi.
Công việc của Lâm Vân Hương ông ta không phá được, nhưng không gian đụng tay đụng chân rất lớn, ví dụ như điều đến khu làm cách nhà mấy chục dặm. Nếu bị Lâm Vân Hương biết, còn không hận chết anh ta.
Bà Lý nóng nảy: "Con đừng không nói lời nào. Vân Hương và Tiểu Bắc thì sao?”
Đúng như Lâm Vân Hương dự đoán, bà Lý không hài lòng với cô con dâu này. Nhưng con trai thích thì có biện pháp gì khác đâu. Người còn chưa cưới vào cửa đã uy hiếp bọn họ không được tỏ thái độ không hài lòng, phải đối xử với cô thật tốt. Bao nhiêu năm trôi qua, nuôi mèo, nuôi chó cũng sẽ có tình cảm.
Công việc Lâm Vân Hương bận rộn, Tiểu Bắc chưa được uống sữa mấy ngày, hai vợ chồng già dùng sữa bột cho cháu ăn từng chút một.
Lý Hữu Lương khi còn bé gia đình không giàu có, hai vợ chồng già phải làm việc, không có tiền, không có thời gian thương con. Sau khi Tiểu Bắc sinh ra, hai vợ chồng già cái gì cũng có, hận không thể xem cháu trai là tròng mắt mà yêu thương.
So với người thứ ba và đứa nhỏ chưa sinh ra, tâm lý của bà Lý tất nhiên thiên về mẹ con Lâm Vân Hương.
Lý Hữu Lương tràn đầy hy vọng nhìn hai vợ chồng già, hy vọng nhị lão cho anh ta một chủ ý.
Bà Lý thăm dò hỏi bạn già: "Tôi nói chuyện với Vân Hương?”
Ông Lý không đồng ý: "Vân Hương đang tức giận, khuyên con bé chỉ sẽ làm con bé tức giận hơn. Năm trước nó muốn ly hôn, Hữu Lương đã lấy giấy ly hôn với nó, con bé không tức giận nữa. Nếu không phải con không quản được ——" Ông ấy ngại mất mặt, "Trong trường muốn thứ gì cũng không có gì, mau đưa cho con bé!”
Lý Hữu Lương đứng dậy lại dừng lại.
Cha Lý hét lên: “Con còn không muốn đi?”
"Không. Mới ngày mùng 2 Tết, cô ấy đi tới trường học làm gì?” Lý Hữu Lương nhìn về phía hai vợ chồng già, không xác định hỏi, "Những người Lâm gia bắt nạt cô ấy và Tiểu Bắc?”
Hai vợ chồng già thấy phiền người Lâm gia. Nghe vậy hoảng hốt đứng dậy, không phải không có khả năng này.
Lý Hữu Lương cầm chìa khóa xe chạy ra ngoài, ông Lý gọi anh ta lại: "Chăn!”
Mẹ Lý phục hồi tinh thần: "Đúng, đúng, ăn dùng, ký túc xá muốn gì cũng không có, trời lạnh như vậy, con bé và Tiểu Bắc sống thế nào.”
Lý Hữu Lương đi vào phòng ngủ, thu dọn đồ vật trong mà Lâm Vân Hương yêu cầu trong điện thoại. Ông Lý tìm nồi cơm điện, bà Lý lấy bánh bao sủi cảo, lại lấy sữa, trái cây và các vật khác.
Ba người nhanh tay nhanh chân, trong chốc lát thu thập ra một đống, không để ý lung tung chướng mắt, đầu óc rối loạn nhét hết vào trong xe.
Lý gia cách trường trung học Lâm Vân Hương làm việc không xa lắm, nhưng phải băng qua đường. Vì thế hơn mười phút đã đến trước cổng trường.
Năm mới, Lâm Vân Hương không ở nhà chồng cũng không đến nhà mẹ đẻ, bác trai độc thân mở cửa cho anh ta vào rồi hỏi: "Hai vợ chồng cãi nhau à?”
Lúc mấu chốt này nói gì cũng không có ai tin.
Lý Hữu Lương lúng túng cười cười.
"Vân Hương dẫn Tiểu Bắc đi ra ngoài rồi." Lý Hữu Lương xuống xe cho bác trai một điếu thuốc, bác trai nhận lấy điếu thuốc tốt bụng nói cho anh ta biết, "Tiểu Bắc muốn ăn hamburger khoai tây chiên. Hai mẹ con đi xe buýt đến cửa hàng rồi.”
Lý Hữu Lương nói cảm ơn rồi trở lại xe.
Bác trai tò mò khi tết đến Lý Hữu Lương bị vợ quản nghiêm lại dám cãi nhau với Lâm Vân Hương: "Vì sao vậy?”
"Chỉ chút chuyện nhỏ." Lý Hữu Lương không đợi ông ấy hỏi lại đã lái xe đi vào trong.
Trong ký túc xá của Lâm Vân Hương không có thứ gì đáng giá, ngày thường chìa khóa cũng chỉ để trong khe cửa sổ. Lý Hữu Lương đến cửa ký túc xá, nhìn chung quanh không thấy người, mở khe cửa sổ, lấy chìa khóa ra mở cửa.
Sợ bỏ lỡ Lâm Vân Hương, Lý Hữu Lương không đi tới cửa hàng tìm bọn họ. Nồi điện được bỏ đầy nước, cắm điện, chờ hai mẹ con về rửa tay rửa mặt rồi uống.
Nước còn chưa sôi, Lâm Vân Hương và Tiểu Bắc đã về.
Tiểu Bắc đã nửa tháng không gặp Lý Hữu Lương, thoạt nhìn thấy anh ta thì vừa sợ vừa mừng: "Ba ơi!" Hét lên nhào tới. Bỗng nhiên nhớ tới ba mẹ đã ly hôn, quay đầu lại rất bất an nhìn Lâm Vân Hương.
Lâm Vân Hương không muốn gặp Lý Hữu Lương, nhưng nhiều người thương con tốt hơn thêm nhiều kẻ thù: "Mẹ không phải đã nói với con, mẹ và ba ly hôn, anh ta cũng là ba của con.”
Tiểu Bắc yên tâm ôm lấy anh ta. Lý Hữu Lương áy náy nói với cô: "Anh xin lỗi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.