Thập Thế Luân Hồi Chi Thương Hải Trường Ca
Chương 138: Phiên ngoại chi hiện đại (1)
Thập Thế
30/05/2017
Chuyện của Lư Tỉnh Trần và An Sâm đã định rồi, liền khẩn cấp báo cáo cho người thân.
Trình Quảng Lâm và Lư Tỉnh Thế đã sớm biết trong lòng, Lư Anh Thành bởi vì trước đó đã được Trình Quảng Lâm ‘tiêm dự phòng’, vì vậy khi nghe đến tin tức này cũng không quá giật mình, không nói gì cả nhưng cuối cùng cũng đồng ý.
Mấy người bạn thân của Lư Tỉnh Trần đều thất kinh. Tạ Thiệu Minh và Dương Tĩnh An còn đang đi quay ngoại cảnh ở châu Âu, sau khi nghe nói thì phản ứng đầu tiên là chúc mừng, phản ứng tiếp theo là ước ao. Không nghĩ tới Lư Tỉnh Trần là thẳng nam nhất trong bốn người lại là người đầu tiên bị bẻ cong. Nhưng như vậy cũng cho Tạ Thiệu Minh hy vọng, con đường theo đuổi Dương Tĩnh An cũng không quá xa vời.
Phản ứng của Trình Thiếu Hoa và Kiều Chính Kỳ khoa trương hơn. Trình Thiếu Hoa vốn là một người nam nữ không ngại, cũng không có gì dị nghị với việc Lư Tỉnh Trần chọn bạn trai, nhưng khiến cậu ta giật mình chính là đối tượng lại là tinh anh băng sơn An Sâm kia. Cậu nghĩ thế nào cũng không ra gương mặt luôn nghiêm trang lạnh như băng của An Sâm rốt cuộc là có sức quyến rũ như thế nào, lại có thể bẻ cong được Lư Tỉnh Trần.
Khiến cho người ta kinh ngạc là Kiều Chính Kỳ lại có chút chán ghét. Trước đây cậu ta chưa từng chơi đùa với đàn ông, đối với việc này cũng không có thành kiến gì, nhưng nghe nói Lư Tỉnh Trần dự định chính thức xác định với An Sâm, lại khiến cho cậu ta có chút khó tiếp nhận. Mỗi lần họp mặt nhìn thấy An Sâm, vẻ mặt cậu ta đều rất miễn cưỡng. Nhưng dù sao cũng phải nói, chuyện của Lư Tỉnh Trần và An Sâm vẫn được mọi người biết đến. Lư Tỉnh Trần đã khẩn cấp bắt tay vào việc chuẩn bị kết hôn.
Việc này tiến triển quá nhanh, mọi người liền bận tíu tít, Lư Tỉnh Trần còn nghĩ là quá chậm. Anh không muốn ở trong nhà lớn của nhà họ Lư, làm chút chuyện với An Sâm cũng không được tiện, đặc biệt là bác Trần luôn xuất quỷ nhập thần, anh trai anh cũng là một cái bóng đèn siêu lớn, liền giật dây An Sâm cùng chuyển đến căn hộ mà An Sâm mua ở trong thành phố.
An Sâm trêu chọc:
“Anh muốn làm đến ở rể em không có ý kiến. Nhưng chuyển ra khỏi nhà họ Lư, anh có phải hay không nên nói chuyện trước với bác trai bác gái trước?”
“Cái gì mà bác trai bác gái, phải gọi cha mẹ.”
An Sâm hiếm có một lần đỏ mặt lên, nói:
“Còn chưa đến lúc đâu.”
Lư Tỉnh Trần cười ha ha nói:
“Nếu như em xấu hổ, hiện tại chúng ta có thể đi đăng ký.”
Hiện tại xã hội tiến bộ, trong nước vào mười năm trước đã tiếp nhận hôn nhân đồng tính, vả lại hiện tại đàn ông cũng có khả năng sinh con. Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà cha Lư mẹ Lư khoan dung với lựa chọn của Lư Tỉnh Trần.
An Sâm cũng không cố cãi, gật đầu nói:
“Em thì lúc nào cũng được.”
Cậu vừa nói như thế, Lư Tỉnh Trần liền thực sự động lòng, lập tức thu thập chứng từ cần thiết, kéo An Sâm đi đăng ký.
Trên đường An Sâm nhịn không được khẽ nói:
“Liệu có nên tính một ngày hoàng đạo không?”
Lư Tỉnh cười nhạt nói:
“Em đây là mê tín.”
An Sâm hừ một tiếng, chế giễu nói:
“Có những chuyện không thể không tin đâu!”
Lư Tĩnh Trần ngẫm nghĩ, việc này thật đúng là không thể nói rõ được, lập tức dừng xe lấy điện thoại di động ra, lên mạng tra hoàng lịch, khiến cho An Sâm ở bên cạnh cười đến đau bụng.
Cũng may là ông thời có mắt, ngày hôm nay quả thật không tệ, thích hợp đón dâu. Lư Tỉnh Trần cực kỳ vui mừng, cũng không chờ được nữa, cuối cùng kéo người trong lòng đi đăng ký.
Cầm chứng nhận kết hôn rồi, hai người đều có chút vui sướng đến choáng váng. An Sâm nói:
“Vậy là kết hôn rồi.”
Lư Tỉnh Trần:
“Vẫn cảm thấy không quá chân thực.”
An Sâm:
“Bởi vì còn chưa bày tiệc đi?”
Lư Tỉnh Trần vuốt cằm nhớ lại:
“Anh nhớ rõ đời trước khi chúng ta đại hôn là bày tiệc ba ngày ba đêm, đại tiệc thiên hạ, lễ nghi long trọng mà.”
An Sâm nói:
“Thực ra chỉ cần có thể ở cùng với anh, đời này không làm được nhiều chuyện cũng không sao. Nhưng gia nghiệp của nhà họ Lư anh lớn, hay là vẫn nên tổ chức hôn lễ đi. Anh có phải là nên quay về bàn bạc với bác trai bác gái không?”
Lư Tỉnh Trần nghiêm mặt nói:
“Gọi cha mẹ.”
An Sâm khụ một tiếng, sắc mặt đỏ hồng:
“Chờ gặp được rồi, em tự nhiên sẽ gọi.”
Lư Tỉnh Trần cười hắc hắc nói:
“Vậy lúc nào thì em dẫn anh đi Canada gặp mẹ vợ đây?”
An Sâm nghĩ thầm anh gọi cũng quá tự nhiên rồi đấy, ngoài miệng thì trả lời:
“Mẹ em đã tái giá, để hôm nào em gọi điện thoại, lúc có thời gian cùng đi thăm bà.”
Lư Tỉnh Trần cười tủm tỉm gật đầu.
Chuyện bọn họ đăng ký kết hôn trong chốc lát thì làm đến vui vẻ thoải mái, sau đó lại bị mắng cho máu chó đầy đầu.
Trình Quảng Lâm nghe nói việc này, hận không thể lập tức bay về, ở trong điện thoại dạy dỗ Lư Tỉnh Trần chừng hơn hai tiếng, quay đi quay lại cũng chỉ nói anh quá vô ý, không sớm nói cho người lớn biết một tiếng, cũng không cẩn thận chọn một ngày, quá không hiểu chuyện vân vân.
Lư Tỉnh Trần mặt mày khổ sở bị mẹ dạy dỗ xong, lại bị Lư Tỉnh Thế đánh cho một trận!
“Chết tiệt! Em cũng đã là người kết hôn thành gia rồi, anh có thể đừng bạo lực như thế nữa hay không?”
Lư Tỉnh Trần giơ chân chạy phía trước, Lư Tỉnh Thế cầm thắt lưng đuổi theo anh ở phía sau.
“Em đứng lại đó cho anh! Lá gan em càng lúc càng lớn rồi! Chuyện kết hôn lớn như thế cũng có thể tự tính toán à? Đăng ký tùy tiện như vậy được sao?! Không nói một câu đã chạy đi đăng ký, em cho anh là người chết à!”
“Anh không phải là luôn rất thích An Sâm à? Sau này bắt cậu ấy về làm dâu nhà chúng ta, anh cũng tiết kiệm được chút tâm tư đấy! Thực ra trong lòng anh đang vụng trộm nghĩ cái gì thế? Không phải chỉ là không nói gì với anh sao? Cha cũng chưa nói gì, anh là anh cả nổi bão cái gì chứ!?”
Lư Tỉnh Thế mắng:
“Anh không nổi bão em sẽ không biết còn anh là anh trai em! Cái thằng khốn kiếp không tim không phổi này, đứng lại cho anh!”
Lư Tỉnh Trần biết anh trai thực ra cũng là vì muốn tốt cho anh, đã từng nhắc qua một câu là nếu kết hôn thì trước tiên phải đi làm công chứng tài sản trước khi cưới đã, cũng không phải là đề phòng An Sâm hay gì đó, chỉ là đây là lệ cũ của gia tộc. Lư Tỉnh Thế cũng là sợ hai người nhỡ như tương lai không yêu nhau nữa, chia tay, lại khiến cho gia đình không yên. Thế nhưng Lư Tỉnh Trần sẽ không có tâm tư đi công chứng tài sản với An Sâm, bởi vậy vội vã kéo cậu đi đăng ký.
Lư Tỉnh Thế vốn là người đầu tiên giơ hai tay tán thành chuyện của hai người bọn họ, nhưng chính bởi vì coi trong bọn họ, mới rất tức giận chuyện Lư Tỉnh Trần kết hôn sau lưng mình.
An Sâm nghe thấy tiếng động chạy đến, Lư Tỉnh Trần nhanh chóng trốn phía sau cậu, kêu lên:
“Anh à, nể mặt em dâu anh đừng tính toán với em nữa mà?”
Trong lòng An Sâm thầm hận: Anh mới là em dâu ấy!
Cậu thầm nhéo Lư Tỉnh Trần một cái, cười nói với Lư Tỉnh Thế:
“Sư huynh, Tỉnh Trần chọc giận khiến anh không vui? Em dạy dỗ anh ấy thay anh!”
Lư Tỉnh Thế cũng sẽ không nổi giận với An Sâm, ném thắt lưng trong tay đi, lạnh nhạt nói:
“Không có gì. Đã lâu không rèn luyện, muốn hoạt động chân tay một chút.”
Khóe miệng Lư Tỉnh Trần co rút.
“Em biết vì sao sư huynh tức giận. Chuyện này cả hai chúng em đều có trách nhiệm, không nói chuyện với người lớn trước, quả thực là quá lỗ mãng. Sư huynh đừng tức giận nữa, hôn lễ anh muốn sắp xếp thế nào cũng được, chúng em đều nghe lời anh.”
Lư Tỉnh Thế cười:
“An Sâm, đừng gọi sư huynh nữa, gọi anh thôi. Đi, uống một Ly, vừa lúc bàn bạc xem nên tổ chức hôn lễ cho hai người thế nào.”
An Sâm sóng vai Lư Tỉnh Trần đi đến, cười nói:
“Được. Anh lấy hết mấy chai rượu ngon anh vẫn luôn cất kỹ ra đi, em nhìn mà đã thèm thật lâu.”
Lư Tỉnh Thế hào phóng nói:
“Cho em tùy chọn.”
Lư Tỉnh Trần ở phía sau lệ rơi đầy mặt. Người đang quay lưng về phía mình và vợ mình này thật sự là anh ruột của anh sao? Là anh ruột sao? Ông anh này của anh bình thường có rượu ngon đều không cho anh chạm vào dù chỉ một chút, hiện tại lại cho An Sâm tùy chọn, đối xử thế này cũng quá khác biệt đi!!!
Trình Quảng Lâm và Lư Tỉnh Thế đã sớm biết trong lòng, Lư Anh Thành bởi vì trước đó đã được Trình Quảng Lâm ‘tiêm dự phòng’, vì vậy khi nghe đến tin tức này cũng không quá giật mình, không nói gì cả nhưng cuối cùng cũng đồng ý.
Mấy người bạn thân của Lư Tỉnh Trần đều thất kinh. Tạ Thiệu Minh và Dương Tĩnh An còn đang đi quay ngoại cảnh ở châu Âu, sau khi nghe nói thì phản ứng đầu tiên là chúc mừng, phản ứng tiếp theo là ước ao. Không nghĩ tới Lư Tỉnh Trần là thẳng nam nhất trong bốn người lại là người đầu tiên bị bẻ cong. Nhưng như vậy cũng cho Tạ Thiệu Minh hy vọng, con đường theo đuổi Dương Tĩnh An cũng không quá xa vời.
Phản ứng của Trình Thiếu Hoa và Kiều Chính Kỳ khoa trương hơn. Trình Thiếu Hoa vốn là một người nam nữ không ngại, cũng không có gì dị nghị với việc Lư Tỉnh Trần chọn bạn trai, nhưng khiến cậu ta giật mình chính là đối tượng lại là tinh anh băng sơn An Sâm kia. Cậu nghĩ thế nào cũng không ra gương mặt luôn nghiêm trang lạnh như băng của An Sâm rốt cuộc là có sức quyến rũ như thế nào, lại có thể bẻ cong được Lư Tỉnh Trần.
Khiến cho người ta kinh ngạc là Kiều Chính Kỳ lại có chút chán ghét. Trước đây cậu ta chưa từng chơi đùa với đàn ông, đối với việc này cũng không có thành kiến gì, nhưng nghe nói Lư Tỉnh Trần dự định chính thức xác định với An Sâm, lại khiến cho cậu ta có chút khó tiếp nhận. Mỗi lần họp mặt nhìn thấy An Sâm, vẻ mặt cậu ta đều rất miễn cưỡng. Nhưng dù sao cũng phải nói, chuyện của Lư Tỉnh Trần và An Sâm vẫn được mọi người biết đến. Lư Tỉnh Trần đã khẩn cấp bắt tay vào việc chuẩn bị kết hôn.
Việc này tiến triển quá nhanh, mọi người liền bận tíu tít, Lư Tỉnh Trần còn nghĩ là quá chậm. Anh không muốn ở trong nhà lớn của nhà họ Lư, làm chút chuyện với An Sâm cũng không được tiện, đặc biệt là bác Trần luôn xuất quỷ nhập thần, anh trai anh cũng là một cái bóng đèn siêu lớn, liền giật dây An Sâm cùng chuyển đến căn hộ mà An Sâm mua ở trong thành phố.
An Sâm trêu chọc:
“Anh muốn làm đến ở rể em không có ý kiến. Nhưng chuyển ra khỏi nhà họ Lư, anh có phải hay không nên nói chuyện trước với bác trai bác gái trước?”
“Cái gì mà bác trai bác gái, phải gọi cha mẹ.”
An Sâm hiếm có một lần đỏ mặt lên, nói:
“Còn chưa đến lúc đâu.”
Lư Tỉnh Trần cười ha ha nói:
“Nếu như em xấu hổ, hiện tại chúng ta có thể đi đăng ký.”
Hiện tại xã hội tiến bộ, trong nước vào mười năm trước đã tiếp nhận hôn nhân đồng tính, vả lại hiện tại đàn ông cũng có khả năng sinh con. Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà cha Lư mẹ Lư khoan dung với lựa chọn của Lư Tỉnh Trần.
An Sâm cũng không cố cãi, gật đầu nói:
“Em thì lúc nào cũng được.”
Cậu vừa nói như thế, Lư Tỉnh Trần liền thực sự động lòng, lập tức thu thập chứng từ cần thiết, kéo An Sâm đi đăng ký.
Trên đường An Sâm nhịn không được khẽ nói:
“Liệu có nên tính một ngày hoàng đạo không?”
Lư Tỉnh cười nhạt nói:
“Em đây là mê tín.”
An Sâm hừ một tiếng, chế giễu nói:
“Có những chuyện không thể không tin đâu!”
Lư Tĩnh Trần ngẫm nghĩ, việc này thật đúng là không thể nói rõ được, lập tức dừng xe lấy điện thoại di động ra, lên mạng tra hoàng lịch, khiến cho An Sâm ở bên cạnh cười đến đau bụng.
Cũng may là ông thời có mắt, ngày hôm nay quả thật không tệ, thích hợp đón dâu. Lư Tỉnh Trần cực kỳ vui mừng, cũng không chờ được nữa, cuối cùng kéo người trong lòng đi đăng ký.
Cầm chứng nhận kết hôn rồi, hai người đều có chút vui sướng đến choáng váng. An Sâm nói:
“Vậy là kết hôn rồi.”
Lư Tỉnh Trần:
“Vẫn cảm thấy không quá chân thực.”
An Sâm:
“Bởi vì còn chưa bày tiệc đi?”
Lư Tỉnh Trần vuốt cằm nhớ lại:
“Anh nhớ rõ đời trước khi chúng ta đại hôn là bày tiệc ba ngày ba đêm, đại tiệc thiên hạ, lễ nghi long trọng mà.”
An Sâm nói:
“Thực ra chỉ cần có thể ở cùng với anh, đời này không làm được nhiều chuyện cũng không sao. Nhưng gia nghiệp của nhà họ Lư anh lớn, hay là vẫn nên tổ chức hôn lễ đi. Anh có phải là nên quay về bàn bạc với bác trai bác gái không?”
Lư Tỉnh Trần nghiêm mặt nói:
“Gọi cha mẹ.”
An Sâm khụ một tiếng, sắc mặt đỏ hồng:
“Chờ gặp được rồi, em tự nhiên sẽ gọi.”
Lư Tỉnh Trần cười hắc hắc nói:
“Vậy lúc nào thì em dẫn anh đi Canada gặp mẹ vợ đây?”
An Sâm nghĩ thầm anh gọi cũng quá tự nhiên rồi đấy, ngoài miệng thì trả lời:
“Mẹ em đã tái giá, để hôm nào em gọi điện thoại, lúc có thời gian cùng đi thăm bà.”
Lư Tỉnh Trần cười tủm tỉm gật đầu.
Chuyện bọn họ đăng ký kết hôn trong chốc lát thì làm đến vui vẻ thoải mái, sau đó lại bị mắng cho máu chó đầy đầu.
Trình Quảng Lâm nghe nói việc này, hận không thể lập tức bay về, ở trong điện thoại dạy dỗ Lư Tỉnh Trần chừng hơn hai tiếng, quay đi quay lại cũng chỉ nói anh quá vô ý, không sớm nói cho người lớn biết một tiếng, cũng không cẩn thận chọn một ngày, quá không hiểu chuyện vân vân.
Lư Tỉnh Trần mặt mày khổ sở bị mẹ dạy dỗ xong, lại bị Lư Tỉnh Thế đánh cho một trận!
“Chết tiệt! Em cũng đã là người kết hôn thành gia rồi, anh có thể đừng bạo lực như thế nữa hay không?”
Lư Tỉnh Trần giơ chân chạy phía trước, Lư Tỉnh Thế cầm thắt lưng đuổi theo anh ở phía sau.
“Em đứng lại đó cho anh! Lá gan em càng lúc càng lớn rồi! Chuyện kết hôn lớn như thế cũng có thể tự tính toán à? Đăng ký tùy tiện như vậy được sao?! Không nói một câu đã chạy đi đăng ký, em cho anh là người chết à!”
“Anh không phải là luôn rất thích An Sâm à? Sau này bắt cậu ấy về làm dâu nhà chúng ta, anh cũng tiết kiệm được chút tâm tư đấy! Thực ra trong lòng anh đang vụng trộm nghĩ cái gì thế? Không phải chỉ là không nói gì với anh sao? Cha cũng chưa nói gì, anh là anh cả nổi bão cái gì chứ!?”
Lư Tỉnh Thế mắng:
“Anh không nổi bão em sẽ không biết còn anh là anh trai em! Cái thằng khốn kiếp không tim không phổi này, đứng lại cho anh!”
Lư Tỉnh Trần biết anh trai thực ra cũng là vì muốn tốt cho anh, đã từng nhắc qua một câu là nếu kết hôn thì trước tiên phải đi làm công chứng tài sản trước khi cưới đã, cũng không phải là đề phòng An Sâm hay gì đó, chỉ là đây là lệ cũ của gia tộc. Lư Tỉnh Thế cũng là sợ hai người nhỡ như tương lai không yêu nhau nữa, chia tay, lại khiến cho gia đình không yên. Thế nhưng Lư Tỉnh Trần sẽ không có tâm tư đi công chứng tài sản với An Sâm, bởi vậy vội vã kéo cậu đi đăng ký.
Lư Tỉnh Thế vốn là người đầu tiên giơ hai tay tán thành chuyện của hai người bọn họ, nhưng chính bởi vì coi trong bọn họ, mới rất tức giận chuyện Lư Tỉnh Trần kết hôn sau lưng mình.
An Sâm nghe thấy tiếng động chạy đến, Lư Tỉnh Trần nhanh chóng trốn phía sau cậu, kêu lên:
“Anh à, nể mặt em dâu anh đừng tính toán với em nữa mà?”
Trong lòng An Sâm thầm hận: Anh mới là em dâu ấy!
Cậu thầm nhéo Lư Tỉnh Trần một cái, cười nói với Lư Tỉnh Thế:
“Sư huynh, Tỉnh Trần chọc giận khiến anh không vui? Em dạy dỗ anh ấy thay anh!”
Lư Tỉnh Thế cũng sẽ không nổi giận với An Sâm, ném thắt lưng trong tay đi, lạnh nhạt nói:
“Không có gì. Đã lâu không rèn luyện, muốn hoạt động chân tay một chút.”
Khóe miệng Lư Tỉnh Trần co rút.
“Em biết vì sao sư huynh tức giận. Chuyện này cả hai chúng em đều có trách nhiệm, không nói chuyện với người lớn trước, quả thực là quá lỗ mãng. Sư huynh đừng tức giận nữa, hôn lễ anh muốn sắp xếp thế nào cũng được, chúng em đều nghe lời anh.”
Lư Tỉnh Thế cười:
“An Sâm, đừng gọi sư huynh nữa, gọi anh thôi. Đi, uống một Ly, vừa lúc bàn bạc xem nên tổ chức hôn lễ cho hai người thế nào.”
An Sâm sóng vai Lư Tỉnh Trần đi đến, cười nói:
“Được. Anh lấy hết mấy chai rượu ngon anh vẫn luôn cất kỹ ra đi, em nhìn mà đã thèm thật lâu.”
Lư Tỉnh Thế hào phóng nói:
“Cho em tùy chọn.”
Lư Tỉnh Trần ở phía sau lệ rơi đầy mặt. Người đang quay lưng về phía mình và vợ mình này thật sự là anh ruột của anh sao? Là anh ruột sao? Ông anh này của anh bình thường có rượu ngon đều không cho anh chạm vào dù chỉ một chút, hiện tại lại cho An Sâm tùy chọn, đối xử thế này cũng quá khác biệt đi!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.