Thất Thân Trong Đêm Tân Hôn (H)
Chương 5: Quyển 1 - Minh Hôn: Bị Ma Sờ Hoa Huyệt (Hơi H)
Sí Diễm
28/01/2024
Dường như sự phản kháng của y đã chọc giận con ma kia, động tác của hắn trở nên thô bạo hơn, hắn vươn tay lên mò vào ngực y, hắn tìm được núm vú mềm mại cách mấy lớp quần áo rồi bắt đầu vân vê nắn bóp nó.
Tay còn lại thì thò xuống dưới vén vạt áo rườm rà của y lên sờ vuốt bắp đùi mềm mịn, sau đó hắn mò vào trong, bàn tay to áp vào cái chỗ mỏng manh non nớt giữa hai chân y rồi dùng ngón tay vuốt lên vuốt xuống cái khe ướt át.
Khác với sự trêu đùa nhẹ nhàng lúc nãy, lần này con ma không chút nương tay tập kích hai nơi nhạy cảm nhất trên người y, sự ma xát xoa nắn thô bạo hóa thành cảm giác ngứa ngáy tràn lan khắp thân thể. Ngực Sở Kiến Mặc phập phồng kịch liệt, mặt mũi đỏ bừng, người y không run nữa.
Bởi vì y phát hiện, hình như con ma đang ngồi trong cỗ kiệu này không phải là ác ma giết người mà là một con dâm ma ham muốn thân thể của y.
Dù tình huống bây giờ cũng chẳng tốt hơn lúc nãy là bao nhưng ít ra y vẫn bảo vệ được cái mạng nhỏ của mình.
Hai bàn tay đó liên tục tác động vào hai chỗ nhạy cảm nhất trên người y nên y không thể làm lơ nó được. Sở Kiến Mặc không thể phản kháng, chỉ có thể cúi đầu nhìn.
Thông qua ánh sáng lờ mờ chiếu vào màn kiệu màu đỏ, y có thể nhìn thấy chỗ mềm mại nhất nhô ra trên vú của y đang bị ấn lõm xuống một cách bất thường, vải vóc mềm mại nhăn nhúm, thông qua quỹ đạo chuyển động của quần áo dường như có thể phác họa ra được hình dạng của mấy ngón tay.
Còn bên dưới, mông y đang lơ lửng trên không trung cách ghế ngồi một khoảng cách nhỏ, chân y bị tách ra, bàn tay vô hình kia đang ấn vào hoa huyệt của y làm quần lót mỏng đã ướt đẫm dính sát vào chỗ thịt mềm non nớt, hai mép thịt cứ lún xuống, nảy lên, xô dịch xiên xẹo, tựa như có một ngón tay vô hình đang ma sát đùa nghịch ở chỗ đó.
Cảnh tượng này quá dâm dục, máu trong người như dồn hết lên mặt Sở Kiến Mặc, y vừa vừa ngại vừa mắc cỡ, nhắm mắt lại không dám nhìn nữa.
Đôi mắt nhìn không thấy nên thân thể lại càng nhạy cảm hơn, tất cả sự chú ý đều tập trung ở vú và tiểu huyệt, khoái cảm tê dại không ngừng khuếch tán làm người y mềm nhũn, mơ màng hùa theo hắn.
Nhưng hai tay đột nhiên ngừng lại, Sở Kiến Mặc sửng sốt, con ma kia rút tay lại, hắn không sờ y nữa, một tay của hắn giữ chặt vai y, tay còn lại thì luồn ra sau lưng, hình như hắn muốn cởi dây trói trên người y.
Y chớp chớp mắt, đầu óc đã mơ màng vì dục vọng chợt tỉnh táo lại.
Không ngờ con ma này lại cởi dây trói đàng hoàng như con người, xem ra hắn cũng không lợi hại đến mức chỉ cần làm phép là dây trói sẽ rơi ra.
Tốt quá, chỉ cần hắn cởi trói hai tay thì kế hoạch kia sẽ có cơ hội thực thi, nếu hắn yếu như vậy thì dưới háng bị tập kích thì chắc sẽ rất đau.
Y ngừng thở, cảm nhận dây thừng quấn trên người mình được tháo ra từng vòng từng vòng một, y không hề giãy giụa phản kháng, làm bộ ngoan ngoãn để làm con ma kia mất cảnh giác.
Hình như con ma đó bị y lừa thật, hắn không hề đề phòng chút nào, hắn cẩn thận cởi dây trói trên người y xuống.
Đợi đến khi thân thể hoàn toàn tự do, Sở Kiến Mặc hít sâu một hơi, giơ hai tay ra vồ mạnh vào cái nơi cứng rắn phồng lên dưới mông, bởi vì đây là một con ma nên y dùng hết sức, không nương tay chút nào.
Con ma kia hoàn toàn không kịp phản ứng mà nó cũng không ngăn cản y.
Trong lòng Sở Kiến Mặc hưng phấn không thôi, y nhắm chuẩn phương hướng, động tác vừa nhanh vừa chuẩn như dã thú vồ mồi.
Nhưng mà ngoài dự đoán, y vồ hụt, y chỉ vồ được không khí mang theo hơi lạnh, nơi đó không có cái gì cả.
Y không tin thử vồ lại lần nữa, vẫn như cũ chỉ bắt được khoảng không trống rỗng.
Không thể nào, y lắc cặp mông mềm, cảm giác căng cứng chân thật như thế, tại sao lại bắt không được?
Không cho y thêm thời gian suy nghĩ, con ma kia ôm chặt eo y kéo vào lòng hắn, y áp sát vào lồng ngực rắn chắc vô hình.
Lồng ngực kia run run, giống như đang cười…
Sở Kiến Mặc có bị ngốc thì đến giờ phút này cũng nhận ra, con ma này đang trêu chọc mình!
Hắn đã sớm nhận ra mục đích của y, nhưng hắn lại giả bộ nhu nhược dụ dỗ mình tập kích hắn, sau đó cười nhạo chế giễu sự vô tri của y.
Sao con ma này lại xấu tính thế, ngực Sở Kiến Mặc phập phồng vì tức, y bực bội chửi thầm trong lòng. Nhưng bị trêu chọc thế này, chút sợ hãi còn sót lại trong lòng y cũng biến mất hút.
Tay còn lại thì thò xuống dưới vén vạt áo rườm rà của y lên sờ vuốt bắp đùi mềm mịn, sau đó hắn mò vào trong, bàn tay to áp vào cái chỗ mỏng manh non nớt giữa hai chân y rồi dùng ngón tay vuốt lên vuốt xuống cái khe ướt át.
Khác với sự trêu đùa nhẹ nhàng lúc nãy, lần này con ma không chút nương tay tập kích hai nơi nhạy cảm nhất trên người y, sự ma xát xoa nắn thô bạo hóa thành cảm giác ngứa ngáy tràn lan khắp thân thể. Ngực Sở Kiến Mặc phập phồng kịch liệt, mặt mũi đỏ bừng, người y không run nữa.
Bởi vì y phát hiện, hình như con ma đang ngồi trong cỗ kiệu này không phải là ác ma giết người mà là một con dâm ma ham muốn thân thể của y.
Dù tình huống bây giờ cũng chẳng tốt hơn lúc nãy là bao nhưng ít ra y vẫn bảo vệ được cái mạng nhỏ của mình.
Hai bàn tay đó liên tục tác động vào hai chỗ nhạy cảm nhất trên người y nên y không thể làm lơ nó được. Sở Kiến Mặc không thể phản kháng, chỉ có thể cúi đầu nhìn.
Thông qua ánh sáng lờ mờ chiếu vào màn kiệu màu đỏ, y có thể nhìn thấy chỗ mềm mại nhất nhô ra trên vú của y đang bị ấn lõm xuống một cách bất thường, vải vóc mềm mại nhăn nhúm, thông qua quỹ đạo chuyển động của quần áo dường như có thể phác họa ra được hình dạng của mấy ngón tay.
Còn bên dưới, mông y đang lơ lửng trên không trung cách ghế ngồi một khoảng cách nhỏ, chân y bị tách ra, bàn tay vô hình kia đang ấn vào hoa huyệt của y làm quần lót mỏng đã ướt đẫm dính sát vào chỗ thịt mềm non nớt, hai mép thịt cứ lún xuống, nảy lên, xô dịch xiên xẹo, tựa như có một ngón tay vô hình đang ma sát đùa nghịch ở chỗ đó.
Cảnh tượng này quá dâm dục, máu trong người như dồn hết lên mặt Sở Kiến Mặc, y vừa vừa ngại vừa mắc cỡ, nhắm mắt lại không dám nhìn nữa.
Đôi mắt nhìn không thấy nên thân thể lại càng nhạy cảm hơn, tất cả sự chú ý đều tập trung ở vú và tiểu huyệt, khoái cảm tê dại không ngừng khuếch tán làm người y mềm nhũn, mơ màng hùa theo hắn.
Nhưng hai tay đột nhiên ngừng lại, Sở Kiến Mặc sửng sốt, con ma kia rút tay lại, hắn không sờ y nữa, một tay của hắn giữ chặt vai y, tay còn lại thì luồn ra sau lưng, hình như hắn muốn cởi dây trói trên người y.
Y chớp chớp mắt, đầu óc đã mơ màng vì dục vọng chợt tỉnh táo lại.
Không ngờ con ma này lại cởi dây trói đàng hoàng như con người, xem ra hắn cũng không lợi hại đến mức chỉ cần làm phép là dây trói sẽ rơi ra.
Tốt quá, chỉ cần hắn cởi trói hai tay thì kế hoạch kia sẽ có cơ hội thực thi, nếu hắn yếu như vậy thì dưới háng bị tập kích thì chắc sẽ rất đau.
Y ngừng thở, cảm nhận dây thừng quấn trên người mình được tháo ra từng vòng từng vòng một, y không hề giãy giụa phản kháng, làm bộ ngoan ngoãn để làm con ma kia mất cảnh giác.
Hình như con ma đó bị y lừa thật, hắn không hề đề phòng chút nào, hắn cẩn thận cởi dây trói trên người y xuống.
Đợi đến khi thân thể hoàn toàn tự do, Sở Kiến Mặc hít sâu một hơi, giơ hai tay ra vồ mạnh vào cái nơi cứng rắn phồng lên dưới mông, bởi vì đây là một con ma nên y dùng hết sức, không nương tay chút nào.
Con ma kia hoàn toàn không kịp phản ứng mà nó cũng không ngăn cản y.
Trong lòng Sở Kiến Mặc hưng phấn không thôi, y nhắm chuẩn phương hướng, động tác vừa nhanh vừa chuẩn như dã thú vồ mồi.
Nhưng mà ngoài dự đoán, y vồ hụt, y chỉ vồ được không khí mang theo hơi lạnh, nơi đó không có cái gì cả.
Y không tin thử vồ lại lần nữa, vẫn như cũ chỉ bắt được khoảng không trống rỗng.
Không thể nào, y lắc cặp mông mềm, cảm giác căng cứng chân thật như thế, tại sao lại bắt không được?
Không cho y thêm thời gian suy nghĩ, con ma kia ôm chặt eo y kéo vào lòng hắn, y áp sát vào lồng ngực rắn chắc vô hình.
Lồng ngực kia run run, giống như đang cười…
Sở Kiến Mặc có bị ngốc thì đến giờ phút này cũng nhận ra, con ma này đang trêu chọc mình!
Hắn đã sớm nhận ra mục đích của y, nhưng hắn lại giả bộ nhu nhược dụ dỗ mình tập kích hắn, sau đó cười nhạo chế giễu sự vô tri của y.
Sao con ma này lại xấu tính thế, ngực Sở Kiến Mặc phập phồng vì tức, y bực bội chửi thầm trong lòng. Nhưng bị trêu chọc thế này, chút sợ hãi còn sót lại trong lòng y cũng biến mất hút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.