Thất Thân Trong Đêm Tân Hôn (H)
Chương 3: Quyển 1 - Minh Hôn: Bị Người Vô Hình Sàm Sỡ
Sí Diễm
28/01/2024
Sau khi bị hành động khiêu gợi và khiêu khích này trêu chọc, cuối cùng Sở Kiến Mặc cũng tỉnh táo lại, y nhận ra không phải mình đang nằm mơ mà có người chui vào kiệu thật, hắn còn đang sàm sỡ mình.
Người y chợt run lên, y rụt người lùi về sau, đồng thời quay đầu đi, muốn tránh thoát khỏi cái tay đang giữ cằm mình.
Cái tay kia cũng không cố chấp giữ chặt cằm y, nó buông lỏng ra theo lực giãy giụa của y, để y cử động tự do nhưng không gian trong kiệu hoa có hạn mà cơ thể của y lại bị trói chặt thì trốn đi đâu được. Y rúc vào trong góc kiệu, không còn chỗ để trốn nữa.
Bấy giờ chủ nhân cái tay kia mới thong thả đuổi theo, hắn lại nâng cằm y lên lần nữa rồi nhẹ nhàng hôn lên mặt y từ trán xuống chóp mũi, xuống môi rồi xuống cằm cách lớp khăn voan, giống như thợ săn từ từ dồn con mồi vào đường cùng, rồi thong thả ung dung nhấm nháp nó.
Tay còn lại chậm rãi lướt từ bờ vai gầy của y xuống, nó vừa vuốt ve vừa xoa nắn cơ thể y cách lớp quần áo một cách dâm dục.
Khi chạm vào sợi dây thừng trói trên cánh tay, bàn tay kia khựng lại như kinh ngạc rồi tiếp tục di chuyển dọc theo đường cong cơ thể như không có chuyện gì.
Tuy bàn tay kia vuốt ve nhẹ nhàng nhưng nó rất khỏe, Sở Kiến Mặc bị đè chặt trong góc, không thể động đậy, chỉ có thể nhục nhã chịu đựng sự trêu chọc và khiêu khích cực kỳ hạ lưu này..
Là ai!
Ngực Sở Kiến Mặc phập phồng kịch liệt, nỗi sợ xen lẫn nỗi giận cuồn cuộn trong ngực, cả ngón tay đã tê rần vì bị trói chặt cũng run lên.
Rốt cuộc là kẻ nào to gan đến vậy, dám giở trò bậy bạ với tân nương của người khác ngay giữa đội đón dâu?
Tuy hai mắt bị che lại không nhìn thấy gì nhưng thính giác và xúc giác của y vẫn dùng bình thường.
Y vẫn nghe rõ tiếng kèn xô na và tiếng đàn sáo bên ngoài, cỗ kiệu vẫn đang lắc lư chứ chưa từng dừng lại, nói cách khác y vẫn đang ở trong đội đón dâu.
Vậy thì làm thế nào mà kẻ này lại tránh được những người khác để lên kiệu?
Hay hắn chính là người trong đội ngũ đón dâu? Hắn đã cấu kết với những người khác để giở trò xằng bậy?
Không.
Sở Kiến Mặc lập tức phủ định khả năng này vì trong đội ngũ không chỉ có người đón dâu của Lâu gia mà còn có cả người đưa dâu của Sở gia, thậm chí còn có hai bà mai canh hai bên kiệu hoa được Sở gia phái đến giám sát y, đảm bảo y sẽ bái đường “thuận lợi”.
Sở gia hao hết tâm sức bắt y làm thế thân vì muốn giữ mối hôn sự này với Lâu gia thì sao có thể để người khác thông đồng với nhau, làm trò bậy bạ ngay trong ngày cưới được?
Nhiều suy nghĩ liên tiếp hiện lên trong đầu nhưng đều bị y phủ định.
Nhưng dù có suy nghĩ nhiều đến đâu thì hoàn cảnh của y vẫn không thay đổi.
Phát hiện y mất tập trung, dường như chủ nhân của cái tay kia có chút bất mãn, bàn tay thon dài lần theo đường cong tấm lưng mềm và vòng eo nhỏ trượt xuống, nó chen xuống dưới mông y rồi bóp mạnh cặp mông căng tròn.
Tuy Sở Kiến Mặc bị đối xử hà khắc ở Sở gia, ăn không ngon mặc không ấm khiến cho Sở Kiến Mặc có hơi gầy yếu nhưng vóc dáng của y thì vẫn phát triển bình thường, những chỗ nên có thịt thì đều có, cặp mông cong vểnh mềm mại, cực kỳ gợi cảm, bàn tay to nắm trọn gò mông mềm, thích thú xoa xoa bóp bóp.
Không nhìn thấy gì nên xúc giác càng trở nên rõ ràng hơn, Sở Kiến Mặc thấy mình như đang ngồi trên bàn tay đó, mấy ngón tay thon dài bấu vào thịt mông non mềm, nó bóp siết lấy mông y, làm cả mông và lưng y tê rần.
Trước ngày hôm nay, y chưa bao giờ coi mông mình là một nơi nhạy cảm, hồi trước khi còn ở Sở gia, cả người y từ trên xuống dưới có chỗ nào là chưa từng bị đánh đâu. Đến hôm nay y mới biết cái mông ngoại trừ bị đánh, còn có thể bị đùa bỡn một cách hạ lưu đến vậy.
Sở Kiến Mặc vừa tức vừa sốt ruột, chiếc khăn đội đầu che đi gương mặt đỏ bừng vì xấu hổ của y, y nghiến chặt răng nhếch mông sang một bên, muốn kéo giãn khoảng cách với bàn tay kia.
Người y chợt run lên, y rụt người lùi về sau, đồng thời quay đầu đi, muốn tránh thoát khỏi cái tay đang giữ cằm mình.
Cái tay kia cũng không cố chấp giữ chặt cằm y, nó buông lỏng ra theo lực giãy giụa của y, để y cử động tự do nhưng không gian trong kiệu hoa có hạn mà cơ thể của y lại bị trói chặt thì trốn đi đâu được. Y rúc vào trong góc kiệu, không còn chỗ để trốn nữa.
Bấy giờ chủ nhân cái tay kia mới thong thả đuổi theo, hắn lại nâng cằm y lên lần nữa rồi nhẹ nhàng hôn lên mặt y từ trán xuống chóp mũi, xuống môi rồi xuống cằm cách lớp khăn voan, giống như thợ săn từ từ dồn con mồi vào đường cùng, rồi thong thả ung dung nhấm nháp nó.
Tay còn lại chậm rãi lướt từ bờ vai gầy của y xuống, nó vừa vuốt ve vừa xoa nắn cơ thể y cách lớp quần áo một cách dâm dục.
Khi chạm vào sợi dây thừng trói trên cánh tay, bàn tay kia khựng lại như kinh ngạc rồi tiếp tục di chuyển dọc theo đường cong cơ thể như không có chuyện gì.
Tuy bàn tay kia vuốt ve nhẹ nhàng nhưng nó rất khỏe, Sở Kiến Mặc bị đè chặt trong góc, không thể động đậy, chỉ có thể nhục nhã chịu đựng sự trêu chọc và khiêu khích cực kỳ hạ lưu này..
Là ai!
Ngực Sở Kiến Mặc phập phồng kịch liệt, nỗi sợ xen lẫn nỗi giận cuồn cuộn trong ngực, cả ngón tay đã tê rần vì bị trói chặt cũng run lên.
Rốt cuộc là kẻ nào to gan đến vậy, dám giở trò bậy bạ với tân nương của người khác ngay giữa đội đón dâu?
Tuy hai mắt bị che lại không nhìn thấy gì nhưng thính giác và xúc giác của y vẫn dùng bình thường.
Y vẫn nghe rõ tiếng kèn xô na và tiếng đàn sáo bên ngoài, cỗ kiệu vẫn đang lắc lư chứ chưa từng dừng lại, nói cách khác y vẫn đang ở trong đội đón dâu.
Vậy thì làm thế nào mà kẻ này lại tránh được những người khác để lên kiệu?
Hay hắn chính là người trong đội ngũ đón dâu? Hắn đã cấu kết với những người khác để giở trò xằng bậy?
Không.
Sở Kiến Mặc lập tức phủ định khả năng này vì trong đội ngũ không chỉ có người đón dâu của Lâu gia mà còn có cả người đưa dâu của Sở gia, thậm chí còn có hai bà mai canh hai bên kiệu hoa được Sở gia phái đến giám sát y, đảm bảo y sẽ bái đường “thuận lợi”.
Sở gia hao hết tâm sức bắt y làm thế thân vì muốn giữ mối hôn sự này với Lâu gia thì sao có thể để người khác thông đồng với nhau, làm trò bậy bạ ngay trong ngày cưới được?
Nhiều suy nghĩ liên tiếp hiện lên trong đầu nhưng đều bị y phủ định.
Nhưng dù có suy nghĩ nhiều đến đâu thì hoàn cảnh của y vẫn không thay đổi.
Phát hiện y mất tập trung, dường như chủ nhân của cái tay kia có chút bất mãn, bàn tay thon dài lần theo đường cong tấm lưng mềm và vòng eo nhỏ trượt xuống, nó chen xuống dưới mông y rồi bóp mạnh cặp mông căng tròn.
Tuy Sở Kiến Mặc bị đối xử hà khắc ở Sở gia, ăn không ngon mặc không ấm khiến cho Sở Kiến Mặc có hơi gầy yếu nhưng vóc dáng của y thì vẫn phát triển bình thường, những chỗ nên có thịt thì đều có, cặp mông cong vểnh mềm mại, cực kỳ gợi cảm, bàn tay to nắm trọn gò mông mềm, thích thú xoa xoa bóp bóp.
Không nhìn thấy gì nên xúc giác càng trở nên rõ ràng hơn, Sở Kiến Mặc thấy mình như đang ngồi trên bàn tay đó, mấy ngón tay thon dài bấu vào thịt mông non mềm, nó bóp siết lấy mông y, làm cả mông và lưng y tê rần.
Trước ngày hôm nay, y chưa bao giờ coi mông mình là một nơi nhạy cảm, hồi trước khi còn ở Sở gia, cả người y từ trên xuống dưới có chỗ nào là chưa từng bị đánh đâu. Đến hôm nay y mới biết cái mông ngoại trừ bị đánh, còn có thể bị đùa bỡn một cách hạ lưu đến vậy.
Sở Kiến Mặc vừa tức vừa sốt ruột, chiếc khăn đội đầu che đi gương mặt đỏ bừng vì xấu hổ của y, y nghiến chặt răng nhếch mông sang một bên, muốn kéo giãn khoảng cách với bàn tay kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.