Thầy Giáo Ác Ma Và Học Trò Siêu Quậy
Chương 38
Hqn
12/03/2015
~ Bị Ốm ~
- Hắt xì, hắt xì. - hàng ngàn tiếng hắt xì, hắt xì và hắt xì phát ra từ nhà hắn.
Nó nghe thấy trong lòng cũng thấy tội nghiệp. Hôm qua vì cho nó mượn áo nên hắn mới bị ốm. Nhìn cái áo được phơi trên móc, nó lắc đầu rồi đi xuống bếp chuẩn bị đi học.
- "King Koong" - tiếng chuông cửa vang lên.
- Không biết thằng trời đánh nào nhấn chuông giờ này nữa. Trời đánh tránh miếng ăn mà ... Bực quá đi - nó vừa đi ra cổng vừa lầm bầm.
- Làm gì mà lâu thế hả ? - tiếng hắn vang lên làm nó bừng tỉnh và ngước ra nhìn.
- Thầy đến đây làm gì ? - nó chống 1 tay vào chậu hoa nhìn hắn hỏi. Hắn thấy nó đứng ưỡn ẹo như người mẫu không có chút ý định là mở cửa cho hắn vào.
- Tính rủ em cùng đi học thôi. Giờ không cần nữa. Bái bai. - hắn 2 tay đút túi quần quay người bước đi. Tai đang vểnh lên nghe nó có gọi lại không.
- Ấy, thầy à, từ từ đã. - nó nói vội vội vàng vàng mở cổng.
- Chạy ra đây làm gì, còn không mau lấy cặp đi. - hắn nhìn nó bằng nửa con mắt quát.
Nó chưng hửng đi vào nhà, khoác cặp phi như bay theo hắn.
- Thầy đợi em vớiiiii ! - nó nói vọng theo.
Hắn nghe thấy nhưng không thèm trả lời. Vẫn bước tiếp.
- Tai thầy có vấn đề hay xao mà không nghe em giọi ? - nó nói với theo. Cốt để hắn nghe thấy mà dừng lại. Trán hắn xuất hiện vài vạch đen quay phắt người ra nhìn nó hắn quát:
- Con rùa chậm chạp như em làm gì mà lâu vậy. Tính vào trong đó ngủ 1 giấc nữa hay xao.
Nó chạy tới gần hắn rồi mới đáp:
- Thầy nghĩ thời gian ngắn như thế đủ 1 giấc cho em xao ?
- Em.. - hắn cứng miệng. Tức anh ách không nói gì được.
- Mà xe thầy đâu ? - Nó nhìn ngang liếc dọc rồi hỏi hắn.
- Tôi kêu người mang đi sửa rồi. - hắn vô tư nói.
- Vậy thầy tính đi bộ xao ? - nó nói. Mặt mũi đỏ gay " tưởng gì. Đi bộ mà cũng dám dục ta. Làm mất miếng ăn ngon của ta.. ".
- Ờ, Đi bộ hoặc xe bus gì đó. - hắn đáp.
- Vậy hả ? Đi bộ hoặc xe bus thì thầy đi trước đi nha. Em quay lại ăn sáng cái đã. - nó khinh khỉnh đáp rồi xoay người. Hắn chộp lấy tay nó. 1 luồng điện 1200V chạy xoẹt qua cả 2. Hắn bối rối bỏ tay ra rồi nói:
- Tôi... Tôi không biết bắt xe bus.
- Hahaaa ... - nó ôm bụng cười sằng sặc nhìn hắn rồi nó nói tiếp - Thầy chưa đi xe bus bao giờ xao ?
- Tôi chưa ! - hắn gãi đầu nói.
Nó liếc đểu hắn 1 cái rồi cũng im lặng không nói gì.
Hắn đi theo sau.
- Hắt xì, hắt xì ... - hắn quay mặt hắt xì nhặng xị.
- Hình như tôi bị ốm rồi hay xao ý. - Hắn chạy đi song song với nó nói.
- Chứ không phải ăn ở thất đức nên bị người ta chửi à ? - nó quắc mắt nhìn hắn rồi đáp.
- Em... Hắt xì, hắt xì - hắn liên tục hắt xì. Nó đi vào hiệu thuốc gần đó. Lát sau mang ra 1 vài viên thuốc, cùng chai nước dúi trước mặt hắn rồi nói:
- Uống đi.
Hắn nhìn nó rồi lại nhìn viên thuốc trong tay nó.
- Nhìn gì mà nhìn, mau uống đi. - Nó thấy hắn cứ nhìn mấy viên thuốc mà không chịu uống nên quát.
- Nhỡ em có ý định hại tôi. Cho tôi uống thuốc độc thì xao ? - hắn giờ mới lên tiếng.
- Làm ơn mắc oán, không uống thì thôi. Trả cần. - nó đi đến thùng rác tính bỏ vào thì hắn lên tiếng.
- Để đấy tôi uống.
- Hắt xì, hắt xì. - hàng ngàn tiếng hắt xì, hắt xì và hắt xì phát ra từ nhà hắn.
Nó nghe thấy trong lòng cũng thấy tội nghiệp. Hôm qua vì cho nó mượn áo nên hắn mới bị ốm. Nhìn cái áo được phơi trên móc, nó lắc đầu rồi đi xuống bếp chuẩn bị đi học.
- "King Koong" - tiếng chuông cửa vang lên.
- Không biết thằng trời đánh nào nhấn chuông giờ này nữa. Trời đánh tránh miếng ăn mà ... Bực quá đi - nó vừa đi ra cổng vừa lầm bầm.
- Làm gì mà lâu thế hả ? - tiếng hắn vang lên làm nó bừng tỉnh và ngước ra nhìn.
- Thầy đến đây làm gì ? - nó chống 1 tay vào chậu hoa nhìn hắn hỏi. Hắn thấy nó đứng ưỡn ẹo như người mẫu không có chút ý định là mở cửa cho hắn vào.
- Tính rủ em cùng đi học thôi. Giờ không cần nữa. Bái bai. - hắn 2 tay đút túi quần quay người bước đi. Tai đang vểnh lên nghe nó có gọi lại không.
- Ấy, thầy à, từ từ đã. - nó nói vội vội vàng vàng mở cổng.
- Chạy ra đây làm gì, còn không mau lấy cặp đi. - hắn nhìn nó bằng nửa con mắt quát.
Nó chưng hửng đi vào nhà, khoác cặp phi như bay theo hắn.
- Thầy đợi em vớiiiii ! - nó nói vọng theo.
Hắn nghe thấy nhưng không thèm trả lời. Vẫn bước tiếp.
- Tai thầy có vấn đề hay xao mà không nghe em giọi ? - nó nói với theo. Cốt để hắn nghe thấy mà dừng lại. Trán hắn xuất hiện vài vạch đen quay phắt người ra nhìn nó hắn quát:
- Con rùa chậm chạp như em làm gì mà lâu vậy. Tính vào trong đó ngủ 1 giấc nữa hay xao.
Nó chạy tới gần hắn rồi mới đáp:
- Thầy nghĩ thời gian ngắn như thế đủ 1 giấc cho em xao ?
- Em.. - hắn cứng miệng. Tức anh ách không nói gì được.
- Mà xe thầy đâu ? - Nó nhìn ngang liếc dọc rồi hỏi hắn.
- Tôi kêu người mang đi sửa rồi. - hắn vô tư nói.
- Vậy thầy tính đi bộ xao ? - nó nói. Mặt mũi đỏ gay " tưởng gì. Đi bộ mà cũng dám dục ta. Làm mất miếng ăn ngon của ta.. ".
- Ờ, Đi bộ hoặc xe bus gì đó. - hắn đáp.
- Vậy hả ? Đi bộ hoặc xe bus thì thầy đi trước đi nha. Em quay lại ăn sáng cái đã. - nó khinh khỉnh đáp rồi xoay người. Hắn chộp lấy tay nó. 1 luồng điện 1200V chạy xoẹt qua cả 2. Hắn bối rối bỏ tay ra rồi nói:
- Tôi... Tôi không biết bắt xe bus.
- Hahaaa ... - nó ôm bụng cười sằng sặc nhìn hắn rồi nó nói tiếp - Thầy chưa đi xe bus bao giờ xao ?
- Tôi chưa ! - hắn gãi đầu nói.
Nó liếc đểu hắn 1 cái rồi cũng im lặng không nói gì.
Hắn đi theo sau.
- Hắt xì, hắt xì ... - hắn quay mặt hắt xì nhặng xị.
- Hình như tôi bị ốm rồi hay xao ý. - Hắn chạy đi song song với nó nói.
- Chứ không phải ăn ở thất đức nên bị người ta chửi à ? - nó quắc mắt nhìn hắn rồi đáp.
- Em... Hắt xì, hắt xì - hắn liên tục hắt xì. Nó đi vào hiệu thuốc gần đó. Lát sau mang ra 1 vài viên thuốc, cùng chai nước dúi trước mặt hắn rồi nói:
- Uống đi.
Hắn nhìn nó rồi lại nhìn viên thuốc trong tay nó.
- Nhìn gì mà nhìn, mau uống đi. - Nó thấy hắn cứ nhìn mấy viên thuốc mà không chịu uống nên quát.
- Nhỡ em có ý định hại tôi. Cho tôi uống thuốc độc thì xao ? - hắn giờ mới lên tiếng.
- Làm ơn mắc oán, không uống thì thôi. Trả cần. - nó đi đến thùng rác tính bỏ vào thì hắn lên tiếng.
- Để đấy tôi uống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.