Thế Giới Thu Nhỏ Của Tổng Tài Ác Ma
Chương 1: Bắt Cóc
An Băng
13/11/2019
Thế Giới Thu Nhỏ Của Tổng Tài Ác MA
nữ: Lưu Tú Băng
nam: Mạc Tuấn Phương
chương 1
- "aaaa bỏ tôi ra....cứu tôi với..có ai không cứu tôi hic"
- "im không tao giết"
tiếng thét chói tai của cô gái nhỏ vụt tắt sau lời đe doạ của tên đàn ông cao to thô cạo đang chói bàn tay ngọc ngà của cô.
cô rất sợ..từ nhỏ đến giờ cô luôn được sống trong yêu thương chiều chuộng chưa bao giờ cô nghĩ sẽ có một ngày cô bị bắt cóc như hôm nay...ở đây chỉ toàn người lạ..bọn họ lại rất thô bạo chẳng ai dịu dàng nhẹ nhàng như người làm ở nhà cô. nước mắt ứa tràn gương mặt baby xinh đẹp chảy dài xuống chiếc cổ thon dài mịn màng ướt đẫm chiếc áo sơ mi..
- "thả tôi ra sao lại bắt tôi huhu thả tôi ra đi"
những người ở đây coi như không nghe thấy cô nói cũng làm lơ bộ dạng như trẻ lên ba đang khóc đòi mẹ của cô..càng bơ cô càng khiến cô thấy sợ hãi tủi thân vì cô rất sợ ở một mình càng sợ hơn khi ở trong bóng tối..hai cổ tay cô xoay đi xoay lại đến nỗi sưng tấy đỏ chói..
- "các người chuẩn bị 8 tỷ đến để chuộc cô con gái nhỏ của các người đi..tôi cho các người 2 tiếng đồng hồ..địa chỉ tôi sẽ nhắc sau"
- "tôi muốn nói chuyện với con gái tôi..tôi muốn biết tình trạng của con bé lúc này"
- "được thôi.........này cô tiểu thư nhà họ Lưu bà già yêu quý của cô đây..."
- "Tú Băng con....con ơi...."
giọng nói yêu thương đánh thức cô gái nhỏ ở dưới sàn mệt mỏi...chộp lấy điện thoại từ tên đàn ông cô khóc nức nở gọi mẹ..
- "mẹ ơi mẹ...mẹ"
- "mẹ đây con gái...con thế nào rồi bọn họ có đánh đập con không...mẹ xin lỗi đã không cử vệ sĩ theo con..mẹ xin lỗi"
- "không sao đâu mẹ...họ không làm gì con cả..mẹ đừng khóc..con cũng 18 rồi mẹ đừng lo"
- "làm sao mẹ không lo được...con 18 hay 28 thì vẫn là đứa trẻ lên 3 của mẹ...."
- "hay người nói nhiều quá"
giọng nói lạnh lùng thiếu kiên nhẫn vang lên giựt chiếc điện thoại trên tay cô tắt ngang cuộc nói chuyện hai mẹ con cô...cô bất ngờ mở mắt trợn tròn nhìn hắn rồi cũng thu lại nhanh khi hắn dơ cây súng chĩa vào mi tâm cô...
lúc đó tại biệt thự của Lưu Gia cả nhà đang láo loạn chuẩn bị tiền chuộc cô...mẹ cô ngất lên ngất xuống từ khi nghe tin cô bị bắt cóc... biết rõ cô là người có cá tính mạnh ương bướng nhưng họ vẫn rất lo vì cô cũng chỉ mới bước vào tuổi 18 từ đêm qua...trong phòng bảo mật lão gia đang cố gắng trấn tĩnh đến đủ 8 tỷ tiền mặt theo như yêu cầu...
*rầm* cánh cổng tại căn nhà hoang đổ mạnh xuống khiến những người bên trong giật mình...hai chiếc ô tô từ từ tiến vào..một người đàn ông mang ánh mắt lạnh lùng bước xuống...đảo mắt qua căn nhà rồi bước chân vào....
bên trong một người đàn ông khoảng trừng hai mấy tuổi chạy vào thở hổn hển báo cáo với tên đang ngồi gần cô...
một hồi hắn trở lên sửng sốt hắn kéo cô dậy lôi xềnh xệch cô ra phía sau căn nhà lên một chiếc ô tô rời khỏi căn nhà...
mắt cô bị bịt chặt, tay vẫn bị chói..áo cô bị kéo lệch he hé bầu ngực đẫy đà trắng nõn.
*kíttttttt* ô tô bỗng dừng gấp cả đám đổ nhào người về phía trước, cô giật thót tim một lúc mới có thể bình tĩnh lại..bên ngoài hai bên đang đôi co thì tiếng súng nổ ra chân tay cô run bần bật..những người ngồi cạnh cô nghe tiếng súng liền xuống xe nhưng chưa kịp nhìn đối phương họ đã bị bắn chết tại chỗ...tiếng súng lúc một nhiều cô tim cô đập loạn nhịp có thể nghe rõ nhịp tim đang đập mạnh
ngồi co ro trên xe bỗng cánh chửa cạnh cô mở ra...cánh tay rắn chắc bế cô ra ngoài, cảm nhận được cô run sợ cánh tay đó siết chặt ôm cô vào người mạnh hơn..cô muốn bỏ khăn ra nhìn người đang bế cô nhưng lại thôi không hiểu sao lúc này lòng cô thấy yên bình đến lạ thường......
nữ: Lưu Tú Băng
nam: Mạc Tuấn Phương
chương 1
- "aaaa bỏ tôi ra....cứu tôi với..có ai không cứu tôi hic"
- "im không tao giết"
tiếng thét chói tai của cô gái nhỏ vụt tắt sau lời đe doạ của tên đàn ông cao to thô cạo đang chói bàn tay ngọc ngà của cô.
cô rất sợ..từ nhỏ đến giờ cô luôn được sống trong yêu thương chiều chuộng chưa bao giờ cô nghĩ sẽ có một ngày cô bị bắt cóc như hôm nay...ở đây chỉ toàn người lạ..bọn họ lại rất thô bạo chẳng ai dịu dàng nhẹ nhàng như người làm ở nhà cô. nước mắt ứa tràn gương mặt baby xinh đẹp chảy dài xuống chiếc cổ thon dài mịn màng ướt đẫm chiếc áo sơ mi..
- "thả tôi ra sao lại bắt tôi huhu thả tôi ra đi"
những người ở đây coi như không nghe thấy cô nói cũng làm lơ bộ dạng như trẻ lên ba đang khóc đòi mẹ của cô..càng bơ cô càng khiến cô thấy sợ hãi tủi thân vì cô rất sợ ở một mình càng sợ hơn khi ở trong bóng tối..hai cổ tay cô xoay đi xoay lại đến nỗi sưng tấy đỏ chói..
- "các người chuẩn bị 8 tỷ đến để chuộc cô con gái nhỏ của các người đi..tôi cho các người 2 tiếng đồng hồ..địa chỉ tôi sẽ nhắc sau"
- "tôi muốn nói chuyện với con gái tôi..tôi muốn biết tình trạng của con bé lúc này"
- "được thôi.........này cô tiểu thư nhà họ Lưu bà già yêu quý của cô đây..."
- "Tú Băng con....con ơi...."
giọng nói yêu thương đánh thức cô gái nhỏ ở dưới sàn mệt mỏi...chộp lấy điện thoại từ tên đàn ông cô khóc nức nở gọi mẹ..
- "mẹ ơi mẹ...mẹ"
- "mẹ đây con gái...con thế nào rồi bọn họ có đánh đập con không...mẹ xin lỗi đã không cử vệ sĩ theo con..mẹ xin lỗi"
- "không sao đâu mẹ...họ không làm gì con cả..mẹ đừng khóc..con cũng 18 rồi mẹ đừng lo"
- "làm sao mẹ không lo được...con 18 hay 28 thì vẫn là đứa trẻ lên 3 của mẹ...."
- "hay người nói nhiều quá"
giọng nói lạnh lùng thiếu kiên nhẫn vang lên giựt chiếc điện thoại trên tay cô tắt ngang cuộc nói chuyện hai mẹ con cô...cô bất ngờ mở mắt trợn tròn nhìn hắn rồi cũng thu lại nhanh khi hắn dơ cây súng chĩa vào mi tâm cô...
lúc đó tại biệt thự của Lưu Gia cả nhà đang láo loạn chuẩn bị tiền chuộc cô...mẹ cô ngất lên ngất xuống từ khi nghe tin cô bị bắt cóc... biết rõ cô là người có cá tính mạnh ương bướng nhưng họ vẫn rất lo vì cô cũng chỉ mới bước vào tuổi 18 từ đêm qua...trong phòng bảo mật lão gia đang cố gắng trấn tĩnh đến đủ 8 tỷ tiền mặt theo như yêu cầu...
*rầm* cánh cổng tại căn nhà hoang đổ mạnh xuống khiến những người bên trong giật mình...hai chiếc ô tô từ từ tiến vào..một người đàn ông mang ánh mắt lạnh lùng bước xuống...đảo mắt qua căn nhà rồi bước chân vào....
bên trong một người đàn ông khoảng trừng hai mấy tuổi chạy vào thở hổn hển báo cáo với tên đang ngồi gần cô...
một hồi hắn trở lên sửng sốt hắn kéo cô dậy lôi xềnh xệch cô ra phía sau căn nhà lên một chiếc ô tô rời khỏi căn nhà...
mắt cô bị bịt chặt, tay vẫn bị chói..áo cô bị kéo lệch he hé bầu ngực đẫy đà trắng nõn.
*kíttttttt* ô tô bỗng dừng gấp cả đám đổ nhào người về phía trước, cô giật thót tim một lúc mới có thể bình tĩnh lại..bên ngoài hai bên đang đôi co thì tiếng súng nổ ra chân tay cô run bần bật..những người ngồi cạnh cô nghe tiếng súng liền xuống xe nhưng chưa kịp nhìn đối phương họ đã bị bắn chết tại chỗ...tiếng súng lúc một nhiều cô tim cô đập loạn nhịp có thể nghe rõ nhịp tim đang đập mạnh
ngồi co ro trên xe bỗng cánh chửa cạnh cô mở ra...cánh tay rắn chắc bế cô ra ngoài, cảm nhận được cô run sợ cánh tay đó siết chặt ôm cô vào người mạnh hơn..cô muốn bỏ khăn ra nhìn người đang bế cô nhưng lại thôi không hiểu sao lúc này lòng cô thấy yên bình đến lạ thường......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.