Thế Giới Thu Nhỏ Của Tổng Tài Ác Ma
Chương 5: Sa bẫy
An Băng
13/11/2019
ánh mắt cháy lửa dục vọng vang dội trong anh, cô đặt bàn tay vụng về của anh lên vòng eo con kiến của cô..sát thật sát đầu mũi chạm nhau như thể hai người sắp hoà làm một..đôi môi căng mọng hồng hào cố tình lướt nhẹ qua môi anh nhưng chưa hề chạm nhau.
bắt gặp anh đang đê mê trong vòng tay mình cô từ từ phả nhẹ hơi thở vào tai anh...
- "anh tự chủ cũng tốt đấy, thật không uổng của trời"
cô dừng lại tất cả hàng động khiêu khích anh quay mặt bỏ đi..do đầu óc chứa cồn của rượu nên vẫn chưa thể nhận thữ rõ mọi chuyện...
cô lên phòng thay bộ đồ ngủ kín đáo khác, vừa thay cô vừa cười mãn nguyện đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên cô tắt hẳn nụ cười..
- "có chuyện gì nữa thế??"
- "cô to gan lắm"
- "tôi..tôi làm gì mà anh nói tôi như vậy?? anh còn không mau về phòng đi anh say rồi đấy"
- "đây là nhà tôi thì tất nhiên phòng nào cũng là của tôi, ngay cả căn phòng này"
- "vậy anh muốn gì??"
- "tôi muốn..........."
anh tiến về phía cô, anh tiến một bước cô lùi một bước chẳng mấy chốc đến chiếc giường êm ái đang chờ đợi hai con người....
- "tôi muốn cô chịu trách nhiệm mọi chuyện"
- "chuyện..chuyện gì?? anh có ý đồ gì?? anh mà làm bậy tôi sẽ la lên đó."
- "ban đầu tôi đã nghi ngờ không hiểu cô hôm nay bị va chạm vào đâu mà hành xử kì lạ như vậy..theo tôi biêt thì cô không thích gần gũi đàn ông và càng không thích ăn mặc mát mẻ..."
- "vậy vậy thì sao?? liên.. liên quan gì đến anh chứ"
- "liên quan chứ..là cô dụ dỗ tôi mà, không phải sao"
anh đè cô xuống giường, hai tay chống xuống nhìn rõ bộ dạng bối rối của người con gái dưới thân mình..
- "cái đó...do tôi chỉ muốn thử xem anh...anh có phải là gay không thôi"
- "thử......tôi gay"
anh cười,,nụ cười tà khí man dợ..cúi gần xuống đặt nhẹ môi mình xuống môi cô..
trợn tròn mắt nhìn anh, mặt cô bỗng chốc đỏ bừng như trái ớt cay...
- "để tôi chứng minh cho cô biết tôi có phải là gay hay không"
- "không.....không cần đâu...tôi tôi biết anh chuẩn men 100% mà không tôi không muốn thử cũng không muốn chứng minh này kia nữa"
- "muộn rồi cô bé"
- "không đừng mà..đừng làm vậy mà tôi xin anh thả tôi ra.tôi không muốn"
một tay anh xé toang chiếc áo ngủ của cô..đè xuống hôn chặt mặc cho cô vùng vẫy ở dưới...
chiếc quần cũng bị anh kéo xuống trên người cô chỉ nội y đỏ nóng bỏng.
nụ hôn cháy bỏng của anh khiến nồng nực cô như sắp hết hơi..đầu lưỡi anh linh hoạt tách nhẹ hàm răng trắng đều của cô từ từ tiến sâu vào mút trọn vị ngọt ngào này..
cô vụng về phản kháng thi thoảng có cắn nhẹ tin lưỡi anh nhưng đối với anh nó chẳng hề hấn gì..nâng nhẹ người cô bàn tay anh nhanh chóng tháo móc áo lót của cô ra..một tay xoa lắn đôi gò bồng đẫy đà..một bên cái miệng háo đói mút nấy mút để nhuỵ hoa..
khi tháo được áo lót anh quăng nhẹ ra xa rồi từ từ trườn theo cơ thể chữ s này xuống chiếc quần lót vật cản còn lại phía dưới..
cơ thể cô hoàn toàn bị anh đè nén nên chẳng thể phàn kháng lại..đôi chân thon dài co lại nhất quyết không để cho anh tách ra, nước mắt cô gái 18 tuổi dàn dụa ướt đẫm chiếc gối trắng tinh...
- "ngoan tôi thương"
câu nói nhẹ nhàng như an ủi bên cạnh tai cô mơ màng..
cô nắm chặt cánh tay rắn chắc anh như thể đang cố chịu nhục nhã và càng muốn khẳng định anh nhất định không được bỏ cô, anh phải ở lại chịu trách nhiệm với cuộc đời cô..
và rồi chuyện gì đến cũng phải đến trên người anh và cô không còn một thứ gì trở hai người, anh tách nhẹ đôi chân run rẩy cô ra từ từ nhẹ nhàng mơn mớn khu vườn nhiệt đới..cây súng to bự của anh tiến sát và đâm thẳng vào cơ thể cô..
cảm giác đau buốt đến tận xương tuỷ cô lắm bấu chặt nhấn mạnh móng tay cô vào vai anh..
- "dừng...dừng lại đi tôi xin anh..rút ra đi xin anh"
- "sẽ thích thôi"
mất khoảng 15p sau anh mới có thể phá bỏ màng trinh vô giá của cô.
cảm giác đau đớn ảm ảnh bám theo cô mãi đến một lúc sau cô mới từ từ thấy kích thích và thoả mãn...
- "thế nào đúng như tôi nói chứ??"
- "nếu anh chối.. trách nhiệm tôi....tôi áá tôi sẽ giết anh"
- "tôi sẽ không chịu trách nhiệm..đây là do cô tự chuốc lấy"
- "hả.....bỏ tôi ra tôi hận anh..anh là đồ khốn đồ...đồ tồi..."
- "ngoan hưởng thụ đi..tôi sẽ chịu trách nhiệm với cả phần đời còn lại của em"
- "anh hãy giữ lời đấy"
- "ừ ngoan"
mới đầu cô còn phản kháng nhưng khi anh nói anh sẽ chịu trách nhiệm với cô và cái cảm giác sảng khoái này khiến cô vui hơn phần nào và thật sự thích cảm giác mà người ta nói sẽ đau buốt từ đầu đến cuối này.......
__còn___
bắt gặp anh đang đê mê trong vòng tay mình cô từ từ phả nhẹ hơi thở vào tai anh...
- "anh tự chủ cũng tốt đấy, thật không uổng của trời"
cô dừng lại tất cả hàng động khiêu khích anh quay mặt bỏ đi..do đầu óc chứa cồn của rượu nên vẫn chưa thể nhận thữ rõ mọi chuyện...
cô lên phòng thay bộ đồ ngủ kín đáo khác, vừa thay cô vừa cười mãn nguyện đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên cô tắt hẳn nụ cười..
- "có chuyện gì nữa thế??"
- "cô to gan lắm"
- "tôi..tôi làm gì mà anh nói tôi như vậy?? anh còn không mau về phòng đi anh say rồi đấy"
- "đây là nhà tôi thì tất nhiên phòng nào cũng là của tôi, ngay cả căn phòng này"
- "vậy anh muốn gì??"
- "tôi muốn..........."
anh tiến về phía cô, anh tiến một bước cô lùi một bước chẳng mấy chốc đến chiếc giường êm ái đang chờ đợi hai con người....
- "tôi muốn cô chịu trách nhiệm mọi chuyện"
- "chuyện..chuyện gì?? anh có ý đồ gì?? anh mà làm bậy tôi sẽ la lên đó."
- "ban đầu tôi đã nghi ngờ không hiểu cô hôm nay bị va chạm vào đâu mà hành xử kì lạ như vậy..theo tôi biêt thì cô không thích gần gũi đàn ông và càng không thích ăn mặc mát mẻ..."
- "vậy vậy thì sao?? liên.. liên quan gì đến anh chứ"
- "liên quan chứ..là cô dụ dỗ tôi mà, không phải sao"
anh đè cô xuống giường, hai tay chống xuống nhìn rõ bộ dạng bối rối của người con gái dưới thân mình..
- "cái đó...do tôi chỉ muốn thử xem anh...anh có phải là gay không thôi"
- "thử......tôi gay"
anh cười,,nụ cười tà khí man dợ..cúi gần xuống đặt nhẹ môi mình xuống môi cô..
trợn tròn mắt nhìn anh, mặt cô bỗng chốc đỏ bừng như trái ớt cay...
- "để tôi chứng minh cho cô biết tôi có phải là gay hay không"
- "không.....không cần đâu...tôi tôi biết anh chuẩn men 100% mà không tôi không muốn thử cũng không muốn chứng minh này kia nữa"
- "muộn rồi cô bé"
- "không đừng mà..đừng làm vậy mà tôi xin anh thả tôi ra.tôi không muốn"
một tay anh xé toang chiếc áo ngủ của cô..đè xuống hôn chặt mặc cho cô vùng vẫy ở dưới...
chiếc quần cũng bị anh kéo xuống trên người cô chỉ nội y đỏ nóng bỏng.
nụ hôn cháy bỏng của anh khiến nồng nực cô như sắp hết hơi..đầu lưỡi anh linh hoạt tách nhẹ hàm răng trắng đều của cô từ từ tiến sâu vào mút trọn vị ngọt ngào này..
cô vụng về phản kháng thi thoảng có cắn nhẹ tin lưỡi anh nhưng đối với anh nó chẳng hề hấn gì..nâng nhẹ người cô bàn tay anh nhanh chóng tháo móc áo lót của cô ra..một tay xoa lắn đôi gò bồng đẫy đà..một bên cái miệng háo đói mút nấy mút để nhuỵ hoa..
khi tháo được áo lót anh quăng nhẹ ra xa rồi từ từ trườn theo cơ thể chữ s này xuống chiếc quần lót vật cản còn lại phía dưới..
cơ thể cô hoàn toàn bị anh đè nén nên chẳng thể phàn kháng lại..đôi chân thon dài co lại nhất quyết không để cho anh tách ra, nước mắt cô gái 18 tuổi dàn dụa ướt đẫm chiếc gối trắng tinh...
- "ngoan tôi thương"
câu nói nhẹ nhàng như an ủi bên cạnh tai cô mơ màng..
cô nắm chặt cánh tay rắn chắc anh như thể đang cố chịu nhục nhã và càng muốn khẳng định anh nhất định không được bỏ cô, anh phải ở lại chịu trách nhiệm với cuộc đời cô..
và rồi chuyện gì đến cũng phải đến trên người anh và cô không còn một thứ gì trở hai người, anh tách nhẹ đôi chân run rẩy cô ra từ từ nhẹ nhàng mơn mớn khu vườn nhiệt đới..cây súng to bự của anh tiến sát và đâm thẳng vào cơ thể cô..
cảm giác đau buốt đến tận xương tuỷ cô lắm bấu chặt nhấn mạnh móng tay cô vào vai anh..
- "dừng...dừng lại đi tôi xin anh..rút ra đi xin anh"
- "sẽ thích thôi"
mất khoảng 15p sau anh mới có thể phá bỏ màng trinh vô giá của cô.
cảm giác đau đớn ảm ảnh bám theo cô mãi đến một lúc sau cô mới từ từ thấy kích thích và thoả mãn...
- "thế nào đúng như tôi nói chứ??"
- "nếu anh chối.. trách nhiệm tôi....tôi áá tôi sẽ giết anh"
- "tôi sẽ không chịu trách nhiệm..đây là do cô tự chuốc lấy"
- "hả.....bỏ tôi ra tôi hận anh..anh là đồ khốn đồ...đồ tồi..."
- "ngoan hưởng thụ đi..tôi sẽ chịu trách nhiệm với cả phần đời còn lại của em"
- "anh hãy giữ lời đấy"
- "ừ ngoan"
mới đầu cô còn phản kháng nhưng khi anh nói anh sẽ chịu trách nhiệm với cô và cái cảm giác sảng khoái này khiến cô vui hơn phần nào và thật sự thích cảm giác mà người ta nói sẽ đau buốt từ đầu đến cuối này.......
__còn___
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.