Chương 100: Bát niên nhất chiến! (3)
Tiêu Sắt Lãng
13/03/2013
Đương nhiên không có ai biết, Trác Tri Viễn căn bản là chưa từng luyện ra cái gì gọi là kiếm linh, hắn chân chính luyện kiếm cũng mới được mấy tháng, cho dù là kỳ tài ngất trời, cũng vô pháp trong thời gian ngắn như vậy lĩnh ngộ ra phương pháp tu luyện kiếm linh, càng không nói đến tu luyện ra kiếm linh!
Hắn sỡ dĩ còn có thể chịu đựng được một chiêu ngũ nhạc áp đỉnh nà của Tần Phỉ, hoàn toàn là nhờ vào hơn bảy trăm điểm sáng nằm bên trong hơn bảy trăm huyệt đạo toàn thân mới có thể nỗ lực chống đỡ được! Từ lúc năm ngọn núi nhỏ này còn chưa có biến lớn, trường kiếm trong tay hắn cũng đã kháng cự không nổi sức nặng của năm ngọn núi nhỏ này, điểm sáng nằm trong toàn bộ huyệt đạo toàn thân Trác Tri Viễn cũng đều ngưng tụ lên, vòng tại xung quanh thân trường kiếm, ngăn cản chiêu thức của Tần Phỉ.
Theo năm ngọn núi nhỏ này càng lúc càng lớn, rất nhanh liền đem thân thể Trác Tri Viễn cơ hồ bao phủ hoàn toàn bên trong, ngoại nhân cũng không thể nhìn thấy nữa, trên thân trường kiếm của Trác Tri Viễn, không ngờ là đang có một tầng bạch sắc quang mang vờn quanh, cho dù có người khác nhìn thấy, cũng sẽ chỉ nghĩ đến cảnh tượng đó là do chân khí của Trác Tri Viễn phóng ra ngoài mà tạo thành.
Chẳng qua là, cho dù là có những bạch sắc quang điểm này bảo vệ thân kiếm, nhưng cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản năm ngọn núi nhỏ này mà thôi. Trác Tri Viễn cũng biết, e rằng không lâu nữa chính mình sẽ chống đỡ không nổi, thân thể hắn cũng theo áp lực càng lúc càng lớn, mà mơ hồ hiển lộ ra cảm giác dầu hết đèn tắt. Từ lúc từ trong thập vạn thâm uyên đi ra, hắn còn chưa bao giờ lĩnh hội qua cảm giác nặng nề vượt qua sức chịu đựng của thân thể. Tần Phỉ này, quả nhiên là không tầm thường! Trong nhóm đệ tử đồng lứa, thật sự cũng chỉ có Trần Nhất Tân mới là địch thủ của hắn!
Trác Tri Viễn gắng sức chống đỡ năm ngọn... bây giờ đã có thể gọi là ngọn núi chân chính rồi, cơ hồ cả tiền sơn đều đã bị phủ bởi cái bóng của năm ngọn núi này. Trác Tri Viễn rống lớn một tiếng, trong mắt đột nhiên phóng ra hồng quang, đồng thời trong hai tai hắn cũng có hồng quang hiện ra, hiển nhiên, đây là chiêu thức 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 mà hắn mới không lâu trước đây đã thi triển ra. Chỉ có điều, 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 này, thật sự có thể chống chọi lại được một chiêu này của Tần Phỉ hay sao?
Hỏa quang màu trắng hiện ra xung quanh thân thể, loại hỏa diễm thứ hai của 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 bảo hộ toàn thân Trác Tri Viễn, kiện giáp trụ do bạch sắc hỏa diễm tạo thành một lần nữa xuất hiện, làm cho Trác Tri Viễn nhất thời cảm thấy áp lực đè trên thân thể giảm đi không ít. Mà bốn đạo hồng sắc hỏa quang từ trong hai mắt và hai tai tuôn ra, thì nhanh chóng ở trước người hắn ngưng tụ thành một cỗ hỏa quang rất lớn.
Nhất thời, cột lửa hồng sắc phóng lên cao, phối hợp với tinh cương trường kiếm trong tay Trác Tri Viễn, để ở đỉnh đầu ngăn chặn năm ngọn núi đè xuống!
Đạo cột lửa này, uy lực hiển nhiên là hơn thanh trường kiếm của Trác Tri Viễn, vừa mới tiếp xúc với năm ngọn núi kia, nhất thời đã không ngừng ép ngọn núi đi lên không ít. Trác Tri Viễn rốt cục cũng được tạm nghỉ, đôi mắt trợn tròn, thân thể sớm đã rời khỏi mặt đất, cuối cùng đội trên năm ngọn núi kia chậm rãi bay lên.
Cột lửa điên cuồng cắn nuốt phần đáy của năm ngọn núi này, cây cỏ trên núi chỉ cần tiếp xúc với cột lửa này, liền lập tức hóa thành tro bụi, thâm chỉ ngay cả đất đá trên núi, cũng bị thiêu thành tro tàn, có thể thấy được khi mà 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 được Trác Tri Viễn toàn lực thi triển ra, đến tột cùng có uy lực kinh nhân như thế nào!
Tần Phỉ mới vừa rồi còn có vẻ chiếm được thượng phong, nhưng hiện tại thì lại có vẻ nửa bước khó dời! Một cao thủ tầng thứ tư thiệt thức viên mãn có được kiếm linh, lại không thể đem một người chỉ ở tầng thứ hai nhĩ thức viên mãn hơn nữa còn chưa có luyện ra kiếm linh đánh cho chật vật, điều này đã đủ làm cho người ta phẫn nộ đến ói máu! Càng huống hồ, Tần Phỉ còn dường như đang ở hạ phong!
Vả lại, bốn cột lưa từ trong hai mắt và hai tai tuốn ra còn đang điên cuồng cắn nuốt hết thảy, ngũ nhạc thần kiếm của Tần Phỉ tựa hồ có vẻ không chịu nổi một kích. Cột lửa cháy càng ngày càng mạnh, tương phản với năm ngọn núi kia rõ ràng là bắt đầu phát ra âm thanh ê a thống khổ.
Oanh một tiếng! Một đạo cột lửa phóng lên cao, xông thẳng lên trời, làm cho toàn bộ tiền sơn của Thanh Nguyên Sơn chiếu thành một mảng đỏ rực, nhìn thật giống như ráng hồng sau khi mặt trời xuống núi, phảng phất ngay cả áng mây trên bầu trời tất cả đều hoàn toàn bị thiêu đốt.
Người nào cũng biết, đây là nguyên nhân mà Trác Tri Viễn phát ra 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 , nó trực tiếp phá tan được năm ngọn núi này, hiện tại ngũ nhạc lúc này, đã bị nung chảy thành một cái cự động kinh người, cột lửa sớm đã xuyên qua động mà ra, không thứ gì có thể ngăn cản được cột lửa này của Trác Tri Viễn!
Ngay trong nháy mắt, không ít người đều xuất hiện ảo giác, bọn họ thậm chí cảm giác đạo cột lửa nọ của Trác Tri Viễn đang xoay quanh một con hỏa long, phảng phất như chính đầu hỏa long đó đã phá tan năm ngọn núi. Nhưng mà, chỉ cần hơi hơi định tâm một chút, mọi người liền biết đó tuyệt đối chỉ là ảo giác của mình, 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 vô luận là mạnh đến trình độ nào, nó cũng chỉ là một loại pháp thuật mà thôi, cho dù là một thanh binh khí bình thường, cũng có thể luyện ra kiếm linh có hình dạng hỏa long như vậy, nhưng mà pháp thuật thì tuyệt đối không làm được!
Pháp thuật vô linh (không có linh hồn)!
Hỏa quang vẫn như cũ chiếu đến tận trời, mặt của Tân Phỉ hiện giờ xám đen như màu của đất, hắn thế nào cũng không nghĩ ra, kiếm linh của mình lại bị Trác Tri Viễn dụng 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 chỉ là một loại pháp thuật phá đi! Còn có cái gì so với điều này nhục hơn làm cho Tần Phỉ không dám ngẩng mặt nhìn ai đây?
"Phá!!!" Trác Tri Viễn quát to một tiếng, cột lửa đột nhiên biến lớn hơn rất nhiều, cùng lúc đó, trên không trung truyền đến một âm thanh như sấm nổ, lập tức, trước mắt mọi người thấy được cảnh tượng ngũ nhạc nổ tung, vô số đất đá bắn ra tứ phía, rất nhanh liền tan biến đi trong không khí. Đó dù sao cũng chỉ là do kiếm linh biến thành, đều không phải là thực thể tồn tại.
Sau khi ngũ nhạc bị nổ, Tần Phỉ chỉ cảm thấy lồng ngực như bị nện mạnh vào, thật giống như bị Trác Tri Viễn dùng trung lôi quyền hung tợn đáng vào lồng ngực mình, hoàn toàn coi thường hộ thể chân khí của hắn.
Kiếm linh nối liền với bản nguyên của tu chân giả, kiếm linh bị tổn thương, tu chân giả nhất định cũng sẽ bị thương tổn theo.
Tần Phỉ nhất thời kinh ngạc, khi đó không kịp thu hồi kiếm linh, cư nhiên bị Trác Tri Viễn nắm lấy cơ hội, phá đi kiếm linh của hắn. Mặc dù nói trừ phi tu chân giả thần hồn câu diệt, nếu không kiếm linh do mình tu luyện ra quả quyết là sẽ không bị phá hủy, nhưng mà lần này cũng cấp cho Tần Phỉ thật lớn thương tổn.
Điểm này, có thể từ việc thân thể hắn trùng điệp đập vào trên nền đất đàn tế, giống như có người từ không trung một quyền đánh hắn đổ nhào trên mặt đất, liền có thể nhìn ra được.
Không dám ở nguyên tại chỗ lâu, Tần Phỉ miễn cưỡng đứng thẳng lên, chỉ có điều, thân thể vừa mới thừa nhận thương tổn rất lớn, đã làm cho chân khí của hắn có chút rối loạn, mấy đạo chân khí trong kinh mạch của hắn đang đấu đá lung tung, cho dù bị hắn mạnh mẽ áp chế xuống, nhưng cũng không kềm được hai ngụm máu tươi từ miệng đang chảy ra như điên!
Xung quanh đàn, toàn bộ đệ tử đã sợ đến ngay người! Một màn vừa rồi trước mắt, hoàn toàn vượt khỏi phạm trù tưởng tượng của bọn hắn. Vừa mới lúc nãy bọn hắn còn đang suy nghĩ, Trác Tri Viễn sợ là chống đỡ không được bao lâu, sáu vị trưởng lão cũng đã sẵn sàng xuất thủ cứu người, sợ rằng Trác Tri Viễn sẽ bị kiếm linh của Tần Phỉ đè chết tươi.
Hắn sỡ dĩ còn có thể chịu đựng được một chiêu ngũ nhạc áp đỉnh nà của Tần Phỉ, hoàn toàn là nhờ vào hơn bảy trăm điểm sáng nằm bên trong hơn bảy trăm huyệt đạo toàn thân mới có thể nỗ lực chống đỡ được! Từ lúc năm ngọn núi nhỏ này còn chưa có biến lớn, trường kiếm trong tay hắn cũng đã kháng cự không nổi sức nặng của năm ngọn núi nhỏ này, điểm sáng nằm trong toàn bộ huyệt đạo toàn thân Trác Tri Viễn cũng đều ngưng tụ lên, vòng tại xung quanh thân trường kiếm, ngăn cản chiêu thức của Tần Phỉ.
Theo năm ngọn núi nhỏ này càng lúc càng lớn, rất nhanh liền đem thân thể Trác Tri Viễn cơ hồ bao phủ hoàn toàn bên trong, ngoại nhân cũng không thể nhìn thấy nữa, trên thân trường kiếm của Trác Tri Viễn, không ngờ là đang có một tầng bạch sắc quang mang vờn quanh, cho dù có người khác nhìn thấy, cũng sẽ chỉ nghĩ đến cảnh tượng đó là do chân khí của Trác Tri Viễn phóng ra ngoài mà tạo thành.
Chẳng qua là, cho dù là có những bạch sắc quang điểm này bảo vệ thân kiếm, nhưng cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản năm ngọn núi nhỏ này mà thôi. Trác Tri Viễn cũng biết, e rằng không lâu nữa chính mình sẽ chống đỡ không nổi, thân thể hắn cũng theo áp lực càng lúc càng lớn, mà mơ hồ hiển lộ ra cảm giác dầu hết đèn tắt. Từ lúc từ trong thập vạn thâm uyên đi ra, hắn còn chưa bao giờ lĩnh hội qua cảm giác nặng nề vượt qua sức chịu đựng của thân thể. Tần Phỉ này, quả nhiên là không tầm thường! Trong nhóm đệ tử đồng lứa, thật sự cũng chỉ có Trần Nhất Tân mới là địch thủ của hắn!
Trác Tri Viễn gắng sức chống đỡ năm ngọn... bây giờ đã có thể gọi là ngọn núi chân chính rồi, cơ hồ cả tiền sơn đều đã bị phủ bởi cái bóng của năm ngọn núi này. Trác Tri Viễn rống lớn một tiếng, trong mắt đột nhiên phóng ra hồng quang, đồng thời trong hai tai hắn cũng có hồng quang hiện ra, hiển nhiên, đây là chiêu thức 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 mà hắn mới không lâu trước đây đã thi triển ra. Chỉ có điều, 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 này, thật sự có thể chống chọi lại được một chiêu này của Tần Phỉ hay sao?
Hỏa quang màu trắng hiện ra xung quanh thân thể, loại hỏa diễm thứ hai của 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 bảo hộ toàn thân Trác Tri Viễn, kiện giáp trụ do bạch sắc hỏa diễm tạo thành một lần nữa xuất hiện, làm cho Trác Tri Viễn nhất thời cảm thấy áp lực đè trên thân thể giảm đi không ít. Mà bốn đạo hồng sắc hỏa quang từ trong hai mắt và hai tai tuôn ra, thì nhanh chóng ở trước người hắn ngưng tụ thành một cỗ hỏa quang rất lớn.
Nhất thời, cột lửa hồng sắc phóng lên cao, phối hợp với tinh cương trường kiếm trong tay Trác Tri Viễn, để ở đỉnh đầu ngăn chặn năm ngọn núi đè xuống!
Đạo cột lửa này, uy lực hiển nhiên là hơn thanh trường kiếm của Trác Tri Viễn, vừa mới tiếp xúc với năm ngọn núi kia, nhất thời đã không ngừng ép ngọn núi đi lên không ít. Trác Tri Viễn rốt cục cũng được tạm nghỉ, đôi mắt trợn tròn, thân thể sớm đã rời khỏi mặt đất, cuối cùng đội trên năm ngọn núi kia chậm rãi bay lên.
Cột lửa điên cuồng cắn nuốt phần đáy của năm ngọn núi này, cây cỏ trên núi chỉ cần tiếp xúc với cột lửa này, liền lập tức hóa thành tro bụi, thâm chỉ ngay cả đất đá trên núi, cũng bị thiêu thành tro tàn, có thể thấy được khi mà 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 được Trác Tri Viễn toàn lực thi triển ra, đến tột cùng có uy lực kinh nhân như thế nào!
Tần Phỉ mới vừa rồi còn có vẻ chiếm được thượng phong, nhưng hiện tại thì lại có vẻ nửa bước khó dời! Một cao thủ tầng thứ tư thiệt thức viên mãn có được kiếm linh, lại không thể đem một người chỉ ở tầng thứ hai nhĩ thức viên mãn hơn nữa còn chưa có luyện ra kiếm linh đánh cho chật vật, điều này đã đủ làm cho người ta phẫn nộ đến ói máu! Càng huống hồ, Tần Phỉ còn dường như đang ở hạ phong!
Vả lại, bốn cột lưa từ trong hai mắt và hai tai tuốn ra còn đang điên cuồng cắn nuốt hết thảy, ngũ nhạc thần kiếm của Tần Phỉ tựa hồ có vẻ không chịu nổi một kích. Cột lửa cháy càng ngày càng mạnh, tương phản với năm ngọn núi kia rõ ràng là bắt đầu phát ra âm thanh ê a thống khổ.
Oanh một tiếng! Một đạo cột lửa phóng lên cao, xông thẳng lên trời, làm cho toàn bộ tiền sơn của Thanh Nguyên Sơn chiếu thành một mảng đỏ rực, nhìn thật giống như ráng hồng sau khi mặt trời xuống núi, phảng phất ngay cả áng mây trên bầu trời tất cả đều hoàn toàn bị thiêu đốt.
Người nào cũng biết, đây là nguyên nhân mà Trác Tri Viễn phát ra 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 , nó trực tiếp phá tan được năm ngọn núi này, hiện tại ngũ nhạc lúc này, đã bị nung chảy thành một cái cự động kinh người, cột lửa sớm đã xuyên qua động mà ra, không thứ gì có thể ngăn cản được cột lửa này của Trác Tri Viễn!
Ngay trong nháy mắt, không ít người đều xuất hiện ảo giác, bọn họ thậm chí cảm giác đạo cột lửa nọ của Trác Tri Viễn đang xoay quanh một con hỏa long, phảng phất như chính đầu hỏa long đó đã phá tan năm ngọn núi. Nhưng mà, chỉ cần hơi hơi định tâm một chút, mọi người liền biết đó tuyệt đối chỉ là ảo giác của mình, 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 vô luận là mạnh đến trình độ nào, nó cũng chỉ là một loại pháp thuật mà thôi, cho dù là một thanh binh khí bình thường, cũng có thể luyện ra kiếm linh có hình dạng hỏa long như vậy, nhưng mà pháp thuật thì tuyệt đối không làm được!
Pháp thuật vô linh (không có linh hồn)!
Hỏa quang vẫn như cũ chiếu đến tận trời, mặt của Tân Phỉ hiện giờ xám đen như màu của đất, hắn thế nào cũng không nghĩ ra, kiếm linh của mình lại bị Trác Tri Viễn dụng 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 chỉ là một loại pháp thuật phá đi! Còn có cái gì so với điều này nhục hơn làm cho Tần Phỉ không dám ngẩng mặt nhìn ai đây?
"Phá!!!" Trác Tri Viễn quát to một tiếng, cột lửa đột nhiên biến lớn hơn rất nhiều, cùng lúc đó, trên không trung truyền đến một âm thanh như sấm nổ, lập tức, trước mắt mọi người thấy được cảnh tượng ngũ nhạc nổ tung, vô số đất đá bắn ra tứ phía, rất nhanh liền tan biến đi trong không khí. Đó dù sao cũng chỉ là do kiếm linh biến thành, đều không phải là thực thể tồn tại.
Sau khi ngũ nhạc bị nổ, Tần Phỉ chỉ cảm thấy lồng ngực như bị nện mạnh vào, thật giống như bị Trác Tri Viễn dùng trung lôi quyền hung tợn đáng vào lồng ngực mình, hoàn toàn coi thường hộ thể chân khí của hắn.
Kiếm linh nối liền với bản nguyên của tu chân giả, kiếm linh bị tổn thương, tu chân giả nhất định cũng sẽ bị thương tổn theo.
Tần Phỉ nhất thời kinh ngạc, khi đó không kịp thu hồi kiếm linh, cư nhiên bị Trác Tri Viễn nắm lấy cơ hội, phá đi kiếm linh của hắn. Mặc dù nói trừ phi tu chân giả thần hồn câu diệt, nếu không kiếm linh do mình tu luyện ra quả quyết là sẽ không bị phá hủy, nhưng mà lần này cũng cấp cho Tần Phỉ thật lớn thương tổn.
Điểm này, có thể từ việc thân thể hắn trùng điệp đập vào trên nền đất đàn tế, giống như có người từ không trung một quyền đánh hắn đổ nhào trên mặt đất, liền có thể nhìn ra được.
Không dám ở nguyên tại chỗ lâu, Tần Phỉ miễn cưỡng đứng thẳng lên, chỉ có điều, thân thể vừa mới thừa nhận thương tổn rất lớn, đã làm cho chân khí của hắn có chút rối loạn, mấy đạo chân khí trong kinh mạch của hắn đang đấu đá lung tung, cho dù bị hắn mạnh mẽ áp chế xuống, nhưng cũng không kềm được hai ngụm máu tươi từ miệng đang chảy ra như điên!
Xung quanh đàn, toàn bộ đệ tử đã sợ đến ngay người! Một màn vừa rồi trước mắt, hoàn toàn vượt khỏi phạm trù tưởng tượng của bọn hắn. Vừa mới lúc nãy bọn hắn còn đang suy nghĩ, Trác Tri Viễn sợ là chống đỡ không được bao lâu, sáu vị trưởng lão cũng đã sẵn sàng xuất thủ cứu người, sợ rằng Trác Tri Viễn sẽ bị kiếm linh của Tần Phỉ đè chết tươi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.