Thiên Đường Tội Lỗi: Tổng Giám Đốc Là Ác Ma
Chương 15: Tôi muốn cô....ngay tại chỗ này
J.Vô Ưu
19/02/2024
Khi cô vừa chạm tay vào tay nắm cửa thì đột nhiên cánh cửa mở ra rồi lại có một lực kéo mạnh cô vào trong, làm đầu óc cô trở lên quay cuồng, theo phản xạ cô há miệng hét lên thành tiếng:"A..."
"!"
Cánh môi vừa hé mở đã ngay lập tức bị chặn lại bằng một đôi môi mỏng, những lời muốn nói cứ thế đều bị nuốt vào trong. Cô trừng to mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Anh ta cũng không hề nhắm mắt mà lại nhìn thẳng vào mắt cô, thái độ có chút khiêu khích.
"um...ư..."
Cô cố hết sức dùng tay đẩy anh ra nhưng thân thể người đàn ông như được làm từ sắt thép vậy dù cho cô có đẩy hay bấu mạnh vào cánh tay thì vẫn chẳng hề nhúc nhích.
Anh lại càng thêm phách lối, trực tiếp đưa lưỡi vào bên trong khoang miệng cô, điên cuồng ngấu nghiến, vì hôn quá nồng nhiệt mà đôi môi cô cũng bị sưng tấy đỏ ửng. Anh càn rỡ dùng lưỡi đánh một vòng quanh khoang miệng cô. Môi lưỡi đánh nhau kéo ra một sợi chỉ bạc.
"phù..." cô cố gắng hít thở thật sâu, ngực vì thế cũng phập phồng kịch liệt. Khi lấy lại được hơi thở đều đều cô mới lên tiếng chất vấn.
"Anh đang làm cái trò gì vậy?"
Anh không trả lời mà cười khẩy một cái rồi thô bạo kéo cô ngồi lên chiếc ghế sofa dài. khi cô định nhổm người dậy thì anh đã nhanh hơn, dùng thân thể to lớn đè cô xuống, một tay thì cưỡng chế giữ cả hai tay cô.
Không đợi cô kịp phản ứng anh đã từ từ nắm lấy cằm cô, dùng một ngón tay chạm vào cánh môi rồi lại day nó đến sưng đỏ giống như đang thưởng thức sự mềm mại nơi đầu môi.
Bàn tay thô ráp của anh lại thoăn thoắt cởi bỏ từng chiếc cúc áo ra. Mặc cho cô dãy dụa thì động tác vẫn chẳng hề dừng lại.
"Tôi muốn cô...Ngay tại chỗ này."
Giọng nói anh vang trên đỉnh đầu làm cô choáng váng. Cô muốn hét lên nhưng không dám vì lo sợ sẽ có người nghe thấy.
Giọng cô run run:" Không... Không được, anh không thể làm vậy."
"Ha, không sao?"
Nói rồi anh đưa tay bóp mạnh hai bên ngực đẫy đà, xoa nắn thành đủ thứ hình dạng, như vẫn cảm thấy chưa đủ anh còn dùng hai ngón tay tùy ý xoa xoa hai đầu ti đến khi chúng dựng lên cương cứng. Hai đầu ti hồng hào trông như hai cánh hoa anh đào đầy thích mắt làm anh càng mê đắm.
"a...um."
Tiếng rên rỉ đầy mị hoặc làm đôi tai cô đỏ bừng. Cô cắn chặt môi để không phải phát ra thứ âm thanh đầy dục vọng đấy nữa.
Như nhìn ra được ý đồ của cô, anh há miệng ngậm chặt lấy hai quả đồi trước mặt, rồi lại dùng răng cạ vào hai đầu ti.
Đầu lưỡi của anh ấm nóng lại ẩm ướt lướt quanh đầu ti đang căng cứng của cô, hết liếm láp rồi lại mút mạnh tạo lên âm thanh chùn chụt đầy xấu hổ
"hức..." Cô uất ức đến phát nghẹn. Cô thật sự không muốn làm tình ở đây. Cô không phải là món đồ để cho anh muốn thì có thể tùy ý phát tiết. Vì vậy cô càng dùng chút sức lực yếu ớt dãy dụa muốn chạy trốn khỏi tình thế này. Nhưng sức của cô gái thì sao có thể đấu lại với sức của một người đàn ông vạm vỡ. Anh không những dễ dàng khống chế cô mà lại còn vỗ mạnh vào bờ mong căng tròn, làm cô đau đến kêu lên thành tiếng.
Anh cũng chả bận tâm mà lại tiếp tục công việc đang dang dở, bàn tay thô ráp trượt dọc xuống chiếc váy của cô, rồi tiến vào sâu hơn, đầu ngón tay chạm vào chiếc quần lót nhỏ xinh, ấn nhẹ rồi kéo xuống để nó quấn vào chân cô.
Khi đến nơi tuyệt mật của con gái anh liền đưa ngón tay miết một đường rồi nhanh như chớp đâm thẳng vào trong làm cô đau đến vặn vẹo.
Bên trong anh liên tục chọc ngoáy, một ngón rồi lại hai ngón cứ ra vào không ngừng cho đến khi một dòng d.âm d.ịch chảy ra làm ướt đẫm cả bàn tay nam tính.
Anh nhếch mép nói:"Xem ra cô cũng rất mong chờ nhỉ? Đừng nóng vội, tôi sẽ thoả mãn cô."
*cạch
âm thanh thắt lưng da vang lên. Khi c*n th*t được giải phóng thì nhanh chóng thúc mạnh vào bên trong.
***
"thư kì Trần, cô sao vậy?" nhìn thấy sắc mặt cô không được tốt, nữ đồng nghiệp liền lên tiếng hỏi han.
Gương mặt Kiều Ân lúc xanh lúc trắng, khi nghe lời hỏi thăm chỉ nhàn nhạt đáp:"cám ơn chị, tôi không sao."
Ánh mắt cô vô tình rơi trên tờ báo mà nữ đồng nghiệp đang cầm trên tay. Trên đó ghi rất rõ tổng giám đốc Hàn Kiêu của Hàn thị vừa thu mua hai công ti lớn của nước ngoài, ý đồ muốn thâu tóm nền kinh tế thế giới.
Hắn sẽ luôn như vậy luôn ngang tàng ngạo nghễ lúc nào cũng ở thế thượng phong còn người khác đừng mơ tưởng đến việc có thể chống trả. Nghĩ đến đây cô chỉ nở một nụ cười đầy chua chát.
"!"
Cánh môi vừa hé mở đã ngay lập tức bị chặn lại bằng một đôi môi mỏng, những lời muốn nói cứ thế đều bị nuốt vào trong. Cô trừng to mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Anh ta cũng không hề nhắm mắt mà lại nhìn thẳng vào mắt cô, thái độ có chút khiêu khích.
"um...ư..."
Cô cố hết sức dùng tay đẩy anh ra nhưng thân thể người đàn ông như được làm từ sắt thép vậy dù cho cô có đẩy hay bấu mạnh vào cánh tay thì vẫn chẳng hề nhúc nhích.
Anh lại càng thêm phách lối, trực tiếp đưa lưỡi vào bên trong khoang miệng cô, điên cuồng ngấu nghiến, vì hôn quá nồng nhiệt mà đôi môi cô cũng bị sưng tấy đỏ ửng. Anh càn rỡ dùng lưỡi đánh một vòng quanh khoang miệng cô. Môi lưỡi đánh nhau kéo ra một sợi chỉ bạc.
"phù..." cô cố gắng hít thở thật sâu, ngực vì thế cũng phập phồng kịch liệt. Khi lấy lại được hơi thở đều đều cô mới lên tiếng chất vấn.
"Anh đang làm cái trò gì vậy?"
Anh không trả lời mà cười khẩy một cái rồi thô bạo kéo cô ngồi lên chiếc ghế sofa dài. khi cô định nhổm người dậy thì anh đã nhanh hơn, dùng thân thể to lớn đè cô xuống, một tay thì cưỡng chế giữ cả hai tay cô.
Không đợi cô kịp phản ứng anh đã từ từ nắm lấy cằm cô, dùng một ngón tay chạm vào cánh môi rồi lại day nó đến sưng đỏ giống như đang thưởng thức sự mềm mại nơi đầu môi.
Bàn tay thô ráp của anh lại thoăn thoắt cởi bỏ từng chiếc cúc áo ra. Mặc cho cô dãy dụa thì động tác vẫn chẳng hề dừng lại.
"Tôi muốn cô...Ngay tại chỗ này."
Giọng nói anh vang trên đỉnh đầu làm cô choáng váng. Cô muốn hét lên nhưng không dám vì lo sợ sẽ có người nghe thấy.
Giọng cô run run:" Không... Không được, anh không thể làm vậy."
"Ha, không sao?"
Nói rồi anh đưa tay bóp mạnh hai bên ngực đẫy đà, xoa nắn thành đủ thứ hình dạng, như vẫn cảm thấy chưa đủ anh còn dùng hai ngón tay tùy ý xoa xoa hai đầu ti đến khi chúng dựng lên cương cứng. Hai đầu ti hồng hào trông như hai cánh hoa anh đào đầy thích mắt làm anh càng mê đắm.
"a...um."
Tiếng rên rỉ đầy mị hoặc làm đôi tai cô đỏ bừng. Cô cắn chặt môi để không phải phát ra thứ âm thanh đầy dục vọng đấy nữa.
Như nhìn ra được ý đồ của cô, anh há miệng ngậm chặt lấy hai quả đồi trước mặt, rồi lại dùng răng cạ vào hai đầu ti.
Đầu lưỡi của anh ấm nóng lại ẩm ướt lướt quanh đầu ti đang căng cứng của cô, hết liếm láp rồi lại mút mạnh tạo lên âm thanh chùn chụt đầy xấu hổ
"hức..." Cô uất ức đến phát nghẹn. Cô thật sự không muốn làm tình ở đây. Cô không phải là món đồ để cho anh muốn thì có thể tùy ý phát tiết. Vì vậy cô càng dùng chút sức lực yếu ớt dãy dụa muốn chạy trốn khỏi tình thế này. Nhưng sức của cô gái thì sao có thể đấu lại với sức của một người đàn ông vạm vỡ. Anh không những dễ dàng khống chế cô mà lại còn vỗ mạnh vào bờ mong căng tròn, làm cô đau đến kêu lên thành tiếng.
Anh cũng chả bận tâm mà lại tiếp tục công việc đang dang dở, bàn tay thô ráp trượt dọc xuống chiếc váy của cô, rồi tiến vào sâu hơn, đầu ngón tay chạm vào chiếc quần lót nhỏ xinh, ấn nhẹ rồi kéo xuống để nó quấn vào chân cô.
Khi đến nơi tuyệt mật của con gái anh liền đưa ngón tay miết một đường rồi nhanh như chớp đâm thẳng vào trong làm cô đau đến vặn vẹo.
Bên trong anh liên tục chọc ngoáy, một ngón rồi lại hai ngón cứ ra vào không ngừng cho đến khi một dòng d.âm d.ịch chảy ra làm ướt đẫm cả bàn tay nam tính.
Anh nhếch mép nói:"Xem ra cô cũng rất mong chờ nhỉ? Đừng nóng vội, tôi sẽ thoả mãn cô."
*cạch
âm thanh thắt lưng da vang lên. Khi c*n th*t được giải phóng thì nhanh chóng thúc mạnh vào bên trong.
***
"thư kì Trần, cô sao vậy?" nhìn thấy sắc mặt cô không được tốt, nữ đồng nghiệp liền lên tiếng hỏi han.
Gương mặt Kiều Ân lúc xanh lúc trắng, khi nghe lời hỏi thăm chỉ nhàn nhạt đáp:"cám ơn chị, tôi không sao."
Ánh mắt cô vô tình rơi trên tờ báo mà nữ đồng nghiệp đang cầm trên tay. Trên đó ghi rất rõ tổng giám đốc Hàn Kiêu của Hàn thị vừa thu mua hai công ti lớn của nước ngoài, ý đồ muốn thâu tóm nền kinh tế thế giới.
Hắn sẽ luôn như vậy luôn ngang tàng ngạo nghễ lúc nào cũng ở thế thượng phong còn người khác đừng mơ tưởng đến việc có thể chống trả. Nghĩ đến đây cô chỉ nở một nụ cười đầy chua chát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.