Chương 79: Bản lĩnh Mỹ nhân
Chiến Thiên
06/01/2014
Trở lại Huyền Môn, kể từ khi Thanh Thiện rời khỏi không lâu
thì Lương Mỵ cũng đến gặp trưởng môn nhân Ngô Hiên. Hai người bọn họ cùng nhau
nói chuyện mà không phải điều gì khác, chính là chuyện của hai nàng Tâm Nhiên
cùng Anh Thy.
Môn chủ! Muội thấy đã đến lúc chúng ta cho hai đứa nhỏ nhập thất rồi.
Uhm, vấn đề này ta cũng đã nghĩ từ mấy hôm nay rồi. chỉ có điều là …“vị đó” không biết ý tứ ra sao đây.
Hai người nói đến “vị đó” thì chợt có chút cổ quái hiện lên trên nét mặt. người mà khiến cả trưởng môn phái đệ nhất tu luyện giả phải e dè, thì quả thực cũng không phải tầm thường a.
“Được rồi, việc này để ta tính. Bây giờ muội cứ về chuẩn bị cho hai đứa nhỏ đi, ngày ma ta sẽ có câu trả lời cho muội.” Ngô Hiên hướng tiểu muội của mình là Lương Mỵ nói.
“Vậy muội không làm phiền huynh nữa, muội lui trước”.
Cùng lúc đó, tại một ngôi nhà trúc được dựng trên đỉnh một quả núi nhỏ, bao quanh nó là cả một vườn hoa đang nở với muôn màu muôn sắc có hai thiếu nữ đang ngồi dựa vào nhau. Ánh dương về xế chiều chiếu dọi những tia nắng vàng xậm xuống nơi hai thiếu nữ đang ngồi hoà quện với màu sắc của những bông hoa, không khiến người ta khỏi liên tưởng tới một chốn bông lai tiên cảnh nào đó. nếu có nam nhân nào đó đi qua đây nhìn thấy cảnh này chắc hộc máu mũi đương trường lắm chứ.
Hai người họ không ai khác chính là Tâm Nhiên cùng Anh Thy, mấy ngày nay hai người không hiểu vì sao sư phụ bảo dừng việc tu luyện lại. vậy nên không có việc gì để làm, hai nàng thường ra đây ngồi tâm sự.
Hai người lặng lẽ hồi lâu, chợt Anh Thy lên tiếng:
“Chị bảo có chuyện gì mà mấy hôm nay chúng ta lại đột ngột không phải luyện công vậy?”
“ Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, em hà tất phải lo lắng nhiều. nếu chị đoán không nhầm thì việc này có liên quan đến chúng ta.” Tâm Nhiên bình thản nói.
“A! không lẽ … chúng ta sẽ … sẽ được truyền thụ võ công chính thức của môn phái ?” trong ánh mắt của Anh Thy không khỏi lộ ra vài nét hứng phấn lẫn lo sợ.
Điều này cũng phải thôi, là người luyện võ có ai không ao ước mình sẽ là cường giả chứ? hơn nữa, nàng bây giờ đã là một Tu Luyện Giả. Mà trong thế giới Tu Luyện Giả này nó còn hà khắc gấp hàng vạn vạn lần, chỉ cần mình kém hơn họ là sẽ bị chèn ép, thậm chí là cả tính mạng cũng không giữ được.
Đúng lúc này, thình lình một bóng người xuất hiện trước hai nàng:
“Sự phụ !”
“Sự thúc !”
….
Thì ra là Lương Mỵ, nàng đến để nói cho hai người biết dự định của nàng cùng Môn chủ để hai nàng chuẩn bị “nhập thất” chính thức khổ luyện để chuẩn bị cho Nhgịch Thiên đại hội.
Về phía hai nàng thì vừa mừng vừa lo, bất quá lo lắng lại chiếm phần nhiều hơn. Điều này cũng dễ hiểu thôi, con đường khổ luyện phía trước không biết có bao nhiêu trông gai, bao nhiêu khó khăn đây chứ? Tuy nhiên, từ khi gặp được Thanh Thiện lại biết hắn đang là Nghịch Thiên Giả cấp 8, hai nàng cũng ao ước, cũng quyết tâm cho nên rất nhanh để khôi phục lại tinh thần đặc biệt là Tâm Nhiên, nàng vốn là người kiên định mà.
……
Về phía Thanh Thiện, hắn đang dốc sức để “đào tạo” lực lượng để trợ giúp cho gia đình Văn Thành, trước là truyền công lực sau là truyền thụ võ công. Có người thì hắn chỉ chỉnh sửa chiêu thức để có thể sử ra được cực hạn của nó, còn lại hắn lựa chọn những chiêu thức mà đã ghi nhớ trong đầu khi xem Minh Trúc thi triển ở Huyền Môn. Từ khi linh hồn tiến nhập lên cấp chín, việc nắm giữ lực lượng cũng đã hoàn thiện hơn cho nên trợ giúp hơn một trăm người giờ đây rất rễ ràng mà tiêu hao năng lượng lại cực ít. Tuy nhiên làm hắn rơi vào tình trạng dở khóc dở cười đó là không chỉ mình Lê Hoàng đòi nhận hắn làm “tiểu sự phụ” mà là “thi nhau bái sư”. Tất nhiên là hắn cũng không chịu nhận, bất quá vẫn có người dở tiểu xảo như Lê Hoàng, khiến hắn không nhận không được.
Trải qua mấy ngài liên tục, cuối cùng thì hắn cũng được rảnh tay vì mọi người đã “ai vào việc nấy” cả rồi. hiện tại, Thanh Thiện đang ở nhà với bố mẹ, trải qua sinh tử giờ đây hắn quý trọng từng giây từng phút bên gia đình và cũng tranh thủ thời gian này chỉ điểm cho Thịnh Minh võ công để phòng thân, tất nhiên là một vài chiêu kiếm pháp của Thiên Nam môn cùng với cách luyện khí phù hợp.
Hôm nay, đang cùng em gái luyện võ thì hắn bỗng phát hiện ra một cỗ khí tức quen thuộc. cỗ khí tức này tương đương với Nghịch Thiên giả cấp 6 trung kỳ, bên cạnh đó còn hai cỗ khí tức khác nữa cũng tương đương, mà dường như là đang rượt đuổi lẫn nhau. Vậy là hắn bảo em gái tự luyện tiếp rồi lao vút đi.
Cỗ khí tức quen thuộc kia thì ra là của Hỏa Long, hắn sau khi hấp thụ được lực lượng của Hỏa Liên trong người thì thực lực đã đại tiến. quả nhiên trong sinh tử chiếm được tiện nghi, trong họa có phúc a. lần đó Hỏa Long hấp thu xong lực lượng hắn biết ở lại sẽ chỉ mất mạng mà thôi, đối phương quá mạnh mẽ cho nên “chuồn là thượng sách” một mạch chạy chối chết không dám quay đầu. chạy về đến Hà Nội hắn liền tìm chỗ ẩn nấp để tận lực nắm bắt lực lượng khủng bố mới có này. mặt khác hắn vốn là kẻ mê gái nên cũng thường xuyên đi rình chộm gái tắm. thật không ngờ hắn lại dùng Ẩn Thần thuật để làm cái việc này, mấy lão Thần Đạo giả mà biết chắc tức đến hộc máu mũi mất.
Hỏa Long phát hiện ra Liên Như cùng Linh Nhâm có vẻ đẹp hơn người lại có thực lực rất mạnh, bất quá so với hắn thì vẫn kém một chút. Cho nên hắn đã đánh chủ ý lên hai nàng quyết dụ hai nàng đến chỗ vắng để “hành sự”. Hai bên đuổi nhau đến một nơi đồi núi giáp ranh giữa Hòa Bình và Hà Tây thì bất chợt Hỏa Long không chạy nữa mà dừng lại cười dâm nói với hai nàng:
“Ta mới vỗ mông nàng có một cái, sao hai nàng đuổi ta hoài vậy? không lẽ thấy ta anh tuấn đẹp trai rồi theo làm vợ ta hả?”
Linh Nhâm giận tới mức muốn xì khói, chỉ tay quát:
“khôn hồn quỳ xuống xin lỗi hai chị, thì hai chị sẽ…”
Chưa kịp nói hết câu đã thấy Hỏa Long nhảy vào họng nói tiếp:
“sẽ cho sờ mông thêm cái nữa hả? ha ha ha… được thế thì còn gì bằng nữa.”
Lúc này hai người đã không nhịn được nữa rồi, không nói tiếng nào cùng nhau lao vào Hỏa Long quyết dạy cho hắn một bài học. thật không ngờ vị Linh Nhâm này cũng nóng tính quá trời, khiến Hỏa Long cũng bị bất ngờ không theo kịp tình huống.
Mặc dù tu vi có kém hơn Hỏa Long một chút, nhưng bù lại là sự phối hợp nhuần nhuyễn, chặt chẽ cũng khiến cho Hỏa Long nuốt khó tiêu trận này. Một người công trên, một người thủ dưới nhất thời khiến Hỏa Long phải thối lui liên tục cho đến khi thân thể đã đi đến một vách đá không thể lui được nữa. đúng lúc này bàn tay Linh Nhâm đột nhiên tụ một vòng quan hoa nhiều màu sắc, một quyền đánh thẳng tới ngực Hỏa Long, chân của Liên như cũng đồng thời đá tới. Không thể thối lui lại không muốn tổn hại đến thân thể hai nàng, nếu làm hai nàng trọng thương thì hắn đâu còn tâm tình để “hưởng thụ con mồi” nữa chứ. Nhưng đối diện với một quyền, một cước khủng bố này, nhất thời hắn chỉ phải vận toàn thân công lực lên để chống đỡ. Thân hình Hỏa Long bỗng phình lên không ít từ từ chuyển sang màu đỏ.
“ bồng.. bồng..”
Hai tiếng nổ lớn liên tiếp vang lên, cây cối xung quanh dạt sang hai bên như vừa bị một cơn lốc xoáy đi qua, cát bay đá chạy tứ tung. Thân hình Liên Như cùng Linh Nhâm bị chấn bay ra ngoài mấy mét, Hỏa Long thì có mép đá phía sau cho nên hắn không thể di chuyển nhưng chính vì vậy hắn cũng nếm đủ khổ cực do lực ép giữa vách đá và chưởng lực.
Hỏa Long tưởng chuyến này được hưởng thụ cùng lúc hai người đẹp, nào ngờ hắn đã đụng phải tổ kiến lửa ha ha ha khổ thân hắn. cũng may mắn là thân thể Long tộc vốn có sức phòng thủ tuyệt đối khủng bố lại thêm tu vị hiện tại cao hơn hai nàng cho nên hắn chỉ bị nhộn nhạo khí tức một hồi, hai nàng thì không được may mắn như hắn, vẫn đang cố gắng điều hòa khí tức. thân hình Hỏa Long chợt lóe lên xuất hiện trước hai nàng, miệng nở nụ cười dâm, vươn hai tay ra vỗ thẳng vào ngực hai nàng. Quá sợ hãi nhưng không còn cách nào khác, hai nàng đành phải cắn răng vận toàn thân lực lượng đánh ra hai chưởng đẩy lùi Hỏa Long.
“bồng… bồng…!”
Hai nàng lại bắn ra thêm vài mét ngã lăn ra đất miệng cuồng phún máu. Lần này do có chủ định và hai nàng đã nội thương nên Hỏa Long rất nhẹ nhàng không mảy may làm sao cả, hắn lại tiến tới vươn hai tay chụp tới ngực hai nàng. Không còn sức phản kháng, một ý nghĩ hiện lên trong đầu hai nàng là “tự tử” bất quá, làm gì còn sức lực nữa đâu, chỉ đành nhắm mắt phó mặc cho số phận.
Đúng lúc hai tay gần chạm tới ngực hai nàng thì chợt khuôn mặt Hỏa Long biến sắc hất ngược hai chưởng ra phía sau.
“Xuy, xuy..”
“bồng, bồng..”
Hai đạo hỏa kình va chạm với một đạo chỉ kình. Linh Nhâm cùng Liên Như bất chợt thấy có tiếng nổ vang thì mở mắt ra xem là chuyện gì. Chợt ánh mắt Liên Như hiện lên một tia cổ quái, nửa vui mừng nửa buồn bã, cơ hồ khó thể phân biệt rõ ràng, trước mắt nàng là một thiếu niên da trắng, dáng thư sinh cao khoảng một mét tám, miệng đang cười mỉm, nàng chỉ lẩm bẩm trong miệng;
“là hắn…”
Thì ra người vừa tới quấy rối chuyện tốt của Hỏa Long chính là Thanh Thiện. lúc hai bên đuổi nhau ra khỏi thành phố Hà Nội vừa hay chạy qua gần nhà Thanh Thiện, đầu tiên hắn lấy làm lạ là tu vi của Hỏa Long rõ ràng hơn hẳn hai người kia nhưng lại bị bọn họ rượt đuổi, không biết chuyện gì đã xảy ra nên hắn muốn đi theo để minh bạch vấn đề. Nào ngờ lại là âm mưu của gã háo sắc Hỏa Long chết tiệt này. Bị phá hỏng chuyện tốt Hỏa Long tức giận quát:
“ Tiểu tử thối, ngươi lại can thiệp chuyện của ta?”
Thanh thiện vẫn cười cười nói;
“ta nói cái tên giun lửa nhà người, cả ngài chỉ biết làm chuyện mờ ám. Người không sợ có người sẽ cạo đầu nhà ngươi sao hả?”
Hỏa Long trợn tròn mắt nói;
“hừ, kẻ nào có gan thì tới đây mà cạo đầu lão tử đi, ta đốt cho không còn mạng mà bú tí mẹ hắn luôn”
“ngươi tốt nhất là đi chỗ khác, đừng ở đây cản trở truyện tốt của lão tử”
Thanh Thiện vẫn vẻ cười cười nói với Hỏa Long;
“thôi được, ta cũng không muốn quản chuyện của ngươi nhưng hai người này vốn cùng ta có quen biết. nể mặt ta, đừng làm hại đến họ”
Hỏa Long cũng đắn đo một chút rồi hướng Thanh Thiện nói;
“ cứ vậy mà tha cho họ thì ta còn gì là mặt mũi chứ, chi bằng ta với ngươi “luận bàn” một chút, nếu thắng ta thì tùy ý ngươi mang đi, bằng không thì hắc.. hắc… hai nàng phải ở lại hầu hạ ta”
Nói xong cũng không đợi Thanh Thiện đồng ý, toàn thân Hỏa Long chợt bao phủ một tầng hỏa quang, xong kiếm trong tay hướng tới đối phương, hiển nhiên không có ý nhường nhịn.
Hành động này cũng đánh thức tâm ý cuồng chiến vốn có trong Thanh Thiện. tâm ý vừa động, Tịch Diệt Long Thương xuất hiện, chân khí bạo phát. Thực tình Thanh Thiện cũng muốn thử xem thương pháp của mình đã tiến triển đến đâu rồi nhưng lại không có người đủ thực lực để cùng hắn so chiêu. Về cơ bản thì Hỏa Long cũng chưa đủ nhưng miễn cưỡng chấp nhận được, còn nếu so về thực lực thì căn bản không cần phải bàn cãi nữa rồi.
Môn chủ! Muội thấy đã đến lúc chúng ta cho hai đứa nhỏ nhập thất rồi.
Uhm, vấn đề này ta cũng đã nghĩ từ mấy hôm nay rồi. chỉ có điều là …“vị đó” không biết ý tứ ra sao đây.
Hai người nói đến “vị đó” thì chợt có chút cổ quái hiện lên trên nét mặt. người mà khiến cả trưởng môn phái đệ nhất tu luyện giả phải e dè, thì quả thực cũng không phải tầm thường a.
“Được rồi, việc này để ta tính. Bây giờ muội cứ về chuẩn bị cho hai đứa nhỏ đi, ngày ma ta sẽ có câu trả lời cho muội.” Ngô Hiên hướng tiểu muội của mình là Lương Mỵ nói.
“Vậy muội không làm phiền huynh nữa, muội lui trước”.
Cùng lúc đó, tại một ngôi nhà trúc được dựng trên đỉnh một quả núi nhỏ, bao quanh nó là cả một vườn hoa đang nở với muôn màu muôn sắc có hai thiếu nữ đang ngồi dựa vào nhau. Ánh dương về xế chiều chiếu dọi những tia nắng vàng xậm xuống nơi hai thiếu nữ đang ngồi hoà quện với màu sắc của những bông hoa, không khiến người ta khỏi liên tưởng tới một chốn bông lai tiên cảnh nào đó. nếu có nam nhân nào đó đi qua đây nhìn thấy cảnh này chắc hộc máu mũi đương trường lắm chứ.
Hai người họ không ai khác chính là Tâm Nhiên cùng Anh Thy, mấy ngày nay hai người không hiểu vì sao sư phụ bảo dừng việc tu luyện lại. vậy nên không có việc gì để làm, hai nàng thường ra đây ngồi tâm sự.
Hai người lặng lẽ hồi lâu, chợt Anh Thy lên tiếng:
“Chị bảo có chuyện gì mà mấy hôm nay chúng ta lại đột ngột không phải luyện công vậy?”
“ Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, em hà tất phải lo lắng nhiều. nếu chị đoán không nhầm thì việc này có liên quan đến chúng ta.” Tâm Nhiên bình thản nói.
“A! không lẽ … chúng ta sẽ … sẽ được truyền thụ võ công chính thức của môn phái ?” trong ánh mắt của Anh Thy không khỏi lộ ra vài nét hứng phấn lẫn lo sợ.
Điều này cũng phải thôi, là người luyện võ có ai không ao ước mình sẽ là cường giả chứ? hơn nữa, nàng bây giờ đã là một Tu Luyện Giả. Mà trong thế giới Tu Luyện Giả này nó còn hà khắc gấp hàng vạn vạn lần, chỉ cần mình kém hơn họ là sẽ bị chèn ép, thậm chí là cả tính mạng cũng không giữ được.
Đúng lúc này, thình lình một bóng người xuất hiện trước hai nàng:
“Sự phụ !”
“Sự thúc !”
….
Thì ra là Lương Mỵ, nàng đến để nói cho hai người biết dự định của nàng cùng Môn chủ để hai nàng chuẩn bị “nhập thất” chính thức khổ luyện để chuẩn bị cho Nhgịch Thiên đại hội.
Về phía hai nàng thì vừa mừng vừa lo, bất quá lo lắng lại chiếm phần nhiều hơn. Điều này cũng dễ hiểu thôi, con đường khổ luyện phía trước không biết có bao nhiêu trông gai, bao nhiêu khó khăn đây chứ? Tuy nhiên, từ khi gặp được Thanh Thiện lại biết hắn đang là Nghịch Thiên Giả cấp 8, hai nàng cũng ao ước, cũng quyết tâm cho nên rất nhanh để khôi phục lại tinh thần đặc biệt là Tâm Nhiên, nàng vốn là người kiên định mà.
……
Về phía Thanh Thiện, hắn đang dốc sức để “đào tạo” lực lượng để trợ giúp cho gia đình Văn Thành, trước là truyền công lực sau là truyền thụ võ công. Có người thì hắn chỉ chỉnh sửa chiêu thức để có thể sử ra được cực hạn của nó, còn lại hắn lựa chọn những chiêu thức mà đã ghi nhớ trong đầu khi xem Minh Trúc thi triển ở Huyền Môn. Từ khi linh hồn tiến nhập lên cấp chín, việc nắm giữ lực lượng cũng đã hoàn thiện hơn cho nên trợ giúp hơn một trăm người giờ đây rất rễ ràng mà tiêu hao năng lượng lại cực ít. Tuy nhiên làm hắn rơi vào tình trạng dở khóc dở cười đó là không chỉ mình Lê Hoàng đòi nhận hắn làm “tiểu sự phụ” mà là “thi nhau bái sư”. Tất nhiên là hắn cũng không chịu nhận, bất quá vẫn có người dở tiểu xảo như Lê Hoàng, khiến hắn không nhận không được.
Trải qua mấy ngài liên tục, cuối cùng thì hắn cũng được rảnh tay vì mọi người đã “ai vào việc nấy” cả rồi. hiện tại, Thanh Thiện đang ở nhà với bố mẹ, trải qua sinh tử giờ đây hắn quý trọng từng giây từng phút bên gia đình và cũng tranh thủ thời gian này chỉ điểm cho Thịnh Minh võ công để phòng thân, tất nhiên là một vài chiêu kiếm pháp của Thiên Nam môn cùng với cách luyện khí phù hợp.
Hôm nay, đang cùng em gái luyện võ thì hắn bỗng phát hiện ra một cỗ khí tức quen thuộc. cỗ khí tức này tương đương với Nghịch Thiên giả cấp 6 trung kỳ, bên cạnh đó còn hai cỗ khí tức khác nữa cũng tương đương, mà dường như là đang rượt đuổi lẫn nhau. Vậy là hắn bảo em gái tự luyện tiếp rồi lao vút đi.
Cỗ khí tức quen thuộc kia thì ra là của Hỏa Long, hắn sau khi hấp thụ được lực lượng của Hỏa Liên trong người thì thực lực đã đại tiến. quả nhiên trong sinh tử chiếm được tiện nghi, trong họa có phúc a. lần đó Hỏa Long hấp thu xong lực lượng hắn biết ở lại sẽ chỉ mất mạng mà thôi, đối phương quá mạnh mẽ cho nên “chuồn là thượng sách” một mạch chạy chối chết không dám quay đầu. chạy về đến Hà Nội hắn liền tìm chỗ ẩn nấp để tận lực nắm bắt lực lượng khủng bố mới có này. mặt khác hắn vốn là kẻ mê gái nên cũng thường xuyên đi rình chộm gái tắm. thật không ngờ hắn lại dùng Ẩn Thần thuật để làm cái việc này, mấy lão Thần Đạo giả mà biết chắc tức đến hộc máu mũi mất.
Hỏa Long phát hiện ra Liên Như cùng Linh Nhâm có vẻ đẹp hơn người lại có thực lực rất mạnh, bất quá so với hắn thì vẫn kém một chút. Cho nên hắn đã đánh chủ ý lên hai nàng quyết dụ hai nàng đến chỗ vắng để “hành sự”. Hai bên đuổi nhau đến một nơi đồi núi giáp ranh giữa Hòa Bình và Hà Tây thì bất chợt Hỏa Long không chạy nữa mà dừng lại cười dâm nói với hai nàng:
“Ta mới vỗ mông nàng có một cái, sao hai nàng đuổi ta hoài vậy? không lẽ thấy ta anh tuấn đẹp trai rồi theo làm vợ ta hả?”
Linh Nhâm giận tới mức muốn xì khói, chỉ tay quát:
“khôn hồn quỳ xuống xin lỗi hai chị, thì hai chị sẽ…”
Chưa kịp nói hết câu đã thấy Hỏa Long nhảy vào họng nói tiếp:
“sẽ cho sờ mông thêm cái nữa hả? ha ha ha… được thế thì còn gì bằng nữa.”
Lúc này hai người đã không nhịn được nữa rồi, không nói tiếng nào cùng nhau lao vào Hỏa Long quyết dạy cho hắn một bài học. thật không ngờ vị Linh Nhâm này cũng nóng tính quá trời, khiến Hỏa Long cũng bị bất ngờ không theo kịp tình huống.
Mặc dù tu vi có kém hơn Hỏa Long một chút, nhưng bù lại là sự phối hợp nhuần nhuyễn, chặt chẽ cũng khiến cho Hỏa Long nuốt khó tiêu trận này. Một người công trên, một người thủ dưới nhất thời khiến Hỏa Long phải thối lui liên tục cho đến khi thân thể đã đi đến một vách đá không thể lui được nữa. đúng lúc này bàn tay Linh Nhâm đột nhiên tụ một vòng quan hoa nhiều màu sắc, một quyền đánh thẳng tới ngực Hỏa Long, chân của Liên như cũng đồng thời đá tới. Không thể thối lui lại không muốn tổn hại đến thân thể hai nàng, nếu làm hai nàng trọng thương thì hắn đâu còn tâm tình để “hưởng thụ con mồi” nữa chứ. Nhưng đối diện với một quyền, một cước khủng bố này, nhất thời hắn chỉ phải vận toàn thân công lực lên để chống đỡ. Thân hình Hỏa Long bỗng phình lên không ít từ từ chuyển sang màu đỏ.
“ bồng.. bồng..”
Hai tiếng nổ lớn liên tiếp vang lên, cây cối xung quanh dạt sang hai bên như vừa bị một cơn lốc xoáy đi qua, cát bay đá chạy tứ tung. Thân hình Liên Như cùng Linh Nhâm bị chấn bay ra ngoài mấy mét, Hỏa Long thì có mép đá phía sau cho nên hắn không thể di chuyển nhưng chính vì vậy hắn cũng nếm đủ khổ cực do lực ép giữa vách đá và chưởng lực.
Hỏa Long tưởng chuyến này được hưởng thụ cùng lúc hai người đẹp, nào ngờ hắn đã đụng phải tổ kiến lửa ha ha ha khổ thân hắn. cũng may mắn là thân thể Long tộc vốn có sức phòng thủ tuyệt đối khủng bố lại thêm tu vị hiện tại cao hơn hai nàng cho nên hắn chỉ bị nhộn nhạo khí tức một hồi, hai nàng thì không được may mắn như hắn, vẫn đang cố gắng điều hòa khí tức. thân hình Hỏa Long chợt lóe lên xuất hiện trước hai nàng, miệng nở nụ cười dâm, vươn hai tay ra vỗ thẳng vào ngực hai nàng. Quá sợ hãi nhưng không còn cách nào khác, hai nàng đành phải cắn răng vận toàn thân lực lượng đánh ra hai chưởng đẩy lùi Hỏa Long.
“bồng… bồng…!”
Hai nàng lại bắn ra thêm vài mét ngã lăn ra đất miệng cuồng phún máu. Lần này do có chủ định và hai nàng đã nội thương nên Hỏa Long rất nhẹ nhàng không mảy may làm sao cả, hắn lại tiến tới vươn hai tay chụp tới ngực hai nàng. Không còn sức phản kháng, một ý nghĩ hiện lên trong đầu hai nàng là “tự tử” bất quá, làm gì còn sức lực nữa đâu, chỉ đành nhắm mắt phó mặc cho số phận.
Đúng lúc hai tay gần chạm tới ngực hai nàng thì chợt khuôn mặt Hỏa Long biến sắc hất ngược hai chưởng ra phía sau.
“Xuy, xuy..”
“bồng, bồng..”
Hai đạo hỏa kình va chạm với một đạo chỉ kình. Linh Nhâm cùng Liên Như bất chợt thấy có tiếng nổ vang thì mở mắt ra xem là chuyện gì. Chợt ánh mắt Liên Như hiện lên một tia cổ quái, nửa vui mừng nửa buồn bã, cơ hồ khó thể phân biệt rõ ràng, trước mắt nàng là một thiếu niên da trắng, dáng thư sinh cao khoảng một mét tám, miệng đang cười mỉm, nàng chỉ lẩm bẩm trong miệng;
“là hắn…”
Thì ra người vừa tới quấy rối chuyện tốt của Hỏa Long chính là Thanh Thiện. lúc hai bên đuổi nhau ra khỏi thành phố Hà Nội vừa hay chạy qua gần nhà Thanh Thiện, đầu tiên hắn lấy làm lạ là tu vi của Hỏa Long rõ ràng hơn hẳn hai người kia nhưng lại bị bọn họ rượt đuổi, không biết chuyện gì đã xảy ra nên hắn muốn đi theo để minh bạch vấn đề. Nào ngờ lại là âm mưu của gã háo sắc Hỏa Long chết tiệt này. Bị phá hỏng chuyện tốt Hỏa Long tức giận quát:
“ Tiểu tử thối, ngươi lại can thiệp chuyện của ta?”
Thanh thiện vẫn cười cười nói;
“ta nói cái tên giun lửa nhà người, cả ngài chỉ biết làm chuyện mờ ám. Người không sợ có người sẽ cạo đầu nhà ngươi sao hả?”
Hỏa Long trợn tròn mắt nói;
“hừ, kẻ nào có gan thì tới đây mà cạo đầu lão tử đi, ta đốt cho không còn mạng mà bú tí mẹ hắn luôn”
“ngươi tốt nhất là đi chỗ khác, đừng ở đây cản trở truyện tốt của lão tử”
Thanh Thiện vẫn vẻ cười cười nói với Hỏa Long;
“thôi được, ta cũng không muốn quản chuyện của ngươi nhưng hai người này vốn cùng ta có quen biết. nể mặt ta, đừng làm hại đến họ”
Hỏa Long cũng đắn đo một chút rồi hướng Thanh Thiện nói;
“ cứ vậy mà tha cho họ thì ta còn gì là mặt mũi chứ, chi bằng ta với ngươi “luận bàn” một chút, nếu thắng ta thì tùy ý ngươi mang đi, bằng không thì hắc.. hắc… hai nàng phải ở lại hầu hạ ta”
Nói xong cũng không đợi Thanh Thiện đồng ý, toàn thân Hỏa Long chợt bao phủ một tầng hỏa quang, xong kiếm trong tay hướng tới đối phương, hiển nhiên không có ý nhường nhịn.
Hành động này cũng đánh thức tâm ý cuồng chiến vốn có trong Thanh Thiện. tâm ý vừa động, Tịch Diệt Long Thương xuất hiện, chân khí bạo phát. Thực tình Thanh Thiện cũng muốn thử xem thương pháp của mình đã tiến triển đến đâu rồi nhưng lại không có người đủ thực lực để cùng hắn so chiêu. Về cơ bản thì Hỏa Long cũng chưa đủ nhưng miễn cưỡng chấp nhận được, còn nếu so về thực lực thì căn bản không cần phải bàn cãi nữa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.