Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta
Chương 137: Thuộc hạ của hắn tất cả đều là quái thai! Tâm tình của cô có chút nặng nề.
Hồng Nhận
11/11/2013
Edit: Dực
Beta : Tieumanulk
Lại là một ngày đi làm,lúc cô đến công đi không thấy Dạ Phi Phàm cùng Hàn Thiên Tuyết đâu giống như hai người này từ nơi này đột nhiên biến mất khỏi thế giới.Mà đối với chuyện lần này Thanh phong Tuấn cũng không đề cập tới giống như hắn không hề quan tâm tới bạn của hắn là Hàn Thiên Tuyết vậy.
Ngược lại Diệp Vị Ương lại đến bệnh viện thăm Đông Phương Thước,có người nói ngày đó trên chiếc xe có vị bác sĩ thần bí bị ép buộc thân hình gầy gò đeo khẩu trang đã giúp hắn làm một ca phẫu thuật với độ khó rất cao,nối xương sống bị gãy rồi quăng hắn lại chạy trốn,cho nên Đông Phương Thước mới có thể từ từ hồi phuc.
Lại nghe nói Thanh Phong Tuấn cùng tiểu Ngân rất có hứng thú với vị bác sĩ chạy trốn kia,còn cho người điều tra hành tung của người đó khắp nơi.
Cũng nghe nói Đông Phương Thước khi tỉnh lại điều tiên là cương quyết đòi gặp Diệp Vị Ương nhưng khi đó vết thương của Diệp Vị Ương chưa lành,ở trong biệt thự của Thanh Phong Tuấn dưỡng thương nên hắn vẫn không thể nhìn thấy cô.
Hầu như trong một ngày Diệp Vị Ương gặp Đông Phương Thước thì thấy hắn trầm mặc nửa ngày sau đó đồng ý kế hoạch hợp tác cùng Thanh Phong Tuấn,hắn cam đoan sau khi vết thương lành hắn sẽ đưa Thanh phong Tuấn an toàn tiến vào nước Z nhưng muốn Thanh phong Tuấn đảm bảo không làm công dân nước Z bị thương.Đồng thời muốn Thanh phong Tuấn giúp hắn đàn áp thế lực của anh trai Đồng Phương Dũ.
Bởi vì cơ thể Diệp Vị Ương để lại những vết sẹo lớn nhỏ khác nhau không thể tiếp tục biểu diễn mà cũng không biết cô có thân phận nhà thiết kế tài hoa,đám người đều cho rằng cô giống như bình hoa trang trí trong tập đoàn Dạ Mị,nên chỉ cho cô làm việc trong một văn phòng nhỏ cũng không yêu cầu cô làm thêm việc gì. Tình huống như vậy cũng chỉ khi có mặt Thanh Phong Tuấn mới được cải thiện, nhưng lúc này hắn còn đang phải xử lý một số nghiệp vụ cơ mật của công ty.
Vì thế đại đa số thời điểm Thanh Phong Tuấn đi vắng thì Diệp Vị Ương vô cùng nhàn rỗi.
Một người khi rảnh rỗi liền thích miên man suy nghĩ.
Diệp Vị Ương nhịn không được đi đến cổng công ty Dạ Mị thở dài,nghĩ thầm, haizz… Hai người mặc Tây phục màu đen làm sao lại chưa đến đây? Không phải nói để cô suy nghĩ lại sao? Cô hiện tại nghĩ thông suốt,thật ra vẫn muốn một lần nhìn mặt người cha đã sinh ra mình,chút tình cảm đó có lẽ sau khi gặp mới buông xuống được.
Cô nhìn chung quanh một chút,không một bóng người,Diệp Vị Ương thất vọng định xoay người lại nghe được góc tường tựa hồ có người kêu mình: “Diệp tiểu thư! Diệp tiểu thư!”
Diệp Vị Ương nghi hoặc dịch bước cạnh góc tường, thật sự gặp được hai người mặt Âu phục đen.
“… Hai người các ngươi sao lại trốn ở chỗ này?” Muốn tìm cô có thể trực tiếp đến quầy tiếp tân thông báo, Diệp Vị Ương tò mò ngồi chồm hổm xuống, thấp giọng hỏi.
” Chúng tôi… Vào không được!” Hai người vừa nói vừa nhe răng,bộ dạng rất khổ sở
Diệp Vị Ương nhìn bọn hắn chằm chằm,mặt thập phần rung động. Hai người này đắc tội người nào? Cư nhiên bị người ta hành hạ thảm như vậy, đều thành đầu heo cả! Nếu không nhờ hai bộ quần áo đen này,cô thật đúng nhận không ra bọn họ.
Diệp Vị Ương nhíu mày,rõ ràng trong lòng rất tò mò lại như cũ giả bộ bình tĩnh. Cô thừa nhận một chiêu này là học từ Thanh Phong Tuấn mà ra,cô nhíu mày lập lại một lần: “Vì sao trốn ở chỗ này?”
“Ha ha, Diệp tiểu thư thật cẩn thận, thế cư nhiên còn mời vệ sĩ. Là vì phòng hờ hai người bọn tôi sao? Chúng tôi thật không phải là người xấu chỉ là thám tử tư thôi”. Hai người vẻ mặt đau khổ vuốt miệng vết thương nói.
“… Các ngươi nói như vậy, thương thế kia… Sẽ không phải là bị A Viễn đánh chứ?” Diệp Vị Ương hỏi thử.
Thật không ngờ A Viễn cũng có mặt bạo lực như vậy,mấy ngày gần đây hắn đều yên lặng ở bên cạnh. Diệp Vị Ương nghĩ như thế nào cũng đoán không ra hắn muốn làm cái gì. Thì ra thuộc hạ của Phong Thanh Tuấn ai cũng có thực lực,cô sớm nên đoán được,nếu là phái tới bảo hộ cô,vậy thân thủ A Viễn nhất định không kém.
Hai thám tử tư liều mạng gật đầu,tỏ vẻ phán đoán của cô tuyệt đối không có sai. Lúc trước,bọn họ cũng không nhìn ra tên tiểu tử có vẻ bề ngoài như đứa trẻ kia lại mạnh như vậy. Hắn căn bản không mở miệng hỏi đúng sai, thấy họ liền đánh một trận, đánh đến họ không có đường thoát, hơn nữa… hắn toàn đánh trên mặt, cho nên bây giờ mới xuất hiện hai cái đầu heo.
Thấy hai cái “đầu heo” có biểu tình căm giận, Diệp Vị Ương cố nén không cười ra tiếng,ho nhẹ nói: “Ack… hai vị, thật ngại quá, thật ra A Viễn không phải người xấu, hắn chỉ nghe lệnh theo bảo vệ tôi, có thể hắn hiểu lầm các ngươi là người xấu. Xem ra các người rất tức hắn.À,nếu không các ngươi theo tôi đi vào,tôi sẽ giải thích với hắn một chút, được không?”
Cô là cố ý,cô tuyệt đối là cố ý nói như vậy.
” Không không không…” Hai người ăn ý nhất trí lui về sau, bọn họ rất sợ nha.
” Không sao,có tôi ở đây hắn sẽ không tiếp tục đánh các ngươi”. Diệp Vị Ương hảo tâm cam đoan.
Hai người hai mặt nhìn nhau trong lòng mặc niệm: Vấn đề là lúc cô đi vắng, hắn sẽ đánh nha!
Tóm lại hai người không nguyện ý theo cô vào.
Hai gã thám tử tư bị A Viễn hù sợ, không dám tiếp tục tiến vào tập đoàn Dạ Mị nửa bước, điều này làm cho Diệp Vị Ương cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười.
Cô khẽ vuốt cái trán, hỏi han: “Không vào, vậy các ngươi muốn thế nào?”
“Ack… chúng tôi mạo muội hỏi một câu,Diệp tiểu thư bây giờ thay đổi chủ ý bằng lòng gặp cha của cô rồi à? Nếu Diệp tiểu thư không muốn,cố chủ bảo chúng tôi đem cái này giao cho cô,ngài ấy nói nếu cô thấy nhất định sẽ nguyện ý đến”. Hai gã thám tử thật cẩn thận nói cũng từ trong túi lấy ra một cái hộp.
Diệp Vị Ương mở ra nhìn một chút lập tức cực kỳ hoảng sợ,ánh mắt cũng trở nên phức tạp,cô không lo lắng cũng không chút do dự gật đầu nói: “Được,tôi đi”
” Như vậy… Diệp tiểu thư, chúng ta bây giờ sẽ không vào trong nói chuyện với cô. Đây là địa chỉ, chín giờ tối, bọn tôi sẽ bảo cha cô đến đó chờ cô. Cô có thắc mắc cái gì đều có thể trực tiếp hỏi cha cô. Chúng tôi đi trước”
Đưa qua một tờ giấy,hai gã thám tử tư vội quay đầu,nếu hiện tại không đi thì để cho cái tên gọi A Viễn kia đến xử à.
Nói xong,hai người chạy như bay,như có quỷ đuổi theo phía sau.
Tâm tình Diệp Vị Ương trở nên có chút nặng trĩu,cô chậm rãi xoay người định vào vào công ty, không ngờ A Viễn đang chạy từ trong nhà vệ sinh ra,vẻ mặt khẩn trương hỏi: “Chị dâu, chị đứng ở đây làm gì vậy? Vừa rồi em chạy đến có nghe tiếng người nói chuyện, họ là ai vậy?”
Thủ hạ của Phong Thanh Tuấn đúng đều là quái thai nha. A Viễn không những thân thủ tuyệt với mà lỗ tai lại còn thính hơn siêu nhân nữa.
Beta : Tieumanulk
Lại là một ngày đi làm,lúc cô đến công đi không thấy Dạ Phi Phàm cùng Hàn Thiên Tuyết đâu giống như hai người này từ nơi này đột nhiên biến mất khỏi thế giới.Mà đối với chuyện lần này Thanh phong Tuấn cũng không đề cập tới giống như hắn không hề quan tâm tới bạn của hắn là Hàn Thiên Tuyết vậy.
Ngược lại Diệp Vị Ương lại đến bệnh viện thăm Đông Phương Thước,có người nói ngày đó trên chiếc xe có vị bác sĩ thần bí bị ép buộc thân hình gầy gò đeo khẩu trang đã giúp hắn làm một ca phẫu thuật với độ khó rất cao,nối xương sống bị gãy rồi quăng hắn lại chạy trốn,cho nên Đông Phương Thước mới có thể từ từ hồi phuc.
Lại nghe nói Thanh Phong Tuấn cùng tiểu Ngân rất có hứng thú với vị bác sĩ chạy trốn kia,còn cho người điều tra hành tung của người đó khắp nơi.
Cũng nghe nói Đông Phương Thước khi tỉnh lại điều tiên là cương quyết đòi gặp Diệp Vị Ương nhưng khi đó vết thương của Diệp Vị Ương chưa lành,ở trong biệt thự của Thanh Phong Tuấn dưỡng thương nên hắn vẫn không thể nhìn thấy cô.
Hầu như trong một ngày Diệp Vị Ương gặp Đông Phương Thước thì thấy hắn trầm mặc nửa ngày sau đó đồng ý kế hoạch hợp tác cùng Thanh Phong Tuấn,hắn cam đoan sau khi vết thương lành hắn sẽ đưa Thanh phong Tuấn an toàn tiến vào nước Z nhưng muốn Thanh phong Tuấn đảm bảo không làm công dân nước Z bị thương.Đồng thời muốn Thanh phong Tuấn giúp hắn đàn áp thế lực của anh trai Đồng Phương Dũ.
Bởi vì cơ thể Diệp Vị Ương để lại những vết sẹo lớn nhỏ khác nhau không thể tiếp tục biểu diễn mà cũng không biết cô có thân phận nhà thiết kế tài hoa,đám người đều cho rằng cô giống như bình hoa trang trí trong tập đoàn Dạ Mị,nên chỉ cho cô làm việc trong một văn phòng nhỏ cũng không yêu cầu cô làm thêm việc gì. Tình huống như vậy cũng chỉ khi có mặt Thanh Phong Tuấn mới được cải thiện, nhưng lúc này hắn còn đang phải xử lý một số nghiệp vụ cơ mật của công ty.
Vì thế đại đa số thời điểm Thanh Phong Tuấn đi vắng thì Diệp Vị Ương vô cùng nhàn rỗi.
Một người khi rảnh rỗi liền thích miên man suy nghĩ.
Diệp Vị Ương nhịn không được đi đến cổng công ty Dạ Mị thở dài,nghĩ thầm, haizz… Hai người mặc Tây phục màu đen làm sao lại chưa đến đây? Không phải nói để cô suy nghĩ lại sao? Cô hiện tại nghĩ thông suốt,thật ra vẫn muốn một lần nhìn mặt người cha đã sinh ra mình,chút tình cảm đó có lẽ sau khi gặp mới buông xuống được.
Cô nhìn chung quanh một chút,không một bóng người,Diệp Vị Ương thất vọng định xoay người lại nghe được góc tường tựa hồ có người kêu mình: “Diệp tiểu thư! Diệp tiểu thư!”
Diệp Vị Ương nghi hoặc dịch bước cạnh góc tường, thật sự gặp được hai người mặt Âu phục đen.
“… Hai người các ngươi sao lại trốn ở chỗ này?” Muốn tìm cô có thể trực tiếp đến quầy tiếp tân thông báo, Diệp Vị Ương tò mò ngồi chồm hổm xuống, thấp giọng hỏi.
” Chúng tôi… Vào không được!” Hai người vừa nói vừa nhe răng,bộ dạng rất khổ sở
Diệp Vị Ương nhìn bọn hắn chằm chằm,mặt thập phần rung động. Hai người này đắc tội người nào? Cư nhiên bị người ta hành hạ thảm như vậy, đều thành đầu heo cả! Nếu không nhờ hai bộ quần áo đen này,cô thật đúng nhận không ra bọn họ.
Diệp Vị Ương nhíu mày,rõ ràng trong lòng rất tò mò lại như cũ giả bộ bình tĩnh. Cô thừa nhận một chiêu này là học từ Thanh Phong Tuấn mà ra,cô nhíu mày lập lại một lần: “Vì sao trốn ở chỗ này?”
“Ha ha, Diệp tiểu thư thật cẩn thận, thế cư nhiên còn mời vệ sĩ. Là vì phòng hờ hai người bọn tôi sao? Chúng tôi thật không phải là người xấu chỉ là thám tử tư thôi”. Hai người vẻ mặt đau khổ vuốt miệng vết thương nói.
“… Các ngươi nói như vậy, thương thế kia… Sẽ không phải là bị A Viễn đánh chứ?” Diệp Vị Ương hỏi thử.
Thật không ngờ A Viễn cũng có mặt bạo lực như vậy,mấy ngày gần đây hắn đều yên lặng ở bên cạnh. Diệp Vị Ương nghĩ như thế nào cũng đoán không ra hắn muốn làm cái gì. Thì ra thuộc hạ của Phong Thanh Tuấn ai cũng có thực lực,cô sớm nên đoán được,nếu là phái tới bảo hộ cô,vậy thân thủ A Viễn nhất định không kém.
Hai thám tử tư liều mạng gật đầu,tỏ vẻ phán đoán của cô tuyệt đối không có sai. Lúc trước,bọn họ cũng không nhìn ra tên tiểu tử có vẻ bề ngoài như đứa trẻ kia lại mạnh như vậy. Hắn căn bản không mở miệng hỏi đúng sai, thấy họ liền đánh một trận, đánh đến họ không có đường thoát, hơn nữa… hắn toàn đánh trên mặt, cho nên bây giờ mới xuất hiện hai cái đầu heo.
Thấy hai cái “đầu heo” có biểu tình căm giận, Diệp Vị Ương cố nén không cười ra tiếng,ho nhẹ nói: “Ack… hai vị, thật ngại quá, thật ra A Viễn không phải người xấu, hắn chỉ nghe lệnh theo bảo vệ tôi, có thể hắn hiểu lầm các ngươi là người xấu. Xem ra các người rất tức hắn.À,nếu không các ngươi theo tôi đi vào,tôi sẽ giải thích với hắn một chút, được không?”
Cô là cố ý,cô tuyệt đối là cố ý nói như vậy.
” Không không không…” Hai người ăn ý nhất trí lui về sau, bọn họ rất sợ nha.
” Không sao,có tôi ở đây hắn sẽ không tiếp tục đánh các ngươi”. Diệp Vị Ương hảo tâm cam đoan.
Hai người hai mặt nhìn nhau trong lòng mặc niệm: Vấn đề là lúc cô đi vắng, hắn sẽ đánh nha!
Tóm lại hai người không nguyện ý theo cô vào.
Hai gã thám tử tư bị A Viễn hù sợ, không dám tiếp tục tiến vào tập đoàn Dạ Mị nửa bước, điều này làm cho Diệp Vị Ương cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười.
Cô khẽ vuốt cái trán, hỏi han: “Không vào, vậy các ngươi muốn thế nào?”
“Ack… chúng tôi mạo muội hỏi một câu,Diệp tiểu thư bây giờ thay đổi chủ ý bằng lòng gặp cha của cô rồi à? Nếu Diệp tiểu thư không muốn,cố chủ bảo chúng tôi đem cái này giao cho cô,ngài ấy nói nếu cô thấy nhất định sẽ nguyện ý đến”. Hai gã thám tử thật cẩn thận nói cũng từ trong túi lấy ra một cái hộp.
Diệp Vị Ương mở ra nhìn một chút lập tức cực kỳ hoảng sợ,ánh mắt cũng trở nên phức tạp,cô không lo lắng cũng không chút do dự gật đầu nói: “Được,tôi đi”
” Như vậy… Diệp tiểu thư, chúng ta bây giờ sẽ không vào trong nói chuyện với cô. Đây là địa chỉ, chín giờ tối, bọn tôi sẽ bảo cha cô đến đó chờ cô. Cô có thắc mắc cái gì đều có thể trực tiếp hỏi cha cô. Chúng tôi đi trước”
Đưa qua một tờ giấy,hai gã thám tử tư vội quay đầu,nếu hiện tại không đi thì để cho cái tên gọi A Viễn kia đến xử à.
Nói xong,hai người chạy như bay,như có quỷ đuổi theo phía sau.
Tâm tình Diệp Vị Ương trở nên có chút nặng trĩu,cô chậm rãi xoay người định vào vào công ty, không ngờ A Viễn đang chạy từ trong nhà vệ sinh ra,vẻ mặt khẩn trương hỏi: “Chị dâu, chị đứng ở đây làm gì vậy? Vừa rồi em chạy đến có nghe tiếng người nói chuyện, họ là ai vậy?”
Thủ hạ của Phong Thanh Tuấn đúng đều là quái thai nha. A Viễn không những thân thủ tuyệt với mà lỗ tai lại còn thính hơn siêu nhân nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.