Quyển 6 - Chương 1: Mang người xuôi nam
Tâm Mộng Vô Ngân
04/02/2015
- Chậm nhất sáng sớm ngày
mai ta sẽ theo Nam Cung Phi Vũ rời khỏi Phi Vân thành, xuôi nam tới xích vân sa mạc, truy tra Vi Tinh Nghi. phụ thân không nên cuốn vào trong
đó, cũng không thể trêu chọc Duệ Phong Lâu.
Mộ Dung Thiên Hằng cười nói:
- Yên tâm, phụ thân sẽ không làm ngươi khó xử. Nhưng mà ngũ bá của ngươi quyết định theo Phi Phàm công tử xuôi nam, chuyện nơi này toàn quyền giao cho ta xử lý...
Mộ Dung Tiểu Dạ cau mày nói:
- Ngũ bá thân là gia chủ, nên dùng lợi ích gia tộc làm trọng, tại sao mặc cho người ta sử dụng?
Mộ Dung Thiên Hằng khẽ thở dài:
- Ngũ bá cũng không có lựa chọn, Mộ Dung thế gia chúng ta căn bản không thể chống lại Phi Phàm công tử. May mắn ngươi đi theo Nam Cung Phi Vũ, phụ thân không phải quan tâm. Lần này Ngũ bá ngươi xuôi nam, còn mang theo Huyền Hoàng duy nhất của gia tộc, cũng chính là tứ thúc công Mộ Dung Xuyên. Một khi bọn họ xảy ra vấn đề, Mộ Dung thế gia toàn bộ nhờ ngươi rồi.
Mộ Dung Thiên Hằng ý tứ rất rõ ràng, nếu như Mộ Dung Thiên Tung và Mộ Dung Xuyên xuôi nam phát sinh vấn đề, như vậy Phi Vân thành Mộ Dung thế gia sẽ là Mộ Dung Tiểu Dạ tu vị cao nhất.
Đến lúc đó Mộ Dung Tiểu Dạ có thể kế thừa vị trí gia chủ, từ nay về sau nắm quyền, không còn bị trưởng lão hạn chế.
Mộ Dung Tiểu Dạ hiểu ý của phụ thân, nhưng nàng không có hứng thú với vị trí gia chủ, nàng suy nghĩ tìm tự do và tình yêu.
- Phụ thân không cần quá mức lo lắng, tất cả là số mệnh. Lần này xuôi nam ta sẽ cố sức chiếu cố ngũ bá cùng tứ thúc công, toàn lực bảo tồn thực lực của Mộ Dung thế gia. Ta hiện tại đã là Huyền Hoàng, đoán chừng muốn tấn chức Thánh Hoàng làm trọng, phụ thân chỉ cần chiếu cố nương thật tốt là được.
Mộ Dung Thiên Hằng nghe vậy đại hỉ, kích động nói:
- Trong nhà ngươi đừng lo lắng, ngươi chỉ cần chuyên tâm tu luyện là ươợc. Tranh thủ sớm ngày tấn chức Thánh Hoàng, từ nay về sau một bước lên mây, ta và nương của ngươi sẽ lấy ngươi làm vẻ vang.
Mộ Dung Tiểu Dạ nói khẽ:
- Phụ thân yên tâm, ta sẽ không để cho các ngươi thất vọng. Hiện tại ta về phòng thu thập quần áo, sau đó nhìn nương và rời đi.
Rời khỏi thư phòng của Mộ Dung Thiên Hằng, Mộ Dung Tiểu Dạ trở lại khuê phòng của mình, đơn giản thu thập vài món quần áo, sau đó đi vấn an mẫu thân.
Đối với Mộ Dung Tiểu Dạ mà nói, phủ Mộ Dung to như thế trừ phụ thân và mẫu thân ra, cũng không có quá nhiều người và vật khiến nàng lưu luyến.
Chỉ cần phụ mẫu bình an vô sự, Mộ Dung Tiểu Dạ có thể an tâm sau khi Từ Nhược Hoa cấm dứt hội nghị và rời đi, Mộ Dung Tiểu Dạ tới đây chỉ gặp thân nhân mà thôi.
Đi vào Phi Vân thành gần nửa tháng, Từ Nhược Hoa từ Võ Tôn tăng lên làm Huyền Hoàng, tốc độ tấn chức của nàng còn nhanh hơn Mộ Dung Tiểu Dạ vài phần.
Hồi tưởng chuyện đã qua, từ Vọng Nguyệt Trấn thì Từ Nhược Hoa cùng Nam Cung Phi Vũ giống như trôi qua thời gian mười năm, thừa nhận áp lực thật lớn, hôm nay cuối cùng là vinh quy về nhà, nhân sinh phập phồng bất định.
Đối với Từ Nhược Hoa mà nói, mộng tưởng lớn nhất chính là người thương có thể dương danh thiên hạ, không hề bị người ta cười nhạo, hôm nay cuối cùng đã biến thành sự thật.
Nhưng mà Từ Nhược Hoa chưa từng nghĩ đến chính mình có thành tựu như vậy, con đường tương lai biến hóa quá lớn, trong Duệ Phong Lâu, Lan Hinh đang thu dọn đồ đạc.
Lần này xuôi nam hung hiểm khó lường, dùng thời gian dài ngắn không biết, chi bằng chuẩn bị thật đầy đủ.
Với tư cách thị nữ của Nam Cung Phi Vũ, Lan Hinh trừ phải thu thập quần áo của mình ra, còn phải chuẩn bị đồ vật thiết yếu của Ý Thiên cho tốt.
Tiêu Minh Nguyệt ở trong phòng Nam Cung Vân, đang từ biệt.
Bạch Phong mang theo Đoan Mộc Thanh Vân đi thăm Duệ Phong Lâu, cố ý tạo cơ hội cho Tiêu Minh Nguyệt, Nam Cung Vân, giúp bọn họ có cơ hội ở chung.
Mã Chí Viễn không có thu thập cái gì, một người ngây ngốc trong phòng.
Cổ Ngũ cùng Bích Vân La lại tăng tiến tình cảm.
Buổi chiều giờ thân, Mộ Dung Tiểu Dạ cùng Từ Nhược Hoa trước sau trở lại Duệ Phong Lâu, Lan Hinh đã chuẩn bị xong tất cả, Tiêu Minh Nguyệt cũng chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần chờ lệnh của Ý Thiên.
Giờ phút này Ý Thiên đang ngồi trong phòng, cân nhắc làm sap dàn xếp Đoan Mộc Thanh Vân ở lại Duệ Phong Lâu, Đoan Mộc Thanh Vân chính là vướng víu, nếu không phải Ý Thiên từng cứu Công Tôn Duy Ngã, tất cả mọi người không hy vọng nàng có liên quan quá lớn.
Đoan Mộc Thanh Vân là tình nhân của Công Tôn Duy Ngã, mà Công Tôn Duy Ngã là người mấu chốt mở Vô Biên Hoang Thành, từ tầng qun hệ này mà cân nhắc, Đoan Mộc Thanh Vân kỳ thật có có giá trị rất cao.
Nhưng mà cũng bởi vì Đoan Mộc Thanh Vân có giá trị, Ý Thiên mới xử lý không tốt.
Từ tình huống trước mắt mà nhìn, Ý Thiên chỉ có hai chủng lựa chọn, một là lưu Đoan Mộc Thanh Vân ở lại Duệ Phong Lâu, bí mật bảo vệ.
Hai là mang theo Đoan Mộc Thanh Vân xuôi nam, truy tung Công Tôn Duy Ngã, thời điểm cần thiết Đoan Mộc Thanh Vân sẽ có công hiệu, là kết cục cuối cùng.
Nếu như áp dụng lựa chọn đầu tiên, Ý Thiên có thể giảm bớt rất nhiều chuyện phiền toái.
Nếu như áp dụng biện pháp thứ hai, Ý Thiên nhất định phải cân nhắc trên nửa đường có cao thủ khác ra tay cướp Đoan Mộc Thanh Vân hay không.
Hôm nay Công Tôn Duy Ngã hành tung không rõ, Đoan Mộc Thanh Vân chính là nhược điểm trí mạng của Công Tôn Duy Ngã, ai có thể khống chế Đoan Mộc Thanh Vân, người có có năng lực gián tiếp khống chế Công Tôn Duy Ngã.
Từ góc độ lý trí mà nói, lưu Đoan Mộc Thanh Vân ở lại Duệ Phong Lâu, đối với Ý Thiên rát có lợi, nhưng cân nhắc giá trị thực dụng của Đoan Mộc Thanh Vân, Ý Thiên lại cảm thấy được mang nàng đi mới tốt.
Tuy tồn tại nguy hiểm nhất định, nhưng lại có giá trị mạo hiểm.
Quyết định chủ ý, Ý Thiên phát ra ý niệm thông tri người trong Duệ Phong Lâu tới phòng hợp tụ tập.
Lúc này đây Đoan Mộc Thanh Vân cũng công khai hiện thân, tham dự hội nghị lần này.
Nhìn qua mọi người, ánh mắt Ý Thiên nhìn vào Nam Cung Uyển Nghi cùng Đoan Mộc Thanh Vân một lát, lập tức nói ra quyết định bản thân.
- Sau đó chúng ta xuôi nam truy tung Vi Tinh Nghi, Đoan Mộc Thanh Vân cùng đi theo, mọi người phải chăng đã chuẩn bị sẵn sàng?
Ý Thiên quyết định khiến mọi người ngoài ý muốn, mang theo Đoan Mộc Thanh Vân ra đi, đây chính là một vướng víu.
Lan Hinh không có dị nghị, nói khẽ:
- Tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng, sẽ chờ thiếu gia ra lệnh.
Từ Nhược Hoa, Mộ Dung Tiểu Dạ, Tiêu Minh Nguyệt, Mã Chí Viễn đều gật đầu, tỏ vẻ chuẩn bị sẵn sàng.
Đoan Mộc Thanh Vân không có gì cần chuẩn bị, nhưng trên mặt lại vui mừng, bởi vì nàng thập phần lo lắng Công Tôn Duy Ngã, hy vọng có thể theo đám người Ý Thiên xuôi nam, truy tra tung tích Công Tôn Duy Ngã.
Ý Thiên nhìn qua Cổ Ngũ, hỏi:
- Phi Phàm công tử cùng Vô Khuyết công tử có rời khỏi Phi Vân thành không?
Cổ Ngũ nói:
- Từ tin tức mới nhận, Phi Phàm công tử đã đã mang xuôi nam trước một lúc rồi, Vô Khuyết công tử cũng đang chuẩn bị rời khỏi, người đi theo gồm Liệt Dương Thần Điện Hồng Vân thánh nữ Ứng Thải Liên. Công tử hiện tại xuôi nam, đoán chừng sẽ đụng bọn họ.
Mộ Dung Thiên Hằng cười nói:
- Yên tâm, phụ thân sẽ không làm ngươi khó xử. Nhưng mà ngũ bá của ngươi quyết định theo Phi Phàm công tử xuôi nam, chuyện nơi này toàn quyền giao cho ta xử lý...
Mộ Dung Tiểu Dạ cau mày nói:
- Ngũ bá thân là gia chủ, nên dùng lợi ích gia tộc làm trọng, tại sao mặc cho người ta sử dụng?
Mộ Dung Thiên Hằng khẽ thở dài:
- Ngũ bá cũng không có lựa chọn, Mộ Dung thế gia chúng ta căn bản không thể chống lại Phi Phàm công tử. May mắn ngươi đi theo Nam Cung Phi Vũ, phụ thân không phải quan tâm. Lần này Ngũ bá ngươi xuôi nam, còn mang theo Huyền Hoàng duy nhất của gia tộc, cũng chính là tứ thúc công Mộ Dung Xuyên. Một khi bọn họ xảy ra vấn đề, Mộ Dung thế gia toàn bộ nhờ ngươi rồi.
Mộ Dung Thiên Hằng ý tứ rất rõ ràng, nếu như Mộ Dung Thiên Tung và Mộ Dung Xuyên xuôi nam phát sinh vấn đề, như vậy Phi Vân thành Mộ Dung thế gia sẽ là Mộ Dung Tiểu Dạ tu vị cao nhất.
Đến lúc đó Mộ Dung Tiểu Dạ có thể kế thừa vị trí gia chủ, từ nay về sau nắm quyền, không còn bị trưởng lão hạn chế.
Mộ Dung Tiểu Dạ hiểu ý của phụ thân, nhưng nàng không có hứng thú với vị trí gia chủ, nàng suy nghĩ tìm tự do và tình yêu.
- Phụ thân không cần quá mức lo lắng, tất cả là số mệnh. Lần này xuôi nam ta sẽ cố sức chiếu cố ngũ bá cùng tứ thúc công, toàn lực bảo tồn thực lực của Mộ Dung thế gia. Ta hiện tại đã là Huyền Hoàng, đoán chừng muốn tấn chức Thánh Hoàng làm trọng, phụ thân chỉ cần chiếu cố nương thật tốt là được.
Mộ Dung Thiên Hằng nghe vậy đại hỉ, kích động nói:
- Trong nhà ngươi đừng lo lắng, ngươi chỉ cần chuyên tâm tu luyện là ươợc. Tranh thủ sớm ngày tấn chức Thánh Hoàng, từ nay về sau một bước lên mây, ta và nương của ngươi sẽ lấy ngươi làm vẻ vang.
Mộ Dung Tiểu Dạ nói khẽ:
- Phụ thân yên tâm, ta sẽ không để cho các ngươi thất vọng. Hiện tại ta về phòng thu thập quần áo, sau đó nhìn nương và rời đi.
Rời khỏi thư phòng của Mộ Dung Thiên Hằng, Mộ Dung Tiểu Dạ trở lại khuê phòng của mình, đơn giản thu thập vài món quần áo, sau đó đi vấn an mẫu thân.
Đối với Mộ Dung Tiểu Dạ mà nói, phủ Mộ Dung to như thế trừ phụ thân và mẫu thân ra, cũng không có quá nhiều người và vật khiến nàng lưu luyến.
Chỉ cần phụ mẫu bình an vô sự, Mộ Dung Tiểu Dạ có thể an tâm sau khi Từ Nhược Hoa cấm dứt hội nghị và rời đi, Mộ Dung Tiểu Dạ tới đây chỉ gặp thân nhân mà thôi.
Đi vào Phi Vân thành gần nửa tháng, Từ Nhược Hoa từ Võ Tôn tăng lên làm Huyền Hoàng, tốc độ tấn chức của nàng còn nhanh hơn Mộ Dung Tiểu Dạ vài phần.
Hồi tưởng chuyện đã qua, từ Vọng Nguyệt Trấn thì Từ Nhược Hoa cùng Nam Cung Phi Vũ giống như trôi qua thời gian mười năm, thừa nhận áp lực thật lớn, hôm nay cuối cùng là vinh quy về nhà, nhân sinh phập phồng bất định.
Đối với Từ Nhược Hoa mà nói, mộng tưởng lớn nhất chính là người thương có thể dương danh thiên hạ, không hề bị người ta cười nhạo, hôm nay cuối cùng đã biến thành sự thật.
Nhưng mà Từ Nhược Hoa chưa từng nghĩ đến chính mình có thành tựu như vậy, con đường tương lai biến hóa quá lớn, trong Duệ Phong Lâu, Lan Hinh đang thu dọn đồ đạc.
Lần này xuôi nam hung hiểm khó lường, dùng thời gian dài ngắn không biết, chi bằng chuẩn bị thật đầy đủ.
Với tư cách thị nữ của Nam Cung Phi Vũ, Lan Hinh trừ phải thu thập quần áo của mình ra, còn phải chuẩn bị đồ vật thiết yếu của Ý Thiên cho tốt.
Tiêu Minh Nguyệt ở trong phòng Nam Cung Vân, đang từ biệt.
Bạch Phong mang theo Đoan Mộc Thanh Vân đi thăm Duệ Phong Lâu, cố ý tạo cơ hội cho Tiêu Minh Nguyệt, Nam Cung Vân, giúp bọn họ có cơ hội ở chung.
Mã Chí Viễn không có thu thập cái gì, một người ngây ngốc trong phòng.
Cổ Ngũ cùng Bích Vân La lại tăng tiến tình cảm.
Buổi chiều giờ thân, Mộ Dung Tiểu Dạ cùng Từ Nhược Hoa trước sau trở lại Duệ Phong Lâu, Lan Hinh đã chuẩn bị xong tất cả, Tiêu Minh Nguyệt cũng chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần chờ lệnh của Ý Thiên.
Giờ phút này Ý Thiên đang ngồi trong phòng, cân nhắc làm sap dàn xếp Đoan Mộc Thanh Vân ở lại Duệ Phong Lâu, Đoan Mộc Thanh Vân chính là vướng víu, nếu không phải Ý Thiên từng cứu Công Tôn Duy Ngã, tất cả mọi người không hy vọng nàng có liên quan quá lớn.
Đoan Mộc Thanh Vân là tình nhân của Công Tôn Duy Ngã, mà Công Tôn Duy Ngã là người mấu chốt mở Vô Biên Hoang Thành, từ tầng qun hệ này mà cân nhắc, Đoan Mộc Thanh Vân kỳ thật có có giá trị rất cao.
Nhưng mà cũng bởi vì Đoan Mộc Thanh Vân có giá trị, Ý Thiên mới xử lý không tốt.
Từ tình huống trước mắt mà nhìn, Ý Thiên chỉ có hai chủng lựa chọn, một là lưu Đoan Mộc Thanh Vân ở lại Duệ Phong Lâu, bí mật bảo vệ.
Hai là mang theo Đoan Mộc Thanh Vân xuôi nam, truy tung Công Tôn Duy Ngã, thời điểm cần thiết Đoan Mộc Thanh Vân sẽ có công hiệu, là kết cục cuối cùng.
Nếu như áp dụng lựa chọn đầu tiên, Ý Thiên có thể giảm bớt rất nhiều chuyện phiền toái.
Nếu như áp dụng biện pháp thứ hai, Ý Thiên nhất định phải cân nhắc trên nửa đường có cao thủ khác ra tay cướp Đoan Mộc Thanh Vân hay không.
Hôm nay Công Tôn Duy Ngã hành tung không rõ, Đoan Mộc Thanh Vân chính là nhược điểm trí mạng của Công Tôn Duy Ngã, ai có thể khống chế Đoan Mộc Thanh Vân, người có có năng lực gián tiếp khống chế Công Tôn Duy Ngã.
Từ góc độ lý trí mà nói, lưu Đoan Mộc Thanh Vân ở lại Duệ Phong Lâu, đối với Ý Thiên rát có lợi, nhưng cân nhắc giá trị thực dụng của Đoan Mộc Thanh Vân, Ý Thiên lại cảm thấy được mang nàng đi mới tốt.
Tuy tồn tại nguy hiểm nhất định, nhưng lại có giá trị mạo hiểm.
Quyết định chủ ý, Ý Thiên phát ra ý niệm thông tri người trong Duệ Phong Lâu tới phòng hợp tụ tập.
Lúc này đây Đoan Mộc Thanh Vân cũng công khai hiện thân, tham dự hội nghị lần này.
Nhìn qua mọi người, ánh mắt Ý Thiên nhìn vào Nam Cung Uyển Nghi cùng Đoan Mộc Thanh Vân một lát, lập tức nói ra quyết định bản thân.
- Sau đó chúng ta xuôi nam truy tung Vi Tinh Nghi, Đoan Mộc Thanh Vân cùng đi theo, mọi người phải chăng đã chuẩn bị sẵn sàng?
Ý Thiên quyết định khiến mọi người ngoài ý muốn, mang theo Đoan Mộc Thanh Vân ra đi, đây chính là một vướng víu.
Lan Hinh không có dị nghị, nói khẽ:
- Tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng, sẽ chờ thiếu gia ra lệnh.
Từ Nhược Hoa, Mộ Dung Tiểu Dạ, Tiêu Minh Nguyệt, Mã Chí Viễn đều gật đầu, tỏ vẻ chuẩn bị sẵn sàng.
Đoan Mộc Thanh Vân không có gì cần chuẩn bị, nhưng trên mặt lại vui mừng, bởi vì nàng thập phần lo lắng Công Tôn Duy Ngã, hy vọng có thể theo đám người Ý Thiên xuôi nam, truy tra tung tích Công Tôn Duy Ngã.
Ý Thiên nhìn qua Cổ Ngũ, hỏi:
- Phi Phàm công tử cùng Vô Khuyết công tử có rời khỏi Phi Vân thành không?
Cổ Ngũ nói:
- Từ tin tức mới nhận, Phi Phàm công tử đã đã mang xuôi nam trước một lúc rồi, Vô Khuyết công tử cũng đang chuẩn bị rời khỏi, người đi theo gồm Liệt Dương Thần Điện Hồng Vân thánh nữ Ứng Thải Liên. Công tử hiện tại xuôi nam, đoán chừng sẽ đụng bọn họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.