Thiên Thánh

Quyển 7 - Chương 18: Vạn Vật Vô Cực

Tâm Mộng Vô Ngân

13/05/2015

Ánh mắt Duyến Y Mộng khẽ biến, nói:

- Không tiễn ta một đoạn đường sao?

Ý Thiên trầm ngâm nói:

- Tuy thương thế của ngươi không nhẹ, nhưng có được năng lực tự bảo vệ mình. Ta như bây giờ không thể bảo vệ ngươi.

Duyến Y Mộng nói:

- Nơi này là Thiên Nhất sơn mạch, cao thủ Tử phủ cũng không phải dễ dàng đối phó như vậy.

Ý Thiên cười nói:

- Nếu không lo lắng, ai có thể làm khó dễ được ta?

Duyến Y Mộng hơi thất lạc, đang chuẩn bị mở miệng thì nụ cười trên mặt Ý Thiên thu lại, một tay ôm Duyến Y Mộng vào trong ngực, thân thể lăng không bay lên, trong nháy mắt biến hóa phương vị bảy tám ngàn lần, tốc độ nhanh tới mức khéến người ta líu lưỡi.

Gần đó thời không vặn vẹo, không gian chấn động, một đạo không gian nhàn nhạt biến hóa thất thường, đuổi theo thân ảnh của Ý Thiên, cắn chết không buông.

Duyến Y Mộng giờ phút này đã cảm nhận được bất thường, ý niệm tập trung kim quang đuổi theo, hoảng sợ nói:

- Đây là Đoạt Hồn Thú cánh vàng, xuất thân từ Cửu U Ma Thú Môn, là khôi thủ tà phá tà ác nhất Đạo Châu.

- Thánh nữ đúng là kiến thức rộng rãi, liếc cái đã nhận ra Đoạt Hồn Thú cánh vàng.

Một giọng nam trầm thấp mà từ tính vang lên, xác minh suy đoán của Duyến Y Mộng.

Sắc mặt Duyến Y Mộng đầy lo lắng, trầm giọng nói:

- Ngươi là Cửu U môn Tà Đồng?

Trong hư không, giọng nói kia cười ha hả, nói:

- Xem ra thánh nữ vẫn còn nhớ thương ta, cũng không uổng công ta ngày nhớ đêm mong với thánh nữ, tâm tư cuồng dại a. Ha ha...

Ý Thiên di động rất nhanh, tránh né kim sắc quang mang truy đuổi, trong nội tâm thập phần tức giận.

Từ khi trải qua chuyện bên ngoài Phi Vân thành, tiến vào Đạo Châu Ý Thiên làm mọi việc bất lợi, ngay cả đi đường cũng té ngã.

Vốn là bị cao thủ Thiên môn, Tử phủ truy đuổi phải đào tẩu, sau đó là huyết viên đuổi giết, hôm nay còn gặp phải Cửu U Ma Thú Môn, Ý Thiên kiên nhẫn bị chà sạch.

Duyến Y Mộng dường như cảm nhận được tâm tình của Ý Thiên chấn động, ôn nhu nói:

- Không nên vọng động, Cửu U Ma Thú Môn được xưng đệ nhất tà phái ở Đạo Châu, cho tới nay vẫn là đối thủ một mất một còn với Tam Thanh Thần Điện, thập phần khó đối phó. Đặc biệt là Tà Đồng này, làm người cực kỳ tà mị, xuất đạo đến nay chưa từng thua trận, phàm là con mồi bị hắn nhìn chằm chằm vào, chưa từng có ai đầo thoát.

Ý Thiên khẽ nói:

- Thật không biết là ta không may hay là ngươi không may, chuyện gì cũng gặp được.

Duyến Y Mộng tâm thần chấn động, sâu kín thở dài:

- Ta sẽ ngăn hắn lại, ngươi đi trước đi.

Ý Thiên chỉ nói lời tức giận mà thôi, thấy Duyến Y Mộng như vậy, cảm thấy áy náy, nói khẽ:

- Không nên suy nghĩ bậy bạ, ta không thể ném ngươi không để ý, nếu ta muốn đi, cần gì chờ tới bây giờ.

Duyến Y Mộng tâm tình tốt hơn một chút, đang chuẩn bị mở miệng, lại nghe được Tà Đồng cười lạnh, nói:

- Tiểu tử dám đoạt nữ nhân của ta, ngươi hôm nay chết chắc.

Ý Thiên hừ lạnh nói:

- Đoạt nữ nhân? Ngươi còn không nhận ra mình là thứ gì, còn có tư cách ở trước mặt ta nói mấy lời này sao?

Tà Đồng giận dữ, lạnh lùng nói:

- Đáng giận, tiểu tử ngươi phải chết.

Lời nói còn bên tai, thời không gần Ý Thiên xuất hiện chấn động kịch liệt, một nam tử tuấn tú áo đen hiện ra, quanh thân tỏa ra khí tức mị lực.

Một khắc này, Ý Thiên cảm nhận được Đoạt Hồn Thú cánh vàng đình chỉ truy kích, nó xuất hiện trên đầu vai của một nam tử.

Nhìn kỹ thì ngoại hình của Đoạt Hồn Thú cánh vàng giống như một con mèo lông vàng, đôi mắt xanh biếc khủng bố, tỏa ra hào quang âm trầm, trên lưng có đôi cánh màu vàng, tỏa ra hào quang rực rỡ tươi đẹp.

Nam tử áo đen tuổi chừng hai mươi lăm, trên gương mặt âm nhu, tuấn tú giống như nữ nhân, cho người tam cảm giác đẹp thê lương, nhưng lại ít đi vài phần khí khái hào hùng của nam nhân.

Ý Thiên đình chỉ di động, nhìn qua nam tử áo đen, hai người bốn mắt nhìn nhau, Ý Thiên cảm giác được trong đôi mắt nam tử áo đen này có tà ác, tà mị, tà dị, có thể đoạt hồn phách, nhìn thấu nhân tâm biến hóa.

Duyến Y Mộng lúc này vẫn bị Ý Thiên ôm trong ngực, gấp giọng nhắc nhở:

- Đừng nhìn vào mắt của hắn, đó là lợi khí đoạt hồn của hắn đấy.



Ý Thiên trầm giọng nói:

- Đúng là rất lợi hại, nhưng mà ngươi đừng lo lắng, Tà Đồng của hắn không có hiệu quả với ta.

Nói xong, trên trán Ý Thiên lúc này có hào quang lập lòe, có dấu hiện lôi điện hiện ra, một đạo tử sắc thiểm điện phá không bay ra, bắn thẳng vào hai mắt của nam tử áo đen, làm cho hắn dời ánh mắt, phất tay đánh nát thiểm điện kia.

- Hảo tiểu tử, ngươi đúng là có chút năng ưực, còn tu luyện pháp quyết lôi hệ. Đáng tiếc ngươi trọng thương, miệng cọp gan thỏ, căn bản không phải đối thủ của ta, ta khuyên ngươi nên dứt khoát tự vẫn đi, miễn lát nữa nhận hết lăng nhục.

Nam tử áo đen Tà Đồng cười tà ác, ánh mắt nhìn qua người của Duyến Y Mộng, dâm tà hiện rõ.

Ý Thiên bất vi sở động, lạnh lùng nói:

- Ngươi nửa đường giết ra, cũng chỉ vì đoạt nữu nhân sao?

Tà Đồng cười to nói:

- Vậy có gì ngạc nhiên chứ, ta muốn cướp nữ nhân chính là một trong Vân Hoang thập đại mỹ nữ, là thánh nữ Tam Thanh Thần Điện, có được thể chất băng cơ ngọc cốt vạn năm khó gặp, điều này chẳng lẽ còn chưa đủ sao?

Ý Thiên hơi ngoài ý muốn, quay đầu lại nhìn qua Duyến Y Mộng, hỏi:

- Ngươi có thể chất băng cơ ngọc cốt?

Duyến Y Mộng chần chờ một chút, lại gật đầu.

Ý Thiên thấy thế cảm khái nói:

- Xem ra Vân Hoang thập đại mỹ nữ đều có thể chất đặc thù a.

Duyến Y Mộng nói:

- Tuyệt đại đa số có lẽ đều có, nhưng mà không có ai thống kê qua.

Tà Đồng cười nói:

- Nghe khẩu khí của ngươi cũng là người đồng đạo, chỉ cần ngươi giao nàng cho ta, hôm nay ta tạm tha mạng của ngươi, thế nào?

Ý Thiên cười lạnh nói:

- Ta nói, đoạt nữ nhân ngươi còn chưa đủ tư cách.

Ánh sáng nhạt lóe lên, Ý Thiên trong nháy mắt vô tung, mang theo Duyến ý Mộng trón đi.

Tà Đồng âm hiểm cười nói:

- Muốn đào thoát từ trong tay của ta, không có cửa đâu cưng.

Vỗ Phệ Hồn Thú cánh vàng trên vai của mình, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.

Cửu U Ma Thú Môn chính là đệ nhất tà phái của Đạo Châu, có thể khống chế yêu thú, hung thú, ma thú bán mạng cho hắn, có thể nói mánh khoé thông thiên, không gì làm không được.

Ý Thiên thương thế nghiêm trọng, Duyến Y Mộng trong quá trình liều mạng với huyết viên cũng bị trọng thương, trước mắt đối cứng với Tà Đồng là hành vi cực kỳ ngu xuẩn.

Vì vậy Ý Thiên lựa chọn đào tẩu, đây là cử chỉ sáng suốt, nhưng hắn vẫn xem thường Tà Đồng.

Trong nháy mắt, Ý Thiên mang theo Duyến Y Mộng xuất hiện trong sơn cốc, người còn chưa đứng vững, Tà Đồng cùng Đoạt Hồn Thú cánh vàng liền như ảnh tùy hình, xuất hiện trong tầm mắt của Ý Thiên.

Chửi bới một tiếng, Ý Thiên không dám dừng lại, lúc này hóa thân thành hạt bụi, chuyển biến tần suất bản thân, không ngừng chuyển di phương vị, trốn tránh Đoạt Hồn Thú cánh vàng truy tung.

Duyến Y Mộng khẽ thở dài:

- Loại phương pháp này không thể thực hiện được, Cửu U Ma Thú Môn chính là đệ nhất tà phái ở Đạo Châu, nếu dễ thoát như vậy, Tam Thanh Thần Điện cũng không cho phép bọn chúng càn rỡ tới bây giờ.

Tại Nam Dương, Ý Thiên mọi chuyện hài lòng, mọi việc đều thuận lợi.

Nhưng là đi vào Đạo Châu thì mọi việc bất lợi, lần lượt như chó nhà có tang, bị người ta đuổi giết, loại chênh lệch này khiến hắn không cách nào hài lòng.

Truy cứu nguyên nhân, Đạo Châu đạo thuật khác với tu lực ở Nam Dương.

Tại Nam Dương, Ý Thiên bằng vào ưu thế thân thể, có thể nhẹ nhõm khống chế rất nhiều chuyện.

Nhưng mà tới Đạo Châu thì những người tu đạo tinh thần đạo thuật, rất nhiều thứ là năng lực của Ý Thiên, cao thủ Đạo Châu cũng có thể dùng đạo pháp làm được, điểm này khiến ưu thế của Ý Thiên nhanh chóng yếu bớt.

Cộng thêm Ý Thiên trọng thương trên người, thực lực suy yếu, thực lực tổng hợp quá yếu, khắp nơi bị quản chế.

Thương thế ảnh hưởng Ý Thiên di động trong thời gian ngắn, mà Đoạt Hồn Thú cánh vàng Truy Tung Chi Thuật thiên hạ ít có, cho neneluoon bắt được lộ tuyến trốn chết của Ý Thiên, cũng nhanh chóng chặn đường, khiến Ý Thiên vừa trốn vừa nghĩ cách ứng phó.

Trong quá trình lẫn trốn này, thời gian bị thả chậm rất nhiều, bởi vì tốc độ song phương quá nhanh.

Tối đa mấy câu nói, Ý Thiên cũng đã chuyển di mấy ngàn lần, di động mấy trăm dặm, nhưng không cách nào thoát khỏi Đoạt Hồn Thú cánh truy đuổi.

Lửa giận bao phủ đầy nội tâm của Ý Thiên, khiến Ý Thiên đi vào một thâm cốc, hắn dứt khoát không đào tẩu, trực tiếp hiện thân trong cốc, chờ Tà Đồng.



Cơ hồ trong thời khắc đó, Tà Đồng xuất hiện trước mặt Ý Thiên ba trượng, biểu lộ tà mị nhìn qua Ý Thiên, cười khẩy nói:

- Không trốn? Mệt mỏi, hay là tới bước đường cùng?

Ý Thiên cười lạnh nói:

- Nếu ta có tâm muốn trốn, ngươi có thể đuổi theo sao?

Tà Đồng cười to nói:

- Vậy sao? Vậy ngươi nói ngươi có thể trốn nơi nào?

Ý Thiên nói:

- Mở thời không chi môn ra, trực tiếp tiến vào Tam Thanh Thần Điện, ngươi dám đuổi theo sao?

Tà Đồng sững sờ, lập tức hỏi ngược lại:

- Kế sách hay ah, ngươi vì sao không làm?

Ý Thiên cười lạnh nói:

- Làm như vậy làm sao dẫn ngươi mắc câu?

Thua người không thua trận, Ý Thiên hoàn toàn đang nói bậy, nhưng lại có bài bản hẳn hoi, chỉ vì không cho Tà Đồng chiếm cứ thượng phong.

Đây là chiến thuật tâm lý, Tà Đồng cũng không có nhìn thấu, nhưng Duyến Y Mộng thì bội phục sự thông minh của Ý Thiên.

Tà Đồng cười tà nói:

- Dẫn ta mắc câu? Sao ngươi không nói dẫn sói vào nhà, tự tuyệt đường lui?

Ý Thiên hờ hững cười nói:

- Ngươi nhìn qua chung quanh xem có gì khác với bình thường không?

Tà Đồng quay đầu chung quanh, nhìn thấy sâu trong cốc cây cối tươi tốt, sinh cơ bừng bừng, không có thứ gì khác.

- Không thấy nơi này có gì tốt ngoài phong thủy cả, không hiểu nổi ngươi vì sao lựa chọn nơi này?

Ý Thiên khẽ nói:

- Ta chọn nơi này bởi vì nơi này có ất mộc chi khí nồng đậm, hơi nước sung túc, sinh cơ bừng bừng. Ngươi không phải cảm thấy ta bị thương dễ khi dễ sao, ta sẽ nói cho ngươi biết có một phương pháp chữa thương rất tốt.

Lời này còn bên tai, cả thâm cốc đột nhiên xuất hiện chấn động, cơ hồ tất cả cây cối lay động, vô số ất mộc chi khí từ dưới đất hội tụ tới hai chân của Ý Thiên, sau đó tiến vào trong người của hắn, làm cho khí tức của hắn mạnh hơn vài lần.

Đây là Ý Thiên đang thi triển Vạn Vật Vô Cực, kết hợp tánh mạng chi hỏa, hấp thụ nguyên khí vạn vật gần đó, dùng nó bổ sung thực lực, nhanh chóng chữa thương.

Một khắc này hiện tượng thiên văn dị biến, phong vân biến sắc, trong thâm cốc bị mây đen bao phủ, vô số nguyên khí không ngừng rót vào trong người của Ý Thiên, làm cho thực lực của hắn tăng lên với mức độ kinh người.

Duyến Y Mộng sắc mặt khiếp sợ, hoảng sợ nhìn qua Ý Thiên, dường như muốn nói chút gì đó, nhưng mà lời tới bên miệng thì dừng lại.

Tà Đồng nhắm hai mắt lại, giọng căm hận nói:

- Đáng giận, không thể ngờ pháp môn của ngươi lại tà ác như vậy, ta ngược lại đã xem thường ngươi rồi. Nhưng mà không có vấn đề gì, ngươi cho dù không có bị thương cũng không phải đối thủ của ta.

Bay lên trời, quanh người của Tà Đồng có tà quang lập loè, Đoạt Hồn Thú cánh vàng trên vai lập tức tăng vọt ngàn vạn lần, hóa thân thành đầu cự thú, lơ lửng trên bầu trời.

Đôi mắt màu xanh tỏa ra khí tức tà ác, nó đang nhìn chằm chằm vào Ý Thiên, lại bắn ra hai đạo lục quang, sắc bén như thần kiếm bắn thẳng vào đầu của Ý Thiên.

Tà Đồng bay trên âầu trời, hai mắt không ngừng đảo qua, con mắt bên trái bay ra khỏi hốc mắt, lại xoay tròn ở trước mặt của hắn, điên cuồng thôn phệ sát khí trong hư không, lập tức tăng vọt gấp mấy trăm lần, hóa thành con mắt to lớn, tản mát khí tức âm tà và khủng bố.

Con mắt cực lớn này dưới sự khống chế của Tà Đồng bay thẳng tới trên đầu Ý Thiên, ánh mắt không ngừng chuyển động, mỗi một lần xoay tròn lại bắn ra mười hai đạo hào quang, mỗi một đạo hào quang đều ẩn chứa uy lực nhiếp hồn, cộng đồng hội tụ lại và bắn thẳng về phía Ý Thiên.

Duyến Y Mộng thấy thế đinh ra tay ngăn cản, lại bị Ý Thiên ngăn lại.

- Lúc này giao cho ta.

Được nguyên lực khổng lồ chống đỡ, Ý Thiên giống như hồi quang phản chiếu, thực lực đạt tới mức khôi phục.

Nhìn qua ánh mắt đáng sợ của Đoạt Hồn Thú cánh vàng, Ý Thiên biểu lộ nghiêm túc, trong mắt sát khí lộ ra, ủy khuất và lửa giận trước đây rốt cục cũng tới thời điểm phát tiết.

Tập trung ý niệm, Ý Thiên thần sắc lãnh khốc, vào lúc Tà Đồng phát động công kích thì giọng lãnh khốc của hắn truyền ra khắp sơn cốc.

- Ta nói âm diệt thì âm diệt, ta nói kết thúc là chấm dứt. Hư không nghe lệnh của ta, không gian pháp tắc do ta định. Ta nói vạn vật chúng sinh theo ta ý, ta nói thiên địa vạn vật nghe lời ta, ta muốn càn khôn núi sông yên tĩnh, ta muốn mây trắng biển cả dừng lại. Ta nói chúng sinh không có dục vọng hồng trấn, ta nói Vạn Vật Vô Cực tạo càn khôn, ta muốn nhật nguyệt tinh tâần vây quanh ta, ta muốn vũ trụ khai thiên tích địa.

Giờ khắc này Ý Thiên được nguyên khí vạn vật chống đỡ cho nên thi triển Vạn Vật Vô Cực, giọng nói lạnh như băng và tàn khốc, lại lộ ra ma lực khổng lồ nói không nên lời.

Giữa không trung, con mắt đang chuyển động dừng lại, Đoạt Hồn Thú cánh vàng gào thét, lại bị giam cầm, thân hình bắt đầu ăn mòn tan vỡ, trong con mắt màu xanh bắn ra hào quang khiến người ta khiếp sợ.

Thân thể Tà Đồng run lên, khóe miệng máu tươi tràn ra, hắn thúc dục pháp bỏa đầu tiên, đó là một cái lục lạc, nó đón gió biến lớn gấp mấy lần, bao phủ trên người hắn, ý đồ chống cự Vạn Vật Vô Cực hủy diệt, hắn bị trọng thương.

Duyến Y Mộng ở bên cạnh Ý Thiên, nàng cảm giác được thân thể Ý Thiên không ngừng run rẩy, đó là nội thương nghiêm trọng, nguyên lực chưa đủ, có thể thấy được Ý Thiên muốn duy trì Vạn Vật Vô Cực, chỉ bằng vào nguyên khí vạn vật là chưa đủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Thánh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook