Chương 379: Ai mạnh hơn (2)?
Cửu Hanh
01/11/2015
Ngụy đại tổng quản nhắm mắt lại, kiềm không được nhỏ giọng nói:
- Tiểu tử mặt trắng họ Trần dung hội quán thông vạn pháp chi nguyên, vạn diệu chi nguyên, hắn không chỉ dung nhập mình vào thiên nhiên mà còn lĩnh ngộ thiên nhiên chi bản. Đây là pháp tắc, tên biến thái đã lĩnh ngộ một pháp tắc trong thiên nhiên!
Trong đấu trường thí luyện, lực lượng tử vi vô thượng của Gia Cát Thiên Biên va chạm với thiên nhiên chi bản của Trần Lạc. Hai người vỗ chưởng chạm vào nhau phát ra tiếng nổ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bát phương đại trận run rẩy theo.
Răng rắc!
Mặt đất đấu trường thí luyện bỗng nứt ra, ngọc thạch vỡ. Ngọc thạch này không phải loại bình thường, nó là ngọc thạch các đại nhân vật Thất Tinh điện Trung Ương học phủ dùng pháp tắc thất tinh lôi kéo trải ra, có thể chịu đựng ức vạn lực lượng mà không vỡ, để phòng ngừa đệ tử đánh anhu phá hoại. Nhưng bây giờ Gia Cát Thiên Biên, Trần Lạc đấu chưởng làm ngọc thạch vỡ ra.
Sao có thể như vậy?
Lãnh Cốc kinh khủng hỏi:
- Chẳng lẽ lực lượng của hai người kia đã đến ức vạn?
- Lực lượng của bọn họ chưa đến ức vạn, nhưng dù là Gia Cát Thiên Biên hay Trần Lạc đều có lực lượng quá đặc biệt đã lay động pháp tắc Thất Tinh Tiểu linh giới. Pháp tắc bị lay động, ngọc thạch không thể chịu nổi lực lượng ức vạn.
Tần Phấn hít sâu, lòng giật mình không nói nên lời.
Trên lôi đài, Trần Lạc, Gia Cát Thiên Biên hai chưởng va chạm nhau. Biểu tình thản nhiên trên khuôn mặt đẹp trai của Gia Cát Thiên Biên đã không còn, thay thế là sự kinh hoàng. Khuôn mặt nhu trắng trẻo của Trần Lạc thì kiêu ngạo, bá đạo.
- Giờ phút này ta là tự nhiên, tự nhiên chính là ta. Tự nhiên phương này do ta chúa tể, ngươi ở trong thiên nhiên lấy gì công phá ta?
Trần Lạc trợn to mắt, hét lên:
- Lùi lại!
Trần Lạc thu chưởng lại vỗ ra. Một chưởng này thanh thế to lớn, như tai họa thiên nhiên giáng xuống người Gia Cát Thiên Biên, làm gã rên rỉ. Cơ thể Gia Cát Thiên Biên run lên, bị chấn lui lại một bước.
- Lùi lại!
Trần Lạc sải bước sấn tới lại vỗ một chưởng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cộp cộp!
Gia Cát Thiên Biên vừa rên vừa lùi hai bước.
- Lùi lại tiếp!
Trần Lạc cực kỳ bá đạo, khí thế như hồng, từng bước áp sát, chưởng sau hung tàn hơn cái trước. Trần Lạc vỗ chưởng làm Gia Cát Thiên Biên không có đường đỡ. Bởi vì một chưởng này đến từ thiên nhiên chi bản, Gia Cát Thiên Biên còn trong thiên nhiên thì gã không thể ngăn cản. Cái gì là thiên nhiên? Linh khí, không khí, y phục Gia Cát Thiên Biên mặc trên người, bao gồm máu chảy trong cơ thể gã đều dựa theo quy tắc tự nhiên. Cơ thể Gia Cát Thiên Biên không nhảy ra tự nhiên thì gã là con cừu chờ làm thịt trước mặt Trần Lạc.
Không ai ngờ Trần Lạc cường đại đến vậy, mạnh tới nổi Gia Cát Thiên Biên không phải đối thủ của hắn, mạnh mẽ chúa tể tự nhiên phương này.
- Hãy sử dụng chân thân huyết mạch của ngươi ra hãy đánh với ta!
Trần Lạc lại vỗ một chưởng, vang tiếng nổ điếc tai. Lôi đài nứt bảy, tám khe hở, ngọc thạch vỡ nát. Gia Cát Thiên Biên bị Trần Lạc một chưởng đẩy lùi cả chục bước mới đứng vững.
Gia Cát Thiên Biên chật vật rít tên Trần Lạc qua kẽ răng:
- Trần - Lạc!
Vèo một tiếng Gia Cát Thiên Biên biến mất, tiếng rồng ngâm vang vọng khắp đấu trường thí luyện lên thẳng tầng mây, chấn mười vạn người màng tai đau nhức.
- Grao!
Uy nghiêm rồng ngâm như vương giả giận dữ. Cơ thể Gia Cát Thiên Biên xuất hiện trong không trung, đầu chĩa xuống, vỗ hai chưởng đánh xuống. Tiếng rồng ngâm vang lên, mọi người nhìn thấy Thanh Long dài chín thước quấn quanh người Gia Cát Thiên Biên. Đầu rồng ngoe nguẩy, giương nanh múa vuốt, xoay quanh lao xuống.
Trần Lạc giơ hai tay lên, năm ngón xòe ra. Hai người lại đối chưởng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Dao động cường đại lấy Trần Lạc, Gia Cát Thiên Biên làm trung tâm lan tràn ra. Lôi đài bị chấn sụp, tan nát. Quanh đấu trường thí luyện ngàn thước nứt nẻ, tất cả ngọc thạch vỡ vụn.
Gia Cát Thiên Biên không hóa thân thành rồng nhưng phát a chân long như hư như thực. Không ai biết nó là cái gì, chỉ biết nó cực kỳ cường đại, có thể lay động Trần Lạc chúa tể thiên nhiên phương này.
Trần Lạc bỗng gồng sức nhưng không thể đánh bay Gia Cát Thiên Biên.
- Rồng của ta biến ra từ huyết mạch, không phải diễn từ tự nhiên, dù ngươi chúa tể tự nhiên phương này cũng không làm gì ta được.
Thấy Trần Lạc đã bị Gia Cát Thiên Biên áp chế, một thanh âm vang lên:
- Ta giúp ngươi!
Huyết ảnh lấp lóe, Tịch Nhược Trần xuất hiện. Người Trần Lạc run lên, Đại Nhật linh nguyên, Thái Âm linh nguyên thu vè xoay quanh cơ thể hắn đỡ một kích từ Tịch Nhược Trần. Cùng lúc đó, Nghịch Lang Gia, Mạc Khinh Sầu phát ra sát chiêu mạnh nhât công kích. Không chỉ bọn họ, Thương Đông Lai huyết mạch hỏa tinh linh, Lệ Vô Danh hậu thổ ấn ký, Quý Trường Diệu huyết mạch lang tộc, Khổng Tường đều xông lên.
Chỉ có vậy sao?
Chưa xong.
Dường như mọi người nhắm ngay cơ hội này quyết định tiêu diệt cuồng đồ Trần Lạc.
- Ta cũng đến!
Mạc Bắc bộc lộ chân thân người khổng lồ Man tộc.
- Còn có ta!
Vương Trường Thủy bộc lộ thân thân thổ tinh linh.
Sau đó là Nhan Cơ, Võ Dương, Thủy Diệp Tửt, Chu Đạo, tất cả thức tỉnh giả bộ lộ chân thân huyết mạch từ bốn phương tám hướng xông lên. Mấy thí sinh không có chân thân huyết mạch nhưng có bàn thạch linh hải, biến dị linh hải chí tôn liếc nhau. Bọn họ cũng thi trinẻ chiêu mạnh nhất của mình công kích.
Sáu người Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, Hoàng Tuyền, cuộc thi đấu trung cấp, Tần Phấn, Lãnh Cốc không hành động, còn lại đều vây công một mình Trần Lạc. Tiết Thường Uyển, Lạc Anh rất lo cho an toàn của Trần Lạc, thấy hắn bị mọi người vây công không chút suy nghĩ lao lên cứu viện.
Lãnh Cốc hỏi:
- Chúng ta có cần giúp đỡ không?
Vương tử điện hạ nói:
- Chờ chút.
Chờ chút?
Là sao?
Lãnh Cốc khó hiểu, gã không biết là vương tử điện hạ cũng không rõ tại sao muốn chờ. Tần Phấn nhìn ra được Trần Lạc đã là nỏ mạnh hết đà, nhưng gã cứ cảm thấy thực lực của hắn không chỉ có bấy nhiêu. Vương tử điện hạ đang chờ mong.
Hình ảnh này quá điên cuồng.
Có gặp qua hai mươi vị thức tỉnh giả vây công một người không phải thức tỉnh giả chưa?
Có từng gặp một người không có chân thân huyết mạch nhưng chặn được hai mươi thức tỉnh giả với Gia Cát Thiên Biên dẫn đầu công kích? Giờ phút này, hơn ười vạn người đã biết Trần Lạc cường đại đến đâ. Trần Lạc một mình ngăn công kích cường đại của nhiều thí sinh, biến thái khiến người giận sôi.
Đỡ nổi không?
Dù Trần Lạc có hai linh nguyên rất cường đại nhưng đối diện nhiều thức tỉnh giả công kích bắt đầu chịu không nổi, ánh sáng dần tối đi. Lạc Anh, Tiết Thường Uyển muốn giúp nhưng quá nhiều người vây công Trần Lạc. Mặc dù thực lực của hai thiếu nữ rất mạnh bất đắc dĩ không thể cứu ngay được.
Thấy Thái Âm linh nguyên, Đại Nhật linh nguyên đã tối dần, Gia Cát Thiên Biên bỗng dùng sức, quát to:
- Diệt!
- Grao!
Sau chữ diệt là tiếng rồng ngâm điếc tia. Thanh Long quấn quanh người Gia Cát Thiên Biên há to mồm muốn nuốt Trần Lạc.
Trần Lạc quát to:
- Cút!
Không hiểu sao Thanh Long như bị hù sợ rụt về ngay, lại quấn quanh người Gia Cát Thiên Biên.
- Tiểu tử mặt trắng họ Trần dung hội quán thông vạn pháp chi nguyên, vạn diệu chi nguyên, hắn không chỉ dung nhập mình vào thiên nhiên mà còn lĩnh ngộ thiên nhiên chi bản. Đây là pháp tắc, tên biến thái đã lĩnh ngộ một pháp tắc trong thiên nhiên!
Trong đấu trường thí luyện, lực lượng tử vi vô thượng của Gia Cát Thiên Biên va chạm với thiên nhiên chi bản của Trần Lạc. Hai người vỗ chưởng chạm vào nhau phát ra tiếng nổ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bát phương đại trận run rẩy theo.
Răng rắc!
Mặt đất đấu trường thí luyện bỗng nứt ra, ngọc thạch vỡ. Ngọc thạch này không phải loại bình thường, nó là ngọc thạch các đại nhân vật Thất Tinh điện Trung Ương học phủ dùng pháp tắc thất tinh lôi kéo trải ra, có thể chịu đựng ức vạn lực lượng mà không vỡ, để phòng ngừa đệ tử đánh anhu phá hoại. Nhưng bây giờ Gia Cát Thiên Biên, Trần Lạc đấu chưởng làm ngọc thạch vỡ ra.
Sao có thể như vậy?
Lãnh Cốc kinh khủng hỏi:
- Chẳng lẽ lực lượng của hai người kia đã đến ức vạn?
- Lực lượng của bọn họ chưa đến ức vạn, nhưng dù là Gia Cát Thiên Biên hay Trần Lạc đều có lực lượng quá đặc biệt đã lay động pháp tắc Thất Tinh Tiểu linh giới. Pháp tắc bị lay động, ngọc thạch không thể chịu nổi lực lượng ức vạn.
Tần Phấn hít sâu, lòng giật mình không nói nên lời.
Trên lôi đài, Trần Lạc, Gia Cát Thiên Biên hai chưởng va chạm nhau. Biểu tình thản nhiên trên khuôn mặt đẹp trai của Gia Cát Thiên Biên đã không còn, thay thế là sự kinh hoàng. Khuôn mặt nhu trắng trẻo của Trần Lạc thì kiêu ngạo, bá đạo.
- Giờ phút này ta là tự nhiên, tự nhiên chính là ta. Tự nhiên phương này do ta chúa tể, ngươi ở trong thiên nhiên lấy gì công phá ta?
Trần Lạc trợn to mắt, hét lên:
- Lùi lại!
Trần Lạc thu chưởng lại vỗ ra. Một chưởng này thanh thế to lớn, như tai họa thiên nhiên giáng xuống người Gia Cát Thiên Biên, làm gã rên rỉ. Cơ thể Gia Cát Thiên Biên run lên, bị chấn lui lại một bước.
- Lùi lại!
Trần Lạc sải bước sấn tới lại vỗ một chưởng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cộp cộp!
Gia Cát Thiên Biên vừa rên vừa lùi hai bước.
- Lùi lại tiếp!
Trần Lạc cực kỳ bá đạo, khí thế như hồng, từng bước áp sát, chưởng sau hung tàn hơn cái trước. Trần Lạc vỗ chưởng làm Gia Cát Thiên Biên không có đường đỡ. Bởi vì một chưởng này đến từ thiên nhiên chi bản, Gia Cát Thiên Biên còn trong thiên nhiên thì gã không thể ngăn cản. Cái gì là thiên nhiên? Linh khí, không khí, y phục Gia Cát Thiên Biên mặc trên người, bao gồm máu chảy trong cơ thể gã đều dựa theo quy tắc tự nhiên. Cơ thể Gia Cát Thiên Biên không nhảy ra tự nhiên thì gã là con cừu chờ làm thịt trước mặt Trần Lạc.
Không ai ngờ Trần Lạc cường đại đến vậy, mạnh tới nổi Gia Cát Thiên Biên không phải đối thủ của hắn, mạnh mẽ chúa tể tự nhiên phương này.
- Hãy sử dụng chân thân huyết mạch của ngươi ra hãy đánh với ta!
Trần Lạc lại vỗ một chưởng, vang tiếng nổ điếc tai. Lôi đài nứt bảy, tám khe hở, ngọc thạch vỡ nát. Gia Cát Thiên Biên bị Trần Lạc một chưởng đẩy lùi cả chục bước mới đứng vững.
Gia Cát Thiên Biên chật vật rít tên Trần Lạc qua kẽ răng:
- Trần - Lạc!
Vèo một tiếng Gia Cát Thiên Biên biến mất, tiếng rồng ngâm vang vọng khắp đấu trường thí luyện lên thẳng tầng mây, chấn mười vạn người màng tai đau nhức.
- Grao!
Uy nghiêm rồng ngâm như vương giả giận dữ. Cơ thể Gia Cát Thiên Biên xuất hiện trong không trung, đầu chĩa xuống, vỗ hai chưởng đánh xuống. Tiếng rồng ngâm vang lên, mọi người nhìn thấy Thanh Long dài chín thước quấn quanh người Gia Cát Thiên Biên. Đầu rồng ngoe nguẩy, giương nanh múa vuốt, xoay quanh lao xuống.
Trần Lạc giơ hai tay lên, năm ngón xòe ra. Hai người lại đối chưởng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Dao động cường đại lấy Trần Lạc, Gia Cát Thiên Biên làm trung tâm lan tràn ra. Lôi đài bị chấn sụp, tan nát. Quanh đấu trường thí luyện ngàn thước nứt nẻ, tất cả ngọc thạch vỡ vụn.
Gia Cát Thiên Biên không hóa thân thành rồng nhưng phát a chân long như hư như thực. Không ai biết nó là cái gì, chỉ biết nó cực kỳ cường đại, có thể lay động Trần Lạc chúa tể thiên nhiên phương này.
Trần Lạc bỗng gồng sức nhưng không thể đánh bay Gia Cát Thiên Biên.
- Rồng của ta biến ra từ huyết mạch, không phải diễn từ tự nhiên, dù ngươi chúa tể tự nhiên phương này cũng không làm gì ta được.
Thấy Trần Lạc đã bị Gia Cát Thiên Biên áp chế, một thanh âm vang lên:
- Ta giúp ngươi!
Huyết ảnh lấp lóe, Tịch Nhược Trần xuất hiện. Người Trần Lạc run lên, Đại Nhật linh nguyên, Thái Âm linh nguyên thu vè xoay quanh cơ thể hắn đỡ một kích từ Tịch Nhược Trần. Cùng lúc đó, Nghịch Lang Gia, Mạc Khinh Sầu phát ra sát chiêu mạnh nhât công kích. Không chỉ bọn họ, Thương Đông Lai huyết mạch hỏa tinh linh, Lệ Vô Danh hậu thổ ấn ký, Quý Trường Diệu huyết mạch lang tộc, Khổng Tường đều xông lên.
Chỉ có vậy sao?
Chưa xong.
Dường như mọi người nhắm ngay cơ hội này quyết định tiêu diệt cuồng đồ Trần Lạc.
- Ta cũng đến!
Mạc Bắc bộc lộ chân thân người khổng lồ Man tộc.
- Còn có ta!
Vương Trường Thủy bộc lộ thân thân thổ tinh linh.
Sau đó là Nhan Cơ, Võ Dương, Thủy Diệp Tửt, Chu Đạo, tất cả thức tỉnh giả bộ lộ chân thân huyết mạch từ bốn phương tám hướng xông lên. Mấy thí sinh không có chân thân huyết mạch nhưng có bàn thạch linh hải, biến dị linh hải chí tôn liếc nhau. Bọn họ cũng thi trinẻ chiêu mạnh nhất của mình công kích.
Sáu người Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, Hoàng Tuyền, cuộc thi đấu trung cấp, Tần Phấn, Lãnh Cốc không hành động, còn lại đều vây công một mình Trần Lạc. Tiết Thường Uyển, Lạc Anh rất lo cho an toàn của Trần Lạc, thấy hắn bị mọi người vây công không chút suy nghĩ lao lên cứu viện.
Lãnh Cốc hỏi:
- Chúng ta có cần giúp đỡ không?
Vương tử điện hạ nói:
- Chờ chút.
Chờ chút?
Là sao?
Lãnh Cốc khó hiểu, gã không biết là vương tử điện hạ cũng không rõ tại sao muốn chờ. Tần Phấn nhìn ra được Trần Lạc đã là nỏ mạnh hết đà, nhưng gã cứ cảm thấy thực lực của hắn không chỉ có bấy nhiêu. Vương tử điện hạ đang chờ mong.
Hình ảnh này quá điên cuồng.
Có gặp qua hai mươi vị thức tỉnh giả vây công một người không phải thức tỉnh giả chưa?
Có từng gặp một người không có chân thân huyết mạch nhưng chặn được hai mươi thức tỉnh giả với Gia Cát Thiên Biên dẫn đầu công kích? Giờ phút này, hơn ười vạn người đã biết Trần Lạc cường đại đến đâ. Trần Lạc một mình ngăn công kích cường đại của nhiều thí sinh, biến thái khiến người giận sôi.
Đỡ nổi không?
Dù Trần Lạc có hai linh nguyên rất cường đại nhưng đối diện nhiều thức tỉnh giả công kích bắt đầu chịu không nổi, ánh sáng dần tối đi. Lạc Anh, Tiết Thường Uyển muốn giúp nhưng quá nhiều người vây công Trần Lạc. Mặc dù thực lực của hai thiếu nữ rất mạnh bất đắc dĩ không thể cứu ngay được.
Thấy Thái Âm linh nguyên, Đại Nhật linh nguyên đã tối dần, Gia Cát Thiên Biên bỗng dùng sức, quát to:
- Diệt!
- Grao!
Sau chữ diệt là tiếng rồng ngâm điếc tia. Thanh Long quấn quanh người Gia Cát Thiên Biên há to mồm muốn nuốt Trần Lạc.
Trần Lạc quát to:
- Cút!
Không hiểu sao Thanh Long như bị hù sợ rụt về ngay, lại quấn quanh người Gia Cát Thiên Biên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.