Chương 271: Bốn tụ tập, danh nhân tụ họp.
Cửu Hanh
05/10/2015
Vũ Hóa Phi nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, suy đoán mọi khả năng. Cuối cùng khi đã bảo đảm không có gì sơ sót, Vũ Hóa Phi mở mắt ra. Vũ Hóa Phi tự tin, ưu nhã của Kim Thủy Vực đã quay về. Vũ Hóa Phi nhìn Kim Tinh Vũ, bưng ly rượu trên bàn đá lên ngửa đầu uống cạn.
Vũ Hóa Phi mỉm cười nói:
- Nếu Kim huynh và Vinh Diệu đoàn đã xem trọng Vũ ta như vậy, ta không đồng ý thì đúng là không biết điều.
- Hóa Phi, ngươi đã đồng ý?
- Lòng ta vốn tĩnh như nước, chỉ mong tránh xa tranh đấu. Nhưng nếu đã tham gia Thiên Quân Vinh Diệu đoàn thì phải dốc phần sức cho Vinh Diệu đoàn mới đúng. Kim huynh là người khiến ta muốn chiến đấu, Hóa Phi nguyện đánh trận đầu cho Thiên Quân Vinh Diệu đoàn chúng ta!
- Ha ha ha ha ha ha! Tốt, ta không nhìn lầm ngươi!
Đã sáu ngày từ khi Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong phát chiến thư. Sáu ngày qua mọi người bàn tán về chuyện này, điều duy nhất khiến người thấy bực là Trần Lạc núp trong Long Xà viện quyết không đứng ra ứng chiến. Đám người hâm mộ Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong bắt chặt điểm này rêu rao khắp nơi Trần Lạc là chuột nhắt nhát gan. Lời đồn đáng sợ, qua nhiều người chửi rủa, Trần Lạc hầu như có biệt danh là chuột nhắt.
Đến ngày thứ bảy xảy ra một chuyện bất ngờ nhưng không có gì lạ.
Chiến thư thứ bốn công bố, người phát thư không ai khác hơn là Vũ Hóa Phi, đệ tử đông phương Thương Long viện, xếp hàng NHân bảng, được gọi là Lôi Đình công tử, cường giả xâm nhập tầng hai mươi Trung Ương Thử Luyện tháp, có nhiều lực lượng sấm sét.
Lần này đã tụ tập đông đủ, bốn cao thủ hàng đầu học viên mới Bốn đại viện đông, nam, tây, bắc lần lượt đưa bốn chiến thư vào Long Xà viện, cùng một đối thủ. Chuyện này rất hiếm có, làm người ta hưng phấn.
Đám học viên mới đông phương Thương Long viện luôn chờ Vũ Hóa Phi, khi gã phát chiến thư thì đám học viên mới Đông viện sôi trào.
Làm người ta phấn khởi hơn là trong chiến thư của Vũ Hóa Phi nói nếu trong vòng một ngày Trần Lạc vẫn không xuất hiện thì gã sẽ đặt lôi đài ngay trước cửa cái Long Xà viện.
Hành động điên cuồng này kích thích Bốn đại viện.
Vũ Hóa Phi muốn làm gì? Vũ Hóa Phi bị điên sao?
Trong khi mọi người giật mình chưa kịp phản ứng thì bên Đỗ Phong cũng tung tin là ngày mai đánh lôi đài trước Long Xà viện.
Bên Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên cũng truyền tin tương tự. Nếu trong một ngày Trần Lạc không xuất hiện thì Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên sẽ đặt lôi đài trước Long Xà viện.
Sáng sớm, mặt trời mới mọc, nắng ấm gió mát.
Long Xà viện vốn hoang vắng, lạnh lẽo bỗng trở nên náo nhiệt. Đặc biệt là cửa cái Long Xà viện tụ tập cả ngàn đệ tử. Các học viên tụ ại xì xầm, bàn tán, biểu tình mong chờ.
Đúng vậy, bôn đệ tử đỉnh cao trong học viên mới của Bốn đại viện ngày hôm nay đặt lôi đài trước cửa Long Xà viện, chỉ thẳng vào mặt Trần Lạc, sao không khiến người mong chờ?
Giờ phút này, cách cửa Long Xà viện trăm thước có một đài cao lóe ánh sáng lưu ly. Đài cao vuông vức rộng trăm thước, ai cũng biết đây là bảo khí, nhưng không biết người nào lấy bảo khí làm lôi đài. Chỉ biết khi bọn họ đến thì đài cao đã nằm đó.
mau nhìn kìa, Đỗ Phong đến!
Mọi người nhìn lại, một hàng khoảng trăm tên đệ tử rầm rộ đến gần, dẫn đầu là hai thanh niên. Một người thân hình cao ráo, mặc chiến y mcổ cao màu trắng, hai hàng nút thủy tinh trong suốt dưới ánh nắng, trước ngực phải treo bảy, tám huy chương. Huy chương vu sư trung cấp, huy chương Nhân bảng, huy chương thân truyền, huy chương hai mươi sáu tầng Trung Ương Thử Luyện tháp.
Là Đỗ Phong từ Tây viện, được người gọi là Vân Nhiếp công tử.
Một người khác đứng bên cạnh Đỗ Phong. Khi thấy người đó thì nhiều đệ tử biểu tình giật mình. Là Mạnh Giản, người nổi bật trong số đệ tử quý trước, cường giả vào tầng ba mươi lăm Trung Ương Thử Luyện tháp, sức chiến đấu hơn năm mươi vạn quân, cực kỳ lợi hại. Mạnh Giản còn là đội trưởng của Bắc Đẩu Vinh Diệu đoàn. Mọi người nhìn kỹ thì thấy khoảng trăm tên đệ tử đều là thành viên của Bắc Đẩu Vinh Diệu đoàn, có học viên mới năm nay, có đệ tử cũ, sức chiến đấu không tầm thường.
Có vẻ như Bắc Đẩu Vinh Diệu đoàn đến cổ vũ cho Đỗ Phong, còn cử một vị đội trưởng đi.
Sau Đỗ Phong là Thiên Nhật công tử từ Bắc viện, Vân Cảnh Thiên. Còn có mấy chục thành viên Thiên Cương Vinh Diệu đoàn cùng đi với Vân Cảnh Thiên, người dẫn đổi cũng là đội trưởng nổi bật quý trước, Lý Mặc.
Ngay sau đó, Bát Hoang công tử của Nam viện, Hạ Hầu Kích tiến đến, đi cùng gã là mấy chục thành viên Thiên Không Vinh Diệu đoàn, dẫn đội là đội trưởng Diệp Hồng.
Khoảng nửa canh giờ sau, một đám người xuất hiện trong quảng trường truyền tống. Đó là một nhóm hai trăm người, có ba người dẫn đầu. Một người mặc áo trắng, mày kiếm mắt sáng, anh tuấn tiêu sái, môi treo nụ cười, là Lôi Đình công tử của Đông viện, Vũ Hóa Phi. Hai đội trưởng Thiên Quân Vinh Diệu đoàn đi cùng Vũ Hóa Phi là Kim Tinh Vũ, Vân Mai.
Má ơi!
hôm nay là ngày gì vậy?
Bốn người Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong, Hạ Hầu Kích, Vũ Hóa Phi ước chiến Trần Lạc thuộc Long Xà viện, Vinh Diệu đoàn của bọn họ tổ chức mấy chục người đi theo, người dẫn đội là cấp đội trưởng.
Ai cũng biết Vinh Diệu đoàn của Trung Ương học phủ không phải đám ô hợp đủ mọi thành phần tụ tập lại như thế giới bên ngoài. Không chút khoa trương khi nói sau lưng mỗi Vinh Diệu đoàn của Trung Ương học phủ đều có đại thương hành, thương hội ủng hộ. Có một số đại gia tộc, đại tài phiệt chống lưng cho Vinh Diệu đoàn. Sau khi tham gia Vinh Diệu đoàn là mỗi tháng sẽ được tài nguyên phong phú. Chỉ có thế? Không, những Vinh Diệu đoàn này ở bên ngoài có nhiều chi nhánh, như Bắc Đẩu Vinh Diệu đoàn, Mạt Tư Tạp có Vinh Diệu Hiên lớn nhất Bắc Đảu vực, là một Vinh Diệu đoàn nổi tiếng Huyền Hoàng thế giới. Chi nhánh của Vinh Diệu đoàn đó nhiều không đếm xuể, nghe nói cỡ bày mươi cái.
Thành viên Bắc Đẩu Vinh Diệu đoàn của Trung Ương học phủ sau khi tốt nghiệp đều là nhân vật lãnh đạo mỗi một phân đoàn.
Đây mới chỉ là thành viên, có thể tưởng tượng thân phận đội trưởng càng cao quý biết bao.
Có thể trở thành đội trưởng Vinh Diệu đoàn của Trung Ương học phủ tất nhiên là nổi bật trong nổi bật. Dù là đội trưởng Mạnh Giản Bắc Đẩu Vinh Diệu đoàn, hay Kim Tinh Vũ, Vân Mai của Thiên Quân Vinh Diệu đoàn, năm người bọn họ đều là nhân vật nổi tiếng quý trước, có danh tiếng rất lớn trong mỗi viện. Sức chiến đấu của các đội trưởng khoảng hơn năm mươi vạn quân.
- Kim huynh, Vân học tỷ, thật lâu không gặp, lâu không gặp.
Mạnh Giản của Bắc Đẩu Vinh Diệu đoàn ngoài cười nhưng trong không cười chào hỏi hai đội trưởng của Thiên Quân Vinh Diệu đoàn là Kim Tinh Vũ, Vân Mai.
- Chúng ta đúng là đã lâu không gặp.
Kim Tinh Vũ phẩy quạt, mỉm cười nói:
- Ta nhớ mấy tháng trước Mạnh uynh từng nói sẽ bế quan nửa năm sao chưa đến thời hạn đã xuất quan?
- Đỗ Phong lão đệ của Bắc Đẩu Vinh Diệu đoàn chúng ta đánh lôi đài với người, ta làm đội trưởng đương nhiên phải cổ vũ.
Vũ Hóa Phi mỉm cười nói:
- Nếu Kim huynh và Vinh Diệu đoàn đã xem trọng Vũ ta như vậy, ta không đồng ý thì đúng là không biết điều.
- Hóa Phi, ngươi đã đồng ý?
- Lòng ta vốn tĩnh như nước, chỉ mong tránh xa tranh đấu. Nhưng nếu đã tham gia Thiên Quân Vinh Diệu đoàn thì phải dốc phần sức cho Vinh Diệu đoàn mới đúng. Kim huynh là người khiến ta muốn chiến đấu, Hóa Phi nguyện đánh trận đầu cho Thiên Quân Vinh Diệu đoàn chúng ta!
- Ha ha ha ha ha ha! Tốt, ta không nhìn lầm ngươi!
Đã sáu ngày từ khi Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong phát chiến thư. Sáu ngày qua mọi người bàn tán về chuyện này, điều duy nhất khiến người thấy bực là Trần Lạc núp trong Long Xà viện quyết không đứng ra ứng chiến. Đám người hâm mộ Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong bắt chặt điểm này rêu rao khắp nơi Trần Lạc là chuột nhắt nhát gan. Lời đồn đáng sợ, qua nhiều người chửi rủa, Trần Lạc hầu như có biệt danh là chuột nhắt.
Đến ngày thứ bảy xảy ra một chuyện bất ngờ nhưng không có gì lạ.
Chiến thư thứ bốn công bố, người phát thư không ai khác hơn là Vũ Hóa Phi, đệ tử đông phương Thương Long viện, xếp hàng NHân bảng, được gọi là Lôi Đình công tử, cường giả xâm nhập tầng hai mươi Trung Ương Thử Luyện tháp, có nhiều lực lượng sấm sét.
Lần này đã tụ tập đông đủ, bốn cao thủ hàng đầu học viên mới Bốn đại viện đông, nam, tây, bắc lần lượt đưa bốn chiến thư vào Long Xà viện, cùng một đối thủ. Chuyện này rất hiếm có, làm người ta hưng phấn.
Đám học viên mới đông phương Thương Long viện luôn chờ Vũ Hóa Phi, khi gã phát chiến thư thì đám học viên mới Đông viện sôi trào.
Làm người ta phấn khởi hơn là trong chiến thư của Vũ Hóa Phi nói nếu trong vòng một ngày Trần Lạc vẫn không xuất hiện thì gã sẽ đặt lôi đài ngay trước cửa cái Long Xà viện.
Hành động điên cuồng này kích thích Bốn đại viện.
Vũ Hóa Phi muốn làm gì? Vũ Hóa Phi bị điên sao?
Trong khi mọi người giật mình chưa kịp phản ứng thì bên Đỗ Phong cũng tung tin là ngày mai đánh lôi đài trước Long Xà viện.
Bên Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên cũng truyền tin tương tự. Nếu trong một ngày Trần Lạc không xuất hiện thì Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên sẽ đặt lôi đài trước Long Xà viện.
Sáng sớm, mặt trời mới mọc, nắng ấm gió mát.
Long Xà viện vốn hoang vắng, lạnh lẽo bỗng trở nên náo nhiệt. Đặc biệt là cửa cái Long Xà viện tụ tập cả ngàn đệ tử. Các học viên tụ ại xì xầm, bàn tán, biểu tình mong chờ.
Đúng vậy, bôn đệ tử đỉnh cao trong học viên mới của Bốn đại viện ngày hôm nay đặt lôi đài trước cửa Long Xà viện, chỉ thẳng vào mặt Trần Lạc, sao không khiến người mong chờ?
Giờ phút này, cách cửa Long Xà viện trăm thước có một đài cao lóe ánh sáng lưu ly. Đài cao vuông vức rộng trăm thước, ai cũng biết đây là bảo khí, nhưng không biết người nào lấy bảo khí làm lôi đài. Chỉ biết khi bọn họ đến thì đài cao đã nằm đó.
mau nhìn kìa, Đỗ Phong đến!
Mọi người nhìn lại, một hàng khoảng trăm tên đệ tử rầm rộ đến gần, dẫn đầu là hai thanh niên. Một người thân hình cao ráo, mặc chiến y mcổ cao màu trắng, hai hàng nút thủy tinh trong suốt dưới ánh nắng, trước ngực phải treo bảy, tám huy chương. Huy chương vu sư trung cấp, huy chương Nhân bảng, huy chương thân truyền, huy chương hai mươi sáu tầng Trung Ương Thử Luyện tháp.
Là Đỗ Phong từ Tây viện, được người gọi là Vân Nhiếp công tử.
Một người khác đứng bên cạnh Đỗ Phong. Khi thấy người đó thì nhiều đệ tử biểu tình giật mình. Là Mạnh Giản, người nổi bật trong số đệ tử quý trước, cường giả vào tầng ba mươi lăm Trung Ương Thử Luyện tháp, sức chiến đấu hơn năm mươi vạn quân, cực kỳ lợi hại. Mạnh Giản còn là đội trưởng của Bắc Đẩu Vinh Diệu đoàn. Mọi người nhìn kỹ thì thấy khoảng trăm tên đệ tử đều là thành viên của Bắc Đẩu Vinh Diệu đoàn, có học viên mới năm nay, có đệ tử cũ, sức chiến đấu không tầm thường.
Có vẻ như Bắc Đẩu Vinh Diệu đoàn đến cổ vũ cho Đỗ Phong, còn cử một vị đội trưởng đi.
Sau Đỗ Phong là Thiên Nhật công tử từ Bắc viện, Vân Cảnh Thiên. Còn có mấy chục thành viên Thiên Cương Vinh Diệu đoàn cùng đi với Vân Cảnh Thiên, người dẫn đổi cũng là đội trưởng nổi bật quý trước, Lý Mặc.
Ngay sau đó, Bát Hoang công tử của Nam viện, Hạ Hầu Kích tiến đến, đi cùng gã là mấy chục thành viên Thiên Không Vinh Diệu đoàn, dẫn đội là đội trưởng Diệp Hồng.
Khoảng nửa canh giờ sau, một đám người xuất hiện trong quảng trường truyền tống. Đó là một nhóm hai trăm người, có ba người dẫn đầu. Một người mặc áo trắng, mày kiếm mắt sáng, anh tuấn tiêu sái, môi treo nụ cười, là Lôi Đình công tử của Đông viện, Vũ Hóa Phi. Hai đội trưởng Thiên Quân Vinh Diệu đoàn đi cùng Vũ Hóa Phi là Kim Tinh Vũ, Vân Mai.
Má ơi!
hôm nay là ngày gì vậy?
Bốn người Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong, Hạ Hầu Kích, Vũ Hóa Phi ước chiến Trần Lạc thuộc Long Xà viện, Vinh Diệu đoàn của bọn họ tổ chức mấy chục người đi theo, người dẫn đội là cấp đội trưởng.
Ai cũng biết Vinh Diệu đoàn của Trung Ương học phủ không phải đám ô hợp đủ mọi thành phần tụ tập lại như thế giới bên ngoài. Không chút khoa trương khi nói sau lưng mỗi Vinh Diệu đoàn của Trung Ương học phủ đều có đại thương hành, thương hội ủng hộ. Có một số đại gia tộc, đại tài phiệt chống lưng cho Vinh Diệu đoàn. Sau khi tham gia Vinh Diệu đoàn là mỗi tháng sẽ được tài nguyên phong phú. Chỉ có thế? Không, những Vinh Diệu đoàn này ở bên ngoài có nhiều chi nhánh, như Bắc Đẩu Vinh Diệu đoàn, Mạt Tư Tạp có Vinh Diệu Hiên lớn nhất Bắc Đảu vực, là một Vinh Diệu đoàn nổi tiếng Huyền Hoàng thế giới. Chi nhánh của Vinh Diệu đoàn đó nhiều không đếm xuể, nghe nói cỡ bày mươi cái.
Thành viên Bắc Đẩu Vinh Diệu đoàn của Trung Ương học phủ sau khi tốt nghiệp đều là nhân vật lãnh đạo mỗi một phân đoàn.
Đây mới chỉ là thành viên, có thể tưởng tượng thân phận đội trưởng càng cao quý biết bao.
Có thể trở thành đội trưởng Vinh Diệu đoàn của Trung Ương học phủ tất nhiên là nổi bật trong nổi bật. Dù là đội trưởng Mạnh Giản Bắc Đẩu Vinh Diệu đoàn, hay Kim Tinh Vũ, Vân Mai của Thiên Quân Vinh Diệu đoàn, năm người bọn họ đều là nhân vật nổi tiếng quý trước, có danh tiếng rất lớn trong mỗi viện. Sức chiến đấu của các đội trưởng khoảng hơn năm mươi vạn quân.
- Kim huynh, Vân học tỷ, thật lâu không gặp, lâu không gặp.
Mạnh Giản của Bắc Đẩu Vinh Diệu đoàn ngoài cười nhưng trong không cười chào hỏi hai đội trưởng của Thiên Quân Vinh Diệu đoàn là Kim Tinh Vũ, Vân Mai.
- Chúng ta đúng là đã lâu không gặp.
Kim Tinh Vũ phẩy quạt, mỉm cười nói:
- Ta nhớ mấy tháng trước Mạnh uynh từng nói sẽ bế quan nửa năm sao chưa đến thời hạn đã xuất quan?
- Đỗ Phong lão đệ của Bắc Đẩu Vinh Diệu đoàn chúng ta đánh lôi đài với người, ta làm đội trưởng đương nhiên phải cổ vũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.