Chương 341: Các đại nhân vật tức giận.
Cửu Hanh
12/10/2015
- Chậc chậc, vương tử điện hạ sờ ngực mình tự hỏi lòng xem tiểu tử ngươi đã dốc hết sức chưa?
- Ta có bối cảnh hoàng tộc, không tiện quá rêu rao nếu không sẽ gây rắc rối lớn, tại sao người còn khó xử ta?
- Nói thật cho vương tử điện hạ biết, không phải lão phu ra ý kiến này mà là câp trên. Vương tử điện hạ có trách thì đi trách cấp trên.
- Các ngươi . . . Thật sự rất tồi tệ!
Tần Phấn nóng nảy muốn giết người.
- Được rồi vương tử điện hạ, hãy cố gắng biểu hiện đi. Còn về bối cảnh của ngươi thì đừng nó, cấp trên có sắp xếp.
Trần Lạc ngồi xếp bằng, cúi đầu, nhắm mắt lại. Biểu tình Trần Lạc nghiêm túc, chân mày cau. Mười tám ánh sáng thiên phú bao phủ trên người Trần Lạc, khiến hắn nhíu mày không phải mười tám ánh sáng thiên phú mà là ám quang ẩn chứa trong ánh sáng thiên phú. Trần Lạc không biết thứ này là cái gì, cường đại hơn ánh sáng thiên phú gấp mấy lần, công kích linh hồn, linh hải, tâm cảnh, ý chí, ngộ tính càng biến thái hơn. Trần Lạc không chỉ cố chống đỡ mười tám ánh sáng thiên phú còn có mười hai ám quang.
Trần Lạc không để bụng ánh sáng thiên phú, tuy ám quang mạnh hắn cũng không sợ.
Trần Lạc cứng rắn cố chống là vì không để Trung Ương học phủ trắc nghiệm ra thiên phú thật sự.
Thứ nhất là vì giữ bí mật của mình, thứ hai là vì tính cách Trần Lạc như vậy.
Trần Lạc thông cảm Trung Ương học phủ muốn trắc nghiệm thiên phú thật sự của đệ tử, nếu trước đó đánh tiếng một chút, bàn bạc với hắn thì Trần Lạc sẽ suy nghĩ lại. Nhưng Trung Ương học phủ dùng thủ đoạn xấu, đầu tiên là lệnh bài thí luyện mất hiệu quả, sau đó kết giới cách ly, trực tiếp cắt đứt đường lui, không cưỡng ép thì là gì?
Con người Trần Lạc ghét nhất bị ai ép buộc làm điều mình không thích.
Trung Ương học phủ chơi cứng thì Trần Lạc cũng cứng rắn.
Các ngươi muốn dùng thủ đoạn cứng rắn trắc nghiệm thiên phú thật sự của lão tử đúng không?
Lão tử không cho ngươi như ý!
Cố chống!
Linh hồn bất động, linh hải bất động, ngộ tính bất động, tâm cảnh bất động, Trần Lạc chỉ dùng ý chí chống đỡ mười tám ánh sáng thiên phú, mười hai ám quang.
Nếu các ngươi đã vô tình thi đừng trách ta vô nghĩa.
Trần Lạc không ngốc, tuy hắn rất tự tin vào ý chí của mình nhưng cứ cố chống đỡ không phải là cách. Trần Lạc tìm cách rút lui, hắn đã nghĩ ra một cách hay. Kết giới được gọi là một trong các trận pháp cường đại, phức tạp nhất. Trần Lạc đã điều tra rõ ràng, kết giới cách ly hắn đúng là cường đại, nếu chỉ đơn thuần là kết giới thì hắn chịu bó tay, không thể phá giải trốn ra ngàoi trong thời gian ngắn. Tuy niên kết giới này không đơn thuần là kết giới, bởi vì nó lôi kéo trận pháp khác trong đấu trường thí luyện.
Đối với đại tông sư trận pháp giỏi đạo phá giải như Trần Lạc, hắn biếtrõ công tình trận pháp càng phức tạp thì càng nhiều lỗ hổng. Lúc đấu vòng loại Trần Lạc đã luôn cảm ứng, điều tra công tình trận pháp đấu trường thí luyện bao la, phát hiện khá nhiều lỗ hổng. Tuy Trần Lạc không thể phá giải kết giới cường đại trong thời gian ngắn nhưng có cách làm kết giới tạm mất hiệu quả. Trần Lạc có tự tin có thể làm thần không biết quỷ không hay, vấn đề bây giờ là hắn không có cơ hội hành động, bởi vì toàn đấu trường thí luyện có nhiều đôi mắt nhìn chằm chằm. Dĩ nhiên vấn đề này không quan trọng,m Trần Lạc có cách che mắt người khác. Mấu chốt ở chỗ Trần Lạc phát hiện có mấy chục linh thức luôn rình ngó mình, mỗi linh thức cực kỳ cường đại. Che mắt dễ nhưng rất khó che linh thức. Trần Lạc mà rục rịch cái gì là mấy chục linh thức sẽ nhận ra ngay.
Trần Lạc đang chờ, hắn đợi một cơ hội, chờ Gia Cát Thiên Biên bộc lộ chân thân huyết mạch. Bởi vì mỗi lần có người lộ ra chân thân huyết mạch thì đám linh thức rình rập sẽ dời khỏi người Trần Lạc, tỏa định người ta dò xét.
Thời gian từ từ trôi qua, thí luyện thiên phú tiếp tục diễn ra.
Trong đấu trường thí luyện to lớn tiếng gào thét cổ vũ không dứt. Hai mươi hai đệ tử chung kết có mười bảy người đã bộc lộ chân thân huyết mạch, ấn ký, hình ảnh này rất đồ sộ, như thời đại các thần. Làm người ta kinh thán thiên phú cường đại của năm người khác chưa lộ chân thân huyết mạch. Mọi người đều biết Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia có thiên phú huyết mạch. Trần Lạc, Ngạo Phong, Tần Phấn lúc trước không nghe tiếng tăm gì, không ai ngờ thiên phú của ba người ngang ngửa với Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia.
Khiến người mong chờ là Trần Lạc, Ngạo Phong, Tần Phấn có thức tỉnh huyết mạch không?
Nói đến giật mình, mong chờ nhất là mấy các đại nhân vật Ngụy đại tổng quản trong lầu các lơ lửng trên đấu trường thí luyện. Bởi vì các đại nhân vật này biết rõ ba người Trần Lạc, Ngạo Phong, Tần Phấn không chỉ chịu đựng ánh sáng thiên phú cửa thứ năm mươi bảy mà còn có ám quang. Ám quang trùng kích thiên phú mạnh mẽ hơn ánh sáng thiên phú nhiều. Từng ám quang giáng xuống, trên người Trần Lạc, Ngạo Phong, Tần Phấn đã có mười hai ám quang. Các đại nhân vật vừa hưng phấn, kích động, phần nhiều là tức giận.
Đúng vậy, là tức giận.
Mục đích các đại nhân vật thực hiện kế hoạch ám quang là muốn dùng thủ đoạn phi thường trắc nghiệm thiên phú thật sự của Trần Lạc, Ngạo Phong, Tần Phấn, nhưng bây giờ thì sao? Ba tên này thà chống đỡ ám quang. Các đại nhân vật trừ trắc nghiệm ra ý chí của Trần Lạc, Ngạo Phong, Tần Phấn cường đại thì không biết gì về bốn loại thiên phú linh hồn, linh hải, ngộ tính, tâm cảnh.
- Đám nhãi ranh này, các ngươi muốn đối nghịch với học phủ sao!? Tốt, tốt, tốt! Hom nay lão phu muốn xem ý chí của các ngươi chống đỡ được bao nhiêu!
Ngụy đại tổng quản hừ lạnh, ra lệnh tăng ám quang giáng xuống.
- Lão Ngụy, thiên phú của Khổng Tường, Lệ Vô Danh, Mạc Bắc đã đến cực hạn. Hoàng Tuyền thì theo trình độ ám quang phản hồi thiên phú của hắn vẫn chưa đến giới hạn. Hoàng Tuyền sớm phát ra chân thân Tu La chắc là không muốn quá điệu thấp.
- Còn Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia rõ ràng là chờ xem mấy người kia, từ đầu đến cuôi giả vờ giả vịt. Dù ba người Trần Lạc, Ngạo Phong, Tần Phấn không lộ chân thân thì Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia vẫn sẽ cố chống.
- Hừ! Giả vờ sao? Nên là lúc thực hiện kế hoạch ám quang với hai người đó.
- Xem tình hình trước mắt thì sáu người Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia, Trần Lạc, Ngạo Phong, Tần Phấn, Hoàng Tuyền dù là linh hồn, ý chí, tâm cảnh, linh hải, ngộ tính đều cực kỳ cường đại, có thể nói là sâu không lường được.
- Đúng vậy! Trò hay sắp vén màn.
Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia cũng bị đưa vào kế hoạch ám quang. Những người khác không thấy được ám quang, chỉ đám các đại nhân vật mới biết. Từng đợt ám quang giáng xuống, biểu hiện của sáu người Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia, Trần Lạc, Ngạo Phong, Tần Phấn, Hoàng Tuyền chọc giận các đại nhân vật, vừa làm bọn họ hưng phấn. Hưng phấn là theo kế hoạch ám quang tiếp tục, bọn họ hiểu biết hơn về thiên phú của Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia, Hoàng Tuyền. Có vẻ Tần Phấn, Ngạo Phong không dùng ý chí cố chống, chấp nhận ám quang thử thách.
- Ta có bối cảnh hoàng tộc, không tiện quá rêu rao nếu không sẽ gây rắc rối lớn, tại sao người còn khó xử ta?
- Nói thật cho vương tử điện hạ biết, không phải lão phu ra ý kiến này mà là câp trên. Vương tử điện hạ có trách thì đi trách cấp trên.
- Các ngươi . . . Thật sự rất tồi tệ!
Tần Phấn nóng nảy muốn giết người.
- Được rồi vương tử điện hạ, hãy cố gắng biểu hiện đi. Còn về bối cảnh của ngươi thì đừng nó, cấp trên có sắp xếp.
Trần Lạc ngồi xếp bằng, cúi đầu, nhắm mắt lại. Biểu tình Trần Lạc nghiêm túc, chân mày cau. Mười tám ánh sáng thiên phú bao phủ trên người Trần Lạc, khiến hắn nhíu mày không phải mười tám ánh sáng thiên phú mà là ám quang ẩn chứa trong ánh sáng thiên phú. Trần Lạc không biết thứ này là cái gì, cường đại hơn ánh sáng thiên phú gấp mấy lần, công kích linh hồn, linh hải, tâm cảnh, ý chí, ngộ tính càng biến thái hơn. Trần Lạc không chỉ cố chống đỡ mười tám ánh sáng thiên phú còn có mười hai ám quang.
Trần Lạc không để bụng ánh sáng thiên phú, tuy ám quang mạnh hắn cũng không sợ.
Trần Lạc cứng rắn cố chống là vì không để Trung Ương học phủ trắc nghiệm ra thiên phú thật sự.
Thứ nhất là vì giữ bí mật của mình, thứ hai là vì tính cách Trần Lạc như vậy.
Trần Lạc thông cảm Trung Ương học phủ muốn trắc nghiệm thiên phú thật sự của đệ tử, nếu trước đó đánh tiếng một chút, bàn bạc với hắn thì Trần Lạc sẽ suy nghĩ lại. Nhưng Trung Ương học phủ dùng thủ đoạn xấu, đầu tiên là lệnh bài thí luyện mất hiệu quả, sau đó kết giới cách ly, trực tiếp cắt đứt đường lui, không cưỡng ép thì là gì?
Con người Trần Lạc ghét nhất bị ai ép buộc làm điều mình không thích.
Trung Ương học phủ chơi cứng thì Trần Lạc cũng cứng rắn.
Các ngươi muốn dùng thủ đoạn cứng rắn trắc nghiệm thiên phú thật sự của lão tử đúng không?
Lão tử không cho ngươi như ý!
Cố chống!
Linh hồn bất động, linh hải bất động, ngộ tính bất động, tâm cảnh bất động, Trần Lạc chỉ dùng ý chí chống đỡ mười tám ánh sáng thiên phú, mười hai ám quang.
Nếu các ngươi đã vô tình thi đừng trách ta vô nghĩa.
Trần Lạc không ngốc, tuy hắn rất tự tin vào ý chí của mình nhưng cứ cố chống đỡ không phải là cách. Trần Lạc tìm cách rút lui, hắn đã nghĩ ra một cách hay. Kết giới được gọi là một trong các trận pháp cường đại, phức tạp nhất. Trần Lạc đã điều tra rõ ràng, kết giới cách ly hắn đúng là cường đại, nếu chỉ đơn thuần là kết giới thì hắn chịu bó tay, không thể phá giải trốn ra ngàoi trong thời gian ngắn. Tuy niên kết giới này không đơn thuần là kết giới, bởi vì nó lôi kéo trận pháp khác trong đấu trường thí luyện.
Đối với đại tông sư trận pháp giỏi đạo phá giải như Trần Lạc, hắn biếtrõ công tình trận pháp càng phức tạp thì càng nhiều lỗ hổng. Lúc đấu vòng loại Trần Lạc đã luôn cảm ứng, điều tra công tình trận pháp đấu trường thí luyện bao la, phát hiện khá nhiều lỗ hổng. Tuy Trần Lạc không thể phá giải kết giới cường đại trong thời gian ngắn nhưng có cách làm kết giới tạm mất hiệu quả. Trần Lạc có tự tin có thể làm thần không biết quỷ không hay, vấn đề bây giờ là hắn không có cơ hội hành động, bởi vì toàn đấu trường thí luyện có nhiều đôi mắt nhìn chằm chằm. Dĩ nhiên vấn đề này không quan trọng,m Trần Lạc có cách che mắt người khác. Mấu chốt ở chỗ Trần Lạc phát hiện có mấy chục linh thức luôn rình ngó mình, mỗi linh thức cực kỳ cường đại. Che mắt dễ nhưng rất khó che linh thức. Trần Lạc mà rục rịch cái gì là mấy chục linh thức sẽ nhận ra ngay.
Trần Lạc đang chờ, hắn đợi một cơ hội, chờ Gia Cát Thiên Biên bộc lộ chân thân huyết mạch. Bởi vì mỗi lần có người lộ ra chân thân huyết mạch thì đám linh thức rình rập sẽ dời khỏi người Trần Lạc, tỏa định người ta dò xét.
Thời gian từ từ trôi qua, thí luyện thiên phú tiếp tục diễn ra.
Trong đấu trường thí luyện to lớn tiếng gào thét cổ vũ không dứt. Hai mươi hai đệ tử chung kết có mười bảy người đã bộc lộ chân thân huyết mạch, ấn ký, hình ảnh này rất đồ sộ, như thời đại các thần. Làm người ta kinh thán thiên phú cường đại của năm người khác chưa lộ chân thân huyết mạch. Mọi người đều biết Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia có thiên phú huyết mạch. Trần Lạc, Ngạo Phong, Tần Phấn lúc trước không nghe tiếng tăm gì, không ai ngờ thiên phú của ba người ngang ngửa với Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia.
Khiến người mong chờ là Trần Lạc, Ngạo Phong, Tần Phấn có thức tỉnh huyết mạch không?
Nói đến giật mình, mong chờ nhất là mấy các đại nhân vật Ngụy đại tổng quản trong lầu các lơ lửng trên đấu trường thí luyện. Bởi vì các đại nhân vật này biết rõ ba người Trần Lạc, Ngạo Phong, Tần Phấn không chỉ chịu đựng ánh sáng thiên phú cửa thứ năm mươi bảy mà còn có ám quang. Ám quang trùng kích thiên phú mạnh mẽ hơn ánh sáng thiên phú nhiều. Từng ám quang giáng xuống, trên người Trần Lạc, Ngạo Phong, Tần Phấn đã có mười hai ám quang. Các đại nhân vật vừa hưng phấn, kích động, phần nhiều là tức giận.
Đúng vậy, là tức giận.
Mục đích các đại nhân vật thực hiện kế hoạch ám quang là muốn dùng thủ đoạn phi thường trắc nghiệm thiên phú thật sự của Trần Lạc, Ngạo Phong, Tần Phấn, nhưng bây giờ thì sao? Ba tên này thà chống đỡ ám quang. Các đại nhân vật trừ trắc nghiệm ra ý chí của Trần Lạc, Ngạo Phong, Tần Phấn cường đại thì không biết gì về bốn loại thiên phú linh hồn, linh hải, ngộ tính, tâm cảnh.
- Đám nhãi ranh này, các ngươi muốn đối nghịch với học phủ sao!? Tốt, tốt, tốt! Hom nay lão phu muốn xem ý chí của các ngươi chống đỡ được bao nhiêu!
Ngụy đại tổng quản hừ lạnh, ra lệnh tăng ám quang giáng xuống.
- Lão Ngụy, thiên phú của Khổng Tường, Lệ Vô Danh, Mạc Bắc đã đến cực hạn. Hoàng Tuyền thì theo trình độ ám quang phản hồi thiên phú của hắn vẫn chưa đến giới hạn. Hoàng Tuyền sớm phát ra chân thân Tu La chắc là không muốn quá điệu thấp.
- Còn Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia rõ ràng là chờ xem mấy người kia, từ đầu đến cuôi giả vờ giả vịt. Dù ba người Trần Lạc, Ngạo Phong, Tần Phấn không lộ chân thân thì Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia vẫn sẽ cố chống.
- Hừ! Giả vờ sao? Nên là lúc thực hiện kế hoạch ám quang với hai người đó.
- Xem tình hình trước mắt thì sáu người Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia, Trần Lạc, Ngạo Phong, Tần Phấn, Hoàng Tuyền dù là linh hồn, ý chí, tâm cảnh, linh hải, ngộ tính đều cực kỳ cường đại, có thể nói là sâu không lường được.
- Đúng vậy! Trò hay sắp vén màn.
Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia cũng bị đưa vào kế hoạch ám quang. Những người khác không thấy được ám quang, chỉ đám các đại nhân vật mới biết. Từng đợt ám quang giáng xuống, biểu hiện của sáu người Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia, Trần Lạc, Ngạo Phong, Tần Phấn, Hoàng Tuyền chọc giận các đại nhân vật, vừa làm bọn họ hưng phấn. Hưng phấn là theo kế hoạch ám quang tiếp tục, bọn họ hiểu biết hơn về thiên phú của Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia, Hoàng Tuyền. Có vẻ Tần Phấn, Ngạo Phong không dùng ý chí cố chống, chấp nhận ám quang thử thách.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.