Chương 575: Chơi đến khi ngươi tan vỡ.
Cửu Hanh
23/03/2016
Đúng như Dạ Thất Nương nói, Tiêu Vị Nhiên đánh giá cao chính mình, quan trọng nhất là gã đánh giá thấp Tiêu Du Tử rất kỳ lạ. Tiêu Vị Nhiên không để mười thủ tịch vào mắt, nhưng nếu gã biết Tiêu Du Tử đánh bại hơn năm mươi thiên kiêu trận pháp như thế nào thì dù gã kiêu căng đến mấy cũng sẽ không hành động lỗ mãng.
- Tiêu! Du! Tử! Vừa rồi ta lỡ sơ sẩy không vận dụng trạng thái đại tinh thần âm dương nên ngươi mới thừa dịp đánh lén được. Ngươi dám đấu lại với ta không?
Tiêu Vị Nhiên định giải thích điều gì nhưng giọng điệu vẫn rất cuồng vọng.
- Không cần, ngươi không phải là đối thủ của ta.
Tiêu Vị Nhiên cao giọng quát:
- Ngươi không dám?
Tiêu Du Tử buồn cười, sau khi cười xong tà mị nói:
- Ta cho ngươi mười giây suy nghĩ, biết điều thì biến ra xa, nếu không hôm nay gia đánh ngươi bán thân bất toại!
Tiêu Du Tử lấy răng trả răng, ngôn ngữ, hành động đều như thế. Tiêu Vị Nhiên tức giận mắt đỏ rực, gã sống đến hôm nay chưa từng mất mặt như thế, còn ở trước mặt nữ nhân mình thích, hơn mười vạn người trong Thiên Khải quảng trường chứng kiến. Sỉ nhục lớn lao khiến máu toàn thân Tiêu Vị Nhiên bốc cháy.
- Tiêu! Du! Tử!
Tiêu Vị Nhiên gằn từng chữ hét chói tai, mỗi rít một tiếng là trên bầu trời kéo mây đen sấm sét ầm ầm.
Xoẹt!
Người Tiêu Vị Nhiên lấp lánh ánh sáng, trắng đen giao nhau. Ánh sáng trắng thuần dương như mặt trời phát ra ánh nắng nóng cháy. Ánh sáng đen thuần âm như mặt trăng tròn vành vạnh phát ra ánh trăng lạnh lẽo.
Khi Tiêu Vị Nhiên vung hai tay, đại nhật thuần dương, viên nguyệt thuần âm xoay tròn luân phiên ảnh hưởng hư vọng minh tưởng đại pháp, Thiên Khải quảng trường lúc sáng lúc tối theo.
Trong phút chốc ánh sáng thuần dương, thuần âm chiếu rọi, thần kỳ ngưng tụ từng trận pháp, trong khoảnh khắc khắp nơi đều là trận.
Tiêu Vị Nhiên dù sao là một trong cửu thải, minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần cực độ thuần âm, thuần dương, một chân bước vào hư vọng minh tưởng đại pháp. Tuy mới rồi Tiêu Vị Nhiên khinh địch ăn bồ hòn nhưng không có nghĩa là gã không bản lĩnh, chỉ có hư danh. Tạo nghệ của Tiêu Vị Nhiên lợi hại hơn tin đồn ba phần, trận pháp khắp nơi chớp mắt hình ành trận cục huyền ảo.
- Đó là... Là cửu cung huyền môn trận cục!
Khi Tiêu Vị Nhiên bày trận cục hình thành khiến nhiều lão trận sư thấy rộng biết nhiều kích động nhận ra, đó là cửu cung huyền môn trận cục được gọi là quỷ thần khó chắn trong trận cục. Đạo trận cục là học vấn cao sâu, huyền ảo, nhiều trận sư có lẽ suốt đời không thể tiếp xúc lĩnh vực này, vì nó yêu cầu tạo nghệ rất khắt khe.
Trận cục bình thường đã như vậy càng đừng nói đến cửu cung huyền môn trận cục tiếng tăm lừng lẫy, uy lực cường đại, vô cùng huyền diệu. Không nói khoa trương rằng trong Thiên Khải quảng trường hơn mười vạn trận sư dù là phái hệ chính tông hay phái hệ lang thang không bao nhiêu người biết cửu cung huyền môn trận cục, người có thể bày ra 9Tiểu Hữu Tử chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Tiêu Vị Nhiên gần ba mươi tuổi chỉ một giây đã bày ra cửu cung huyền môn trận cục đúng là ghê gớm.
Bản thân Trần Lạc cũng kinh ngạc nói:
- Không ngờ ngươi hiểu cửu cung huyền môn trận cục, gia xem thường ngươi.
- Tiêu Du Tử, hãy xem Tiêu Vị Nhiên ta hôm nay giẫm bẹp ngươi như thế nào!
Mã Liên Hoa vung hai tay, trạng thái đại tinh thần thuần dương, thuần âm xoay tít, ánh sáng trắng và đen luân phiên nhau nhấp nháy. Các trận pháp ngưng diễn ra, biến đổi theo cửu cung huyền môn trận cục.
Có một người hành động, không phải Diệp Thiên cửu thải mà là Gia Cát Thiên Biên.
Nhưng Gia Cát Thiên Biên mới phát ra trạng thái đại tinh thần Thái Cực đã bị Tiêu Vị Nhiên mắng:
- Gia Cát Thiên Biên, ngươi có ý gì?
- Ngươi không phải là đối thủ của hắn, ta giúp ngươi!
Gia Cát Thiên Biên không tự tin chiến thắng Tiêu Du Tử, gã không thể thua nên muốn hợp tức với Tiêu Vị Nhiên đánh bại Tiêu Du Tử. Bất đắc dĩ Tiêu Vị Nhiên tự phụ, kiêu căng làm sao chịu hợp sức với Gia Cát Thiên Biên?
- Buồn cười, Tiêu Vị Nhiên ta hoàn mỹ dung hợp thuần âm và thuần dương, ánh sáng chiếu rọi có thể bày trận, vươn tay chạm vào hư vọng minh tưởng đại pháp, tinh thông cửu cung huyền môn trận cục mà không phải là đối thủ của hắn?
- Tiêu Vị Nhiên, ngươi quá tự phụ!
- Ta có tư cách này!
Tiêu Vị Nhiên kiêu căng nói:
- Gia Cát Thiên Biên nhà ngươi biết bao nhiêu về đạo trận pháp?
Gia Cát Thiên Biên không đáp, cũng không rời đi. Sau khi Gia Cát Thiên Biên vận dụng trạng thái đại tinh thần Thái Cực thì trận pháp rơi xuống, dù là số lượng hay tốc độ không kém hơn Tiêu Vị Nhiên. Làm người ta ngạc nhiên là Gia Cát Thiên Biên vung trận pháp chớp mắt hình thành một trận cục, cũng là... Cửu cung trận cục.
Khác với Tiêu Vị Nhiên có cửu cung huyền môn trận cục, của Gia Cát Thiên Biên là cửu cung thiên môn trận cục. Gia Cát Thiên Biên dùng hành động thực tế nói cho Tiêu Vị Nhiên biết gã rành đạo trận pháp cỡ nào.
Mãi đến lúc này mọi người mới phát hiện tạo nghệ trận pháp của Gia Cát Thiên Biên cao sâu hơn mọi người tưởng tượng rất nhiều, không thua gì Tiêu Vị Nhiên một trong cửu thải.
Tiêu Vị Nhiên không mắng Gia Cát Thiên Biên nữa, vì gã phát hiện cửu cung huyền môn trận cục của mình không trấn áp Tiêu Du Tử được. Tiêu Vị Nhiên tập trung tinh thần, điên cuồng ngưng diễn trận pháp.
Bên kia, Gia Cát Thiên Biên vừa ngưng diễn trận pháp vừa thúc giục cửu cung thiên môn trận cục muốn nhốt Tiêu Du Tử lại.
Tiêu Vị Nhiên, Gia Cát Thiên Biên một người là minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần thuần âm và thuần dương cực độ, âm dương luân phiên ngưng diễn các trận pháp. Gia Cát Thiên Biên minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần Thái Cực, có thể ngưng diễn các trận pháp hư vọng minh tưởng đại pháp. Hai người đều là một chân bước vào thiên nhiên, thủ đoạn bày trận pháp cao minh, trận sư bình thường không thể hiểu nổi.
Trạng thái đại tinh thần thuần âm và thuần dương cực độ của Tiêu Vị Nhiên ngưng diễn trận pháp nở khắp mặt đất. Trạng thái đại tinh thần Thái Cực của Gia Cát Thiên Biên ngưng diễn trận pháp rơi như mưa.
Tiêu Du Tử đứng yên trên trận tượng Thái Cực âm dương chín mươi chín thước to như ngọn núi, hai tay vung, phù văn bay đầy.
Ba ngườ quyết đấu đặc sắc gay cấn, nhiều người lần đầu tiên thấy quyết đâu trận pháp hoa lệ như vậy, khen mãi không dứt.
Uy lực nguyên tố đầy trời, Trần Lạcrp đầy rẫy. Thời gian dần trôi, các đại nhân vật phái hệ chính tông không ngồi yên. Bởi vì bọn họ phát hiện Tiêu Vị Nhiên, Gia Cát Thiên Biên không làm gì Tiêu Du Tử được.
Tiêu Du Tử tùy ý xuyên toa giữa cửu cung huyền môn trận cục, cửu cung thiên môn trận cục như giẫm trên đất bằng, tự do đi ngang không bị cản trở gì. Thân hình Tiêu Du Tử như ẩn như hiện, đôi khi thoáng hiện, thỉnh thoảng biến mất.
Lúc này mọi người muối nhận ra một sự thật, như Gia Cát Thiên Biên đã nói, Tiêu Vị Nhiên là một trong cửu thải không phải đối thủ của Tiêu Du Tử. Tiêu Vị Nhiên dốc hết sức lực nhưng đừng nói là tổn thương Tiêu Du Tử, thậm chí không nhốt hắn được, không làm được một giây, không thể tung ra một trận pháp bao phủ hắn.
- Tiêu! Du! Tử! Vừa rồi ta lỡ sơ sẩy không vận dụng trạng thái đại tinh thần âm dương nên ngươi mới thừa dịp đánh lén được. Ngươi dám đấu lại với ta không?
Tiêu Vị Nhiên định giải thích điều gì nhưng giọng điệu vẫn rất cuồng vọng.
- Không cần, ngươi không phải là đối thủ của ta.
Tiêu Vị Nhiên cao giọng quát:
- Ngươi không dám?
Tiêu Du Tử buồn cười, sau khi cười xong tà mị nói:
- Ta cho ngươi mười giây suy nghĩ, biết điều thì biến ra xa, nếu không hôm nay gia đánh ngươi bán thân bất toại!
Tiêu Du Tử lấy răng trả răng, ngôn ngữ, hành động đều như thế. Tiêu Vị Nhiên tức giận mắt đỏ rực, gã sống đến hôm nay chưa từng mất mặt như thế, còn ở trước mặt nữ nhân mình thích, hơn mười vạn người trong Thiên Khải quảng trường chứng kiến. Sỉ nhục lớn lao khiến máu toàn thân Tiêu Vị Nhiên bốc cháy.
- Tiêu! Du! Tử!
Tiêu Vị Nhiên gằn từng chữ hét chói tai, mỗi rít một tiếng là trên bầu trời kéo mây đen sấm sét ầm ầm.
Xoẹt!
Người Tiêu Vị Nhiên lấp lánh ánh sáng, trắng đen giao nhau. Ánh sáng trắng thuần dương như mặt trời phát ra ánh nắng nóng cháy. Ánh sáng đen thuần âm như mặt trăng tròn vành vạnh phát ra ánh trăng lạnh lẽo.
Khi Tiêu Vị Nhiên vung hai tay, đại nhật thuần dương, viên nguyệt thuần âm xoay tròn luân phiên ảnh hưởng hư vọng minh tưởng đại pháp, Thiên Khải quảng trường lúc sáng lúc tối theo.
Trong phút chốc ánh sáng thuần dương, thuần âm chiếu rọi, thần kỳ ngưng tụ từng trận pháp, trong khoảnh khắc khắp nơi đều là trận.
Tiêu Vị Nhiên dù sao là một trong cửu thải, minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần cực độ thuần âm, thuần dương, một chân bước vào hư vọng minh tưởng đại pháp. Tuy mới rồi Tiêu Vị Nhiên khinh địch ăn bồ hòn nhưng không có nghĩa là gã không bản lĩnh, chỉ có hư danh. Tạo nghệ của Tiêu Vị Nhiên lợi hại hơn tin đồn ba phần, trận pháp khắp nơi chớp mắt hình ành trận cục huyền ảo.
- Đó là... Là cửu cung huyền môn trận cục!
Khi Tiêu Vị Nhiên bày trận cục hình thành khiến nhiều lão trận sư thấy rộng biết nhiều kích động nhận ra, đó là cửu cung huyền môn trận cục được gọi là quỷ thần khó chắn trong trận cục. Đạo trận cục là học vấn cao sâu, huyền ảo, nhiều trận sư có lẽ suốt đời không thể tiếp xúc lĩnh vực này, vì nó yêu cầu tạo nghệ rất khắt khe.
Trận cục bình thường đã như vậy càng đừng nói đến cửu cung huyền môn trận cục tiếng tăm lừng lẫy, uy lực cường đại, vô cùng huyền diệu. Không nói khoa trương rằng trong Thiên Khải quảng trường hơn mười vạn trận sư dù là phái hệ chính tông hay phái hệ lang thang không bao nhiêu người biết cửu cung huyền môn trận cục, người có thể bày ra 9Tiểu Hữu Tử chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Tiêu Vị Nhiên gần ba mươi tuổi chỉ một giây đã bày ra cửu cung huyền môn trận cục đúng là ghê gớm.
Bản thân Trần Lạc cũng kinh ngạc nói:
- Không ngờ ngươi hiểu cửu cung huyền môn trận cục, gia xem thường ngươi.
- Tiêu Du Tử, hãy xem Tiêu Vị Nhiên ta hôm nay giẫm bẹp ngươi như thế nào!
Mã Liên Hoa vung hai tay, trạng thái đại tinh thần thuần dương, thuần âm xoay tít, ánh sáng trắng và đen luân phiên nhau nhấp nháy. Các trận pháp ngưng diễn ra, biến đổi theo cửu cung huyền môn trận cục.
Có một người hành động, không phải Diệp Thiên cửu thải mà là Gia Cát Thiên Biên.
Nhưng Gia Cát Thiên Biên mới phát ra trạng thái đại tinh thần Thái Cực đã bị Tiêu Vị Nhiên mắng:
- Gia Cát Thiên Biên, ngươi có ý gì?
- Ngươi không phải là đối thủ của hắn, ta giúp ngươi!
Gia Cát Thiên Biên không tự tin chiến thắng Tiêu Du Tử, gã không thể thua nên muốn hợp tức với Tiêu Vị Nhiên đánh bại Tiêu Du Tử. Bất đắc dĩ Tiêu Vị Nhiên tự phụ, kiêu căng làm sao chịu hợp sức với Gia Cát Thiên Biên?
- Buồn cười, Tiêu Vị Nhiên ta hoàn mỹ dung hợp thuần âm và thuần dương, ánh sáng chiếu rọi có thể bày trận, vươn tay chạm vào hư vọng minh tưởng đại pháp, tinh thông cửu cung huyền môn trận cục mà không phải là đối thủ của hắn?
- Tiêu Vị Nhiên, ngươi quá tự phụ!
- Ta có tư cách này!
Tiêu Vị Nhiên kiêu căng nói:
- Gia Cát Thiên Biên nhà ngươi biết bao nhiêu về đạo trận pháp?
Gia Cát Thiên Biên không đáp, cũng không rời đi. Sau khi Gia Cát Thiên Biên vận dụng trạng thái đại tinh thần Thái Cực thì trận pháp rơi xuống, dù là số lượng hay tốc độ không kém hơn Tiêu Vị Nhiên. Làm người ta ngạc nhiên là Gia Cát Thiên Biên vung trận pháp chớp mắt hình thành một trận cục, cũng là... Cửu cung trận cục.
Khác với Tiêu Vị Nhiên có cửu cung huyền môn trận cục, của Gia Cát Thiên Biên là cửu cung thiên môn trận cục. Gia Cát Thiên Biên dùng hành động thực tế nói cho Tiêu Vị Nhiên biết gã rành đạo trận pháp cỡ nào.
Mãi đến lúc này mọi người mới phát hiện tạo nghệ trận pháp của Gia Cát Thiên Biên cao sâu hơn mọi người tưởng tượng rất nhiều, không thua gì Tiêu Vị Nhiên một trong cửu thải.
Tiêu Vị Nhiên không mắng Gia Cát Thiên Biên nữa, vì gã phát hiện cửu cung huyền môn trận cục của mình không trấn áp Tiêu Du Tử được. Tiêu Vị Nhiên tập trung tinh thần, điên cuồng ngưng diễn trận pháp.
Bên kia, Gia Cát Thiên Biên vừa ngưng diễn trận pháp vừa thúc giục cửu cung thiên môn trận cục muốn nhốt Tiêu Du Tử lại.
Tiêu Vị Nhiên, Gia Cát Thiên Biên một người là minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần thuần âm và thuần dương cực độ, âm dương luân phiên ngưng diễn các trận pháp. Gia Cát Thiên Biên minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần Thái Cực, có thể ngưng diễn các trận pháp hư vọng minh tưởng đại pháp. Hai người đều là một chân bước vào thiên nhiên, thủ đoạn bày trận pháp cao minh, trận sư bình thường không thể hiểu nổi.
Trạng thái đại tinh thần thuần âm và thuần dương cực độ của Tiêu Vị Nhiên ngưng diễn trận pháp nở khắp mặt đất. Trạng thái đại tinh thần Thái Cực của Gia Cát Thiên Biên ngưng diễn trận pháp rơi như mưa.
Tiêu Du Tử đứng yên trên trận tượng Thái Cực âm dương chín mươi chín thước to như ngọn núi, hai tay vung, phù văn bay đầy.
Ba ngườ quyết đấu đặc sắc gay cấn, nhiều người lần đầu tiên thấy quyết đâu trận pháp hoa lệ như vậy, khen mãi không dứt.
Uy lực nguyên tố đầy trời, Trần Lạcrp đầy rẫy. Thời gian dần trôi, các đại nhân vật phái hệ chính tông không ngồi yên. Bởi vì bọn họ phát hiện Tiêu Vị Nhiên, Gia Cát Thiên Biên không làm gì Tiêu Du Tử được.
Tiêu Du Tử tùy ý xuyên toa giữa cửu cung huyền môn trận cục, cửu cung thiên môn trận cục như giẫm trên đất bằng, tự do đi ngang không bị cản trở gì. Thân hình Tiêu Du Tử như ẩn như hiện, đôi khi thoáng hiện, thỉnh thoảng biến mất.
Lúc này mọi người muối nhận ra một sự thật, như Gia Cát Thiên Biên đã nói, Tiêu Vị Nhiên là một trong cửu thải không phải đối thủ của Tiêu Du Tử. Tiêu Vị Nhiên dốc hết sức lực nhưng đừng nói là tổn thương Tiêu Du Tử, thậm chí không nhốt hắn được, không làm được một giây, không thể tung ra một trận pháp bao phủ hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.