Chương 676: Lãnh Cốc tan vỡ.
Cửu Hanh
04/06/2016
- Tâm tính Lạc gia thật lớn, tại nơi biên hoang thế này cũng dám tu luyện như thế.
Suốt bốn ngày qua, Trần Lạc cứ khoanh chân ngồi không nhúc nhích như vyaaj, nơi này chính là biên hoang cực kỳ hung hiểm, tùy thời có thể gặp ma thú công kích quy mô lớn, nếu như không phải liên tục hành trình mấy ngày đường, quá đỗi buồn ngủ, Lãnh Cốc thực sự gánh không được mới ngủ thiếp đi một lúc. Tuy nói là ngủ, nhưng trong lúc ngủ, linh thức người tu hành vẫn tự động vận chuyển, khi gặp phải nguy hiểm có thể phát hiện trước tiên. Nhưng tu luyện thì khác, nhất định phải tập trung toàn bộ tâm thần, trọng yếu nhất là lúc tu luyện không thể có bất kỳ điều gì quấy rối, bằng không thì hậu quả không thể tưởng tượng được, nhẹ thì tổn thương tâm thần, nặng thì linh tượng, linh hải tán loạn tại chỗ.
- Điện hạ, ngươi đang nhìn gì thế?
Giờ khắc này, Tần Phấn đang nhìn Trần Lạc chằm chằm, trong thần sắc thật là nghi hoặc, nghe thấy Lãnh Cốc hỏi, không khỏi hơi nhíu mày, nói:
- Ngươi có phát hiện Lạc gia có gì bất đồng không?
- Thế nào? Chẳng có gì bất đồng cả.
Lãnh Cốc nhìn thoáng qua, Trần Lạc vẫn ngồi tại đó, không có gì thay đổi.
- Dùng linh thức cảm ứng.
Lãnh Cốc lấy ra linh thức cảm ứng, nhất thời giật mình, bật thốt lên:
- Phật tức thật cường đại, trên người Lạc gia vì sao lại toát ra phật tức thâm hậu như vậy, lẽ nào hắn luyện hóa Đại Phẫn Nộ Bất Diệt Tâm Ý? Chuyện này không quá có khả năng, đây chín là đại phật ý do cao tăng đắc đạo dùng trí tuệ vô thượng cô đọng ra, hiện tại mới được mấy ngày, Lạc gia làm sao có thể luyện hóa?
- Luyện hóa Đại Phẫn Nộ Bất Diệt Tâm Ý, tâm niệm như Phật phẫn nộ, ý chí bất diệt, nhưng cũng không thể nắm giữ phật tức cường đại như vậy.
- Vậy Lạc gia xảy ra chuyện gì?
Đang nói, Lãnh Cốc lại cảm ứng được biến hóa trên người Trần Lạc, không, đây không phải là biến hóa, bởi vì Phật tức trên người Trần Lạc đột nhiên biến mất không thấy hình bóng, ngay cả sinh cơ khí tức cũng không có, theo đó da Trần Lạc bắt đầu khô cứng, bộ lông bắt đầu bóc ra, tựa như nháy mắt chết già.
- Chuyện gì xảy ra thế?
Lãnh Cốc kinh hãi.
Tần Phấn không nói gì, chỉ chăm chú nhìn Trần Lạc, như gặp quỷ thần, trong lòng đầy rẫy nghi hoặc và vô số kinh hãi, còn Lãnh Cốc thì bị một màn phát sinh trước mắt làm cho kinh ngạc đến ngây người, hoàn toàn không biết là chuyện gì xảy ra. Bởi vì cứ như trong nháy mắt, Trần Lạc chừng như cao tăng đắc đạo viên tịch tọa hóa, không có khí tức, không có sinh cơ, bộ lông bóc ra, da khô cứng, huyết dịch khô cạn, hai mắt không thần, hoàn toàn biến thành một bộ xác khô.
Trời ơi.
Lãnh Cốc còn chưa kịp phản ứng lại, cảnh tượng càng khó tin hơn một lần nữa phát sinh, Trần Lạc biến thành xác khô lại thức tỉnh như kỳ tích, bộ lông bóc ra một lần nữa mọc lại, da khô cứng cũng trở nên đàn hồi, huyết dịch khô cạn bắt đầu sôi trào, hai mắt không thần cũng sáng lên, không tới chốc lát, Trần Lạc lại khôi phục trở thành Trần Lạc như ban đầu.
- Chuyện này…
Lãnh Cốc xin thề đây tuyệt đối là chuyện khó tin nhất mình từng thấy, phải dùng tới từ khởi tử hoàn sinh để miêu tả tình huống Trần Lạc lúc này.
- Phật gia vô thượng ảo diệu, Đại Tịch Diệt…
Tần Phấn giống như nhìn ra điều gì đó, khiếp sợ nói:
- Lạc gia dĩ nhiên đang tu luyện Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh!
- Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh, đây không phải một trong tứ đại kinh Phật trong thiên hạ sao? Lạc gia làm sao có được? Có được từ đâu?
- Chùa Cổ Lan…
Tần Phấn vẫn nhớ rõ ràng khi tới chùa Cổ Lan, Tuyết Thiên Tầm đột nhiên xuất hiện, Trần Lạc khẩn trương trốn đi, qua tra hỏi, Trần Lạc nói rằng có đoạt của nàng một món đồ, chẳng lẽ là… Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh? Chân chính khiến Tần Phấn khiếp sợ không phải vì Trần Lạc cướp được Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh từ trong tay Tuyết Thiên Tầm tại chùa Cổ Lan, khiến hắn khiếp sợ chính là gia hỏa này dĩ nhiên đang tu luyện, bằng không thì vừa nãy thân thể của hắn cũng không có biến hóa ảo diệu như tịch diệt.
Phải biết rằng Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh là một trong bốn đại kinh Phật trong thiên hạ, bên trong ẩn chứa trí tuệ Phật gia và phật pháp ảo diệu vô thượng, có thể nói từng chữ như châu ngọc. Trong Hoàng Thành có cất giấu rất nhiều điển tịch Phật pháp, Trần Lạc cũng tìm hiểu qua, chính vì tìm hiểu qua mới biết được Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh ảo diệu cỡ nào, người bình thường đừng nói tới tìm hiểu, liếc mắt nhìn sẽ thấy đầu choáng mắt hoa, đây tuyệt đối không phải khoa trương, bởi vì Lãnh Cốc khi xem qua kinh Phật, lấy ngộ tính của hắn, tuy rằng không đến nỗi đầu choáng mắt hoa, nhưng cũng giống như nhìn trời đếm sao, xem nhiều thậm chí khiến tâm trí bị lạc. Đây vẫn chỉ là kinh Phật phổ thông mà thôi, có quỷ mới biết bên trong Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh hàm chứ Phật pháp cao thâm ảo diệu cỡ nào. Gia hỏa Lạc gia này không chỉ tìm hiểu, hơn nữa còn có thể tu luyện, không những vậy, còn giống như gia hỏa này tu luyện rất thành công?
Đang lúc hai người đang dần chìm vào trong chấn động, trên người Trần Lạc đột nhiên phóng ra một đạo ánh sáng màu vàng kim.
- Đây là… Ánh sáng Kim diệu.
Nhãn lực Tần Phấn cực chuẩn, vừa nhìn liền nhận ra đạo ánh sáng màu vàng kim vừa rồi chính là Kim diệu trong thất diệu linh hải.
- Gia hỏa này được, mới có mấy ngày thời gian, Lạc gia liền mở ra Kim diệu.
Lãnh Cốc còn chưa dứt lời, trên người Trần Lạc lại phóng ra một đạo ánh sáng màu xanh.
- Mộc diệu? Lạc gia đã mở ra hai đạo…
Còn chưa nói xong, trên người Trần Lạc tiếp tục tỏa ra một đạo ánh sáng màu xanh lam, theo đó lại thêm một đạo ánh sáng màu đỏ, ngay kế là một đạo ánh sáng màu vàng.
Lần này không chỉ có Lãnh Cốc trợn mắt, Tần Phấn cũng xem đến chóng váng. Bọn họ nhìn ra được ánh sáng vừa lấp lóe trên người Trần Lạc chính là năm diệu kim, mộc, thủy, hỏa, thổ trong thất diệu linh hải. Bốn ngày, năm đạo linh diệu. Đây không phải là linh mạch Vu sư học đồ, không phải linh chuyển Vu sư sơ cấp, cũng không phải là linh luân Vu sư trung cấp, đây chính là linh diệu Vu sư cao cấp đó.
Dù hiện tại Lãnh Cốc đã mở ra bảy đạo linh diệu, nhưng đó là khi hắn ở trong Thần Ky Tháp tại học phủ Trung Ương, bế quan đủ hơn một năm trời, hơn nữa trong đó còn hấp thu không biết bao nhiêu linh khí nồng đậm thượng đẳng, cũng không biết dùng tới bao nhiêu linh đan diệu dược đắt giá, cộng thêm trưởng lão học phủ Trung Ương ở bên cạnh chỉ điểm, còn có trưởng lão trận pháp Trung Ương bố trí trận pháp, lúc đó mới có thể ngắn ngủi trong vòng hơn một năm mở ra bảy đạo linh diệu.
Hắn biết Trần Lạc là quái vật, chí ít không thể lấy ánh mắt người thường đi phán đoán, đúng vậy, hắn biết, còn biết rõ là khác, nhưng khi thấy hình ảnh trước mắt, hắn vẫn không thể nào tiếp thu được, mới có mấy ngày?
Suốt bốn ngày qua, Trần Lạc cứ khoanh chân ngồi không nhúc nhích như vyaaj, nơi này chính là biên hoang cực kỳ hung hiểm, tùy thời có thể gặp ma thú công kích quy mô lớn, nếu như không phải liên tục hành trình mấy ngày đường, quá đỗi buồn ngủ, Lãnh Cốc thực sự gánh không được mới ngủ thiếp đi một lúc. Tuy nói là ngủ, nhưng trong lúc ngủ, linh thức người tu hành vẫn tự động vận chuyển, khi gặp phải nguy hiểm có thể phát hiện trước tiên. Nhưng tu luyện thì khác, nhất định phải tập trung toàn bộ tâm thần, trọng yếu nhất là lúc tu luyện không thể có bất kỳ điều gì quấy rối, bằng không thì hậu quả không thể tưởng tượng được, nhẹ thì tổn thương tâm thần, nặng thì linh tượng, linh hải tán loạn tại chỗ.
- Điện hạ, ngươi đang nhìn gì thế?
Giờ khắc này, Tần Phấn đang nhìn Trần Lạc chằm chằm, trong thần sắc thật là nghi hoặc, nghe thấy Lãnh Cốc hỏi, không khỏi hơi nhíu mày, nói:
- Ngươi có phát hiện Lạc gia có gì bất đồng không?
- Thế nào? Chẳng có gì bất đồng cả.
Lãnh Cốc nhìn thoáng qua, Trần Lạc vẫn ngồi tại đó, không có gì thay đổi.
- Dùng linh thức cảm ứng.
Lãnh Cốc lấy ra linh thức cảm ứng, nhất thời giật mình, bật thốt lên:
- Phật tức thật cường đại, trên người Lạc gia vì sao lại toát ra phật tức thâm hậu như vậy, lẽ nào hắn luyện hóa Đại Phẫn Nộ Bất Diệt Tâm Ý? Chuyện này không quá có khả năng, đây chín là đại phật ý do cao tăng đắc đạo dùng trí tuệ vô thượng cô đọng ra, hiện tại mới được mấy ngày, Lạc gia làm sao có thể luyện hóa?
- Luyện hóa Đại Phẫn Nộ Bất Diệt Tâm Ý, tâm niệm như Phật phẫn nộ, ý chí bất diệt, nhưng cũng không thể nắm giữ phật tức cường đại như vậy.
- Vậy Lạc gia xảy ra chuyện gì?
Đang nói, Lãnh Cốc lại cảm ứng được biến hóa trên người Trần Lạc, không, đây không phải là biến hóa, bởi vì Phật tức trên người Trần Lạc đột nhiên biến mất không thấy hình bóng, ngay cả sinh cơ khí tức cũng không có, theo đó da Trần Lạc bắt đầu khô cứng, bộ lông bắt đầu bóc ra, tựa như nháy mắt chết già.
- Chuyện gì xảy ra thế?
Lãnh Cốc kinh hãi.
Tần Phấn không nói gì, chỉ chăm chú nhìn Trần Lạc, như gặp quỷ thần, trong lòng đầy rẫy nghi hoặc và vô số kinh hãi, còn Lãnh Cốc thì bị một màn phát sinh trước mắt làm cho kinh ngạc đến ngây người, hoàn toàn không biết là chuyện gì xảy ra. Bởi vì cứ như trong nháy mắt, Trần Lạc chừng như cao tăng đắc đạo viên tịch tọa hóa, không có khí tức, không có sinh cơ, bộ lông bóc ra, da khô cứng, huyết dịch khô cạn, hai mắt không thần, hoàn toàn biến thành một bộ xác khô.
Trời ơi.
Lãnh Cốc còn chưa kịp phản ứng lại, cảnh tượng càng khó tin hơn một lần nữa phát sinh, Trần Lạc biến thành xác khô lại thức tỉnh như kỳ tích, bộ lông bóc ra một lần nữa mọc lại, da khô cứng cũng trở nên đàn hồi, huyết dịch khô cạn bắt đầu sôi trào, hai mắt không thần cũng sáng lên, không tới chốc lát, Trần Lạc lại khôi phục trở thành Trần Lạc như ban đầu.
- Chuyện này…
Lãnh Cốc xin thề đây tuyệt đối là chuyện khó tin nhất mình từng thấy, phải dùng tới từ khởi tử hoàn sinh để miêu tả tình huống Trần Lạc lúc này.
- Phật gia vô thượng ảo diệu, Đại Tịch Diệt…
Tần Phấn giống như nhìn ra điều gì đó, khiếp sợ nói:
- Lạc gia dĩ nhiên đang tu luyện Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh!
- Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh, đây không phải một trong tứ đại kinh Phật trong thiên hạ sao? Lạc gia làm sao có được? Có được từ đâu?
- Chùa Cổ Lan…
Tần Phấn vẫn nhớ rõ ràng khi tới chùa Cổ Lan, Tuyết Thiên Tầm đột nhiên xuất hiện, Trần Lạc khẩn trương trốn đi, qua tra hỏi, Trần Lạc nói rằng có đoạt của nàng một món đồ, chẳng lẽ là… Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh? Chân chính khiến Tần Phấn khiếp sợ không phải vì Trần Lạc cướp được Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh từ trong tay Tuyết Thiên Tầm tại chùa Cổ Lan, khiến hắn khiếp sợ chính là gia hỏa này dĩ nhiên đang tu luyện, bằng không thì vừa nãy thân thể của hắn cũng không có biến hóa ảo diệu như tịch diệt.
Phải biết rằng Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh là một trong bốn đại kinh Phật trong thiên hạ, bên trong ẩn chứa trí tuệ Phật gia và phật pháp ảo diệu vô thượng, có thể nói từng chữ như châu ngọc. Trong Hoàng Thành có cất giấu rất nhiều điển tịch Phật pháp, Trần Lạc cũng tìm hiểu qua, chính vì tìm hiểu qua mới biết được Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh ảo diệu cỡ nào, người bình thường đừng nói tới tìm hiểu, liếc mắt nhìn sẽ thấy đầu choáng mắt hoa, đây tuyệt đối không phải khoa trương, bởi vì Lãnh Cốc khi xem qua kinh Phật, lấy ngộ tính của hắn, tuy rằng không đến nỗi đầu choáng mắt hoa, nhưng cũng giống như nhìn trời đếm sao, xem nhiều thậm chí khiến tâm trí bị lạc. Đây vẫn chỉ là kinh Phật phổ thông mà thôi, có quỷ mới biết bên trong Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh hàm chứ Phật pháp cao thâm ảo diệu cỡ nào. Gia hỏa Lạc gia này không chỉ tìm hiểu, hơn nữa còn có thể tu luyện, không những vậy, còn giống như gia hỏa này tu luyện rất thành công?
Đang lúc hai người đang dần chìm vào trong chấn động, trên người Trần Lạc đột nhiên phóng ra một đạo ánh sáng màu vàng kim.
- Đây là… Ánh sáng Kim diệu.
Nhãn lực Tần Phấn cực chuẩn, vừa nhìn liền nhận ra đạo ánh sáng màu vàng kim vừa rồi chính là Kim diệu trong thất diệu linh hải.
- Gia hỏa này được, mới có mấy ngày thời gian, Lạc gia liền mở ra Kim diệu.
Lãnh Cốc còn chưa dứt lời, trên người Trần Lạc lại phóng ra một đạo ánh sáng màu xanh.
- Mộc diệu? Lạc gia đã mở ra hai đạo…
Còn chưa nói xong, trên người Trần Lạc tiếp tục tỏa ra một đạo ánh sáng màu xanh lam, theo đó lại thêm một đạo ánh sáng màu đỏ, ngay kế là một đạo ánh sáng màu vàng.
Lần này không chỉ có Lãnh Cốc trợn mắt, Tần Phấn cũng xem đến chóng váng. Bọn họ nhìn ra được ánh sáng vừa lấp lóe trên người Trần Lạc chính là năm diệu kim, mộc, thủy, hỏa, thổ trong thất diệu linh hải. Bốn ngày, năm đạo linh diệu. Đây không phải là linh mạch Vu sư học đồ, không phải linh chuyển Vu sư sơ cấp, cũng không phải là linh luân Vu sư trung cấp, đây chính là linh diệu Vu sư cao cấp đó.
Dù hiện tại Lãnh Cốc đã mở ra bảy đạo linh diệu, nhưng đó là khi hắn ở trong Thần Ky Tháp tại học phủ Trung Ương, bế quan đủ hơn một năm trời, hơn nữa trong đó còn hấp thu không biết bao nhiêu linh khí nồng đậm thượng đẳng, cũng không biết dùng tới bao nhiêu linh đan diệu dược đắt giá, cộng thêm trưởng lão học phủ Trung Ương ở bên cạnh chỉ điểm, còn có trưởng lão trận pháp Trung Ương bố trí trận pháp, lúc đó mới có thể ngắn ngủi trong vòng hơn một năm mở ra bảy đạo linh diệu.
Hắn biết Trần Lạc là quái vật, chí ít không thể lấy ánh mắt người thường đi phán đoán, đúng vậy, hắn biết, còn biết rõ là khác, nhưng khi thấy hình ảnh trước mắt, hắn vẫn không thể nào tiếp thu được, mới có mấy ngày?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.