Chương 788: Mấy tên Trần Lạc.
Cửu Hanh
05/08/2016
Trường Hận là người đầu tiên xông ra ngoài, bất quá cùng lúc nàng xông ra ngoài, Đường Phi thê mỹ lại dùng một tay đẩy Trần Lạc về phía núi Táng Cổ.
- Mau vào! Ta… Ta ở bên trong chờ ngươi…
Đường Phi vẫn nói chuyện một cách đứt quãng, sau đó liền không chần chờ, xoay người đấu một chưởng với Trường Hận, một chưởng của cả hai nhìn như nhẹ nhàng, nhưng khi chạm tới lại khiến cho trời long đất lở.
Phía trước đó là núi Táng Cổ, nhưng hiện tại Trần Lạc lại là nửa bước khó đi, gần như là không thể động đậy, trong bóng tối có không biết bao nhiêu đạo sức mạnh khủng bố áp chế hắn gắt gao, hắn ngửa mặt lên trời thét dài, linh tượng khủng bố che kín bầu trời, biến dị chi linh siêu thoát đại tự nhiên, long linh hung thần ác sát, trạng thái tinh thần Đại Diêm La múa loạn bầu trời, tất cả đều được hắn lấy ra, nhưng đáng tiếng vẫn vô dụng như trước, các loại sức mạnh ẩn nấp kia quá mức mạnh mẽ, hắn căn bản không thể động, cho dù là mảy may cũng không được.
Thoáng chốc!
Ầm ầm ầm… Một đạo thẩm phán giáng xuống, theo đó là hai đạo, ba đạo… Trước sau không tới mấy hơi thở công phu, mười hai đạo thẩm phán nối gót nhau giáng xuống, thân thể Trần Lạc gần như là biến thành vặn vẹo trong nháy mắt, ngược lại như ẩn như hiện, thiếu điều tán loạn tan vỡ.
- Huynh đệ! Cố gắng chịu đựng!
Thất Dạ lắc người đến, một chưởng hạ xuống, cường hành niêm phong lại không gian nơi đây.
Hắn nhanh, Tứ y thiên hạ cũng không chậm, trong lúc hắn động thủ, Tứ y thiên hạ cũng đồng thời động thủ. Giờ khắc này, thân thể Trần Lạc tán loạn hầu như không thành hình người, chỉ còn giống như sương khói.
- Không… Không được chết!
Đường Phi xuất hiện, hai con mắt đỏ đậm, hai tay vừa mở ra, biển máu phần thiên, cùng lúc đó, Thất Dạ vung cánh tay trái hắc ám lên, một hơi liên tục vung ra chín ngàn chín trăm chín mươi chín quyền về phía bầu trời.
Oanh… Ầm ầm! Hai người Đường Phi và Ma quân Thất Dạ liên thủ một kích, không ngừng đánh lui Tứ y thiên hạ, cũng lay động các loại sức mạnh ẩn núp trong bóng tối.
Nhưng đã muộn, trong hư không lại có thêm đầy đủ chín đạo thẩm phán điên cuồng thẩm phán hắn, thân thể nhất thời biến thành tro bụi, ngay cỏ cặn cũng không thừa lại.
Chết rồi? Trần Lạc bị thẩm phán chết rồi?
Đường Phi và Ma quân đều không dám tin vào hai mắt của mình, Trường Hận, Mạn Đà La, Đường Bỉnh Nhiêm và Vũ Yêu cũng nhìn tới đầy phức tạp.
Một đám nữ thần Kiếm Và Hoa Hồng bị nhốt trong phòng tận mắt chứng kiến Trần Lạc cứ như vậy bị trời xanh thẩm phán biến thành tro bụi. Đám người Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, Hạ Mạt, Cổ Du Nhiên từng người từng người đều như mất sạch hồn phách, nằm bại liệt trên mặt đất. Các nàng có người yêu Trần Lạc, có người yêu Thông Thiên Lão Tổ, có người không phải yêu nhưng lại vì giấc mộng kiếp trước, bởi vì Thiên Hạt, thế nên đều có liên hệ với Trần Lạc, hiện tại Trần Lạc đã chết, các nàng giống như đánh rơi cả cuộc sống, ngay cả tư duy cũng không còn.
- Chết rồi?
Tàng Hoa cũng lùi về phía sau vài bước, nàng thất kinh. Tuy không yêu Trần Lạc, cũng không yêu Thông Thiên Lão Tổ, nhưng kiếp trước của nàng và kiếp trước của Trần Lạc lại có ái hận tình cừu, về phần ái hận tình cừu từ kiếp trước có tiếp tục kéo dài sang kiếp này hay không thì nàng không biết, nàng chỉ biết mình chứng kiến Trần Lạc bị thẩm phán tán loạn, một khắc đó thôi đã khiến trái tim nàng đau đớn dị thường.
Đám người Hách Thiên Nhai, Đồ lão tà nhìn Trần Lạc biến thành tro bụi, bọn họ cũng kinh ngạc vào lo lắng, tựa như có chút không thể tiếp thu nổi.
Chờ chút! Không đúng! Linh hồn đâu? Linh hồn Lạc tiểu tử đâu? Tại sao không phát hiện thấy linh hồn Trần Lạc? Lẽ nào cũng bị thẩm phán? Không thể nào! Cho dù linh hồn bị thẩm phán, cũng phải có dấu vết gì chứ.
Đồ lão tà phát hiện ra điểm dị thường, hiển nhiên Thất Dạ và Đường Phi cùng với Tứ y thiên hạ còn phát hiện ra điểm dị thường sớm hơn hắn, nếu như linh hồn Trần Lạc bị thẩm phán, như vậy thẩm phán chi nguyên trong hư không hẳn phải biến mất rồi mới đúng, nhưng hiện tại thẩm phán chi nguyên vẫn chưa biến mất, trái lại còn kéo thêm hai đạo, biến thành hai mươi đạo. quỷ dị hơn là hai mươi đạo thẩm phán chi nguyên vẫn còn thẩm phán nhưu trước, chỉ bất quá không phải thẩm phán ở nơi này, mà là ở mãi biển vô tận.
Ý thức được điểm này, Trường Hận là người động thủ trước tiên, cánh tay vung lên, trực tiếp mở ra đường hầm nối thông ra biển vô tận đại vũ trụ, tựa như một hố đen, càng như một mặt thủy kính lớn, xuyên thấu qua thủy kính, bọn họ thấy được trong biển vô tận lại có một Trần Lạc đang chịu thẩm phán từ hai mươi đạo thẩm phán chi nguyên.
Thấy một màn quỷ dị như vậy, Đồ lão tà rất là vui mừng, hô lên :
- Lạc tiểu tử vì sao…
- Phân thân!
Hách Thiên Nhai còn nhớ rõ Trần Lạc có ba đạo phân thân kỳ lạ, ba đạo phân thân của hắn cũng không phải là đại thần thông Phân Thân Thuật, còn là cái dạng gì thì không ai hiểu rõ, bởi vì phân thân của hắn hầu như giống như đúc với bản thân, giống tới độ tuy hai mà một, ở điểm này thì đại thần thông Phân Thân Thuật không thể đánh đồng.
Hơn nữa, khi thẩm phán chi nguyên giáng xuống bản tôn, dù cho ngươi thi triển đại thần thông Phân Thân Thuật cũng không làm nên chuyện gì, căn bản không cách nào dấu diếm được thẩm phán chi nguyên. Nhưng phân thân của Trần Lạc lại không như thế, tựa hồ ngay cả thẩm phán chi nguyên cũng không cách nào phân biệt được. Quỷ dị hơn chính là, không biết vì sao Trần Lạc lập tức lẻn đến biển vô tận, hơn nữa còn là vô thanh vô tức, ngay cả Ma quân Thất Dạ, Đường Phi và Tứ y thiên hạ cũng đều không phát giác ra được.
Nhanh! Quá nhanh!
Trần Lạc một bước liền trực tiếp từ biển vô tận nhảy vào phía thế giới này, ngay sau đó một màn quái dị xuất hiện, sau khi hắn xông ra, lập tức có thêm hai, ba tên Trần Lạc đồng thời gặp thẩm phán.
Không có ai phân biệt rõ được đâu là phân thân Trần Lạc, đâu là bản thân Trần Lạc. Thất Dạ không được, Đường Phi không được, Tứ y thiên hạ cũng không được. Nhìn tới nhìn lui, tựa bồ cả ba Trần Lạc đều giống nhau nhuwd dúc, không hề có một điểm khác biệt. Đừng nói là bọn họ, ngay cả những vị đại năng giả ẩn núp trong bóng tối cũng ngây ngẩn cả người, thật thạt giả giả không thể phân biệt, tựa hồ ngay cả hai mươi đạo thẩm phán chi nguyên cũng không cách nào phân biệt Trần Lạc nào mới là thực, bằng không cũng sẽ không đồng thời thẩm phán cả ba Trần Lạc.
Càng thêm khiến người ta kinh sợ chính là, cả ba Trần Lạc đều nắm giữ long linh thủ hộ, đều nắm giữ tinh thần chi hồn Đại Diêm La, đều nắm giữ biến dị chi linh siêu thoát đại tự nhiên, ngay cả linh tượng khủng bố che kín bầu trời cũng đều xuất hiện ba cái, điều này không khỏi khiến người ta liên tưởng đến một sự thực đáng sợ, chỉ một Trần Lạc đã lợi hại khủng bố như vậy, nếu hắn đồng thời lấy ra ba đạo phân thân, tổng cộng tất cả là bốn Trần Lạc, bốn long linh, bốn biến dị chi linh, bốn tinh thần chi hồn Đại Diêm La, bốn linh tượng khủng bố che kín bầu trời… Trời đất ạ, khi đó sẽ kinh khủng đến mức nào đây.
- Mau vào! Ta… Ta ở bên trong chờ ngươi…
Đường Phi vẫn nói chuyện một cách đứt quãng, sau đó liền không chần chờ, xoay người đấu một chưởng với Trường Hận, một chưởng của cả hai nhìn như nhẹ nhàng, nhưng khi chạm tới lại khiến cho trời long đất lở.
Phía trước đó là núi Táng Cổ, nhưng hiện tại Trần Lạc lại là nửa bước khó đi, gần như là không thể động đậy, trong bóng tối có không biết bao nhiêu đạo sức mạnh khủng bố áp chế hắn gắt gao, hắn ngửa mặt lên trời thét dài, linh tượng khủng bố che kín bầu trời, biến dị chi linh siêu thoát đại tự nhiên, long linh hung thần ác sát, trạng thái tinh thần Đại Diêm La múa loạn bầu trời, tất cả đều được hắn lấy ra, nhưng đáng tiếng vẫn vô dụng như trước, các loại sức mạnh ẩn nấp kia quá mức mạnh mẽ, hắn căn bản không thể động, cho dù là mảy may cũng không được.
Thoáng chốc!
Ầm ầm ầm… Một đạo thẩm phán giáng xuống, theo đó là hai đạo, ba đạo… Trước sau không tới mấy hơi thở công phu, mười hai đạo thẩm phán nối gót nhau giáng xuống, thân thể Trần Lạc gần như là biến thành vặn vẹo trong nháy mắt, ngược lại như ẩn như hiện, thiếu điều tán loạn tan vỡ.
- Huynh đệ! Cố gắng chịu đựng!
Thất Dạ lắc người đến, một chưởng hạ xuống, cường hành niêm phong lại không gian nơi đây.
Hắn nhanh, Tứ y thiên hạ cũng không chậm, trong lúc hắn động thủ, Tứ y thiên hạ cũng đồng thời động thủ. Giờ khắc này, thân thể Trần Lạc tán loạn hầu như không thành hình người, chỉ còn giống như sương khói.
- Không… Không được chết!
Đường Phi xuất hiện, hai con mắt đỏ đậm, hai tay vừa mở ra, biển máu phần thiên, cùng lúc đó, Thất Dạ vung cánh tay trái hắc ám lên, một hơi liên tục vung ra chín ngàn chín trăm chín mươi chín quyền về phía bầu trời.
Oanh… Ầm ầm! Hai người Đường Phi và Ma quân Thất Dạ liên thủ một kích, không ngừng đánh lui Tứ y thiên hạ, cũng lay động các loại sức mạnh ẩn núp trong bóng tối.
Nhưng đã muộn, trong hư không lại có thêm đầy đủ chín đạo thẩm phán điên cuồng thẩm phán hắn, thân thể nhất thời biến thành tro bụi, ngay cỏ cặn cũng không thừa lại.
Chết rồi? Trần Lạc bị thẩm phán chết rồi?
Đường Phi và Ma quân đều không dám tin vào hai mắt của mình, Trường Hận, Mạn Đà La, Đường Bỉnh Nhiêm và Vũ Yêu cũng nhìn tới đầy phức tạp.
Một đám nữ thần Kiếm Và Hoa Hồng bị nhốt trong phòng tận mắt chứng kiến Trần Lạc cứ như vậy bị trời xanh thẩm phán biến thành tro bụi. Đám người Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, Hạ Mạt, Cổ Du Nhiên từng người từng người đều như mất sạch hồn phách, nằm bại liệt trên mặt đất. Các nàng có người yêu Trần Lạc, có người yêu Thông Thiên Lão Tổ, có người không phải yêu nhưng lại vì giấc mộng kiếp trước, bởi vì Thiên Hạt, thế nên đều có liên hệ với Trần Lạc, hiện tại Trần Lạc đã chết, các nàng giống như đánh rơi cả cuộc sống, ngay cả tư duy cũng không còn.
- Chết rồi?
Tàng Hoa cũng lùi về phía sau vài bước, nàng thất kinh. Tuy không yêu Trần Lạc, cũng không yêu Thông Thiên Lão Tổ, nhưng kiếp trước của nàng và kiếp trước của Trần Lạc lại có ái hận tình cừu, về phần ái hận tình cừu từ kiếp trước có tiếp tục kéo dài sang kiếp này hay không thì nàng không biết, nàng chỉ biết mình chứng kiến Trần Lạc bị thẩm phán tán loạn, một khắc đó thôi đã khiến trái tim nàng đau đớn dị thường.
Đám người Hách Thiên Nhai, Đồ lão tà nhìn Trần Lạc biến thành tro bụi, bọn họ cũng kinh ngạc vào lo lắng, tựa như có chút không thể tiếp thu nổi.
Chờ chút! Không đúng! Linh hồn đâu? Linh hồn Lạc tiểu tử đâu? Tại sao không phát hiện thấy linh hồn Trần Lạc? Lẽ nào cũng bị thẩm phán? Không thể nào! Cho dù linh hồn bị thẩm phán, cũng phải có dấu vết gì chứ.
Đồ lão tà phát hiện ra điểm dị thường, hiển nhiên Thất Dạ và Đường Phi cùng với Tứ y thiên hạ còn phát hiện ra điểm dị thường sớm hơn hắn, nếu như linh hồn Trần Lạc bị thẩm phán, như vậy thẩm phán chi nguyên trong hư không hẳn phải biến mất rồi mới đúng, nhưng hiện tại thẩm phán chi nguyên vẫn chưa biến mất, trái lại còn kéo thêm hai đạo, biến thành hai mươi đạo. quỷ dị hơn là hai mươi đạo thẩm phán chi nguyên vẫn còn thẩm phán nhưu trước, chỉ bất quá không phải thẩm phán ở nơi này, mà là ở mãi biển vô tận.
Ý thức được điểm này, Trường Hận là người động thủ trước tiên, cánh tay vung lên, trực tiếp mở ra đường hầm nối thông ra biển vô tận đại vũ trụ, tựa như một hố đen, càng như một mặt thủy kính lớn, xuyên thấu qua thủy kính, bọn họ thấy được trong biển vô tận lại có một Trần Lạc đang chịu thẩm phán từ hai mươi đạo thẩm phán chi nguyên.
Thấy một màn quỷ dị như vậy, Đồ lão tà rất là vui mừng, hô lên :
- Lạc tiểu tử vì sao…
- Phân thân!
Hách Thiên Nhai còn nhớ rõ Trần Lạc có ba đạo phân thân kỳ lạ, ba đạo phân thân của hắn cũng không phải là đại thần thông Phân Thân Thuật, còn là cái dạng gì thì không ai hiểu rõ, bởi vì phân thân của hắn hầu như giống như đúc với bản thân, giống tới độ tuy hai mà một, ở điểm này thì đại thần thông Phân Thân Thuật không thể đánh đồng.
Hơn nữa, khi thẩm phán chi nguyên giáng xuống bản tôn, dù cho ngươi thi triển đại thần thông Phân Thân Thuật cũng không làm nên chuyện gì, căn bản không cách nào dấu diếm được thẩm phán chi nguyên. Nhưng phân thân của Trần Lạc lại không như thế, tựa hồ ngay cả thẩm phán chi nguyên cũng không cách nào phân biệt được. Quỷ dị hơn chính là, không biết vì sao Trần Lạc lập tức lẻn đến biển vô tận, hơn nữa còn là vô thanh vô tức, ngay cả Ma quân Thất Dạ, Đường Phi và Tứ y thiên hạ cũng đều không phát giác ra được.
Nhanh! Quá nhanh!
Trần Lạc một bước liền trực tiếp từ biển vô tận nhảy vào phía thế giới này, ngay sau đó một màn quái dị xuất hiện, sau khi hắn xông ra, lập tức có thêm hai, ba tên Trần Lạc đồng thời gặp thẩm phán.
Không có ai phân biệt rõ được đâu là phân thân Trần Lạc, đâu là bản thân Trần Lạc. Thất Dạ không được, Đường Phi không được, Tứ y thiên hạ cũng không được. Nhìn tới nhìn lui, tựa bồ cả ba Trần Lạc đều giống nhau nhuwd dúc, không hề có một điểm khác biệt. Đừng nói là bọn họ, ngay cả những vị đại năng giả ẩn núp trong bóng tối cũng ngây ngẩn cả người, thật thạt giả giả không thể phân biệt, tựa hồ ngay cả hai mươi đạo thẩm phán chi nguyên cũng không cách nào phân biệt Trần Lạc nào mới là thực, bằng không cũng sẽ không đồng thời thẩm phán cả ba Trần Lạc.
Càng thêm khiến người ta kinh sợ chính là, cả ba Trần Lạc đều nắm giữ long linh thủ hộ, đều nắm giữ tinh thần chi hồn Đại Diêm La, đều nắm giữ biến dị chi linh siêu thoát đại tự nhiên, ngay cả linh tượng khủng bố che kín bầu trời cũng đều xuất hiện ba cái, điều này không khỏi khiến người ta liên tưởng đến một sự thực đáng sợ, chỉ một Trần Lạc đã lợi hại khủng bố như vậy, nếu hắn đồng thời lấy ra ba đạo phân thân, tổng cộng tất cả là bốn Trần Lạc, bốn long linh, bốn biến dị chi linh, bốn tinh thần chi hồn Đại Diêm La, bốn linh tượng khủng bố che kín bầu trời… Trời đất ạ, khi đó sẽ kinh khủng đến mức nào đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.