Chương 780: Thôn phệ tất cả.
Cửu Hanh
01/08/2016
Tới lúc này, mọi người rốt cuộc biết được hắn mở ra linh hải chính là Thiên chi linh hải độc nhất vô nhị, hay còn gọi là Linh Hải Giới, hắn cũng là người có Linh Hải Giới đầu tiên trong thời đại kim cổ, tương tự cũng là Thập Linh Nhân duy nhất từ trước tới nay.
- Cũng chỉ có Thiên chi linh hải mới có thể dựng hóa ra linh tượng che kín bầu trời cỡ này, cũng chỉ có Thiên chi linh hải mới có thể sản sinh ra được biến dị chi linh siêu thoát đại tự nhiên, thực sự khiến người ta khó có thể tin nổi, sinh thời có thể gặp được Thập Linh Nhân trong truyền thuyết, cũng không uổng công sống một đời này.
Tựa hồ sứ giả Vân Đoan Tư Đồ Nam cao cao tại thượng cũng ý thức được điều gì đó, hừ lạnh một tiếng, nói:
- Không trách được linh lực của ngươi mênh mông như biển, cuồn cuộn không ngừng, nguyên lai là linh hải Giới, bất quá… Hừ! Đối mặt với thẩm phán từ Vân Đoan, cho dù ngươi nắm giữ linh hải Giới cũng không làm lên chuyện gì.
- Vậy thì ngươi cứ mở mắt chó ra nhìn đi!
Trần Lạc ngăn cản thẩm phán từ Vân Đoan, thân thể cứ nổ tung rồi lại khôi phục, chỉ thấy hắn quát lớn lên một tiếng, giơ hai tay lên cao mạnh mẽ ngăn trở thẩm phán từ Vân Đoan.
Thoáng chốc, lôi vân cuồn cuộn trên hư không điên cuồng đè xuống, mặt đất bắt đầu rung chuyển kịch liệt, càng bốc lên khói đỏ cuồn cuộn. Hách Thiên Nhai cảm giác được không hay, lập tức thi triển đại thần thông, chuyển những người bị thương tàn tại vùng biên hoang về phía xa xa. Sau đó chỉ nghe ầm ầm một tiếng vang động kịch liệt, cả vùng biên hoang trong nháy mắt liền nổ tung, dung nham cuồn cuộn như biển bắt đầu lan tràn, phủ ngập khắp nơi.
Dung nham cuồn cuộn phủ kín toàn bộ biên hoang, tựa như biển lửa sôi trào lan tràn ra bốn phía, đốt cháy tất cả, cắn nuốt vạn vật. Cùng lúc đó, linh tượng khủng bố che kín bầu trời tại hư không cuốn sạch lấy lôi vân đang điên cuồng đè xuống, tựa như kéo cả bầu trời sụp đổ khiến người ta kinh sợ vô cùng, một màn này giống như ngày tận thế giáng lâm, càng như trời đất sụp đổ, ngay cả hạng người từng xông qua biển không vô tận như Hách Thiên Nhai và Đồ lão tà cũng cảm giác được tận sâu trong linh hồn đang run rẩy, sợ hãi.
Lúc này, Trần Lạc giơ cao hai tay ngăn cản thẩm phán từ Vân Đoan, chỉ thấy hắn quát lớn lên một tiếng, linh tượng khủng bố quơ hai tay to lớn, mạnh mẽ ôm lấy thẩm phán từ Vân Đoan, cảnh tượng như một bóng hình người khổng lồ đầu đội trời chân đạp đất, hai tay nhổ tận gốc một cây đại thụ thông thiên.
Thôn! Thiên! Phệ! Địa!
Rào! Dung nham cuồn cuộn đột nhiên hình thành một vòng xoáy cực lớn như lốc xoáy biển khơi, Trần Lạc đứng tại chính giữa vòng xoáy, hai tay mạnh mẽ ôm chặt thẩm phán từ Vân Đoan, linh tượng khổng lồ che kí trời càng đưa hai tay ghì chặt thẩm phán từ Vân Đoan xuống.
- Ông trời ạ! Hắn đang làm cái gì thế?
Nhìn một màn này, Đồ lão tà trợn trừng hai mắt, trên mặt đầy vẻ sợ hãi.
- Hắn dĩ nhiên… Dĩ nhiên chuẩn bị thi triển Thôn Thiên Phệ Địa đi… Đi cắn nuốt thẩm phán từ Vân Đoan! Trời đất ơi!
Hách Thiên Nhai cũng bị một màn phát sinh nơi đây làm cho sợ sệt, phải biết rằng thẩm phán của Vân Đoan là lấy sức mạnh từ pháp tắc bản nguyên, vừa rồi Đồ lão tà chỉ dùng linh thức dò xét một thoáng đã suýt chút nữa bị chấn động cho hồn phi phách tán, thế nhưng Trần Lạc dĩ nhiên còn muốn thôn phệ thẩm phán của Vân Đoan?
- Tội đồ Trần Lạc! Ngươi dám cố gắng thôn phệ thẩm phán của Vân Đoan! Ngươi muốn chết.
Sứ giả Vân Đoan Tư Đồ Nam thấy một màn này, thần tình lập tức bắt đầu kinh hoảng, bất quá khi hắn nhìn thấy thân thể Trần Lạc bắt đầu vặn vẹo, thần kinh căng thẳng lúc này mới bình tĩnh lại, hừ lạnh nói:
- Thẩm phán của Vân Đoan há là thứ ngươi có thể thôn phệ, thực sự là không biết trời cao đất rộng! Không tự lượng sức! Hừ!
Trời cao bao nhiêu, đất rộng bao nhiêu, Trần Lạc không biết cũng không thèm biết, nhưng hắn biết tự mình có bao nhiêu cân lượng.
- Cắn cho ta!
Rào! Trong lúc nhất thời, lôi vân cuồn cuộn đè xuống cũng bắt đầu xoay tròn hình thành một vòng xoáy cực lớn. Bên dưới, biến dị chi linh đồng thời cũng thi triển Thôn Thiên Phệ Địa, cho dù thẩm phán của Vân Đoan rất cường đại, nhưng bị linh tượng và biến dị chi linh của Trần Lạc cùng nhau vận chuyển thôn phệ, thẩm phán của Vân Đoan dĩ nhiên bắt đầu buông lỏng. Giờ khắc này, thân thể Trần Lạc càng trở nên vặn vẹo, phảng phất như bất cứ lúc nào cũng có thể tán loạn biến mất.
- Tội đồ Trần Lạc! Dừng tay cho ta!
Phát hiện thẩm phán từ Vân Đoan bị lay động, Tư Đồ Nam lại bắt đầu kinh hoảng, sắc mặt trở nên tái nhợt, đứng tại chỗ quát mắng một tiếng.
Trần Lạc không có dừng lại, tinh thần chi hồn Đại Diêm La ba đầu sáu tay bắt đầu múa loạn, rào! Lúc này, phía trên dòng xoáy dung nham cuồn cuộn bất ngờ xuất hiện một đạo trận tượng, cùng lúc đó, bên trong lôi vân cuồn cuộn giữa hư không cũng xuất hiện một trận tượng y hệt, khi hai trận tượng xoay tròn với nhau, vòng xoáy dung nham và vòng xoáy lôi vây cũng vặn vẹo lại với nhau một cách quỷ dị, linh tượng và biến dị chi linh đồng dạng cũng đan xen vào nhau.
Rào! Trần Lạc ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, khí thế không ai cản nổi, tùy ý cho thẩm phán từ Vân Đoan bao phủ lên cơ thể mình, trong nháy mắt mở ra toàn bộ lỗ chân lông, điên cuồng cắn nuốt tinh hoa thẩm phán của Vân Đoan. Nguyên bản thân thể đang vặn vẹo càng thêm vặn vẹo, càng thêm mơ hồ, có thể là do sức mạnh của thẩm phán từ Vân Đoan quá mức mạnh mẽ, sau khi thôn phệ khiến cho thân thể hắn trong nháy mắt cao lên hơn mười thước, rồi cứ thế bắt đầu tan vỡ rồi lại ngưng tụ.
- Trời đất ơi! Hắn đúng là dám cắn nuốt thẩm phán từ Vân Đoan!
- Không chỉ dám, hơn nữa còn thành công.
Hách Thiên Nhai cố nén cảm giác linh hồn run rẩy, rù rì nói:
- Suốt lịch sử kim cổ, chỉ có một mình Trần Lạc dám làm như thế, hắn dám làm như thế là vì hắn có tư cách này, đổi lại là bất kỳ người nào không biết đã sớm chết bao nhiêu lần rồi.
Sự thực đúng như Hách Thiên Nhai nói, sở dĩ Trần Lạc dám làm như thế, một nguyên nhân trong đó là vì hắn tu luyện kỳ công Thôn Thiên Phệ Địa độc nhất vô nhị, thứ hai là hắn nắm giữ linh tượng và biến dị chi linh đều là dạng khủng bố, có hai con quái vật khổng lồ này hỗ trợ hắn vận chuyển Thôn Thiên Phệ Địa cùng chịu đựng, thứ ba là trình độ trận pháp của hắn vô song, lợi dụng trận pháp dẫn dắt linh tượng khủng bố và biến dị chi linh xoắn lại một chỗ, cường hành thôn phệ thẩm phán từ Vân Đoan. Quan trọng nhất chính là hắn mở ra linh hải Giới, cũng chỉ có linh hải Giới mới có thể giúp cho thân thể hắn có sức sống vô tận, cũng chỉ có linh hải Giới mới có thể tiếp nhận được lực lượng khủng bố bên trong thẩm phán của Vân Đoan.
- Cũng chỉ có Thiên chi linh hải mới có thể dựng hóa ra linh tượng che kín bầu trời cỡ này, cũng chỉ có Thiên chi linh hải mới có thể sản sinh ra được biến dị chi linh siêu thoát đại tự nhiên, thực sự khiến người ta khó có thể tin nổi, sinh thời có thể gặp được Thập Linh Nhân trong truyền thuyết, cũng không uổng công sống một đời này.
Tựa hồ sứ giả Vân Đoan Tư Đồ Nam cao cao tại thượng cũng ý thức được điều gì đó, hừ lạnh một tiếng, nói:
- Không trách được linh lực của ngươi mênh mông như biển, cuồn cuộn không ngừng, nguyên lai là linh hải Giới, bất quá… Hừ! Đối mặt với thẩm phán từ Vân Đoan, cho dù ngươi nắm giữ linh hải Giới cũng không làm lên chuyện gì.
- Vậy thì ngươi cứ mở mắt chó ra nhìn đi!
Trần Lạc ngăn cản thẩm phán từ Vân Đoan, thân thể cứ nổ tung rồi lại khôi phục, chỉ thấy hắn quát lớn lên một tiếng, giơ hai tay lên cao mạnh mẽ ngăn trở thẩm phán từ Vân Đoan.
Thoáng chốc, lôi vân cuồn cuộn trên hư không điên cuồng đè xuống, mặt đất bắt đầu rung chuyển kịch liệt, càng bốc lên khói đỏ cuồn cuộn. Hách Thiên Nhai cảm giác được không hay, lập tức thi triển đại thần thông, chuyển những người bị thương tàn tại vùng biên hoang về phía xa xa. Sau đó chỉ nghe ầm ầm một tiếng vang động kịch liệt, cả vùng biên hoang trong nháy mắt liền nổ tung, dung nham cuồn cuộn như biển bắt đầu lan tràn, phủ ngập khắp nơi.
Dung nham cuồn cuộn phủ kín toàn bộ biên hoang, tựa như biển lửa sôi trào lan tràn ra bốn phía, đốt cháy tất cả, cắn nuốt vạn vật. Cùng lúc đó, linh tượng khủng bố che kín bầu trời tại hư không cuốn sạch lấy lôi vân đang điên cuồng đè xuống, tựa như kéo cả bầu trời sụp đổ khiến người ta kinh sợ vô cùng, một màn này giống như ngày tận thế giáng lâm, càng như trời đất sụp đổ, ngay cả hạng người từng xông qua biển không vô tận như Hách Thiên Nhai và Đồ lão tà cũng cảm giác được tận sâu trong linh hồn đang run rẩy, sợ hãi.
Lúc này, Trần Lạc giơ cao hai tay ngăn cản thẩm phán từ Vân Đoan, chỉ thấy hắn quát lớn lên một tiếng, linh tượng khủng bố quơ hai tay to lớn, mạnh mẽ ôm lấy thẩm phán từ Vân Đoan, cảnh tượng như một bóng hình người khổng lồ đầu đội trời chân đạp đất, hai tay nhổ tận gốc một cây đại thụ thông thiên.
Thôn! Thiên! Phệ! Địa!
Rào! Dung nham cuồn cuộn đột nhiên hình thành một vòng xoáy cực lớn như lốc xoáy biển khơi, Trần Lạc đứng tại chính giữa vòng xoáy, hai tay mạnh mẽ ôm chặt thẩm phán từ Vân Đoan, linh tượng khổng lồ che kí trời càng đưa hai tay ghì chặt thẩm phán từ Vân Đoan xuống.
- Ông trời ạ! Hắn đang làm cái gì thế?
Nhìn một màn này, Đồ lão tà trợn trừng hai mắt, trên mặt đầy vẻ sợ hãi.
- Hắn dĩ nhiên… Dĩ nhiên chuẩn bị thi triển Thôn Thiên Phệ Địa đi… Đi cắn nuốt thẩm phán từ Vân Đoan! Trời đất ơi!
Hách Thiên Nhai cũng bị một màn phát sinh nơi đây làm cho sợ sệt, phải biết rằng thẩm phán của Vân Đoan là lấy sức mạnh từ pháp tắc bản nguyên, vừa rồi Đồ lão tà chỉ dùng linh thức dò xét một thoáng đã suýt chút nữa bị chấn động cho hồn phi phách tán, thế nhưng Trần Lạc dĩ nhiên còn muốn thôn phệ thẩm phán của Vân Đoan?
- Tội đồ Trần Lạc! Ngươi dám cố gắng thôn phệ thẩm phán của Vân Đoan! Ngươi muốn chết.
Sứ giả Vân Đoan Tư Đồ Nam thấy một màn này, thần tình lập tức bắt đầu kinh hoảng, bất quá khi hắn nhìn thấy thân thể Trần Lạc bắt đầu vặn vẹo, thần kinh căng thẳng lúc này mới bình tĩnh lại, hừ lạnh nói:
- Thẩm phán của Vân Đoan há là thứ ngươi có thể thôn phệ, thực sự là không biết trời cao đất rộng! Không tự lượng sức! Hừ!
Trời cao bao nhiêu, đất rộng bao nhiêu, Trần Lạc không biết cũng không thèm biết, nhưng hắn biết tự mình có bao nhiêu cân lượng.
- Cắn cho ta!
Rào! Trong lúc nhất thời, lôi vân cuồn cuộn đè xuống cũng bắt đầu xoay tròn hình thành một vòng xoáy cực lớn. Bên dưới, biến dị chi linh đồng thời cũng thi triển Thôn Thiên Phệ Địa, cho dù thẩm phán của Vân Đoan rất cường đại, nhưng bị linh tượng và biến dị chi linh của Trần Lạc cùng nhau vận chuyển thôn phệ, thẩm phán của Vân Đoan dĩ nhiên bắt đầu buông lỏng. Giờ khắc này, thân thể Trần Lạc càng trở nên vặn vẹo, phảng phất như bất cứ lúc nào cũng có thể tán loạn biến mất.
- Tội đồ Trần Lạc! Dừng tay cho ta!
Phát hiện thẩm phán từ Vân Đoan bị lay động, Tư Đồ Nam lại bắt đầu kinh hoảng, sắc mặt trở nên tái nhợt, đứng tại chỗ quát mắng một tiếng.
Trần Lạc không có dừng lại, tinh thần chi hồn Đại Diêm La ba đầu sáu tay bắt đầu múa loạn, rào! Lúc này, phía trên dòng xoáy dung nham cuồn cuộn bất ngờ xuất hiện một đạo trận tượng, cùng lúc đó, bên trong lôi vân cuồn cuộn giữa hư không cũng xuất hiện một trận tượng y hệt, khi hai trận tượng xoay tròn với nhau, vòng xoáy dung nham và vòng xoáy lôi vây cũng vặn vẹo lại với nhau một cách quỷ dị, linh tượng và biến dị chi linh đồng dạng cũng đan xen vào nhau.
Rào! Trần Lạc ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, khí thế không ai cản nổi, tùy ý cho thẩm phán từ Vân Đoan bao phủ lên cơ thể mình, trong nháy mắt mở ra toàn bộ lỗ chân lông, điên cuồng cắn nuốt tinh hoa thẩm phán của Vân Đoan. Nguyên bản thân thể đang vặn vẹo càng thêm vặn vẹo, càng thêm mơ hồ, có thể là do sức mạnh của thẩm phán từ Vân Đoan quá mức mạnh mẽ, sau khi thôn phệ khiến cho thân thể hắn trong nháy mắt cao lên hơn mười thước, rồi cứ thế bắt đầu tan vỡ rồi lại ngưng tụ.
- Trời đất ơi! Hắn đúng là dám cắn nuốt thẩm phán từ Vân Đoan!
- Không chỉ dám, hơn nữa còn thành công.
Hách Thiên Nhai cố nén cảm giác linh hồn run rẩy, rù rì nói:
- Suốt lịch sử kim cổ, chỉ có một mình Trần Lạc dám làm như thế, hắn dám làm như thế là vì hắn có tư cách này, đổi lại là bất kỳ người nào không biết đã sớm chết bao nhiêu lần rồi.
Sự thực đúng như Hách Thiên Nhai nói, sở dĩ Trần Lạc dám làm như thế, một nguyên nhân trong đó là vì hắn tu luyện kỳ công Thôn Thiên Phệ Địa độc nhất vô nhị, thứ hai là hắn nắm giữ linh tượng và biến dị chi linh đều là dạng khủng bố, có hai con quái vật khổng lồ này hỗ trợ hắn vận chuyển Thôn Thiên Phệ Địa cùng chịu đựng, thứ ba là trình độ trận pháp của hắn vô song, lợi dụng trận pháp dẫn dắt linh tượng khủng bố và biến dị chi linh xoắn lại một chỗ, cường hành thôn phệ thẩm phán từ Vân Đoan. Quan trọng nhất chính là hắn mở ra linh hải Giới, cũng chỉ có linh hải Giới mới có thể giúp cho thân thể hắn có sức sống vô tận, cũng chỉ có linh hải Giới mới có thể tiếp nhận được lực lượng khủng bố bên trong thẩm phán của Vân Đoan.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.