Chương 332: Truyền thuyết mặt trắng nhỏ (2).
Cửu Hanh
11/10/2015
Tiết Thường Uyển cũng nhận ra tình hình không ổn, sốt ruột nói:
- Làm sao đây?
Làm sao?
Nói thật là Trần Lạc cũng không biết phải làm thế nào, bởi vì ba người bị vây công bị đánh lùi đến rất gần, hắn có muôn ra tay cũng muộn. Biến sắc huyễn tượng trận pháp ngụy trang dựa theo phong cảnh xung quanh, nếu cảnh tượng có gì thay đổi thi trận pháp sẽc tán loạn. Quả nhiên, khi một người bị ép lùi tới gần chỗ Trần Lạc thì trận pháp tan biến, lộ ra hắn và Tiết Thường Uyển.
Đám người đang đánh nhau nhìn Tiết Thường Uyển, Trần Lạc đột nhiên xuất hiện thì biểu tình rất lạ.
Tiết Thường Uyển nổi tiếng khuynh quốc khuynh thành khuynh thiên hạ, toàn Trung Ương học phủ có ai không biết? Có người nhận ra Tiết Thường Uyển ngay. Trần Lạc thì với Đại Nhật linh nguyên một chiêu chấn thương ba, bốn ngàn người chấn động Trung Ương học phủ nên cũng bị người nhận ra.
Bị nhiều người nhìn chằm chằm mặt Tiết Thường Uyển nóng ran, hết sức khó xử, không biết làm sao. Tuy da mặt Trần Lạc hơi dày nhưng chỉ hơi, giờ bị người nghĩ lầm là yêu đương vụng trộm làm hắn thấy lúng túng. Làm sao đây? Đành làm bộ như không có chuyện gì xoay người đi chứ sao?
Thấy Tiết Thường Uyển đứng yên tại chỗ, Trần Lạc kêu lên:
- Đi.
Tiết Thường Uyển ậm ừ, cúi đầu theo Trần Lạc.
Nhìn bóng lưng Tiết Thường Uyển, Trần Lạc rời đi, đám người mắt to trừng mắt nhỏ, ngươi nhìn ta, ta xem ngươi. Nếu là đệ tử bình thường không đến nỗi khiến bọn họ giật mình, quan trọng là Tiết Thường Uyển dược các đệ tử công nhận là nữ thần. Ngày đầu tiên Tiết Thường Uyển nhập học đã dẫn đến chấn động, trong ấn tượng của mọi người nàng là công chúa thần thánh cao cao tại thượng, băng thanh ngọc khiết, không thể xâm phạm.
Bây giờ Tiết nữ thần cùng người tên Trần Lạc hẹn hò lén lút trong Thần Cơ tháp. Chắc chắn là hẹn hò, nếu không cần gì lén ltú bày trận pháp che giấu? Mắt Tiết Thường Uyển bị gì mà chọn người như thế. Khoan, tên đó hình như . . . Đoạn thời gian trước mọi người còn nói hắn có gian tình với Lạc nữ thần?
Mọi người nhớ rõ lúc Trần Lạc ra tù Lạc nữ thần không tiếc đắc tội hai, ba mươi Vinh Diệu đoàn đứng ra bênh vực hắn. Lúc gần đi Lạc nữ thần còn thân mật nắm tay Trần Lạc, khi đó gây sóng to gió lớn trong Trung Ương học phủ. Bây giờ Trần Lạc lén hẹn hò với Tiết nữ thần trong Thần Cơ tháp. Cha nó! Tiểu tử này có diễm phúc quá. Trước đó gian díu với Lạc nữ thần, giờ quen Tiết nữ thần. Hèn gì, tên này mặt mũi trắng trẻo thanh tú, nhã nhặn, giờ xem ra là một tên mặt trắng nhỏ.
…
Chuyện Trần Lạc và Tiết nữ thần lén hẹn hò trong Thần Cơ tháp bị người bắt gặp chỉ mấy canh giờ đã đồn khắp Trung Ương học phủ. Nhiều đệ tử bị mù mắt. Lúc trước có quan hệ mập mờ với Lạc Anh quyến rũ rung động thiên hạ, giờ gian díu với Tiết nữ thần, chuyện quái quỷ gì đây?
Tuy Trần Lạc ngưng tụ Đại Nhật linh nguyên nhưng chỉ có thế, Trung Ương học phủ là nơi tụ tập thiên tài, tính mặt mày, thực lực, bối cảnh có hàng tá đệ tử ưu tú hơn hắn. Lạc nữ thần bênh vực Trần Lạc cũng không sao, nhưng tại sao Tiết nữ thần, công chúa thiên sứ hẹn hò với hắn trong Thần Cơ tháp?
Cái gọi là người nổi tiếng gặp nhiều thị phi. Trần Lạc ở trong Trung Ương học phủ không quá nổi tiếng, nhưng có mối quan hệ mập mờ với hai nữ thần thì muốn không nổi cũng khó. Không ai biết Trần Lạc có quan hệ gì với hai nữ thần, nhưng qua đợt này hắn có thêm biệt danh là mặt trắng nhỏ.
Đêm nay, Hoa Khai Bất Bại trang viên.
Tiết Thường Uyển ngồi trên ghế, khuỷu tay chống bàn tròn gỗ đàn, tay đỡ cằm. Áo trắng hơn tuyết, thân hình yêu kiều, mắt u buồn động lòng người.
Lạc Anh mái tóc dài đỏ rực, áo ngực đen, váy dài màu đen vừa cắn hạt dưa vừa bước đi, đôi mắt quyến rũ hút hồn người liếc Tiết Thường Uyển.
Lạc Anh ranh mãnh nói:
- Giỏi thật, bạn học Tiết Thường Uyển, ngày hôm qua vừa mới xuất quan hôm nay đã lén đi Thần Cơ tháp hẹn hò với Trần phú ông. Được lắm, bí hiểm lắm, giấu luôn ta.
Lạc Anh dừng bước, nhấc váy một chân đạp bàn tròn lộ đùi đẹp hấp dẫn.
Lạc Anh nghiêng đầu nói:
- Khai thật đi, ngươi và Trần phú ông yêu đương vụng trộm từ khi nào? Hai ngươi đã làm chuyện gì xấu xa sau lưng ta? Nói! Hôm nay không nói rõ thì không tha cho ngươi!
- Làm gì có.
Tiết Thường Uyển cực kỳ bình tĩnh nói:
- Ta tình cờ gặp Trần Lạc trong Thần Cơ tháp nên nói chuyện vài câu.
- Xì, ngươi nghĩ ta ngốc sao? Nói chuyện vài câu? Nói chuyện cần gì bày trận pháp ngụy trang che giấu? Chắc chắn các ngươi làm hoạt động gì mờ ám, sợ bị người phá thiện nên mới bày trận pháp đúng không?
- Ngươi đừng nghe người ta nói bậy, không có chuyện đó.
Tiết Thường Uyển quyết tâm cắn chết không thừa nhận, không phải nàng không tin Lạc Anh mà cảm thấy chuyện giữa nàng và Trần Lạc không cần nói với ai, vì rất xấu hổ. Đặc biệt là nếu Lạc Anh biết sẽ hỏi tới hỏi lui, Tiết Thường Uyển quyết định giấu đến cùng.
Nhưng Lạc Anh là ai? Cá tính ranh mãnh, mắt rất độc.
Lạc Anh dán sát mặt vào Tiết Thường Uyển, hỏi:
- Bạn học Tiết Thường Uyển giả ngu với ta sao? Hả? Khai thật đi, rốt cuộc các ngươi làm gì?
- Thật sự không có!
Lạc Anh làm ngơ như không nghe thấy, tiếp tục tra hỏi:
- Nắm tay?
- Ôm?
- Hôn lưỡi?
- Làm tình?
Lạc Anh càng nói càng quá. Tiết Thường Uyển rất xấu hổ nhưng bề ngoài giả bộ bình tĩnh, khều mũi Lạc Anh.
Tiết Thường Uyển nói:
- Ngươi có biết xấu hổ không? Lời này cũng nói ra được.
Vị Tiểu Yêu ngồi đối diện cắn trái cây, cười nói:
- Thường Uyển, ngươi cũng biết Anh Tử rồi, nàng mà biết xấu hổ? Ngươi xem tư thế iện tại của Anh Tử đi, rõ ràng là nữ tướng cướp dâm đãng. Này Anh Tử, ngươi có biết bị thấy hết rồi không?
Vị Tiểu Yêu nói xong cố ý nhìn bên trong váy Lạc Anh.
Lạc Anh khép chân lại kẹp cổ Vị Tiểu Yêu, hung tợn nói:
- Hồ ly dâm, có tin là cô nãi nãi tử hình ngươi ngay tại chỗ không?
Vị Tiểu Yêu la cứu mạng, vùng vẫy dưới váy dài của Lạc Anh.
Vị Tiểu Yêu gào lên:
- Lạc Anh chết tiệt, nữ lưu manh, mau thả ta ra, nếu không ta đâm chết ngươi!
Có vẻ Lạc Anh bị Vị Tiểu Yêu đâm thật, nàng hét to một tiếng:
- Hồ ly dâm, ngươi thật sự đâm ta?
Lạc Anh ấn Vị Tiểu Yêu xuống đất, chà đạp nàng cho đến khi Vị Tiểu Yêu xin tha mới thôi.
Lạc Anh lại chấn vấn Tiết Thường Uyển tiếp, làm nàng cực kỳ đau đầu.
Vị Tiểu Yêu không nhịn được nữa, nói:
- Thường Uyển nói không có tức là không có. Anh Tử, ngươi cứ ép hỏi người ta như vậy có phải là vì ghen?
- Ghen? Ta ghen cái gì?
- Xì, qua chuyện lần trước có ai không biết ngươi và Trần phú ông gian díu với nhau?
- Gian díu? Cô nãi nãi không chỉ gian díu với Trần phú ông còn hơn thế nữa, sao? Cắn ta đi!
Lạc Anh là người như vậy, về đấu võ mồm nàng tuyệt đối là thiên hạ vô địch. Vị Tiểu Yêu hạn ngứa răng, vì mỗi lần nàng đều bó tay với Lạc Anh, thường là người nghẹn họng.
- Làm sao đây?
Làm sao?
Nói thật là Trần Lạc cũng không biết phải làm thế nào, bởi vì ba người bị vây công bị đánh lùi đến rất gần, hắn có muôn ra tay cũng muộn. Biến sắc huyễn tượng trận pháp ngụy trang dựa theo phong cảnh xung quanh, nếu cảnh tượng có gì thay đổi thi trận pháp sẽc tán loạn. Quả nhiên, khi một người bị ép lùi tới gần chỗ Trần Lạc thì trận pháp tan biến, lộ ra hắn và Tiết Thường Uyển.
Đám người đang đánh nhau nhìn Tiết Thường Uyển, Trần Lạc đột nhiên xuất hiện thì biểu tình rất lạ.
Tiết Thường Uyển nổi tiếng khuynh quốc khuynh thành khuynh thiên hạ, toàn Trung Ương học phủ có ai không biết? Có người nhận ra Tiết Thường Uyển ngay. Trần Lạc thì với Đại Nhật linh nguyên một chiêu chấn thương ba, bốn ngàn người chấn động Trung Ương học phủ nên cũng bị người nhận ra.
Bị nhiều người nhìn chằm chằm mặt Tiết Thường Uyển nóng ran, hết sức khó xử, không biết làm sao. Tuy da mặt Trần Lạc hơi dày nhưng chỉ hơi, giờ bị người nghĩ lầm là yêu đương vụng trộm làm hắn thấy lúng túng. Làm sao đây? Đành làm bộ như không có chuyện gì xoay người đi chứ sao?
Thấy Tiết Thường Uyển đứng yên tại chỗ, Trần Lạc kêu lên:
- Đi.
Tiết Thường Uyển ậm ừ, cúi đầu theo Trần Lạc.
Nhìn bóng lưng Tiết Thường Uyển, Trần Lạc rời đi, đám người mắt to trừng mắt nhỏ, ngươi nhìn ta, ta xem ngươi. Nếu là đệ tử bình thường không đến nỗi khiến bọn họ giật mình, quan trọng là Tiết Thường Uyển dược các đệ tử công nhận là nữ thần. Ngày đầu tiên Tiết Thường Uyển nhập học đã dẫn đến chấn động, trong ấn tượng của mọi người nàng là công chúa thần thánh cao cao tại thượng, băng thanh ngọc khiết, không thể xâm phạm.
Bây giờ Tiết nữ thần cùng người tên Trần Lạc hẹn hò lén lút trong Thần Cơ tháp. Chắc chắn là hẹn hò, nếu không cần gì lén ltú bày trận pháp che giấu? Mắt Tiết Thường Uyển bị gì mà chọn người như thế. Khoan, tên đó hình như . . . Đoạn thời gian trước mọi người còn nói hắn có gian tình với Lạc nữ thần?
Mọi người nhớ rõ lúc Trần Lạc ra tù Lạc nữ thần không tiếc đắc tội hai, ba mươi Vinh Diệu đoàn đứng ra bênh vực hắn. Lúc gần đi Lạc nữ thần còn thân mật nắm tay Trần Lạc, khi đó gây sóng to gió lớn trong Trung Ương học phủ. Bây giờ Trần Lạc lén hẹn hò với Tiết nữ thần trong Thần Cơ tháp. Cha nó! Tiểu tử này có diễm phúc quá. Trước đó gian díu với Lạc nữ thần, giờ quen Tiết nữ thần. Hèn gì, tên này mặt mũi trắng trẻo thanh tú, nhã nhặn, giờ xem ra là một tên mặt trắng nhỏ.
…
Chuyện Trần Lạc và Tiết nữ thần lén hẹn hò trong Thần Cơ tháp bị người bắt gặp chỉ mấy canh giờ đã đồn khắp Trung Ương học phủ. Nhiều đệ tử bị mù mắt. Lúc trước có quan hệ mập mờ với Lạc Anh quyến rũ rung động thiên hạ, giờ gian díu với Tiết nữ thần, chuyện quái quỷ gì đây?
Tuy Trần Lạc ngưng tụ Đại Nhật linh nguyên nhưng chỉ có thế, Trung Ương học phủ là nơi tụ tập thiên tài, tính mặt mày, thực lực, bối cảnh có hàng tá đệ tử ưu tú hơn hắn. Lạc nữ thần bênh vực Trần Lạc cũng không sao, nhưng tại sao Tiết nữ thần, công chúa thiên sứ hẹn hò với hắn trong Thần Cơ tháp?
Cái gọi là người nổi tiếng gặp nhiều thị phi. Trần Lạc ở trong Trung Ương học phủ không quá nổi tiếng, nhưng có mối quan hệ mập mờ với hai nữ thần thì muốn không nổi cũng khó. Không ai biết Trần Lạc có quan hệ gì với hai nữ thần, nhưng qua đợt này hắn có thêm biệt danh là mặt trắng nhỏ.
Đêm nay, Hoa Khai Bất Bại trang viên.
Tiết Thường Uyển ngồi trên ghế, khuỷu tay chống bàn tròn gỗ đàn, tay đỡ cằm. Áo trắng hơn tuyết, thân hình yêu kiều, mắt u buồn động lòng người.
Lạc Anh mái tóc dài đỏ rực, áo ngực đen, váy dài màu đen vừa cắn hạt dưa vừa bước đi, đôi mắt quyến rũ hút hồn người liếc Tiết Thường Uyển.
Lạc Anh ranh mãnh nói:
- Giỏi thật, bạn học Tiết Thường Uyển, ngày hôm qua vừa mới xuất quan hôm nay đã lén đi Thần Cơ tháp hẹn hò với Trần phú ông. Được lắm, bí hiểm lắm, giấu luôn ta.
Lạc Anh dừng bước, nhấc váy một chân đạp bàn tròn lộ đùi đẹp hấp dẫn.
Lạc Anh nghiêng đầu nói:
- Khai thật đi, ngươi và Trần phú ông yêu đương vụng trộm từ khi nào? Hai ngươi đã làm chuyện gì xấu xa sau lưng ta? Nói! Hôm nay không nói rõ thì không tha cho ngươi!
- Làm gì có.
Tiết Thường Uyển cực kỳ bình tĩnh nói:
- Ta tình cờ gặp Trần Lạc trong Thần Cơ tháp nên nói chuyện vài câu.
- Xì, ngươi nghĩ ta ngốc sao? Nói chuyện vài câu? Nói chuyện cần gì bày trận pháp ngụy trang che giấu? Chắc chắn các ngươi làm hoạt động gì mờ ám, sợ bị người phá thiện nên mới bày trận pháp đúng không?
- Ngươi đừng nghe người ta nói bậy, không có chuyện đó.
Tiết Thường Uyển quyết tâm cắn chết không thừa nhận, không phải nàng không tin Lạc Anh mà cảm thấy chuyện giữa nàng và Trần Lạc không cần nói với ai, vì rất xấu hổ. Đặc biệt là nếu Lạc Anh biết sẽ hỏi tới hỏi lui, Tiết Thường Uyển quyết định giấu đến cùng.
Nhưng Lạc Anh là ai? Cá tính ranh mãnh, mắt rất độc.
Lạc Anh dán sát mặt vào Tiết Thường Uyển, hỏi:
- Bạn học Tiết Thường Uyển giả ngu với ta sao? Hả? Khai thật đi, rốt cuộc các ngươi làm gì?
- Thật sự không có!
Lạc Anh làm ngơ như không nghe thấy, tiếp tục tra hỏi:
- Nắm tay?
- Ôm?
- Hôn lưỡi?
- Làm tình?
Lạc Anh càng nói càng quá. Tiết Thường Uyển rất xấu hổ nhưng bề ngoài giả bộ bình tĩnh, khều mũi Lạc Anh.
Tiết Thường Uyển nói:
- Ngươi có biết xấu hổ không? Lời này cũng nói ra được.
Vị Tiểu Yêu ngồi đối diện cắn trái cây, cười nói:
- Thường Uyển, ngươi cũng biết Anh Tử rồi, nàng mà biết xấu hổ? Ngươi xem tư thế iện tại của Anh Tử đi, rõ ràng là nữ tướng cướp dâm đãng. Này Anh Tử, ngươi có biết bị thấy hết rồi không?
Vị Tiểu Yêu nói xong cố ý nhìn bên trong váy Lạc Anh.
Lạc Anh khép chân lại kẹp cổ Vị Tiểu Yêu, hung tợn nói:
- Hồ ly dâm, có tin là cô nãi nãi tử hình ngươi ngay tại chỗ không?
Vị Tiểu Yêu la cứu mạng, vùng vẫy dưới váy dài của Lạc Anh.
Vị Tiểu Yêu gào lên:
- Lạc Anh chết tiệt, nữ lưu manh, mau thả ta ra, nếu không ta đâm chết ngươi!
Có vẻ Lạc Anh bị Vị Tiểu Yêu đâm thật, nàng hét to một tiếng:
- Hồ ly dâm, ngươi thật sự đâm ta?
Lạc Anh ấn Vị Tiểu Yêu xuống đất, chà đạp nàng cho đến khi Vị Tiểu Yêu xin tha mới thôi.
Lạc Anh lại chấn vấn Tiết Thường Uyển tiếp, làm nàng cực kỳ đau đầu.
Vị Tiểu Yêu không nhịn được nữa, nói:
- Thường Uyển nói không có tức là không có. Anh Tử, ngươi cứ ép hỏi người ta như vậy có phải là vì ghen?
- Ghen? Ta ghen cái gì?
- Xì, qua chuyện lần trước có ai không biết ngươi và Trần phú ông gian díu với nhau?
- Gian díu? Cô nãi nãi không chỉ gian díu với Trần phú ông còn hơn thế nữa, sao? Cắn ta đi!
Lạc Anh là người như vậy, về đấu võ mồm nàng tuyệt đối là thiên hạ vô địch. Vị Tiểu Yêu hạn ngứa răng, vì mỗi lần nàng đều bó tay với Lạc Anh, thường là người nghẹn họng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.