Chương 481: Tuyên bố khắp nơi.
Cửu Hanh
25/12/2015
Trần Lạc gật đầu, kiên nhẫn chờ đợi, không quá bất mãn. Trần Lạc biết bây giờ là thời kỳ phi thường, với thân phận, địa vị của Úy Thiên Long sẽ có rất nhiều người trên thế giới muốn ám sát gã. Vì an toàn đương nhiên Úy Thiên Long phải cẩn thận hơn.
Giây lát sau Trần Lạc nghe tiếng bước chân, đưa mắt nhìn qua. Một nam nhân trung niên vội vã đi đằng trước lão nhân lưng còng, khuôn mặt chữ điền khoảng hơn bốn mươi tuổi, sắc mặt hiền hòa, chỉ mặc trường bào màu xanh bình thường nhưng không thể che giấu khí chất cao, quý nho nhã, nhìn là biết không phải người thường, vì khí thế nho nhã của nam nhân trung niên quá mạnh mẽ.
Người này đúng là Úy Thiên Long, đại lão bản của Thiên Khải thương các, kỳ tài thương nghiệm được tiếng là quái thú hồng hoang.
Úy Thiên Long bước ra cửa, đôi mắt đầy nghi ngờ nhìn Trần Lạc.
- Lão Úy, sao? Hai năm không gặp không nhớ ta?
Úy Thiên Long ngẩn người sau đó vui mừng cười:
- Tiểu tử này, quả nhiên là ngươi, nếu ngươi không lên tiếng ta suýt không nhận ra.
Biểu tình Úy Thiên Long kích động chạy lại ôm chầm Trần Lạc.
- Cũng tại ta, quên mất đang gia cố trận pháp, ha ha ha ha ha ha!
Trần Lạc rất vui vẻ cùng Úy Thiên Long ôm nhau, hai người từng có nạn cùng chịu, tình cảm thâm sâu. Trần Lạc tôn kính Úy Thiên Long như với trưởng bối.
- Tiểu tử ngươi... Ha ha, đi vào trong rồi nói.
Úy Thiên Long kéo Trần Lạc vào nhà, dặn dò hỏi:
- Lão Đà Tử, hôm nay bất kể ai đến cứ nói là ta vắng nhà.
Lão nhân lưng còng đứng ở cửa ngây ngốc gật đầu. Lão nhân lưng còng có nghe cái tên Tiêu Du Tử, biết là kỳ tài giới trận pháp, sáng tạo ra lục dẫn phù văn. Sau này nghe nói Tiêu Du Tử cường hóa vân xung tụ tập trận một trong mười tụ tập trên trên thế giới nâng lên một đẳng cấp. Lão nhân lưng còng còn biết Tiêu Du Tử là khách quý của Thiên Khải các, hai ngày trước Mỹ U U dặn dò nói là rất có thể trong thời gian này Tiêu Du Tử sẽ đến, còn phái thiếp thân nha hoàn tự mình nghênh đón.
Lão nhân lưng còng ngây người không phải vì Tiêu Du Tử là kỳ tài trận pháp. Nói thật là lão nhân lưng còng làm trận sư lang thang kinh nghiệm đầy mình, lão không để kỳ tài trận pháp nào vào mắt. Dù là khách quý của Thiên Khải các cũng không đủ khiến lão nhân lưng còng ngạc nhiên. Làm lão nhân lưng còng giật mình làm ới rồi Tiêu Du Tử nói hắn gia cố một trận pháp, lão rất bất ngờ.
- Sao có thể như vậy? Ta không phát hiện ra chút tinh thần dao động, không thể nào.
Lão nhân lưng còng là trận sư lang thang đầy kinh nghiệm, lão biết rõ hễ gia cố trận pháp sẽ tiêu hao tinh thần lực của bản thân, tất nhiên có tinh thần dao động. Dù che giấu hoàn mý đến mấy nhiều ít sẽ lộ ra. Nhưng mới rồi Tiêu Du Tử không có, đúng vậy, không có. Khi lão nhân lưng còng nghe nói đối phương là Tiêu Du Tử lão còn cố ý điều tra, không phát hiện chút tinh thần lực dao động. Lão nhân lưng còng nghi ngờ nên mới mời Úy Thiên Long ra.
Gia cố trận pháp gì?
Lão nhân lưng còng cẩn thận nhớ lại, bỗng đánh rùng mình, mắt bắn ra tia sáng. Lão nhân lưng còng chợt phát hiện lão không nhớ mặt mũi Tiêu Du Tử, hoàn toàn không có ấn tượng như lão chưa từng gặp. Trong ấn tượng của lão nhân lưng còng thì mặt mũi Tiêu Du Tử bình thường, nhưng nghĩ kỹ lại không nhớ rõ ràng.
Lão nhân lưng còng hít sâu, nói:
- Lợi hại, thật sự là lợi hại
Tuy lão nhân lưng còng không biết chuyện gì xảy ra nhưng lão khẳng định Tiêu Du Tử gia cố một trận pháp lão không hiểu nổi. Trận pháp này rất cao minh, cao minh đến mức lộ khuôn mặt nhưng mơ hồ đi, nhắm mắt lại không nhớ kỹ được.
- Lão phu vốn tưởng Tiêu Du Tử được tiếng là kỳ tài trận pháp chỉ là phóng đại. Bây giờ nghĩ lại thì lão phu bế quan quá lâu, lâu đến nỗi thành ếch ngồi đáy giếng.
Lão nhân lưng còng liên tục lắc đầu, thở dài tự giễu.
Lão nhân lưng còng chợt nghĩ một điều, nhỏ giọng nói:
- Nhưng không biết Lạc gia đến vì chuyện gì, nếu giúp đỡ Úy lão gia thì tốt quá, khi đó đam ngụy quân tử chính tông đấu trận sẽ mù mắt!
Trong phòng, Úy Thiên Long cười nói:
- Hai hôm trước lão Lâm đưa thư nói khoảng thời gian này ngươi sẽ đến, ta cố ý kêu người ra cửa thành chờ ngươi, miêu tả diện mạo của ngươi, ai ngờ tiểu tử nhà ngươi giả trang bộ dạng này vào thành.
- Bởi vì ta sợ rắc rối, ngươi cũng biết bây giờ nhiều người tìm ta, điệu thấp một chút là hơn, ha ha ha ha ha ha!
Khi Trần Lạc nói chuyện trận pháp gia cố hoàn toàn biến mất. Khuôn mặt thanh tú, yếu đuối lộ ra. Úy Thiên Long ngẩn người nhìn mặt Trần Lạc. Hai năm không gặp thoạt trông bộ dạng Trần Lạc không thay đổi nhưng cho người cảm giác quá yếu, yếu đuối khiến Úy Thiên Long đau lòng.
- Ta nói này lão Úy, ngươi đừng nhìn ta với ánh mắt đó, người không biết còn tưởng hai ta đoạn tụ.
- Tiểu tử ngươi...
Hai năm không gặp, Trần Lạc, Úy Thiên Long có rất nhiều chuyện để tâm sự. Khiến Trần Lạc ngạc nhiên là Úy Thiên Long biết rõ tình huống của hắn như lòng bàn tay. Trừ một ít sinh hoạt ra, Úy Thiên Long biết hết mọi hoạt động của Trần Lạc trong Trung Ương học phủ, thậm chi biết õ chi tiết. Úy Thiên Long nhẹ nhàng nói gã có bằng hữu trong Trung Ương học phủ nhưng nhiều ít đoán là gã sợ hắn ở tong học phủ bị ăn hiếp, khi hắn nhập học Úy Thiên Long nhờ bằng hữu âm thầm giúp đỡ.
- Tiểu Tiêu Du, bây giờ thân thể của ngươi ra sao?
Như Trần Lạc suy đoán, Úy Thiên Long quan tâm Trần Lạc, lo lắng an toàn của hắn. Khi Trần Lạc vào Trung Ương học phủ Úy Thiên Long nhờ bằng hữu trông nom giùm. Úy Thiên Long biết nhiều chuyện của Trần Lạc, đặc biệt tình huống cơ thể hắn sau khi bị thẩm phán làm gã rất lo âu.
Hai người tình cảm sâu dậm, Trần Lạc xem Úy Thiên Long là trưởng bối tri kỷ, Úy Thiên Long xem Trần Lạc là vãn bối tri kỷ. Úy Thiên Long nhìn bộ dạng liễu yếu của Trần Lạc thì rất lo.
- Ta sao? Bây giờ ăn ngon, nhàn nhã thoải mái, thân thể rất tốt.
Úy Thiên Long sai người chuẩn bị mâm cơm ngon rượu ngon. Trần Lạc không khách sáo, ăn ngấu nghiến, uống chén rượu lớn. Thấy ánh mắt nghi ngờ của Úy Thiên Long, Trần Lạc lắc đầu.
Trần Lạc cười nói:
- Ta biết rõ tình huống của mình nhất, một, hai câu không nói rõ được, rất phức tạp. Tóm lại là ngươi đừng lo cho ta. Còn ngươi, trên đường đi ta nghe nhiều về đấu trận, rốt cuộc là sao? Có đúng như tin đồn, Thiên Khải các tồn tại đã uy hiếp địa vị của mười thương các thế giới, bọn họ muốn dùng phân tranh phe chính tông, lang thang mượn cớ trừ bỏ Thiên Khải các?
- Đúng là vậy, bàn tay sau lưng có mây cửa hàng nổi tiếng của Đại Nguyên thương các.
- Lão Úy, có phải ngươi cố ý đi nước cờ này?
Trần Lạc nhiều ít gì hiểu biết Úy Thiên Long, hắn biết gã làm việc trải qua suy tính kỹ càng. Trần Lạc nghĩ khi Úy Thiên Long tạo ra Thiên Khải tháp thu nhận trận sư lang thang thì đã nghĩ đến bước này, có người lợi dụng tiếng xấu của trận sư lang thang đả kích Thiên Khải thương các.
Giây lát sau Trần Lạc nghe tiếng bước chân, đưa mắt nhìn qua. Một nam nhân trung niên vội vã đi đằng trước lão nhân lưng còng, khuôn mặt chữ điền khoảng hơn bốn mươi tuổi, sắc mặt hiền hòa, chỉ mặc trường bào màu xanh bình thường nhưng không thể che giấu khí chất cao, quý nho nhã, nhìn là biết không phải người thường, vì khí thế nho nhã của nam nhân trung niên quá mạnh mẽ.
Người này đúng là Úy Thiên Long, đại lão bản của Thiên Khải thương các, kỳ tài thương nghiệm được tiếng là quái thú hồng hoang.
Úy Thiên Long bước ra cửa, đôi mắt đầy nghi ngờ nhìn Trần Lạc.
- Lão Úy, sao? Hai năm không gặp không nhớ ta?
Úy Thiên Long ngẩn người sau đó vui mừng cười:
- Tiểu tử này, quả nhiên là ngươi, nếu ngươi không lên tiếng ta suýt không nhận ra.
Biểu tình Úy Thiên Long kích động chạy lại ôm chầm Trần Lạc.
- Cũng tại ta, quên mất đang gia cố trận pháp, ha ha ha ha ha ha!
Trần Lạc rất vui vẻ cùng Úy Thiên Long ôm nhau, hai người từng có nạn cùng chịu, tình cảm thâm sâu. Trần Lạc tôn kính Úy Thiên Long như với trưởng bối.
- Tiểu tử ngươi... Ha ha, đi vào trong rồi nói.
Úy Thiên Long kéo Trần Lạc vào nhà, dặn dò hỏi:
- Lão Đà Tử, hôm nay bất kể ai đến cứ nói là ta vắng nhà.
Lão nhân lưng còng đứng ở cửa ngây ngốc gật đầu. Lão nhân lưng còng có nghe cái tên Tiêu Du Tử, biết là kỳ tài giới trận pháp, sáng tạo ra lục dẫn phù văn. Sau này nghe nói Tiêu Du Tử cường hóa vân xung tụ tập trận một trong mười tụ tập trên trên thế giới nâng lên một đẳng cấp. Lão nhân lưng còng còn biết Tiêu Du Tử là khách quý của Thiên Khải các, hai ngày trước Mỹ U U dặn dò nói là rất có thể trong thời gian này Tiêu Du Tử sẽ đến, còn phái thiếp thân nha hoàn tự mình nghênh đón.
Lão nhân lưng còng ngây người không phải vì Tiêu Du Tử là kỳ tài trận pháp. Nói thật là lão nhân lưng còng làm trận sư lang thang kinh nghiệm đầy mình, lão không để kỳ tài trận pháp nào vào mắt. Dù là khách quý của Thiên Khải các cũng không đủ khiến lão nhân lưng còng ngạc nhiên. Làm lão nhân lưng còng giật mình làm ới rồi Tiêu Du Tử nói hắn gia cố một trận pháp, lão rất bất ngờ.
- Sao có thể như vậy? Ta không phát hiện ra chút tinh thần dao động, không thể nào.
Lão nhân lưng còng là trận sư lang thang đầy kinh nghiệm, lão biết rõ hễ gia cố trận pháp sẽ tiêu hao tinh thần lực của bản thân, tất nhiên có tinh thần dao động. Dù che giấu hoàn mý đến mấy nhiều ít sẽ lộ ra. Nhưng mới rồi Tiêu Du Tử không có, đúng vậy, không có. Khi lão nhân lưng còng nghe nói đối phương là Tiêu Du Tử lão còn cố ý điều tra, không phát hiện chút tinh thần lực dao động. Lão nhân lưng còng nghi ngờ nên mới mời Úy Thiên Long ra.
Gia cố trận pháp gì?
Lão nhân lưng còng cẩn thận nhớ lại, bỗng đánh rùng mình, mắt bắn ra tia sáng. Lão nhân lưng còng chợt phát hiện lão không nhớ mặt mũi Tiêu Du Tử, hoàn toàn không có ấn tượng như lão chưa từng gặp. Trong ấn tượng của lão nhân lưng còng thì mặt mũi Tiêu Du Tử bình thường, nhưng nghĩ kỹ lại không nhớ rõ ràng.
Lão nhân lưng còng hít sâu, nói:
- Lợi hại, thật sự là lợi hại
Tuy lão nhân lưng còng không biết chuyện gì xảy ra nhưng lão khẳng định Tiêu Du Tử gia cố một trận pháp lão không hiểu nổi. Trận pháp này rất cao minh, cao minh đến mức lộ khuôn mặt nhưng mơ hồ đi, nhắm mắt lại không nhớ kỹ được.
- Lão phu vốn tưởng Tiêu Du Tử được tiếng là kỳ tài trận pháp chỉ là phóng đại. Bây giờ nghĩ lại thì lão phu bế quan quá lâu, lâu đến nỗi thành ếch ngồi đáy giếng.
Lão nhân lưng còng liên tục lắc đầu, thở dài tự giễu.
Lão nhân lưng còng chợt nghĩ một điều, nhỏ giọng nói:
- Nhưng không biết Lạc gia đến vì chuyện gì, nếu giúp đỡ Úy lão gia thì tốt quá, khi đó đam ngụy quân tử chính tông đấu trận sẽ mù mắt!
Trong phòng, Úy Thiên Long cười nói:
- Hai hôm trước lão Lâm đưa thư nói khoảng thời gian này ngươi sẽ đến, ta cố ý kêu người ra cửa thành chờ ngươi, miêu tả diện mạo của ngươi, ai ngờ tiểu tử nhà ngươi giả trang bộ dạng này vào thành.
- Bởi vì ta sợ rắc rối, ngươi cũng biết bây giờ nhiều người tìm ta, điệu thấp một chút là hơn, ha ha ha ha ha ha!
Khi Trần Lạc nói chuyện trận pháp gia cố hoàn toàn biến mất. Khuôn mặt thanh tú, yếu đuối lộ ra. Úy Thiên Long ngẩn người nhìn mặt Trần Lạc. Hai năm không gặp thoạt trông bộ dạng Trần Lạc không thay đổi nhưng cho người cảm giác quá yếu, yếu đuối khiến Úy Thiên Long đau lòng.
- Ta nói này lão Úy, ngươi đừng nhìn ta với ánh mắt đó, người không biết còn tưởng hai ta đoạn tụ.
- Tiểu tử ngươi...
Hai năm không gặp, Trần Lạc, Úy Thiên Long có rất nhiều chuyện để tâm sự. Khiến Trần Lạc ngạc nhiên là Úy Thiên Long biết rõ tình huống của hắn như lòng bàn tay. Trừ một ít sinh hoạt ra, Úy Thiên Long biết hết mọi hoạt động của Trần Lạc trong Trung Ương học phủ, thậm chi biết õ chi tiết. Úy Thiên Long nhẹ nhàng nói gã có bằng hữu trong Trung Ương học phủ nhưng nhiều ít đoán là gã sợ hắn ở tong học phủ bị ăn hiếp, khi hắn nhập học Úy Thiên Long nhờ bằng hữu âm thầm giúp đỡ.
- Tiểu Tiêu Du, bây giờ thân thể của ngươi ra sao?
Như Trần Lạc suy đoán, Úy Thiên Long quan tâm Trần Lạc, lo lắng an toàn của hắn. Khi Trần Lạc vào Trung Ương học phủ Úy Thiên Long nhờ bằng hữu trông nom giùm. Úy Thiên Long biết nhiều chuyện của Trần Lạc, đặc biệt tình huống cơ thể hắn sau khi bị thẩm phán làm gã rất lo âu.
Hai người tình cảm sâu dậm, Trần Lạc xem Úy Thiên Long là trưởng bối tri kỷ, Úy Thiên Long xem Trần Lạc là vãn bối tri kỷ. Úy Thiên Long nhìn bộ dạng liễu yếu của Trần Lạc thì rất lo.
- Ta sao? Bây giờ ăn ngon, nhàn nhã thoải mái, thân thể rất tốt.
Úy Thiên Long sai người chuẩn bị mâm cơm ngon rượu ngon. Trần Lạc không khách sáo, ăn ngấu nghiến, uống chén rượu lớn. Thấy ánh mắt nghi ngờ của Úy Thiên Long, Trần Lạc lắc đầu.
Trần Lạc cười nói:
- Ta biết rõ tình huống của mình nhất, một, hai câu không nói rõ được, rất phức tạp. Tóm lại là ngươi đừng lo cho ta. Còn ngươi, trên đường đi ta nghe nhiều về đấu trận, rốt cuộc là sao? Có đúng như tin đồn, Thiên Khải các tồn tại đã uy hiếp địa vị của mười thương các thế giới, bọn họ muốn dùng phân tranh phe chính tông, lang thang mượn cớ trừ bỏ Thiên Khải các?
- Đúng là vậy, bàn tay sau lưng có mây cửa hàng nổi tiếng của Đại Nguyên thương các.
- Lão Úy, có phải ngươi cố ý đi nước cờ này?
Trần Lạc nhiều ít gì hiểu biết Úy Thiên Long, hắn biết gã làm việc trải qua suy tính kỹ càng. Trần Lạc nghĩ khi Úy Thiên Long tạo ra Thiên Khải tháp thu nhận trận sư lang thang thì đã nghĩ đến bước này, có người lợi dụng tiếng xấu của trận sư lang thang đả kích Thiên Khải thương các.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.