Chương 517: Vây công hỗn loạn (2).
Cửu Hanh
19/01/2016
Trần Lạc không dám bảo đảm sẽ bắt được cá nhưng ít ra khuấy nước đục hơn, một khi nước đục đến vượt tầm kiểm soát, đừng ai mong khống chế được thế cục. Các ngươi muốn chơi đúng không? Vậy chúng ta chơi lớn chút, chơi điên cuồng đi.
Đột nhiên đám người xôn xoa, một người từ trên trời giáng xuống. Đó là thiếu niên bộ dạng nhu mỳ, mặc thánh bào tinh khiết, đầu đội ngân quang, tay cầm quạt, thật là mỹ thiếu niên phiên phiên.
- Hắn là... Phương Thiếu Khanh!
Gần hai năm nay Phương Thiếu Khanh rất nổi tiếng trong giới trận pháp, gần mười tám tuổi đã là thiên tài thiếu niên mọi người đều biết. Phương Thiếu Khanh được tiếng là đệ nhất nhân ý niệm tiểu tinh thần, đó là khái niệm gì? Tức là Phương Thiếu Khanh minh tưởng ra Hồng lão siêu cường đại, mạnh đến mức không người sánh kịp.
Phương Thiếu Khanh lễ độ chào hỏi đám người Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm, Dạ Thất Nương:
- Dạ đại chấp sự, Hạ tiểu thư, Bạch tiểu thư, Thanh Quân tiểu thư... Không ngờ hôm nay may mắn gặp nhau tại đây.
Phương Thiếu Khanh nho nhã lễ độ, không tiện không kiêu ngạo, rất là khéo léo. Phương Thiếu Khanh như ánh trăng, tuy cường đại nhưng không chói lọi mũi nhọn.
Đám người Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm, Dạ Thất Nương lễ phép đáp lại. Phương Thiếu Khanh nhìn hướng phái hệ lang thang, phái hệ chính tông tranh đấu, cười tủm tỉm đánh giá kỹ hắn.
Phương Thiếu Khanh thản nhiên nói:
- Ngươi chính là trận sư lang thang tự xưng là Tiêu Du Tử đánh bại Chu Hạo Phi trong Thiên Khải tửu lâu?
Trần Lạc ngẩng đầu nhìn Phương Thiếu Khanh, không hứng thú.
Giữa không trung chợt vang thanh âm trầm thấp:
- A! Thật là náo niểt.
Một đội chục người xuất hiện, người đi đầu diện mạo đường đường, lạnh lùng đẹp trai, đôi mắt lạnh băng. Hễ bị thanh niên nhìn là sẽ kiềm không được sinh ra cảm giác rợn tóc gáy, kỳ lạ nhất là gã cho người cảm giác mơ hồ như có mây mù vờn quanh người, mờ mịt.
Vân Vụ công tử, Đường Tuấn.
Đường Tuấn là thiên tài nổi tiếng đã lâu trong giới trận pháp, gã hoàn toàn xứng đáng là trận sư ngôi sao. Đường Tuấn không chỉ có tinh thần lực cường đại mà tạo nghệ trận pháp cũng nổi bật, quan trọng hơn là Đường Tuấn minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần.
Trạng thái đại tinh thần, đây là thứ các trận sư khao khát. Có thể minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần không chút khoa trương khi nói trở thành tông sư trận pháp chỉ là vấn đề thời gian. Nhìn khắp giới trận pháp ít có người minh tưởng đến trạng thái đại tinh thần.
Đường Tuấn đến khiến nhiều người tôn sùng hét chói tai. Nhiều người chú ý thấy trong mấy người đi theo Đường Tuấn có một nam nhân mặt trắng bệch bệnh hoạn, tập trung nhìn kỹ thi ra là Chu Hạo Phi.
Thấy Chu Hạo Phi mọi người mới nhớ Đường Tuấn, Chu Hạo Phi cùng là trận sư của Hoa Vũ trận tháp. Bây giờ Chu Hạo Phi bị một trận sư lang thang đánh thành như vậy, Đường Tuấn là thủ tịch trận sư cao cấp của Hoa Vũ trận tháp, về công về tư gã không thể ngồi ngó. Xem ra lần này Đường Tuấn đến là có chuẩn bị.
Đường Tuấn rầm rộ đến, khi gã thấy đám người Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm, Dạ Thất Nương thiên kiêu chi nữ thì nhíu mày. Đường Tuấn định nói chuyện, giữa hư không lại vang lên thanh âm. Khác với giọng Đường Tuấn trầm thấp, tức giận, thanh âm này chất chứa trêu chọc, cười nhạo.
- Đường huynh, thật lâu bất kiến, gần đây có khỏe không?
Mọi người đưa mắt nhìn. Trên bầu trời có một đội hai mươi người lao nhanh tới. Nhóm người này có đặc điểm đặc biệt là mặc y phục mũ liền thân, đều là trận sư lang thang. Nếu là trận sư lang thang bình thường sẽ không làm mọi người chú ý, kinh ngạc. Mấy người dẫn đầu có thân phận rất ghê gớm. Phan Sinh, Vạn Tự Cường, Quách Đồng Cát, đều là trận sư lang thang nổi tiếng như cồn. Hấp dẫn chú ý nhất là nam nhân dẫn đầu, bộ dạng khoảng ba mươi tuổi.
Nam nhân có mặt chữ điền, thân thể cao to, khóe môi treo nụ cười nghiền ngẫm. Một con diều hâu hung dữ đứng trên vai nam nhân, nhìn diều hầu là biết thân phận nam nhân ngay. Nam nhân là cao thủ nổi tiếng lừng lẫy của phái hệ lang thang, được người gọi là Hắc Ưng công tử Tiếu Tinh Hoa. Đáng nhắc nhất là Tiếu Tinh Hoa cũng minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần, gã ra đời hơn mười năm từng có nhiều trận tháp tung cành ô liu cho gã nhưng đều bị từ chối. Trần Lạc, sức ảnh hưởng, danh tiếng của Tiếu Tinh Hoa không thua gì Đường Tuấn.
- Thì ra là Tiêu huynh.
Trông thấy Tiếu Tinh Hoa, mắt Đường Tuấn lóe tia độc ác, giọng điệu khó chịu nói:
- Lâu không gặp.
Rõ ràng Đường Tuấn gai mắt Tiếu Tinh Hoa. Không chỉ mình 16, tất cả trận sư chính tông trông thây Tiếu Tinh Hoa đều ngứa mắt. Nguyên nhân rất đơn giản, nhiều lần trong đại tái đấu trận Tiếu Tinh Hoa đánh bại nhiều trận sư chính tông nổi bật, còn công khai nhục nhã phái hệ chính tông. Đồn rằng Tiếu Tinh Hoa không chỉ một lần ngược đánh trận sư chính tông, nói trận sư chính tông xem gã như cái đinh trong mắt cũng chưa đủ.
Quả nhiên Tiếu Tinh Hoa nói câu tiếp theo châm biếm trận sư chính tông ra mặt.
- Nghe nói giữa trưa hôm nay sư đệ của ngươi... Tên là gì? Hình như là Chu Hạo Phi được gọi là thiên tài? À, chắc đúng là hắn. Sư đệ của ngươi thua một vị trận sư lang thang, nghe nói thua rất thảm, dốc hết sức lực ra, bày bao nhiêu là trận pháp nhưng không một cái nào thành công vận chuyển. Cuối cùng hao hết tinh thần, hoàn toàn tê liệt cũng không làm gì được người ta?
Tiếu Tinh Hoa dùng giọng điệu trêu chọc tiếp tục bảo:
- Chuyện này đúng là hiếm lạ. Sư đệ Chu Hạo Phi của ngươi chẳng phải được gọi là thiên tài sao? Nếu là thiên tài tại sao thua chật vật như vậy? Thì ra cái tên thiên tài cũng đáng ngờ thật.
Tiếu Tinh Hoa chưa nói xong Chu Hạo Phi đã không nhịn được, gã tức giận quát:
- Tiếu Tinh Hoa, ngươi - Muốn - Chết!
- Ô, là Chu đại công tử đây mà, còn mặt mũi đến sao? Nếu ta là ngươi đã sớm tìm chỗ không người tự sát.
Chu Hạo Phi tức ngứa răng, đại cãi lại nhưng bị Đường Tuấn đứng một bên ngăn cản.
Đường Tuấn lạnh lùng nói:
- Tiếu Tinh Hoa, nhớ kỹ lời ngươi vừa nói, ba ngày sau ta sẽ khiến ngươi hối hận.
- Ha ha ha ha ha ha!
Tiếu Tinh Hoa không để bụng, cười nói:
- Không cần ba ngày sau, hiện tại không được sao?
Tiếu Tinh Hoa đổi đề tài:
- Không biết ai là anh hùng phái hệ lang thang chúng ta? Có thể xuất hiện cho Tiêu ta biết mặt được không?
Tiếu Tinh Hoa đến khiến không khí trở nên xúc động, táo bạo. Đám trận sư phái hệ lang thang, phái hệ chính tông giương cung bạt kiếm. May là Tiếu Tinh Hoa hô lên một câu nhân vật anh hùng làm mọi người dời chú ý sang trận sư lang thang tự xưng là Tiêu Du Tử.
Đường Tuấn giương mắt nhìn, không dám tin cái người mặt mũi bình thường này đánh bại Chu Hạo Phi. Khiến Đường Tuấn khó hiểu hơn là tại sao trận sư lang thang tự xưng là Tiêu Du Tử đi chung với đám người Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm, Dạ Thất Nương thiên kiêu chi nữ? Bọn họ có quan hệ gì?
Đột nhiên đám người xôn xoa, một người từ trên trời giáng xuống. Đó là thiếu niên bộ dạng nhu mỳ, mặc thánh bào tinh khiết, đầu đội ngân quang, tay cầm quạt, thật là mỹ thiếu niên phiên phiên.
- Hắn là... Phương Thiếu Khanh!
Gần hai năm nay Phương Thiếu Khanh rất nổi tiếng trong giới trận pháp, gần mười tám tuổi đã là thiên tài thiếu niên mọi người đều biết. Phương Thiếu Khanh được tiếng là đệ nhất nhân ý niệm tiểu tinh thần, đó là khái niệm gì? Tức là Phương Thiếu Khanh minh tưởng ra Hồng lão siêu cường đại, mạnh đến mức không người sánh kịp.
Phương Thiếu Khanh lễ độ chào hỏi đám người Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm, Dạ Thất Nương:
- Dạ đại chấp sự, Hạ tiểu thư, Bạch tiểu thư, Thanh Quân tiểu thư... Không ngờ hôm nay may mắn gặp nhau tại đây.
Phương Thiếu Khanh nho nhã lễ độ, không tiện không kiêu ngạo, rất là khéo léo. Phương Thiếu Khanh như ánh trăng, tuy cường đại nhưng không chói lọi mũi nhọn.
Đám người Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm, Dạ Thất Nương lễ phép đáp lại. Phương Thiếu Khanh nhìn hướng phái hệ lang thang, phái hệ chính tông tranh đấu, cười tủm tỉm đánh giá kỹ hắn.
Phương Thiếu Khanh thản nhiên nói:
- Ngươi chính là trận sư lang thang tự xưng là Tiêu Du Tử đánh bại Chu Hạo Phi trong Thiên Khải tửu lâu?
Trần Lạc ngẩng đầu nhìn Phương Thiếu Khanh, không hứng thú.
Giữa không trung chợt vang thanh âm trầm thấp:
- A! Thật là náo niểt.
Một đội chục người xuất hiện, người đi đầu diện mạo đường đường, lạnh lùng đẹp trai, đôi mắt lạnh băng. Hễ bị thanh niên nhìn là sẽ kiềm không được sinh ra cảm giác rợn tóc gáy, kỳ lạ nhất là gã cho người cảm giác mơ hồ như có mây mù vờn quanh người, mờ mịt.
Vân Vụ công tử, Đường Tuấn.
Đường Tuấn là thiên tài nổi tiếng đã lâu trong giới trận pháp, gã hoàn toàn xứng đáng là trận sư ngôi sao. Đường Tuấn không chỉ có tinh thần lực cường đại mà tạo nghệ trận pháp cũng nổi bật, quan trọng hơn là Đường Tuấn minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần.
Trạng thái đại tinh thần, đây là thứ các trận sư khao khát. Có thể minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần không chút khoa trương khi nói trở thành tông sư trận pháp chỉ là vấn đề thời gian. Nhìn khắp giới trận pháp ít có người minh tưởng đến trạng thái đại tinh thần.
Đường Tuấn đến khiến nhiều người tôn sùng hét chói tai. Nhiều người chú ý thấy trong mấy người đi theo Đường Tuấn có một nam nhân mặt trắng bệch bệnh hoạn, tập trung nhìn kỹ thi ra là Chu Hạo Phi.
Thấy Chu Hạo Phi mọi người mới nhớ Đường Tuấn, Chu Hạo Phi cùng là trận sư của Hoa Vũ trận tháp. Bây giờ Chu Hạo Phi bị một trận sư lang thang đánh thành như vậy, Đường Tuấn là thủ tịch trận sư cao cấp của Hoa Vũ trận tháp, về công về tư gã không thể ngồi ngó. Xem ra lần này Đường Tuấn đến là có chuẩn bị.
Đường Tuấn rầm rộ đến, khi gã thấy đám người Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm, Dạ Thất Nương thiên kiêu chi nữ thì nhíu mày. Đường Tuấn định nói chuyện, giữa hư không lại vang lên thanh âm. Khác với giọng Đường Tuấn trầm thấp, tức giận, thanh âm này chất chứa trêu chọc, cười nhạo.
- Đường huynh, thật lâu bất kiến, gần đây có khỏe không?
Mọi người đưa mắt nhìn. Trên bầu trời có một đội hai mươi người lao nhanh tới. Nhóm người này có đặc điểm đặc biệt là mặc y phục mũ liền thân, đều là trận sư lang thang. Nếu là trận sư lang thang bình thường sẽ không làm mọi người chú ý, kinh ngạc. Mấy người dẫn đầu có thân phận rất ghê gớm. Phan Sinh, Vạn Tự Cường, Quách Đồng Cát, đều là trận sư lang thang nổi tiếng như cồn. Hấp dẫn chú ý nhất là nam nhân dẫn đầu, bộ dạng khoảng ba mươi tuổi.
Nam nhân có mặt chữ điền, thân thể cao to, khóe môi treo nụ cười nghiền ngẫm. Một con diều hâu hung dữ đứng trên vai nam nhân, nhìn diều hầu là biết thân phận nam nhân ngay. Nam nhân là cao thủ nổi tiếng lừng lẫy của phái hệ lang thang, được người gọi là Hắc Ưng công tử Tiếu Tinh Hoa. Đáng nhắc nhất là Tiếu Tinh Hoa cũng minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần, gã ra đời hơn mười năm từng có nhiều trận tháp tung cành ô liu cho gã nhưng đều bị từ chối. Trần Lạc, sức ảnh hưởng, danh tiếng của Tiếu Tinh Hoa không thua gì Đường Tuấn.
- Thì ra là Tiêu huynh.
Trông thấy Tiếu Tinh Hoa, mắt Đường Tuấn lóe tia độc ác, giọng điệu khó chịu nói:
- Lâu không gặp.
Rõ ràng Đường Tuấn gai mắt Tiếu Tinh Hoa. Không chỉ mình 16, tất cả trận sư chính tông trông thây Tiếu Tinh Hoa đều ngứa mắt. Nguyên nhân rất đơn giản, nhiều lần trong đại tái đấu trận Tiếu Tinh Hoa đánh bại nhiều trận sư chính tông nổi bật, còn công khai nhục nhã phái hệ chính tông. Đồn rằng Tiếu Tinh Hoa không chỉ một lần ngược đánh trận sư chính tông, nói trận sư chính tông xem gã như cái đinh trong mắt cũng chưa đủ.
Quả nhiên Tiếu Tinh Hoa nói câu tiếp theo châm biếm trận sư chính tông ra mặt.
- Nghe nói giữa trưa hôm nay sư đệ của ngươi... Tên là gì? Hình như là Chu Hạo Phi được gọi là thiên tài? À, chắc đúng là hắn. Sư đệ của ngươi thua một vị trận sư lang thang, nghe nói thua rất thảm, dốc hết sức lực ra, bày bao nhiêu là trận pháp nhưng không một cái nào thành công vận chuyển. Cuối cùng hao hết tinh thần, hoàn toàn tê liệt cũng không làm gì được người ta?
Tiếu Tinh Hoa dùng giọng điệu trêu chọc tiếp tục bảo:
- Chuyện này đúng là hiếm lạ. Sư đệ Chu Hạo Phi của ngươi chẳng phải được gọi là thiên tài sao? Nếu là thiên tài tại sao thua chật vật như vậy? Thì ra cái tên thiên tài cũng đáng ngờ thật.
Tiếu Tinh Hoa chưa nói xong Chu Hạo Phi đã không nhịn được, gã tức giận quát:
- Tiếu Tinh Hoa, ngươi - Muốn - Chết!
- Ô, là Chu đại công tử đây mà, còn mặt mũi đến sao? Nếu ta là ngươi đã sớm tìm chỗ không người tự sát.
Chu Hạo Phi tức ngứa răng, đại cãi lại nhưng bị Đường Tuấn đứng một bên ngăn cản.
Đường Tuấn lạnh lùng nói:
- Tiếu Tinh Hoa, nhớ kỹ lời ngươi vừa nói, ba ngày sau ta sẽ khiến ngươi hối hận.
- Ha ha ha ha ha ha!
Tiếu Tinh Hoa không để bụng, cười nói:
- Không cần ba ngày sau, hiện tại không được sao?
Tiếu Tinh Hoa đổi đề tài:
- Không biết ai là anh hùng phái hệ lang thang chúng ta? Có thể xuất hiện cho Tiêu ta biết mặt được không?
Tiếu Tinh Hoa đến khiến không khí trở nên xúc động, táo bạo. Đám trận sư phái hệ lang thang, phái hệ chính tông giương cung bạt kiếm. May là Tiếu Tinh Hoa hô lên một câu nhân vật anh hùng làm mọi người dời chú ý sang trận sư lang thang tự xưng là Tiêu Du Tử.
Đường Tuấn giương mắt nhìn, không dám tin cái người mặt mũi bình thường này đánh bại Chu Hạo Phi. Khiến Đường Tuấn khó hiểu hơn là tại sao trận sư lang thang tự xưng là Tiêu Du Tử đi chung với đám người Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm, Dạ Thất Nương thiên kiêu chi nữ? Bọn họ có quan hệ gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.