Thiếu Phu Nhân Đã Nghèo Còn Bủn Xỉn

Chương 4: Còn Muốn Đánh Nữa Hay Không?

Yến Tử Hồi Thời

26/10/2021

Hà Tiểu Nhiên lao xuống tầng bắt taxi, vội vàng quay trở về nhà họ Lâm.

Gia đình nhà họ Lâm sống trong một ngôi nhà nhỏ kiểu phương Tây tách biệt có sân trong, ngôi nhà là do lúc Lâm Đại Tài kiếm được nhiều tiền nhất mua.

Hiện giờ mặc dù đã cũ rồi nhưng do vị trí và quy mô nên nó vẫn rất có giá trị thị trường.

“Oành!”

Cửa sắt lớn của sân bị người đạp đổ, phát ra những tiếng vang lớn.

Người nhà họ Lâm bị dọa cho một trận, Hà Mỹ Phương quay đầu lại: “Tiếng động gì vậy?”

Lâm Đại Tài đã đánh người xong, đang chửi bới.

“Thứ rẻ tiền không khiến cho người ta bớt lo này, ông đây đã cho chúng mày ăn, cho chúng mày uống, tới lúc dùng chúng mày thì chúng mày vậy mà lại một mực từ chối! Ông chủ Ngưu vừa ý mày thì đó là may mắn của mày, mày con mẹ nó lại còn già mồm cãi láo với tao, ông ta nói không đi được mày cũng phải đi! Ông đây nuôi chúng mày để làm cái gì cơ chứ?”

Cửa lớn sân không khóa nên Hà Tiểu Nhiên đi thẳng vào trong.

Lâm Đại Tài vừa ngẩng đầu lên liền thấy Hà Tiểu Nhiên xuất hiện ở cửa.

Ông ta vừa muốn mở miệng thì Hà Tiểu Nhiên đã vọt tới trước mặt ông ta, cô nhanh như chớp mà bắt lấy ngón tay út của ông ta.

Hà Tiểu Nhiên hỏi: “Ông đánh Hà Thời rồi đúng không?”

Lâm Đại Tài hoàn toàn không để cô vào mắt, chỉ là một con ranh con, có thể hù dọa ai được cơ chứ?

Ông ta muốn rút tay lại, nhưng ngoài ý muốn phát hiện ra tay Hà Tiểu Nhiên đang nắm lấy ngón tay út của ông ta vẫn không động đậy.

Lâm Đại Tài không hề sợ hãi, ông ta cười chế nhạo: “Ở trong nhà này, ông đây dạy dỗ mấy con nhóc không nghe lời thì làm sao? Mày còn muốn đánh tao? Tao chính là muốn nói cho lũ thấp kém chúng mày biết đây chính là hậu quả của việc không nghe lời…”

Đ ột nhiên Hà Tiểu Nhiên hơi dùng sức, Lâm Đại Tài trượt từ trên ghế xuống dưới đất, ông ta “a a” mà kêu to: “Đau đau đau…”

Hai mắt của Hà Tiểu Nhiên đỏ hoe, cô nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Hà Thời đâu? Để cho con bé ra ngoài!”

Cô vừa dứt lời thì Hà Thời chậm rãi bước ra.

Có thể bị chọn bởi Lâm Đại Tài thì ngoại hình nhất định phải xinh đẹp.

Mặc dù tuổi của Hà Thời là nhỏ nhất, thế nhưng ngoại hình lại đẹp đến mức chấn động lòng người.

Chỉ là Hà Thời của lúc này giống như hoàn toàn biến thành một người khác.

Mặt mũi bầm dập, thương tích đầy người, ngay cả bước đi cũng trở nên khập khiễng, một khuôn mặt đầu heo đã biến dạng hoàn toàn, nếu không phải có đôi mắt màu nâu nhạt vô cùng xinh đẹp kia thì Hà Tiểu Nhiên hoàn toàn không thể nhìn ra được cô bé chính là Hà Thời.

Hà Tiểu Nhiên nổi cơn giận dữ: “Tay của em bị gãy rồi à?”

Không biết đánh lại sao?

Hà Thời gải đầu ổ gà rối bời, vẻ mặt bướng bỉnh, không thèm để ý tới vết thương vẫn còn đang chảy máu:

“Ông ta muốn đưa Hà Miêu cho một lão chó già biến thái, em không cho, ông ta nói em chặn đường thăng tiến của ông ta. Em không đánh lại được ông ta!”

Cô chỉ là một cô nhóc chưa dậy thì, làm sao mà có khả năng đánh lại được Lâm Đại Tài đang trong độ tuổi tráng niên cơ chứ?



Hà Tiểu Nhiên quay đầu lại.

Hà Mỹ Phương đã đổi tư thế từ ngồi sang đứng, bà ta vốn là muốn đi tới đánh Hà Tiểu Nhiên, kết quả là nhìn thấy vẻ mặt đau đớn của Lâm Đại Tài không hề giống giả chút nào.

Trái tim của bà ta run lên, không dám chạy tới nữa.

Hà Tiểu Nhiên vừa nhìn sang thì ngay lập tức khiến cho Hà Mỹ Phương khẩn trương lên:

“Hà Tiểu Nhiên, đừng có cho rằng mày gả đến nhà họ Chu thì có thể muốn làm gì thì làm. Mày đừng có quên mày với cậu Chu còn chưa có đăng ký kết hôn đâu. Chẳng qua nhà họ Chu chỉ lấy mày làm trò vui giải vận xui thôi, một ngày nào đó Chu Trầm Uyên nhìn trúng người khác thì nói không chừng có thể đá mày bất cứ lúc nào đó!”

Nhà họ Chu làm sao mà có thể thật sự cưới Hà Tiểu Nhiên được cơ chứ?

Chẳng qua chỉ là ông cụ Chu bị bệnh cấp tính phải chạy chữa, tạm thời kéo một người tới chịu tội thay mà thôi, nó còn coi bản thân thật sự to tát ư?

Trong ngày diễn ra tiệc kết hôn là có thể thấy được rồi, người nhà họ Chu tới đều là người nào?

Chủ nhân chính thức không có ai đi cả, chỉ có quản gia chỉ có thân thích, còn dẫn tới một thầy tướng số nữa chứ!

Nhà họ Chu chơi đùa một tay kiếm này cũng thật lớn, còn muốn lừa gạt cả ông trời cơ.

Hà Tiểu Nhiên cười lạnh: “Vậy thì cũng phải đợi tới lúc nhà họ Chu đuổi tôi đi thì hẵng nói, bây giờ là thời điểm ngọt ngào của tôi với Chu Trầm Uyên, bà đánh chủ ý lên hai người họ thì cũng là đánh chủ ý lên hai em dâu nhỏ của Chu Trầm Uyên, bà động tay chân với hai người họ thì cũng phải hỏi xem Chu Trầm Uyên có đồng ý hay không đã!”

Lâm Đại Tài đau đến mồ hôi đầm đìa, ông ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Cái con hèn hạ nhà mày, tao là bố của mày! Đừng không biết phân biệt tốt xấu, nếu như không phải ông đây thương hại chúng mày thì không biết bây giờ chúng mày đã bị bán đến nhà chứa cho vạn người cưỡi nào đâu!”

Hà Tiểu Nhiên lạnh lùng cười một tiếng, cô chỉ nắm lấy một ngón tay của Lâm Đại Tài nhưng lại có thể dễ dàng khống chế được cả người của Lâm Đại Tài.

Trước đây, Lâm Đại Tài cho rằng cô làm việc nhanh nhẹn, còn được người giúp việc dì Chung trong nhà khen ngợi.

Trước giờ ông ta không hề biết lực tay của Hà Tiểu Nhiên lại mạnh mẽ đến như vậy.

Cô kéo Lâm Đại Tài vào nhà vệ sinh và vòng chân ngược lại đạp lên cửa.

Lâm Đại Tài đột nhiên có dự cảm không lành: “Mày muốn làm cái gì? Hà Tiểu Nhiên, mày muốn làm cái gì hả? Ông đây nói cho mày biết…”

“Dạy ông cách làm người!” Hà Tiểu Nhiên cười lạnh, đưa tay nhấn mặt của Lâm Đại Tài vào trong bồn cầu.

“Ùng ục ùng ục…”

Lâm Đại Tài đau khổ phun ra bong bóng.

Ở ngoài cửa, Hà Mỹ Phương kinh hoàng khiếp sợ, âm thanh của Lâm Đại Tài đột nhiên biến mất, bà ta nhào tới trước cửa nhà vệ sinh và hét lên: “A! A! Người đâu, giết người rồi!”

Lúc này, điện thoại của Hà Tiểu Nhiên không đúng lúc đột nhiên reo lên.

Cô đè cổ của Lâm Đại Tài rồi nghe điện thoại, giọng điệu không tốt: “A lô?”

“Đang ở đâu thế? Không phải là tôi đã bảo cô đợi rồi sao? Người đâu?” Chu Trầm Uyên tức giận nói.

“Tôi đang bận, lát nữa nói chuyện sau!”

“Hà Tiểu Nhiên, cô lại muốn chơi trò nham hiểm gì với tôi…”



Hà Tiểu Nhiên cúp điện thoại, cô nhấc đầu của Lâm Đại Tài ra trước khi ông ta tắt thở.

Lâm Đại Tài ngẩng đầu lên chửi rủa: “… Mày, mày…”

Còn chưa nói xong thì lại bị Hà Tiểu Nhiên ấn đầu vào bồn cầu.

Cô nhấc lên.

“Mày…”

Lại nhấn xuống.

Nhấc lên.

Cuối cùng thì Lâm Đại Tài cũng không chửi rủa nữa: “Khụ khụ khụ… không, không đánh nữa… ọe”

Trải qua mấy lần, Lâm Đại Tài chỉ còn thoi thóp.

Hà Tiểu Nhiên nói: “Để tôi mà biết ông dám đánh họ nữa thì lần sau sẽ không may mắn như ngày hôm nay đâu!”

Cô buông tay ra, Lâm Đại Tài ngồi phịch xuống mặt đất, nghĩ tới nước bồn cầu, ông ta liền nôn mửa.

Hà Tiểu Nhiên đẩy cửa phòng vệ sinh rồi nhấc chân đi ra ngoài.

Lâm Đại Tài ở phía sau ngẩng đầu lên, hung tợn trừng mắt nhìn cô nhưng lại không dám nói một lời nào.

Hà Tiểu Nhiên nhìn Hà Mỹ Phương đang ngồi xổm run rẩy ở bên cạnh: “Lúc bán tôi cho nhà họ Chu thì nên nghĩ tới ngày này.”

Hà Mỹ Phương không dám nói lời nào.

Hà Tiểu Nhiên ngẩng đầu lên, Hà Thời vẫn còn đang đứng nguyên chỗ cũ.

Cô lạnh lùng nói với Hà Thời: “Đánh không lại quyền cước thì không biết phóng hỏa đốt nhà sao? Phòng khách không có đồ, phòng bếp cũng không có à?”

Hà Thời buồn bực nói: “Em sợ chết người…”

“Trên trái đất có ngày nào mà không có người chết? Còn cần em quan tâm à? Có bản lĩnh thì đi giải quyết vấn đề bảo vệ môi trường đi!” Hà Tiểu Nhiên liếc mắt nhìn Lâm Đại Tài một cái rồi lạnh lùng nói: “Hơn nữa, thật sự có chuyện gì thì không phải còn có anh rể của em hay sao?”

Cô đồng ý giải vận xui cho nhà họ Chu để mưu đồ điều gì cơ chứ?

Chẳng phải là vì tính toán nhà họ Chu quyền thế lớn, đè ép cho Lâm Đại Tài không ngóc đầu lên được sao?

Hà Tiểu Nhiên đi tới trước mặt Hà Mỹ Phương rồi vươn tay: “Đưa tiền đây, tôi muốn đưa con bé đi bệnh viện!”

Hà Mỹ Phương nhìn về phía Lâm Đại Tài, Lâm Đại Tài đang sống dở chết dở, ông ta vung tay lung tung, trong lòng tức giận đến gần chết.

Con nhóc này vừa mới vào cửa nhà họ Chu đã hung hăng kiêu ngạo như vậy rồi.

Thế nhưng Lâm Đại Tài đặt tiền lên trên hết, sính lễ hai mươi triệu của nhà họ Chu kia đủ để ông ta tiếp nhận mấy hạng mục làm ăn trong mấy năm, con khốn này kiếm được một món lớn như vậy, ông ta tạm thời nhịn xuống cục tức này.

Tương lai hãy còn dài.

Hà Tiểu Nhiên có Chu Trầm Uyên làm chỗ dựa, không chỉnh đốn được đứa lớn, còn sợ không trừng trị được hai đứa nhỏ hay sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thiếu Phu Nhân Đã Nghèo Còn Bủn Xỉn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook