Thịnh Đường Phong Lưu Võ Trạng Nguyên

Chương 338: Siêu cấp ma cô. (1)

Tầm Hương Sư

23/07/2014

Ra khỏi Hoằng Văn quán, Tần Tiêu buồn bực thầm nghĩ: Ngay chỗ này cũng không có tin tức, hiện tại xem ra khả năng Võ Hoàng biết chuyện này cũng không lớn. Vốn muốn kiên trì đến hỏi đôi lời....xem ra Vi Đoàn này đúng là dâm phụ tâm địa độc ác ra tay cũng thật hung ác, nên nghĩ ra biện pháp gì để hỏi tin tức từ miệng nàng bây giờ, hay là, trước cứ bỏ chuyện này qua một bên cũng được chăng?

Tần Tiêu vừa đi từ từ vừa suy nghĩ cẩn thận, bất tri bất giác đã bước đến cửa Đại Minh cung. Ven đường có không ít người chào hỏi, lôi kéo, làm quen với hắn, Tần Tiêu nhẫn nại ứng phó một lúc, cuối cùng cũng cảm thấy có chút phiền toái liền nhanh chân bước đi.

Hình Trường Phong cố ý đứng đợi Tần Tiều ở chỗ này. Lô Đại Tượng vô cùng cung nghênh chào đón Tần Tiêu, dẫn hắn đến mật thất bên cạnh chính sảnh.

Vừa vào nhà liền nhìn thấy một binh khí cao hơn người cắm ở trên kệ đựng binh khí, kim quang lòe lòe. Tần Tiêu vui mừng lấy nó xuống, cầm trên tay cảm thấy không nặng lắm, một Kim đang phượng cánh lôi.

Chính giữa là một trùy đột hình thù kỳ lạ giống như là đầu phượng hoàng, bên cạnh lưỡi dao được phác họa thành hai cái lông đuôi bình thường của phượng hoàng, hình trên cơ bản rất giống loại ba xỉ trường xiên....... nhưng lại rất đẹp. Loại binh khí này có thể vừa đâm, vừa chặt, cũng có thể chém và kháng cự, quả nhiên là có nhiều mặt công thủ, nhưng để sử dụng được thì không phải là chuyện dễ dàng. Hơn nữa loại binh khí lạ này ra chiến trường có thể sẽ có hiệu quả bất ngờ.

Tần Tiêu tỉ mỉ nhìn ra ngoài một lúc, cười nói với Lô Đại Tượng:

- Lô đại nhân, loại binh khí giết người thế này mà cũng có thể làm ra đẹp đẽ như vậy, không biết tính chất như thế nào?

Lô Đại Tượng nhấc mi:

- Tần tướng quân, binh khí này là vũ khí tốt nhất trong đời lão phu, gọi là bảo vật cũng không quá đâu! Mười hai Vệ đại tướng quân, vương thân hoàng tộc, binh khí của bọn họ đều là nhờ ta làm, nhưng chưa có cái nào làm được như thế. Nếu không thì chúng ta tới thử chút xem sao?

Hình Trường Phong cũng hưng phấn nói theo:

- Đúng vậy, thử xem đi!

Tần Tiêu gật gật đầu:

- Vậy thì thử nó một lần xem thử.

Lô Đại Tượng dẫn hai người đến nơi trông coi, bảo quản vật liệu, chỉ vào một khối đá đen cao hơn người, nói với Tần Tiêu:

- Tướng quân, đây là Hắc thiết thạch, ngài hãy làm thử xem.

- Được!

Tần Tiêu vung kim đang trong tay vài lần, lung lay vài phát, cư nhiên lại cắm vào trong viên đá. Tần Tiêu rút ra, cắt ngang một đường, lưỡi dao phượng vĩ hơi mỏng xẹt qua tảng đá, lưu lại một vết đao thật sâu.

Trong lòng Tần Tiêu vui mừng, quát lên một tiếng rồi đột nhiên chém xuống dưới, khiến binh khí trong tay mình xoắn lại, khối Hắc thiết thạch lập tức bị chia năm xẻ bảy.

Quay đầu lại nhìn kỹ binh khí của mình, không có một chút vết thương mà vẫn hoàn hảo như ban đầu.

Tần Tiêu cất tiếng cười to:



- Hung khí! Quả nhiên là hung khí tốt!

Lô Đại Tượng thỏa mãn vuốt vuốt chòm râu của mình cười nói:

- Vừa là hung khí cũng vừa là nhân khí. Cả đời lão phu làm người đúc vô số binh khí nhưng chỉ có cái này là làm lão phu thỏa mãn nhất. Thứ nhất là nó trội hơn hẳn bất kỳ một binh khí nào trước đây, hơn nữa có thể tặng cho một người nghĩa sĩ như Tần tướng quân thì đó cũng có thể coi là phúc khí của nó.

Tần Tiêu cười ha ha nói:

- Lô đại nhân đã quá lời rồi. Đúng rồi, còn nhuyễn giáp thì sao?

- A, trong này, xin mời tướng quân.

Tần Tiêu giao binh khí cho Hình Trường Phong, đi theo Lô Đại Tượng trở về tư thất.

Lô Đại Tượng vô cùng cẩn thận mở ra hộp đồng được trói chặt, lấy từ bên trong ra một bọc vải màu đen bao bọc một vật gì đó, trịnh trọng giao lại cho Tần Tiêu:

- Tướng quân, nếu nói về khôi giáp thì cả đời lão phu cũng làm không ít. Từ Minh quang giáp hoa lệ đến áo giáp thô dùng chiến trận cũng đều đã làm, duy chỉ có loại thiếp thân này là chưa từng làm qua, hơn nữa còn là nhuyễn giáp toàn thân. Tướng quân xem chút có hài lòng hay không?

Tần Tiêu run rẩy mở bọc quần áo, một áo một quần màu xám đậm. Đồ dày ước chừng chỉ nửa ngón tay, mềm mại mà lại có tính dẻo dai. Tần Tiêu lập tức nổi lên hứng thú, cởi ngay quần áo khôi giáp trên người, mặc bộ nhuyễn giáp kỳ dị này vào.

A! Quả thực giống như nội y giữ ấm bó sát người! Bên trong một lớp mềm mại hơi mỏng, dính vào da thịt mặc cực kỳ thoải mái, hơn nữa co dãn thật tốt! Quần cũng phía trước thân trên có một “khóa kéo” sắt màu đen, rõ ràng cũng có thể kéo chặt lại hoàn toàn.

Ngay gáy có một cổ lật có thể kéo lên để bảo vệ chỗ hiểm tại cổ, cũng có một khóa kéo mỏng có thể che đi cả đầu, chỉ để lộ ra đôi mắt. Tần Tiêu cảm thấy bộ này hợp với chân nhuyễn giáp xuyên thấu trên người, quả thực giống với bộ đồ lặn xuống nước của người thế kỷ 21.

Lô Đại Tượng cười to nói:

- Thân thể của Tần tướng quân thật là tốt! Mặc bộ nhuyễn giáp này lên toàn thân gân cốt hình dáng đều hiện rõ ràng, càng vô cùng oai hùng đó!

Tần Tiêu cũng cười ha ha, trong lòng thầm nghĩ: Bộ đồ lặn bó sát người....rất là khêu gợi!

Nếu cho các cô nương mặc vào thì không cần phải nói nữa.

Hình Trường Phong nói:

- Đại khái là, ta thấy nhuyễn giáp này hơi mỏng, có thể chống đỡ được đao kiếm sao?

Lô Đại Tượng khinh thường liếc mắt nhìn Hình Trường Phong một cái:



- Tiểu oa nhi, ngươi thật là không biết nhìn hàng. Không chỉ riêng đao kiếm mà ngay cả tên bình thường cũng không thể bắn thủng được, trừ phi là Tần tướng quân gặp trúng.... Cương Thiết! Hơn nữa các ngươi xem đây!

Lô Đại Tượng bưng một chậu nước đến:

- Tướng quân không cần phải né tránh!

Sau đó liền dội cả chậu nước từ trên lưng Tần Tiêu ngược lại.

Tần Tiêu ngạc nhiên phát hiện, tuy rằng cảm nhận được có cảm giác mát nhưng da thịt toàn thân mình cũng không bị dính ẩm ướt, nhuyễn giáp này còn có thể không thấm nước, Lô Đại Tượng quả nhiên là một tuyệt thế cao nhân!

Lô Đại Tượng đắc ý cười nói:

- Tần tướng quân thấy sao?

- Thần kỳ! Hay thật!

Lô Đại Tượng vười ha ha:

- Đây là hỗn hợp do da cá mập hổ Đông Hải và da cá sấu Nam Man chế thành, chính giữa dùng vàng đen kéo thành từng sợi tơ mỏng đan lại thành. Xin tướng quân cỡi nhuyễn giáp xuống, chúng ta có thể lấy đao kiếm thử xem!

- Không cần cởi ra!

Tần Tiêu vung tay lên:

- Chém ta một đao xem thử!

Hình Trường Phong vội la lên:

- Như vậy sao được chứ?

Tần Tiêu cười to:

- Đã là nhuyễn giáp phòng đao kiếm thì mặc lên người thử một chút có sao chứ. Hình Trung Y, ngươi tới đi, dùng bội kiếm của ta đâm một kiếm thử xem.

Lô Đại Tượng gật đầu cười nói:

- Tần tướng quân quả nhiên là người hào sảng. Hình tráng sĩ, ngươi hãy yên tâm mà thử đi. Lão phu dùng tính mạng già trẻ nhà lão đảm bảo Tần tướng quân sẽ không bị một chút tổn thương nào cả.

Hình Trường Phong do dự một lúc, nhưng thấy Lô Đại Tượng tràn đầy tự tin, Tần Tiêu cũng không để hắn phản bác, đành phải nuốt nước bọt, rút bội kiếm của Tần Tiêu ra đâm thẳng đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thịnh Đường Phong Lưu Võ Trạng Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook