Thơ Tình Trong Gió
Đánh giá: 8.6/10 từ 9 lượt
Giới thiệu Thơ Tình Trong Gió - truyện ngôn tình thú vị của Tống Cửu Cận:
Sau lễ Quốc Khánh, chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm tại thành phố D vô cùng lớn, một cơn gió lạnh len vào cổ ngay khi vừa mở cửa, Tống Kiểu Kiểu vô thức co người lại. Vương Tuệ Lâm vừa ra khỏi bếp sau khi ăn sáng, thoáng thấy bóng cô, bà nhíu mày trách móc: "Con bé này, mặc nhiều quần áo vào một chút."
"Con mặc tận ba lớp đấy nhé." Áo lót, áo thun thêm cả áo khoác đồng phục.
Vương Tuệ Lâm liếc cô, bực bội nhét túi đồ ăn sáng vào tay cô: "Con đợi đã, để mẹ lấy thêm quần áo cho con."
Tống Kiểu Kiểu nghe bà nói đi lấy thêm đồ cho mình thì đuôi mày chợt nhướng lên, đợi Vương Tuệ Lâm vào phòng ngủ, cô nhanh chân chuồn ra khỏi cửa, vừa chạy vừa hét: "Mẹ, trễ mất rồi, con đi trước đây!"
Vương Tuệ Lâm lấy đồ ra rồi lập tức đuổi theo, nhưng người đã đi không thấy bóng dáng, chỉ nghe mấy âm thanh "lạch cạch lạch cạch" dưới lầu, bà la lớn: "Con à, mặc thêm đồ đã rồi hãy đi!"
Không thấy ai trả lời, bà lại nói: "Đừng quên đưa bữa sáng cho Kinh Tả đấy!"
"Biết rồi!" Phía dưới nhanh chóng truyền lên câu trả lời của Tống Kiểu Kiểu.
Vương Tuệ Lâm nghe thấy, đôi mày ngài chợt nhếch lên. Con bé điên này, bắt nó mặc thêm đồ nó liền giả điếc.
Tống Khánh Quốc vừa bước ra từ phòng ngủ thì thấy Vương Tuệ Lâm đang ngồi nhíu mày, ông hỏi với giọng điệu quen thuộc: "Con bé kia lại làm bà tức giận sao? Đợi khi nào nó về, tôi sẽ trừng phạt nó."
"Trừng phạt cái gì mà trừng phạt, ông thử trừng phạt nó xem, tôi cũng sẽ trừng phạt ông."
Sau lễ Quốc Khánh, chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm tại thành phố D vô cùng lớn, một cơn gió lạnh len vào cổ ngay khi vừa mở cửa, Tống Kiểu Kiểu vô thức co người lại. Vương Tuệ Lâm vừa ra khỏi bếp sau khi ăn sáng, thoáng thấy bóng cô, bà nhíu mày trách móc: "Con bé này, mặc nhiều quần áo vào một chút."
"Con mặc tận ba lớp đấy nhé." Áo lót, áo thun thêm cả áo khoác đồng phục.
Vương Tuệ Lâm liếc cô, bực bội nhét túi đồ ăn sáng vào tay cô: "Con đợi đã, để mẹ lấy thêm quần áo cho con."
Tống Kiểu Kiểu nghe bà nói đi lấy thêm đồ cho mình thì đuôi mày chợt nhướng lên, đợi Vương Tuệ Lâm vào phòng ngủ, cô nhanh chân chuồn ra khỏi cửa, vừa chạy vừa hét: "Mẹ, trễ mất rồi, con đi trước đây!"
Vương Tuệ Lâm lấy đồ ra rồi lập tức đuổi theo, nhưng người đã đi không thấy bóng dáng, chỉ nghe mấy âm thanh "lạch cạch lạch cạch" dưới lầu, bà la lớn: "Con à, mặc thêm đồ đã rồi hãy đi!"
Không thấy ai trả lời, bà lại nói: "Đừng quên đưa bữa sáng cho Kinh Tả đấy!"
"Biết rồi!" Phía dưới nhanh chóng truyền lên câu trả lời của Tống Kiểu Kiểu.
Vương Tuệ Lâm nghe thấy, đôi mày ngài chợt nhếch lên. Con bé điên này, bắt nó mặc thêm đồ nó liền giả điếc.
Tống Khánh Quốc vừa bước ra từ phòng ngủ thì thấy Vương Tuệ Lâm đang ngồi nhíu mày, ông hỏi với giọng điệu quen thuộc: "Con bé kia lại làm bà tức giận sao? Đợi khi nào nó về, tôi sẽ trừng phạt nó."
"Trừng phạt cái gì mà trừng phạt, ông thử trừng phạt nó xem, tôi cũng sẽ trừng phạt ông."
5 chương mới nhất truyện Thơ Tình Trong Gió
Danh sách chương truyện Thơ Tình Trong Gió
- Chương 1 - Chương 1
- Chương 2 - Chương 2
- Chương 3 - Chương 3
- Chương 4 - Chương 4
- Chương 5 - Chương 5
- Chương 6 - Chương 6
- Chương 7 - Chương 7
- Chương 8 - Chương 8
- Chương 9 - Chương 9
- Chương 10 - Chương 10
- Chương 11 - Chương 11
- Chương 12 - Chương 12
- Chương 13 - Chương 13
- Chương 14 - Chương 14
- Chương 15 - Chương 15
- Chương 16 - Chương 16
- Chương 17 - Hoa khôi trường học
- Chương 18 - Ẩm ướt
- Chương 19 - Cố chấp
- Chương 20 - Sốt
- Chương 21 - Không nỡ
- Chương 22 - Không nỡ 2
- Chương 23 - Tối sầm
- Chương 24 - Thích không ?
- Chương 25 - Lưu luyến
- Chương 26 - Đêm hôm trước
- Chương 27 - Kết thúc
- Chương 28 - Thủ khoa đại học
- Chương 29 - Liếm
- Chương 30 - Ly hôn