Chương 343: Kinh Hỉ (1)
Lục Khinh Quân
01/05/2021
Lục Dục Thần vào phòng dành cho khách một lát liền truyền đến tiếng nước.
Qua một lát lại nghe tiếng nước tắt đi, lại nghe thấy âm thanh người đàn ông đi ra ngoài. Lại một lát sau phòng khách tắt đèn.
Người đàn ông đã đi lên giường, chuẩn bị đi ngủ.
Đêm lại yên tĩnh.
Mười phút sau, phòng dành cho khách vốn đã yên tĩnh đột nhiên truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ.
Sau đó cửa nhẹ nhàng bị mở ra rồi đóng lại.
Một bóng dáng cao lớn chậm rãi đi đến phòng ngủ chính.
Lục Dục Thần đứng ngoài cửa mà tâm trạng không yên.
Bởi vì chính mình không tuân thủ hứa hẹn nên thấy rất bực bội.
Rõ ràng, sau lần đâu tiên anh đã cảnh báo chính mình.
Nhưng cứ đêm đến lại không tự chủ được mà đến đây.
Cảm thấy chính mình quá giống đối tượng biến thái rồi.
Mấu chốt là đối tượng anh rình coi lại là vợ hợp pháp của mình.
Nghxi đến tình trạng của mình bây giờ, Lục Dục Thần không khỏi thấy ảo não.
Một lần cuối cùng.
Nhất định là lần cuối cùng.
Quyết định như vậy, anh thuần thục lấy chìa khóa dự phòng mở cửa phòng ngủ ra.
...
Khóa cửa lại.
Đập vào mắt là một mảnh tối tăm.
Nhưng Lục Dục Thần đã sớm quen bóng tối.
Đứng ở cạnh cửa đợi chốc lát.
Đôi mắt mới nhìn đến giường lớn.
Nhưng mà vợ yêu vốn phải đang ngủ trên giường lại không thấy bóng dáng.
Giường Kingsize lại không có một bóng người!
Lục Dục Thần lập tức nhíu mày, đáy mắt hiện lên tia hung ác.
Anh lập tức mở đèn ngủ.
Ánh sáng lập tức tỏa ra khắp gian phòng.
Trong phòng không một bóng người.
Tiểu Lạc, cô ấy đi đâu!
Tia hoảng hốt hiện lên giữa hai mắt Lục Dục Thần.
Trên mặt đầy lạnh lẽo, anh xoay người đang chuẩn bị đi tìm thủ hạ bảo tìm người.
Lại nhạy cảm nghe thấy trong phòng tắm truyền đến tiếng thở không nặng không nhẹ.
Trong phòng tắm, có người?
Ánh mắt người đàn ông lập tức trở nên sắc bén.
Đầu tiên anh làm bộ không coi ai ra gì, tùy ý cời áo ngủ bên ngoài, lộ ra cơ thể rắn chắc.
Sau đó tự nhiên kéo cửa phòng tắm ra làm bộ muons tắm.
Lục Dục Thần suy đoán Tiểu Lạc chỉ sợ bị người bắt cóc bắt vào phòng tắm.
Cũng có thể đã bị đánh ngất.
bây giờ trong phòng tắm rất có khả năng có một nhân vật nguy hiểm.
Từ nhỏ đến lớn anh đã gặp chuyện này rất nhiều.
Chỉ không nghĩ đến, có một ngày có người lại dám lẻn vào biệt thự làm hại người phụ nữ của anh.
Nghĩ đến Tiểu Lạc gặp chuyện không may, ánh mắt anh liền u ám vào phần.
Ạnh kéo cửa phòng tắm ra, làm như không có việc gì đi vào.
Còn chưa kịp bật đèn đã có một bóng đen nhào đến hướng anh.
Lục Dục Thần đã sớm có chuẩn bị, nghiêng người tránh tập kích.
Lại quay người chế trụ đối phương, một tay khác hung hăng bóp mạnh sau ót.
"Ai, đừng ra ta....là em..."
Nghe thấy giọng nói nũng nịu vang lên, lại còn mang theo âm thanh kỳ quái.
Lục dục Thần cứng lại, thiếu chút nữa không kịp thu lại lực.
"Đường Tâm Lạc, rốt cuộc em đang làm gì vậy!" Người đàn ông ép thấp giọng đến cực điểm,cực kỳ tức giận.
Vừa rồi anh...
Thiếu chút nữa làm làm cô bị thương!
Qua một lát lại nghe tiếng nước tắt đi, lại nghe thấy âm thanh người đàn ông đi ra ngoài. Lại một lát sau phòng khách tắt đèn.
Người đàn ông đã đi lên giường, chuẩn bị đi ngủ.
Đêm lại yên tĩnh.
Mười phút sau, phòng dành cho khách vốn đã yên tĩnh đột nhiên truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ.
Sau đó cửa nhẹ nhàng bị mở ra rồi đóng lại.
Một bóng dáng cao lớn chậm rãi đi đến phòng ngủ chính.
Lục Dục Thần đứng ngoài cửa mà tâm trạng không yên.
Bởi vì chính mình không tuân thủ hứa hẹn nên thấy rất bực bội.
Rõ ràng, sau lần đâu tiên anh đã cảnh báo chính mình.
Nhưng cứ đêm đến lại không tự chủ được mà đến đây.
Cảm thấy chính mình quá giống đối tượng biến thái rồi.
Mấu chốt là đối tượng anh rình coi lại là vợ hợp pháp của mình.
Nghxi đến tình trạng của mình bây giờ, Lục Dục Thần không khỏi thấy ảo não.
Một lần cuối cùng.
Nhất định là lần cuối cùng.
Quyết định như vậy, anh thuần thục lấy chìa khóa dự phòng mở cửa phòng ngủ ra.
...
Khóa cửa lại.
Đập vào mắt là một mảnh tối tăm.
Nhưng Lục Dục Thần đã sớm quen bóng tối.
Đứng ở cạnh cửa đợi chốc lát.
Đôi mắt mới nhìn đến giường lớn.
Nhưng mà vợ yêu vốn phải đang ngủ trên giường lại không thấy bóng dáng.
Giường Kingsize lại không có một bóng người!
Lục Dục Thần lập tức nhíu mày, đáy mắt hiện lên tia hung ác.
Anh lập tức mở đèn ngủ.
Ánh sáng lập tức tỏa ra khắp gian phòng.
Trong phòng không một bóng người.
Tiểu Lạc, cô ấy đi đâu!
Tia hoảng hốt hiện lên giữa hai mắt Lục Dục Thần.
Trên mặt đầy lạnh lẽo, anh xoay người đang chuẩn bị đi tìm thủ hạ bảo tìm người.
Lại nhạy cảm nghe thấy trong phòng tắm truyền đến tiếng thở không nặng không nhẹ.
Trong phòng tắm, có người?
Ánh mắt người đàn ông lập tức trở nên sắc bén.
Đầu tiên anh làm bộ không coi ai ra gì, tùy ý cời áo ngủ bên ngoài, lộ ra cơ thể rắn chắc.
Sau đó tự nhiên kéo cửa phòng tắm ra làm bộ muons tắm.
Lục Dục Thần suy đoán Tiểu Lạc chỉ sợ bị người bắt cóc bắt vào phòng tắm.
Cũng có thể đã bị đánh ngất.
bây giờ trong phòng tắm rất có khả năng có một nhân vật nguy hiểm.
Từ nhỏ đến lớn anh đã gặp chuyện này rất nhiều.
Chỉ không nghĩ đến, có một ngày có người lại dám lẻn vào biệt thự làm hại người phụ nữ của anh.
Nghĩ đến Tiểu Lạc gặp chuyện không may, ánh mắt anh liền u ám vào phần.
Ạnh kéo cửa phòng tắm ra, làm như không có việc gì đi vào.
Còn chưa kịp bật đèn đã có một bóng đen nhào đến hướng anh.
Lục Dục Thần đã sớm có chuẩn bị, nghiêng người tránh tập kích.
Lại quay người chế trụ đối phương, một tay khác hung hăng bóp mạnh sau ót.
"Ai, đừng ra ta....là em..."
Nghe thấy giọng nói nũng nịu vang lên, lại còn mang theo âm thanh kỳ quái.
Lục dục Thần cứng lại, thiếu chút nữa không kịp thu lại lực.
"Đường Tâm Lạc, rốt cuộc em đang làm gì vậy!" Người đàn ông ép thấp giọng đến cực điểm,cực kỳ tức giận.
Vừa rồi anh...
Thiếu chút nữa làm làm cô bị thương!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.