Chương 562: Người Bị Phái Đi Bắt Cóc Đều Bị Choáng
Lục Khinh Quân
02/05/2021
Editor: Thùy Trang Nguyễn
Lần trước ông phái người đi, tất cả đều chết. Còn một người không rõ tung tích, đến nay không rõ sống chết.
Trong lúc mấu chốt này, Cố Huyên Nhi lại xin ông phái người bắt cóc Đường Tâm Lạc.
Chuyện này. . . Thực sự quá nguy hiểm.
"Chú Trung, chú hản phải biết, lần này cháu trở về là làm cái gì. Cháu gần nhất đang điều trị, thân thể đã tốt lên rất nhiều. Quan hệ của cháu cùng Lục Dục Thần, tin tưởng chú cũng từng nghe nói."
"Hiện tại, cháu chỉ muốn diệt trừ Đường Tâm Lạc, không có khối này đá cản đường này, cháu liền có thể danh chính ngôn thuận gả cho Dục Thần."
"Chú biết." Chú Trung rất là khó xử : " Nhưng tình huống hiện tại, thật không tiện..."
"Chú Trung, chú tin tưởng cháu đi! Chờ chú diệt trừ Đường Tâm Lạc, đến lúc đó, cháu chính là phu nhân gia chủ Lục gia, đứa bé cháu sinh ra sẽ là gia chủ tương lai."
"Tình cảnh của bà ngoại tại Thẩm gia gian nan như vậy. Nếu có cháu hỗ trợ, chẳng lẽ còn sợ không đấu lại an hem Thẩm Dịch cùng Thẩm Tư sao? Chú Trung, cầu xin chú, nể mặt bà ngoại, liền giúp cháu lần này đi!"
Không thể không nói, tính tình Cố Huyên Nhi thực sự quá kích động.
Chú Trung chỉ do dự mấy giây liền đáp ứng, lại phái người qua bắt cóc Đường Tâm Lạc.
...
Nhưng mà, mấy ngày sau.
"Chú Trung, chú nói cái gì! ?"
Cố Huyên Nhi cầm điện thoại, làm sao cũng không nghĩ ra, bất quá mấy ngày ngắn ngủi, Chú Trung thế mà mới nửa đường liền bỏ cuộc rồi.
"Thật xin lỗi, tiểu thư. Chuyện cháu nhờ chú, chú không có cách nào tiếp tục nữa. Người chú phái đi, một người cũng không trở về. Hôm qua, chú lại phái người đi tìm, mới phát hiện... Tất cả bọn họ đều bị người đánh ngất xỉu, đưa đến cục cảnh sát."
Những thủ hạ của chú Trung phần lớn đều là người có tiền án. Nhiều năm vụng trộm làm việc, cho tới bây giờ chưa từng bị thua.
Nhưng lần này, tất cả đều tiêu tan không một tiếng động, bị người đánh cho tàn phế, ném tới ngoài cửa cục cảnh sát.
Thông qua luật sư, mấy người kia bây giờ còn đang bị giam trong cục cảnh sát lấy lời khai. Lúc này chú Trung mới biết được, bên cạnh Đường Tâm Lạc còn có cao thủ như thế.
"Tiểu thư, chú hỏi qua rồi. Bọn họ còn chưa có tới gần Đường gia, chẳng qua là theo dõi ở phía xa liền bị một người đàn ông còn chưa nhìn rõ dung mạo xử lý rồi."
"Trong đó có một người trước khi ngất xỉu còn kịp nhìn người kia một chút. Theo anh ta nói, đối phương là người ngoại quốc, trừ cái đó ra, không thu hoạch được gì."
"Tiểu thư, chuyện này cứ như vậy đi... Đường Tâm Lạc bên kia, tạm thời cũng không cần động. Chuyện của cháu cùng Lục gia thực tình yêu nhau, chuyện này, chú khuyên cháu vẫn nên chờ một chút."
"Có một số vấn đề, làm nhiều sai nhiều, có cái gì tốt nhất vẫn là giao cho Lục gia sắp xếp."
"Cháu . . . chờ một chút..." Cố Huyên Nhi còn chưa lên tiếng, điện thoại liền bị Chú Trung cúp máy.
Nghe được âm thanh tút tút truyền đến từ đầu bên kia, Cố Huyên Nhi tức giận đến kém chút ném di động xuống đất.
Đường Tâm Lạc ——
Cô ta dựa vào cái gì! ! !
Dựa vào cái gì ở đâu đều có nhiều người như vậy bảo vệ cô ta!
Vụ bắt cóc lần trước, để cho cô ta đại nạn không chết. Lần này, thậm chí ngay cả cơ hội để cho người khác đến gần cũng không có.
Cố Huyên Nhi tức giận đến sắc mặt trắng bệch, tay trái gắt gao ấn xuống tim.
Cô không phục, cô không phục...
Đường Tâm Lạc...
Cô cũng không tin, chính mình không có cách nào đối phó với người phụ nữ kia!
*
Lúc này Đường Tâm Lạc đang cùng Tô Tình ở trong phòng xem tivi.
Điện thoại di động đột nhiên vang lên, cô cầm lên, thấy là một số xa lạ.
Do dự mấy giây, vẫn là nhận.
"Alo, xin hỏi ai đấy..."
"Hừ, cô chính là Đường Tâm Lạc, đúng hay không?"
Đường Tâm Lạc sửng sốt một chút, có chút không hiểu: " Cô tìm ai?"
"Đừng giả bộ, tôi biết cô chính là Đường Tâm Lạc, người tôi muốn tìm, cũng là cô!"
Đối phương cơ hồ không chút nào giảng đạo lý, ngữ khí vô cùng phách lối.
Lần trước ông phái người đi, tất cả đều chết. Còn một người không rõ tung tích, đến nay không rõ sống chết.
Trong lúc mấu chốt này, Cố Huyên Nhi lại xin ông phái người bắt cóc Đường Tâm Lạc.
Chuyện này. . . Thực sự quá nguy hiểm.
"Chú Trung, chú hản phải biết, lần này cháu trở về là làm cái gì. Cháu gần nhất đang điều trị, thân thể đã tốt lên rất nhiều. Quan hệ của cháu cùng Lục Dục Thần, tin tưởng chú cũng từng nghe nói."
"Hiện tại, cháu chỉ muốn diệt trừ Đường Tâm Lạc, không có khối này đá cản đường này, cháu liền có thể danh chính ngôn thuận gả cho Dục Thần."
"Chú biết." Chú Trung rất là khó xử : " Nhưng tình huống hiện tại, thật không tiện..."
"Chú Trung, chú tin tưởng cháu đi! Chờ chú diệt trừ Đường Tâm Lạc, đến lúc đó, cháu chính là phu nhân gia chủ Lục gia, đứa bé cháu sinh ra sẽ là gia chủ tương lai."
"Tình cảnh của bà ngoại tại Thẩm gia gian nan như vậy. Nếu có cháu hỗ trợ, chẳng lẽ còn sợ không đấu lại an hem Thẩm Dịch cùng Thẩm Tư sao? Chú Trung, cầu xin chú, nể mặt bà ngoại, liền giúp cháu lần này đi!"
Không thể không nói, tính tình Cố Huyên Nhi thực sự quá kích động.
Chú Trung chỉ do dự mấy giây liền đáp ứng, lại phái người qua bắt cóc Đường Tâm Lạc.
...
Nhưng mà, mấy ngày sau.
"Chú Trung, chú nói cái gì! ?"
Cố Huyên Nhi cầm điện thoại, làm sao cũng không nghĩ ra, bất quá mấy ngày ngắn ngủi, Chú Trung thế mà mới nửa đường liền bỏ cuộc rồi.
"Thật xin lỗi, tiểu thư. Chuyện cháu nhờ chú, chú không có cách nào tiếp tục nữa. Người chú phái đi, một người cũng không trở về. Hôm qua, chú lại phái người đi tìm, mới phát hiện... Tất cả bọn họ đều bị người đánh ngất xỉu, đưa đến cục cảnh sát."
Những thủ hạ của chú Trung phần lớn đều là người có tiền án. Nhiều năm vụng trộm làm việc, cho tới bây giờ chưa từng bị thua.
Nhưng lần này, tất cả đều tiêu tan không một tiếng động, bị người đánh cho tàn phế, ném tới ngoài cửa cục cảnh sát.
Thông qua luật sư, mấy người kia bây giờ còn đang bị giam trong cục cảnh sát lấy lời khai. Lúc này chú Trung mới biết được, bên cạnh Đường Tâm Lạc còn có cao thủ như thế.
"Tiểu thư, chú hỏi qua rồi. Bọn họ còn chưa có tới gần Đường gia, chẳng qua là theo dõi ở phía xa liền bị một người đàn ông còn chưa nhìn rõ dung mạo xử lý rồi."
"Trong đó có một người trước khi ngất xỉu còn kịp nhìn người kia một chút. Theo anh ta nói, đối phương là người ngoại quốc, trừ cái đó ra, không thu hoạch được gì."
"Tiểu thư, chuyện này cứ như vậy đi... Đường Tâm Lạc bên kia, tạm thời cũng không cần động. Chuyện của cháu cùng Lục gia thực tình yêu nhau, chuyện này, chú khuyên cháu vẫn nên chờ một chút."
"Có một số vấn đề, làm nhiều sai nhiều, có cái gì tốt nhất vẫn là giao cho Lục gia sắp xếp."
"Cháu . . . chờ một chút..." Cố Huyên Nhi còn chưa lên tiếng, điện thoại liền bị Chú Trung cúp máy.
Nghe được âm thanh tút tút truyền đến từ đầu bên kia, Cố Huyên Nhi tức giận đến kém chút ném di động xuống đất.
Đường Tâm Lạc ——
Cô ta dựa vào cái gì! ! !
Dựa vào cái gì ở đâu đều có nhiều người như vậy bảo vệ cô ta!
Vụ bắt cóc lần trước, để cho cô ta đại nạn không chết. Lần này, thậm chí ngay cả cơ hội để cho người khác đến gần cũng không có.
Cố Huyên Nhi tức giận đến sắc mặt trắng bệch, tay trái gắt gao ấn xuống tim.
Cô không phục, cô không phục...
Đường Tâm Lạc...
Cô cũng không tin, chính mình không có cách nào đối phó với người phụ nữ kia!
*
Lúc này Đường Tâm Lạc đang cùng Tô Tình ở trong phòng xem tivi.
Điện thoại di động đột nhiên vang lên, cô cầm lên, thấy là một số xa lạ.
Do dự mấy giây, vẫn là nhận.
"Alo, xin hỏi ai đấy..."
"Hừ, cô chính là Đường Tâm Lạc, đúng hay không?"
Đường Tâm Lạc sửng sốt một chút, có chút không hiểu: " Cô tìm ai?"
"Đừng giả bộ, tôi biết cô chính là Đường Tâm Lạc, người tôi muốn tìm, cũng là cô!"
Đối phương cơ hồ không chút nào giảng đạo lý, ngữ khí vô cùng phách lối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.