Chương 428: Người Của Cố Huyên Nhi Đã Lẻn Vào.
Lục Khinh Quân
01/05/2021
Editor: Tuna.
Toàn bộ thành phố A, ai không biết đến Trác gia tam hào.
Thế hệ này của Trác gia, có ba anh em, đưa Trác gia từ gia đình hào môn bình thường tiến lên tầng lớp cao cấp hào môn.
Trác Nhã Dung đương nhiên không cần phải nói, gả vào Lục gia, sinh ra Lục Dục Thần, chỉ tính đến phần công lao này liền không thể có ai so sánh được.
Hơn nữa thế hệ này của Trác gia, còn có hai anh em Trác Minh Phó, Trác Minh Kính.
Một cái bày mưu lập kế, một cái dám đua dám làm, sau khi có Lục gia nâng đỡ, khiến tập đoàn Trác thị phát triển nhảy vọt.
“Người Đường gia?” Trác Minh Phó nhướng mày.
Đường gia…… Thì ra là người nhà mẹ đẻ của vợ Lục Dục Thần.
Tống Tú Lan theo phía sau, nghe được Đường Nhược Lan tự giới thiệu, khóe miệng khinh thường phiết phiết.
Nếu không phải ở trước mặt Trác Minh Phó, không dám lỗ mãng, bà nhất định sẽ mượn cơ hội tổn hại đối phương vài câu.
“Đường nữ sĩ ngồi ở đâu? Để ta kêu phục vụ đưa cô về chổ.” Trác Minh Phó áp xuống ý tưởng dưới đáy lòng, trầm giọng nói.
“Chúng tôi ngồi ở đó…… Vị ngồi ở bên kia là mẹ của tôi.” Đường Nhược Lan chỉ vào bàn thứ hai, đắc ý nói.
“Cái gì, các ngươi cũng ngồi bàn thứ hai? Không có khả năng……”
“Tú lan ——” Trác Minh Kính hung hăng trừng mắt nhìn phu nhân của mình một cái.
Cái liếc mắt này khiến cho những lời Tống Tú Lan muốn nói đều nghẹn lại.
“Ngại quá, Đường phu nhân, chê cười rồi.”
Trác Minh Phó liếc mắt nhìn Tống Tú Lan một cái, lại quay đầu lại, trên mặt đã mang theo đạm cười.
Ông chủ động đỡ lấy cánh tay Đường Nhược Lan.
“Vừa rồi e là có lẽ làm cô bị thương rồi, chúng ta vừa vặn cũng ngồi bàn kia, đi thôi, tôi đỡ cô qua đó.”
Đường Nhược Lan hoàn toàn chìm đắm trong phong độ thân sĩ của Trác Minh Phó.
Trác Minh Phó đỡ lấy Đường Nhược Lan, còn không quên quay đầu lại vẫy tay với Đường Mật, “Cô bé, cũng đi theo đi.”
Đường Mật tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng đối với cái tên Trác Minh Phó này cũng không xa lạ.
Lúc này, cũng có chút lâng lâng.
Cô đi theo phía sau Trác Minh Phó cùng Đường Nhược Lan, ngay cả phía sau lưng, cũng thẳng hơn ngày thường rất nhiều.
Chỉ tiếc, Tống Tú Lan đi theo phía sau bọn họ, lúc này, lại không cao hứng.
Bà kéo kéo cánh tay Trác Minh Kính, đè thấp âm lượng hỏi: “Sao anh hai lại tỏ ra săn sóc bà ta vậy? Đường Tâm Lạc kia, không chỉ ở bên ngoài tai tiếng quấn thân, còn đã gả qua một đời chồng. Chồng trước của cô ta còn là con của Lục tứ gia. Nghe nói, lúc trước cũng là cô ta đi ra ngoài ngoại tình bị bắt gian…… Người phụ nữ như vậy, ông xã, ông và anh hai không định đi nói cho Dục Thần sao!?”
“Bà ít nói một chút đi.”
Về chuyện Đường Tâm Lạc không tốt ra sao, không xứng với Lục Dục Thần như thế nào.
Từ khi Tống Tú Lan và Đường Tâm Lạc kết oán, Tống Tú Lan liền không ngừng oán niệm bên tai ông.
“Tôi nói cho bà hay, cho dù bà có bao nhiêu oán hận với vợ của Dục Thần. Thì hiện tại cô ta cũng đã là chủ nhân của cái Lục gia này. Yến tiệc đêm nay, đã đủ để cho ý kiến của Dục Thần, lão phu nhân và em gái của tôi rồi.”
Nói đến đây, ngữ khí Trác Minh Kính, cố tình tăng thêm vài phần.
“Tống Tú Lan, đừng trách tôi không có nói trước với bà. Yến hội đêm nay, là em gái tôi mở cho con trai và con dâu của nó. Nếu bà còn có ý kiến gì thì cũng đừng có mà mở miệng nói bậy nói bạ…… Càng không được quấy rối, hiểu chưa?!”
Tống Tú Lan thấy Trác Minh Kính thật sự nghiêm túc, tức khắc liền sợ tới mức không dám nói nữa.
Bà gật đầu sau đó cũng tự giác im miệng.
Trác Minh Kính thấy bà đã thành thật, lúc này mới vừa lòng thu hồi ánh mắt cảnh cáo.
Chỉ tiếc, ông cũng không có phát hiện.
Sau khi ông thu hồi lại ánh mắt, ở đáy mắt Tống Tú Lan bắt đầu hiện lên tia đắc ý.
Hừ……
Người Cố Huyên Nhi phái tới là lẫn trong đám bảo vệ của bà.
Cho dù bà không quấy rối thì sao? Cuối cùng thì cũng có người khác đến làm thay bà thôi.
Ha hả, bà cứ thoải mái chờ xem kịch thôi. Bà sẽ chống mắt lên xem cái Đường Tâm Lạc bắt buộc bà quỳ xuống sẽ có kết quả như thế nào!
Toàn bộ thành phố A, ai không biết đến Trác gia tam hào.
Thế hệ này của Trác gia, có ba anh em, đưa Trác gia từ gia đình hào môn bình thường tiến lên tầng lớp cao cấp hào môn.
Trác Nhã Dung đương nhiên không cần phải nói, gả vào Lục gia, sinh ra Lục Dục Thần, chỉ tính đến phần công lao này liền không thể có ai so sánh được.
Hơn nữa thế hệ này của Trác gia, còn có hai anh em Trác Minh Phó, Trác Minh Kính.
Một cái bày mưu lập kế, một cái dám đua dám làm, sau khi có Lục gia nâng đỡ, khiến tập đoàn Trác thị phát triển nhảy vọt.
“Người Đường gia?” Trác Minh Phó nhướng mày.
Đường gia…… Thì ra là người nhà mẹ đẻ của vợ Lục Dục Thần.
Tống Tú Lan theo phía sau, nghe được Đường Nhược Lan tự giới thiệu, khóe miệng khinh thường phiết phiết.
Nếu không phải ở trước mặt Trác Minh Phó, không dám lỗ mãng, bà nhất định sẽ mượn cơ hội tổn hại đối phương vài câu.
“Đường nữ sĩ ngồi ở đâu? Để ta kêu phục vụ đưa cô về chổ.” Trác Minh Phó áp xuống ý tưởng dưới đáy lòng, trầm giọng nói.
“Chúng tôi ngồi ở đó…… Vị ngồi ở bên kia là mẹ của tôi.” Đường Nhược Lan chỉ vào bàn thứ hai, đắc ý nói.
“Cái gì, các ngươi cũng ngồi bàn thứ hai? Không có khả năng……”
“Tú lan ——” Trác Minh Kính hung hăng trừng mắt nhìn phu nhân của mình một cái.
Cái liếc mắt này khiến cho những lời Tống Tú Lan muốn nói đều nghẹn lại.
“Ngại quá, Đường phu nhân, chê cười rồi.”
Trác Minh Phó liếc mắt nhìn Tống Tú Lan một cái, lại quay đầu lại, trên mặt đã mang theo đạm cười.
Ông chủ động đỡ lấy cánh tay Đường Nhược Lan.
“Vừa rồi e là có lẽ làm cô bị thương rồi, chúng ta vừa vặn cũng ngồi bàn kia, đi thôi, tôi đỡ cô qua đó.”
Đường Nhược Lan hoàn toàn chìm đắm trong phong độ thân sĩ của Trác Minh Phó.
Trác Minh Phó đỡ lấy Đường Nhược Lan, còn không quên quay đầu lại vẫy tay với Đường Mật, “Cô bé, cũng đi theo đi.”
Đường Mật tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng đối với cái tên Trác Minh Phó này cũng không xa lạ.
Lúc này, cũng có chút lâng lâng.
Cô đi theo phía sau Trác Minh Phó cùng Đường Nhược Lan, ngay cả phía sau lưng, cũng thẳng hơn ngày thường rất nhiều.
Chỉ tiếc, Tống Tú Lan đi theo phía sau bọn họ, lúc này, lại không cao hứng.
Bà kéo kéo cánh tay Trác Minh Kính, đè thấp âm lượng hỏi: “Sao anh hai lại tỏ ra săn sóc bà ta vậy? Đường Tâm Lạc kia, không chỉ ở bên ngoài tai tiếng quấn thân, còn đã gả qua một đời chồng. Chồng trước của cô ta còn là con của Lục tứ gia. Nghe nói, lúc trước cũng là cô ta đi ra ngoài ngoại tình bị bắt gian…… Người phụ nữ như vậy, ông xã, ông và anh hai không định đi nói cho Dục Thần sao!?”
“Bà ít nói một chút đi.”
Về chuyện Đường Tâm Lạc không tốt ra sao, không xứng với Lục Dục Thần như thế nào.
Từ khi Tống Tú Lan và Đường Tâm Lạc kết oán, Tống Tú Lan liền không ngừng oán niệm bên tai ông.
“Tôi nói cho bà hay, cho dù bà có bao nhiêu oán hận với vợ của Dục Thần. Thì hiện tại cô ta cũng đã là chủ nhân của cái Lục gia này. Yến tiệc đêm nay, đã đủ để cho ý kiến của Dục Thần, lão phu nhân và em gái của tôi rồi.”
Nói đến đây, ngữ khí Trác Minh Kính, cố tình tăng thêm vài phần.
“Tống Tú Lan, đừng trách tôi không có nói trước với bà. Yến hội đêm nay, là em gái tôi mở cho con trai và con dâu của nó. Nếu bà còn có ý kiến gì thì cũng đừng có mà mở miệng nói bậy nói bạ…… Càng không được quấy rối, hiểu chưa?!”
Tống Tú Lan thấy Trác Minh Kính thật sự nghiêm túc, tức khắc liền sợ tới mức không dám nói nữa.
Bà gật đầu sau đó cũng tự giác im miệng.
Trác Minh Kính thấy bà đã thành thật, lúc này mới vừa lòng thu hồi ánh mắt cảnh cáo.
Chỉ tiếc, ông cũng không có phát hiện.
Sau khi ông thu hồi lại ánh mắt, ở đáy mắt Tống Tú Lan bắt đầu hiện lên tia đắc ý.
Hừ……
Người Cố Huyên Nhi phái tới là lẫn trong đám bảo vệ của bà.
Cho dù bà không quấy rối thì sao? Cuối cùng thì cũng có người khác đến làm thay bà thôi.
Ha hả, bà cứ thoải mái chờ xem kịch thôi. Bà sẽ chống mắt lên xem cái Đường Tâm Lạc bắt buộc bà quỳ xuống sẽ có kết quả như thế nào!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.