Chương 564: Phốc, Nói Lỡ Miệng
Lục Khinh Quân
02/05/2021
Editor: Thùy Trang Nguyễn
Không thể không nói, lời nói này của Cố Huyên Nhi thật đúng là đánh trúng yếu long của con người. Nếu không phải bởi vì Đường Tâm Lạc trải qua kiếp nạn đợt trước, tâm trí thành thục rất nhiều. Khong thì đột nhiên nghe được những lời này của cô ta, nói không chừng thực sự như Cố Huyên Nhi mong muốn, kích thích quá độ.
"Cố tiểu thư, lời nói này của cô, tôi nhớ kỹ. Nếu như trong tương lai, cô thật sự có bản lĩnh trở thành Lục phu nhân, lại đến cùng tôi thảo luận chuyện đứa bé cũng không muộn. Hiện tại... Thứ cho tôi nói thẳng, cô còn không có tư cách đến cùng tôi thảo luận chuyện này."
"Cô —— cô không sợ con của cô chịu tội? !"
Cố Huyên Nhi thật không nghĩ tới, cô đều đem lời nói thành như thế rồi, Đường Tâm Lạc thế mà còn có thể bình tĩnh
"Sợ, làm sao lại không sợ. Nhưng điều kiện tiên quyết là cô có cơ hội trở thành Lục phu nhân. Chỉ tiếc, theo tôi thấy, cô bây giờ muốn tôi ly hôn với Lục gia, xác xuất thành công cũng không cao."
Từ khi mấy người Tô Tình không lừa gạt cô, Đường Tâm Lạc cũng biết không ít tin tức bên ngoài.
Cố Huyên Nhi mất mặt như thế nào, bị Trác Nhã Dung cự tuyệt ở ngoài cửa, cô cũng biết rồi.
Tuy nhiên long tin của cô đối với Lục Dục Thần, ngẫu nhiên cũng sẽ dao động. Nhưng bởi vì có Trác Nhã Dung tồn tại, tại thời điểm đối mặt với Cố Huyên Nhi, cô lại có lực lượng không gì sánh kịp.
"Cô... Đường Tâm Lạc, tôi cho cô biết, cô đừng cao hứng quá sớm! Hiện tại mỗi ngày Dục Thần đều ở cùng tôi, không bao lâu sau, Dục Thần liền sẽ cưới tôi vào cửa!"
"Ha, nếu là như thế, vậy trước tiên chúc mừng cô."
Nghe được ngữ khí Đường Tâm Lạc nhàn nhạt, không hề có thành ý, Cố Huyên Nhi tức giận đến kém chút còn không giữ được một hơi.
"Đường Tâm Lạc, cô cũng đừng làm bộ trấn định... Tôi biết cô ghen ghét..."
"Hừ, nói thật cho cô biết. Dục Thần đối với tôi, chính là cuốn lấy không rời. Mặc kệ là ban ngày hay là buổi tối, chỉ cần có thời gian, anh ấy liền muốn cùng tôi làm chuyện đó. Ân... Ngay tại chiếc giường hai người từng ngủ, mỗi ngày đều muốn rất nhiều lần."
"Thật là đáng ghét.. Mỗi lần đều như “dục cầu bất mãn”, làm đến trên người ta đều không còn chỗ nào nhìn đẹp đẽ một chút."
Cố Huyên Nhi cố ý yếu ớt oán trách, trong thanh âm đắc ý làm sao cũng không che giấu được.
Tuy Đường Tâm Lạc lý trí nói với chính mình, Cố Huyên Nhi nói đều là giả. Nhưng thật nghe được mấy lời nói này của cô ta, trái tim vẫn nhịn không được co lại đau đớn.
Dù sao, ngoại trừ buổi sáng hôm đó tỉnh lại nhìn thấy Lục Dục Thần, những lúc khác anh chưa bao giờ xuất hiện.
Anh liền như biến mất.
Đang làm cái gì, ở cùng với người nào, chính mình toàn bộ đều không biết.
Nếu như Lục Dục Thần thật cùng Cố Huyên Nhi phát sinh chuyện gì...
Đầu bên kia điện thoại, tiếng nói của Cố Huyên Nhi nhẹ nhàng mang theo chút ngọt ngào, vẫn còn chầm chậm vang lên.
"Dục Thần còn nói, anh ấy thích dáng vẻ của tôi ở trên giường. Anh ấy còn nói với tôi, ở trên giường cô chính là một con cá chết, căn bản không thỏa mãn được anh ấy!"
"Đủ rồi ——" Đường Tâm Lạc cho dù tu dưỡng có tốt, lúc này cũng không giữ được bình tĩnh.
"Tôi sẽ không tin lời của cô nói. Trừ phi là chính miệng Lục Dục Thần nói với tôi. Không phải hai người dính lấy nhau cả ngày sao? Để anh ấy tự mình nói với tôi, tôi muốn nói chuyện cùng Lục Dục Thần."
"Hừ, những lời này cũng không phải ta tự nói, vốn chính là thật... Cô muốn tìm Dục Thần? Hôm nào đi, anh ấy vừa mới muốn tôi nhiều lần, hiện tại đã ngủ."
Cố Huyên Nhi mặt không đổi sắc nói láo.
"Vậy cô đánh thức anh ấy dậy!"
"Như vậy sao được, Dục Thần mỗi lần bị đánh thức, tính khí cũng không tốt. Đến lúc đó còn không phải phiền phức tôi lao tâm lao lực dỗ anh ấy, thỏa mãn anh ấy ... Tôi mệt mỏi, cô muốn nghe chính miệng anh ấy nói, hôm nào đó đi."
Không thể không nói, lời nói này của Cố Huyên Nhi thật đúng là đánh trúng yếu long của con người. Nếu không phải bởi vì Đường Tâm Lạc trải qua kiếp nạn đợt trước, tâm trí thành thục rất nhiều. Khong thì đột nhiên nghe được những lời này của cô ta, nói không chừng thực sự như Cố Huyên Nhi mong muốn, kích thích quá độ.
"Cố tiểu thư, lời nói này của cô, tôi nhớ kỹ. Nếu như trong tương lai, cô thật sự có bản lĩnh trở thành Lục phu nhân, lại đến cùng tôi thảo luận chuyện đứa bé cũng không muộn. Hiện tại... Thứ cho tôi nói thẳng, cô còn không có tư cách đến cùng tôi thảo luận chuyện này."
"Cô —— cô không sợ con của cô chịu tội? !"
Cố Huyên Nhi thật không nghĩ tới, cô đều đem lời nói thành như thế rồi, Đường Tâm Lạc thế mà còn có thể bình tĩnh
"Sợ, làm sao lại không sợ. Nhưng điều kiện tiên quyết là cô có cơ hội trở thành Lục phu nhân. Chỉ tiếc, theo tôi thấy, cô bây giờ muốn tôi ly hôn với Lục gia, xác xuất thành công cũng không cao."
Từ khi mấy người Tô Tình không lừa gạt cô, Đường Tâm Lạc cũng biết không ít tin tức bên ngoài.
Cố Huyên Nhi mất mặt như thế nào, bị Trác Nhã Dung cự tuyệt ở ngoài cửa, cô cũng biết rồi.
Tuy nhiên long tin của cô đối với Lục Dục Thần, ngẫu nhiên cũng sẽ dao động. Nhưng bởi vì có Trác Nhã Dung tồn tại, tại thời điểm đối mặt với Cố Huyên Nhi, cô lại có lực lượng không gì sánh kịp.
"Cô... Đường Tâm Lạc, tôi cho cô biết, cô đừng cao hứng quá sớm! Hiện tại mỗi ngày Dục Thần đều ở cùng tôi, không bao lâu sau, Dục Thần liền sẽ cưới tôi vào cửa!"
"Ha, nếu là như thế, vậy trước tiên chúc mừng cô."
Nghe được ngữ khí Đường Tâm Lạc nhàn nhạt, không hề có thành ý, Cố Huyên Nhi tức giận đến kém chút còn không giữ được một hơi.
"Đường Tâm Lạc, cô cũng đừng làm bộ trấn định... Tôi biết cô ghen ghét..."
"Hừ, nói thật cho cô biết. Dục Thần đối với tôi, chính là cuốn lấy không rời. Mặc kệ là ban ngày hay là buổi tối, chỉ cần có thời gian, anh ấy liền muốn cùng tôi làm chuyện đó. Ân... Ngay tại chiếc giường hai người từng ngủ, mỗi ngày đều muốn rất nhiều lần."
"Thật là đáng ghét.. Mỗi lần đều như “dục cầu bất mãn”, làm đến trên người ta đều không còn chỗ nào nhìn đẹp đẽ một chút."
Cố Huyên Nhi cố ý yếu ớt oán trách, trong thanh âm đắc ý làm sao cũng không che giấu được.
Tuy Đường Tâm Lạc lý trí nói với chính mình, Cố Huyên Nhi nói đều là giả. Nhưng thật nghe được mấy lời nói này của cô ta, trái tim vẫn nhịn không được co lại đau đớn.
Dù sao, ngoại trừ buổi sáng hôm đó tỉnh lại nhìn thấy Lục Dục Thần, những lúc khác anh chưa bao giờ xuất hiện.
Anh liền như biến mất.
Đang làm cái gì, ở cùng với người nào, chính mình toàn bộ đều không biết.
Nếu như Lục Dục Thần thật cùng Cố Huyên Nhi phát sinh chuyện gì...
Đầu bên kia điện thoại, tiếng nói của Cố Huyên Nhi nhẹ nhàng mang theo chút ngọt ngào, vẫn còn chầm chậm vang lên.
"Dục Thần còn nói, anh ấy thích dáng vẻ của tôi ở trên giường. Anh ấy còn nói với tôi, ở trên giường cô chính là một con cá chết, căn bản không thỏa mãn được anh ấy!"
"Đủ rồi ——" Đường Tâm Lạc cho dù tu dưỡng có tốt, lúc này cũng không giữ được bình tĩnh.
"Tôi sẽ không tin lời của cô nói. Trừ phi là chính miệng Lục Dục Thần nói với tôi. Không phải hai người dính lấy nhau cả ngày sao? Để anh ấy tự mình nói với tôi, tôi muốn nói chuyện cùng Lục Dục Thần."
"Hừ, những lời này cũng không phải ta tự nói, vốn chính là thật... Cô muốn tìm Dục Thần? Hôm nào đi, anh ấy vừa mới muốn tôi nhiều lần, hiện tại đã ngủ."
Cố Huyên Nhi mặt không đổi sắc nói láo.
"Vậy cô đánh thức anh ấy dậy!"
"Như vậy sao được, Dục Thần mỗi lần bị đánh thức, tính khí cũng không tốt. Đến lúc đó còn không phải phiền phức tôi lao tâm lao lực dỗ anh ấy, thỏa mãn anh ấy ... Tôi mệt mỏi, cô muốn nghe chính miệng anh ấy nói, hôm nào đó đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.