Thôi Thì Chúng Mình Chúc Anh Ta May Mắn Đi
Văn án:
Mùa hè năm tốt nghiệp trung học, Nguyễn Tự Ninh dồn hết dũng khí, đưa bức thư tình đã chuẩn bị sẵn cho người trong mộng.
Chu Tầm nhíu mày khó xử: “... Tôi không thích kiểu ngoan ngoãn quá.”
Nguyễn Tự Ninh im lặng hai giây, nghiến răng, giơ tay tặng anh một cái tát: “Giờ thì sao, đủ hư chưa?”
Chu Tầm bị tát đến đờ người, ôm má mà không nói nổi lời nào. Kế bên, Hà Kính Hành lại không nhịn được mà bật cười khẽ.
Nguyễn Tự Ninh đỏ mặt lên vì xấu hổ, bực tức tặng nốt người thừa kế nhà họ Hà một cái tát kèm theo lời lắp bắp đầy tức giận: “Anh...anh...cười cái gì mà cười chứ?”
Sự mềm mại vốn giấu kín của cô lộ rõ không che giấu.
Hà Kính Hành ngừng cười, ánh mắt trở nên thú vị, hơi nheo lại.
Nhiều năm sau, một hợp đồng hôn nhân làm xáo trộn sự yên bình giữa ba người.
Hà Kính Hành bỏ ngoài tai tiếng ồn ào ngoài cửa, giày Oxford sáng bóng giẫm lên mảnh kính vỡ trên sàn, tiến lại gần Nguyễn Tự Ninh đang hoảng loạn: “Đừng sợ.”
Anh tháo cà vạt, cố nén ánh nhìn lạnh lẽo, cẩn thận lau sạch bàn tay rồi bảo vệ người vợ run rẩy dưới thân mình.
Hơi thở nóng hổi phả vào bên má cô: “Quên chưa nói với em, tôi khác với Chu Tầm…”
Anh dừng lại: “Tôi thích kiểu ngoan ngoãn.”
Truyện kể về: Người thừa kế nhà giàu × Người bạn thanh mai dịu dàng
----------
* Nam chính là Hà Kính Hành, 1v1, chúc anh may mắn.
* Thể loại hài hước, yêu sau khi cưới, có hồi tưởng về thời học sinh.
* Mở đầu đã kết hôn, xuyên suốt là cuộc sống hàng ngày vui vẻ.