Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia
Chương 109: Đóa Hồ Ly, Quả Yêu Nghiệt
Lạc Tuyết Khuynh Thành
02/06/2022
CHƯƠNG 109: ĐÓA HỒ LY, QUẢ YÊU NGHIỆT
Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan một đường trầm tư suy nghĩ, thấp thỏm bất an, đương nhiên nàng nghĩ mới không phải giải thích với Dạ Quân Ly thế nào, mà là lão hồ ly Lâu Vũ Thần.
Cũng không biết đôi mắt hồ ly kia phát hiện cái gì, nghĩ đến quan hệ giữa Mạnh Cửu Nhi cùng Lâu Vũ Thần, nàng liền đau đầu.
Lại càng không biết sau này mình phải đối mặt thế nào với Lâu Vũ Thần, huống chi còn có một Dạ Quân Ly dễ giận, Mạnh Thanh Hoan như lâm đại địch, gương mặt thảm đạm.
Vân Thường thấy sắc mặt nàng không tốt, cho là thân thể nàng không khỏe, vội hỏi: “Cô nương, là nơi nào khó chịu?”
“Từ đầu đến chân, ta chỗ nào cũng khó chịu.” Mạnh Thanh Hoan khóc không ra nước mắt nói.
Vân Thường tin là thật: “Ta gọi Trường Lan công tử xem cho ngươi một chút.” Nói định vén rèm gọi người.
Mạnh Thanh Hoan nhắm mắt lại nói: “Vô dụng, trừ phi ngươi băm vằm lão hồ ly Lâu Vũ Thần kia, sau đó lóc thịt yêu nghiệt Dạ Quân Ly, bệnh của ta tự nhiên khỏi.”
Vân Thường chợt rút khóe môi, thân thể của Lăng Túc lái xe phía trước run lên, suýt nữa ngã từ trên xe ngựa xuống. Hắn vỗ vỗ ngực mình, ánh mắt đánh giá hai người đang cưỡi ngựa phía trước.
Trên đời này người dám băm vằm Lâu tướng, lóc thịt vương gia nhà bọn họ cũng chỉ có vị tiểu tổ tông trong mã xa này đi?
Mã xa điên bá một canh giờ rốt cục về tới kinh thành, lúc này chính là buổi trưa, trên đường cái đoàn người ồn ào, đều bị đồ sộ trước mắt hấp dẫn.
Một là Hiên vương mọi người kính ngưỡng tôn sùng, một là Lâu tướng nhân vật truyện kỳ của Dạ Chiêu, còn có một Kính Vương ru rú trong nhà không hỏi thế sự, ba người cưỡi ngựa ở phía trước, hai bên thị vệ thủ hộ, mà phía sau còn theo hai chiếc xe ngựa.
Hầu như toàn bộ bách tính kinh thành đều biết, trong mã xa có vị cửu tiểu thư Mạnh phủ thụ thượng thiên phù hộ kia, trong lúc nhất thời, tiếng nghị luận, xung quanh một mảnh rầm rĩ.
Đám người vây xem, vẫn chen đến Mạnh phủ, quang cảnh này coi như là thịnh thế chưa từng có.
Mà trước cửa Mạnh phủ, Mạnh Đức Hoài mang người từ lâu chờ, lần này, tâm tình của hắn cùng lần trước Dạ Quân Ly tiễn Mạnh Thanh Hoan hồi phủ lại bất đồng, bởi vì lần này, quang lâm Mạnh phủ hắn có thể Lâu tướng cùng Kính Vương.
Lâu tướng là ai? Nắm trong tay một nửa quyền lợi của Dạ Chiêu, cùng Dạ Quân Ly chính là hai người không thể đắc tội nhất của Dạ Chiêu quốc, hắn làm sao không chờ đợi lo lắng được?
vongthuuyen.com
“Hạ quan Mạnh Đức Hoài, gặp qua Hiên vương, Kính Vương, Lâu tướng.” Mạnh Đức Hoài quỳ xuống, đầu phủ trên mặt đất cung kính thi lễ một cái.
Mạnh Thanh Hoan xuống xe ngựa, chính thấy hình ảnh đồ sộ. Chỉ là, trong đám người quỳ xuống dĩ nhiên phát hiện thân ảnh của Mạnh phu nhân, Mạnh Yên Nhiên cùng với Lâm ma ma.
Thật là có ý tứ, nàng bị đâm sống chết không rõ chưa đến hai ngày, hai người này dĩ nhiên từ trong phòng cấm túc đã ra! Nàng hồi Mạnh phủ, là vì Mạnh Cửu Nhi mất ký ức, hôm nay ký ức tìm trở về rồi, thù hận ngày xưa cũng nên tính một lần rồi!
Chính suy nghĩ, đột nhiên nghe trong mã xa sát vách truyền đến một trận tiếng ho khan, tiếp đến Trường Lan xốc mành lên sắc mặt hoảng trương: “Độc Lưu Cảnh trúng phát rồi, sợ là là không thể chờ hồi Hiên vương phủ chữa trị.”
Mạnh Thanh Hoan hơi kinh hãi, vội hỏi: “Còn nghĩ gì nữa, mau mang Lưu Cảnh vào phủ, hắn là vì cứu ta mới bị thương, ta muốn thấy hắn bình yên vô sự.”
Dạ Quân Ly đột nhiên xoay người, quay Lăng Túc bên người nói: “Gọi tất cả thái y của thái y viện đều đến Mạnh phủ.”
Lăng Túc lên tiếng vâng, xoay người liền biến mất ở trong đám người.
Trường Lan đỡ Lưu Cảnh đã bất tỉnh vào Mạnh phủ, còn không quên phân phó Mạnh Đức Hoài: “Mạnh đại nhân, làm phiền để người trong phủ chuẩn bị nước nóng cùng hãn cân.”
Mạnh Đức Hoài kinh sợ, run run đứng lên, ngẩng đầu, đám người Dạ Quân Ly Lâu Vũ Thần từ lâu vào Mạnh phủ, hắn mau phân phó hạ nhân chuẩn bị, bản thân vội vã vào phủ.
Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan một đường trầm tư suy nghĩ, thấp thỏm bất an, đương nhiên nàng nghĩ mới không phải giải thích với Dạ Quân Ly thế nào, mà là lão hồ ly Lâu Vũ Thần.
Cũng không biết đôi mắt hồ ly kia phát hiện cái gì, nghĩ đến quan hệ giữa Mạnh Cửu Nhi cùng Lâu Vũ Thần, nàng liền đau đầu.
Lại càng không biết sau này mình phải đối mặt thế nào với Lâu Vũ Thần, huống chi còn có một Dạ Quân Ly dễ giận, Mạnh Thanh Hoan như lâm đại địch, gương mặt thảm đạm.
Vân Thường thấy sắc mặt nàng không tốt, cho là thân thể nàng không khỏe, vội hỏi: “Cô nương, là nơi nào khó chịu?”
“Từ đầu đến chân, ta chỗ nào cũng khó chịu.” Mạnh Thanh Hoan khóc không ra nước mắt nói.
Vân Thường tin là thật: “Ta gọi Trường Lan công tử xem cho ngươi một chút.” Nói định vén rèm gọi người.
Mạnh Thanh Hoan nhắm mắt lại nói: “Vô dụng, trừ phi ngươi băm vằm lão hồ ly Lâu Vũ Thần kia, sau đó lóc thịt yêu nghiệt Dạ Quân Ly, bệnh của ta tự nhiên khỏi.”
Vân Thường chợt rút khóe môi, thân thể của Lăng Túc lái xe phía trước run lên, suýt nữa ngã từ trên xe ngựa xuống. Hắn vỗ vỗ ngực mình, ánh mắt đánh giá hai người đang cưỡi ngựa phía trước.
Trên đời này người dám băm vằm Lâu tướng, lóc thịt vương gia nhà bọn họ cũng chỉ có vị tiểu tổ tông trong mã xa này đi?
Mã xa điên bá một canh giờ rốt cục về tới kinh thành, lúc này chính là buổi trưa, trên đường cái đoàn người ồn ào, đều bị đồ sộ trước mắt hấp dẫn.
Một là Hiên vương mọi người kính ngưỡng tôn sùng, một là Lâu tướng nhân vật truyện kỳ của Dạ Chiêu, còn có một Kính Vương ru rú trong nhà không hỏi thế sự, ba người cưỡi ngựa ở phía trước, hai bên thị vệ thủ hộ, mà phía sau còn theo hai chiếc xe ngựa.
Hầu như toàn bộ bách tính kinh thành đều biết, trong mã xa có vị cửu tiểu thư Mạnh phủ thụ thượng thiên phù hộ kia, trong lúc nhất thời, tiếng nghị luận, xung quanh một mảnh rầm rĩ.
Đám người vây xem, vẫn chen đến Mạnh phủ, quang cảnh này coi như là thịnh thế chưa từng có.
Mà trước cửa Mạnh phủ, Mạnh Đức Hoài mang người từ lâu chờ, lần này, tâm tình của hắn cùng lần trước Dạ Quân Ly tiễn Mạnh Thanh Hoan hồi phủ lại bất đồng, bởi vì lần này, quang lâm Mạnh phủ hắn có thể Lâu tướng cùng Kính Vương.
Lâu tướng là ai? Nắm trong tay một nửa quyền lợi của Dạ Chiêu, cùng Dạ Quân Ly chính là hai người không thể đắc tội nhất của Dạ Chiêu quốc, hắn làm sao không chờ đợi lo lắng được?
vongthuuyen.com
“Hạ quan Mạnh Đức Hoài, gặp qua Hiên vương, Kính Vương, Lâu tướng.” Mạnh Đức Hoài quỳ xuống, đầu phủ trên mặt đất cung kính thi lễ một cái.
Mạnh Thanh Hoan xuống xe ngựa, chính thấy hình ảnh đồ sộ. Chỉ là, trong đám người quỳ xuống dĩ nhiên phát hiện thân ảnh của Mạnh phu nhân, Mạnh Yên Nhiên cùng với Lâm ma ma.
Thật là có ý tứ, nàng bị đâm sống chết không rõ chưa đến hai ngày, hai người này dĩ nhiên từ trong phòng cấm túc đã ra! Nàng hồi Mạnh phủ, là vì Mạnh Cửu Nhi mất ký ức, hôm nay ký ức tìm trở về rồi, thù hận ngày xưa cũng nên tính một lần rồi!
Chính suy nghĩ, đột nhiên nghe trong mã xa sát vách truyền đến một trận tiếng ho khan, tiếp đến Trường Lan xốc mành lên sắc mặt hoảng trương: “Độc Lưu Cảnh trúng phát rồi, sợ là là không thể chờ hồi Hiên vương phủ chữa trị.”
Mạnh Thanh Hoan hơi kinh hãi, vội hỏi: “Còn nghĩ gì nữa, mau mang Lưu Cảnh vào phủ, hắn là vì cứu ta mới bị thương, ta muốn thấy hắn bình yên vô sự.”
Dạ Quân Ly đột nhiên xoay người, quay Lăng Túc bên người nói: “Gọi tất cả thái y của thái y viện đều đến Mạnh phủ.”
Lăng Túc lên tiếng vâng, xoay người liền biến mất ở trong đám người.
Trường Lan đỡ Lưu Cảnh đã bất tỉnh vào Mạnh phủ, còn không quên phân phó Mạnh Đức Hoài: “Mạnh đại nhân, làm phiền để người trong phủ chuẩn bị nước nóng cùng hãn cân.”
Mạnh Đức Hoài kinh sợ, run run đứng lên, ngẩng đầu, đám người Dạ Quân Ly Lâu Vũ Thần từ lâu vào Mạnh phủ, hắn mau phân phó hạ nhân chuẩn bị, bản thân vội vã vào phủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.