Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia
Chương 123: Kiệt Tác Của Yêu Nghiệt
Lạc Tuyết Khuynh Thành
02/06/2022
CHƯƠNG 123: KIỆT TÁC CỦA YÊU NGHIỆT
Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan cười tủm tỉm để chén trà xuống, đứng lên: “Thời gian không còn sớm, ta đây không quấy rầy thất tỷ dùng bữa nữa.”
Nói xoay người ra cửa phòng.
Mạnh Thiên Nhã vội vàng đứng dậy tiễn nàng, thấy Vân Thường cầm một kiện áo choàng ân cần cột cho Mạnh Thanh Hoan: “Sáng sớm trời lạnh, cô nương chớ để lạnh.”
Mạnh Thanh Hoan ôn thanh cười cười, gật đầu.
Lòng Mạnh Thiên Nhã tràn đầy ước ao. Trước kia bên người Mạnh Cửu Nhi đến một hạ nhân hầu hạ cũng không có, mỗi ngày trôi qua đều là ngày của hạ nhân, khi đó nàng hữu tâm vô lực, e ngại dâm uy của Mạnh phu nhân, cũng không dám thân cận với nàng.
Nhưng hôm nay, cửu tiểu thư ngày trước không được sủng trong lúc bất chợt thành nhân vật không ai không biết ở kinh thành, có thể được Hiên vương chiếu cố như vậy.
Làm sao không để cho nàng ước ao!
Nàng nhìn chủ tớ Mạnh Thanh Hoan các nàng ra khỏi viện tử của nàng, không khỏi khẽ thở dài một tiếng, lòng tràn đầy phiền muộn toan khổ, nàng xoay người vào phòng, thấy đồ ăn sáng trên bàn lại không muốn ăn.
…
Mạnh Thanh Hoan ly khai viện tử của Mạnh Thiên Nhã không kịp chờ đợi hỏi thăm Vân Thường bên người: “Lâu tướng có phát hiện đầu mối gì hay không?”
Vân Thường thấp giọng trả lời: “Sau khi Lâu tướng đến thẳng đi thăm Lưu Cảnh cùng Trường Lan công tử nói chuyện, lúc đi ra chỉ là bảo nô tỳ thay hắn vấn an ngươi, liền đi.”
Mạnh Thanh Hoan sờ sờ khóe môi của mình trầm tư mục đích Lâu tướng đến đây đến tột cùng là cái gì? Chỉ là tâm tư của Lâu hồ ly thực sự không phải là nàng có thể đoán được.
Nàng có chút tâm phiền ý loạn thấy thị nữ thị vệ chung quanh nhiều hơn ngày thường rất nhiều liền biết bọn họ đều là đang tìm Lâm ma ma.
“Đêm qua vương gia khiển người mang Lâm ma ma đi, sáng nay thả tin Lâm ma ma thất tung cũng là người của chúng ta làm, Mạnh phu nhân muốn ngăn tin tức này đã ngăn không được nữa, lúc này chính như kiến bò trên chảo nóng một dạng.” Thanh âm thanh nhược của Vân Thường truyền đến bên tai nàng.
Mạnh Thanh Hoan có chút kinh hỉ, nàng đã nói Mạnh phu nhân làm sao sẽ không biết nặng nhẹ như thế? Nguyên lai là Dạ Quân Ly cho người giở trò quỷ, xem ra yêu nghiệt kia là có làm lớn chuyện.
Đến tột cùng Mạnh phu nhân cùng Lâm ma ma mưu hại Lưu Cảnh là vì cái gì? Trên người Mạnh phu nhân này đến tột cùng có bí mật gì không thể để người biết, nàng lại có chút mong đợi.
Trở lại Tô Hòa uyển, Mạnh Thanh Hoan chỉ thấy Trường Lan cùng Lưu Cảnh đang ngồi ở trước bàn đá trong viện chơi cờ phơi nắng. Nghĩ Lưu Cảnh thiếu chút nữa khó giữ được mạng, càng vì Dạ Quân Ly tự tạo ra tình cảnh trúng một mũi tên còn trúng độc, mặc dù biết không có vấn đề, nhưng nàng vẫn là đau lòng thiếu niên này.
Kỳ thực Lưu Cảnh chỉ là một hài tử mười tám tuổi, nếu ở hiện đại, mười tám tuổi chính là tuổi tùy ý tiêu xài thanh xuân nhất, thế nhưng ở cổ đại, một niên thiếu mười tám sớm đã có đảm đương trách nhiệm.
Mạnh Thanh Hoan nghĩ những thứ này, nhất thời sửng sốt đứng tại chỗ.
Vọng Thư Uyển.com
Trường Lan ngẩng đầu thấy Mạnh Thanh Hoan đứng ở trong ánh sáng mặt trời quang huy sáng loá, nhưng biểu tình trên mặt nhưng có chút ưu thương nhàn nhạt, hắn hoảng thần, tay cầm quân cờ đình giữa không trung, cặp mắt kia từ từ nhìn nàng đáy lòng đột nhiên sinh ra một tình cảm kỳ quái.
“Cô nương, ngươi làm sao vậy?” Vân Thường nhẹ nhàng lắc lắc cánh tay của Mạnh Thanh Hoan lo lắng nhìn nàng.
Mạnh Thanh Hoan hoàn hồn, lắc đầu lúc này mới đi đến chỗ Trường Lan cùng Lưu Cảnh.
Trường Lan vội vội vàng vàng hạ cờ xuống, lại nghe Lưu Cảnh cao hứng hô to: “Công tử thua, ta rốt cục thắng ngươi một ván.”
“Lưu Cảnh, Trường Lan thấy người bệnh cố ý nhường ngươi mà thôi. Bất quá chỉ là thắng một ván cờ, xem ngươi cao hứng như vậy.” Mạnh Thanh Hoan trêu ghẹo nói.
Lưu Cảnh nghe thanh âm của Mạnh Thanh Hoan, vội vội vàng vàng đứng lên, đang muốn hành lễ lại bị Mạnh Thanh Hoan đè cánh tay xuống: “Trước mặt vương gia nhà các ngươi thôi, ở chỗ này của ta không cần những thứ nghi thức xã giao này.”
“Cửu muội muội thật đúng là quan tâm hạ nhân a.” Phía sau đột nhiên truyền đến một đạo thanh âm uyển chuyển ưu nhã, Mạnh Thanh Hoan quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Mạnh Yên Nhiên ăn mặc trang điểm xinh đẹp, đi tới chỗ bọn họ.
Luna: Xin lỗi đã để mọi người chờ lâu, mấy hôm nay laptop của ta bị hỏng T_T nghèo còn mắc cái eo nữa, mọi người nhớ *** ủng hộ ta nhé
Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan cười tủm tỉm để chén trà xuống, đứng lên: “Thời gian không còn sớm, ta đây không quấy rầy thất tỷ dùng bữa nữa.”
Nói xoay người ra cửa phòng.
Mạnh Thiên Nhã vội vàng đứng dậy tiễn nàng, thấy Vân Thường cầm một kiện áo choàng ân cần cột cho Mạnh Thanh Hoan: “Sáng sớm trời lạnh, cô nương chớ để lạnh.”
Mạnh Thanh Hoan ôn thanh cười cười, gật đầu.
Lòng Mạnh Thiên Nhã tràn đầy ước ao. Trước kia bên người Mạnh Cửu Nhi đến một hạ nhân hầu hạ cũng không có, mỗi ngày trôi qua đều là ngày của hạ nhân, khi đó nàng hữu tâm vô lực, e ngại dâm uy của Mạnh phu nhân, cũng không dám thân cận với nàng.
Nhưng hôm nay, cửu tiểu thư ngày trước không được sủng trong lúc bất chợt thành nhân vật không ai không biết ở kinh thành, có thể được Hiên vương chiếu cố như vậy.
Làm sao không để cho nàng ước ao!
Nàng nhìn chủ tớ Mạnh Thanh Hoan các nàng ra khỏi viện tử của nàng, không khỏi khẽ thở dài một tiếng, lòng tràn đầy phiền muộn toan khổ, nàng xoay người vào phòng, thấy đồ ăn sáng trên bàn lại không muốn ăn.
…
Mạnh Thanh Hoan ly khai viện tử của Mạnh Thiên Nhã không kịp chờ đợi hỏi thăm Vân Thường bên người: “Lâu tướng có phát hiện đầu mối gì hay không?”
Vân Thường thấp giọng trả lời: “Sau khi Lâu tướng đến thẳng đi thăm Lưu Cảnh cùng Trường Lan công tử nói chuyện, lúc đi ra chỉ là bảo nô tỳ thay hắn vấn an ngươi, liền đi.”
Mạnh Thanh Hoan sờ sờ khóe môi của mình trầm tư mục đích Lâu tướng đến đây đến tột cùng là cái gì? Chỉ là tâm tư của Lâu hồ ly thực sự không phải là nàng có thể đoán được.
Nàng có chút tâm phiền ý loạn thấy thị nữ thị vệ chung quanh nhiều hơn ngày thường rất nhiều liền biết bọn họ đều là đang tìm Lâm ma ma.
“Đêm qua vương gia khiển người mang Lâm ma ma đi, sáng nay thả tin Lâm ma ma thất tung cũng là người của chúng ta làm, Mạnh phu nhân muốn ngăn tin tức này đã ngăn không được nữa, lúc này chính như kiến bò trên chảo nóng một dạng.” Thanh âm thanh nhược của Vân Thường truyền đến bên tai nàng.
Mạnh Thanh Hoan có chút kinh hỉ, nàng đã nói Mạnh phu nhân làm sao sẽ không biết nặng nhẹ như thế? Nguyên lai là Dạ Quân Ly cho người giở trò quỷ, xem ra yêu nghiệt kia là có làm lớn chuyện.
Đến tột cùng Mạnh phu nhân cùng Lâm ma ma mưu hại Lưu Cảnh là vì cái gì? Trên người Mạnh phu nhân này đến tột cùng có bí mật gì không thể để người biết, nàng lại có chút mong đợi.
Trở lại Tô Hòa uyển, Mạnh Thanh Hoan chỉ thấy Trường Lan cùng Lưu Cảnh đang ngồi ở trước bàn đá trong viện chơi cờ phơi nắng. Nghĩ Lưu Cảnh thiếu chút nữa khó giữ được mạng, càng vì Dạ Quân Ly tự tạo ra tình cảnh trúng một mũi tên còn trúng độc, mặc dù biết không có vấn đề, nhưng nàng vẫn là đau lòng thiếu niên này.
Kỳ thực Lưu Cảnh chỉ là một hài tử mười tám tuổi, nếu ở hiện đại, mười tám tuổi chính là tuổi tùy ý tiêu xài thanh xuân nhất, thế nhưng ở cổ đại, một niên thiếu mười tám sớm đã có đảm đương trách nhiệm.
Mạnh Thanh Hoan nghĩ những thứ này, nhất thời sửng sốt đứng tại chỗ.
Vọng Thư Uyển.com
Trường Lan ngẩng đầu thấy Mạnh Thanh Hoan đứng ở trong ánh sáng mặt trời quang huy sáng loá, nhưng biểu tình trên mặt nhưng có chút ưu thương nhàn nhạt, hắn hoảng thần, tay cầm quân cờ đình giữa không trung, cặp mắt kia từ từ nhìn nàng đáy lòng đột nhiên sinh ra một tình cảm kỳ quái.
“Cô nương, ngươi làm sao vậy?” Vân Thường nhẹ nhàng lắc lắc cánh tay của Mạnh Thanh Hoan lo lắng nhìn nàng.
Mạnh Thanh Hoan hoàn hồn, lắc đầu lúc này mới đi đến chỗ Trường Lan cùng Lưu Cảnh.
Trường Lan vội vội vàng vàng hạ cờ xuống, lại nghe Lưu Cảnh cao hứng hô to: “Công tử thua, ta rốt cục thắng ngươi một ván.”
“Lưu Cảnh, Trường Lan thấy người bệnh cố ý nhường ngươi mà thôi. Bất quá chỉ là thắng một ván cờ, xem ngươi cao hứng như vậy.” Mạnh Thanh Hoan trêu ghẹo nói.
Lưu Cảnh nghe thanh âm của Mạnh Thanh Hoan, vội vội vàng vàng đứng lên, đang muốn hành lễ lại bị Mạnh Thanh Hoan đè cánh tay xuống: “Trước mặt vương gia nhà các ngươi thôi, ở chỗ này của ta không cần những thứ nghi thức xã giao này.”
“Cửu muội muội thật đúng là quan tâm hạ nhân a.” Phía sau đột nhiên truyền đến một đạo thanh âm uyển chuyển ưu nhã, Mạnh Thanh Hoan quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Mạnh Yên Nhiên ăn mặc trang điểm xinh đẹp, đi tới chỗ bọn họ.
Luna: Xin lỗi đã để mọi người chờ lâu, mấy hôm nay laptop của ta bị hỏng T_T nghèo còn mắc cái eo nữa, mọi người nhớ *** ủng hộ ta nhé
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.