Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia
Chương 144: Một Cái Công Đạo
Lạc Tuyết Khuynh Thành
02/06/2022
CHƯƠNG 144: MỘT CÁI CÔNG ĐẠO
Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan ngồi dưới đất, hai tay bụm mặt, nước mắt từ khe hở chảy ra, một giọt một giọt rơi trên mặt đất, văng lên bụi mỏng.
“Ngươi rõ ràng rất lưu ý, làm sao phải khổ mà gạt hắn?” Trường Lan không biết Mạnh Thanh Hoan tại sao phải làm như vậy, nhìn nàng khóc thương tâm như vậy, tim của hắn nhéo đau khó chịu.
Chỉ là hắn chung quy không thể như Dạ Quân Ly vậy, tùy ý ôm nàng.
Trường Lan kéo kéo khóe môi, cười khổ đẩy ra khóe môi.
Mạnh Thanh Hoan nghẹn ngào ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ nhìn Trường Lan. “Ta là lừa hắn, nhưng ta cũng rất muốn biết, hắn là quan tâm tính mạng của ta hay là trinh tiết của ta?”
Ở đây không thể so với hiện đại, có thể tự do luyến ái. Nam nhân xã hội cổ đại có thể có tam thê tứ thiếp, nhưng tuyệt đối không thể tiếp thu nữ nhân của mình cấu kết với người khác.
Mạnh Thanh Hoan rất rõ ràng nguyên tắc nơi này. Bởi vì Phong Nguyệt Nùng, nàng quyết định buông tha, nên lợi dụng sự tình nam nhân không thể tiếp nhận nhất bức bách Dạ Quân Ly.
Nàng thừa nhận, đây đối với Dạ Quân Ly rất không công bằng, thậm chí rất tàn nhẫn, nàng chính là một nữ nhân ngoan tâm.
“Hắn đương nhiên là quan tâm tính mạng của ngươi.” Trường Lan than nhẹ một tiếng, từ trong lòng móc ra một khối khăn sạch đưa cho nàng.
Mạnh Thanh Hoan tiếp nhận khăn, lau lệ ngân khóe mắt, nghe Trường Lan tiếp tục nói: “Ta biết Dạ Quân Ly không phải là người nông cạn, hắn nhất định sẽ không để cho ngươi thất vọng.”
Giao tình vài chục năm, Trường Lan ít nhiều vẫn là lý giải Dạ Quân Ly. Cũng có lẽ bây giờ trong lúc nhất thời hắn vô pháp tiếp thu, nhưng chờ hắn nghĩ thông suốt, vẫn là sẽ tiếp thu Mạnh Thanh Hoan.
Đương nhiên, Trường Lan cũng kết quả của mình. Mặc dù là việc này giải thích rõ, hắn và Dạ Quân Ly cũng bao phủ một tầng mây đen, cũng không trở về được như trước nữa.
“Cảm tạ ngươi an ủi ta, còn có, xin lỗi! Nếu như Dạ Quân Ly bởi vậy oán giận ngươi, ta sẽ giải thích với hắn. Ngươi và hắn là hảo bằng hữu nhiều năm, ta không muốn bởi vì quan hệ của ta để giữa các ngươi tồn tại ngăn cách. Việc này là ta không nghĩ chu toàn, xin lỗi!”
Ngay lúc đó Mạnh Thanh Hoan thật là không có lo lắng nhiều như vậy, hiện tại nàng tỉnh táo lại tỉ mỉ suy nghĩ một chút mới phát hiện, mình lừa dối tạo thành ảnh hưởng lớn bực nào với ba người bọn họ.
“Không thể trách ngươi, việc này ta cũng có trách nhiệm, dù sao ta cũng lừa hắn, không phải sao?” Trường Lan đạm nhiên nghiêm túc nói một câu, cũng để Mạnh Thanh Hoan đột nhiên chấn động.
Một cái ý nghĩ nhanh chóng hiện lên trong óc, Trường Lan vì sao giúp nàng lừa dối Dạ Quân Ly? Lẽ nào hắn… Mạnh Thanh Hoan có chút kinh hãi, nàng không dám ở nghĩ tiếp nữa.
“Ta không sao, chúng ta đi thôi.” Mạnh Thanh Hoan vội vội vàng vàng đứng lên, bởi vì khẩn trương nàng thuận lợi thu khăn của Trường Lan vào trong tay áo.
Mi tâm của Trường Lan hơi giương lên, không có nhắc nhở nàng, hắn gật đầu, hai người sóng vai đi ra cạn động, đi đến đường ra sơn cốc.
Vọng Thư Uyển.com
Chờ ở chỗ này chỉ có Lăng Túc Vân Thường cùng với một ít hộ vệ, Dạ Quân Ly đã đi rồi.
Thấy Mạnh Thanh Hoan đi ra, Vân Thường vội vội vàng vàng đón nhận nàng, khẩn trương hỏi: “Cô nương, ngươi không sao chứ?”
Mạnh Thanh Hoan lắc đầu, không muốn nhiều lời cái gì, Vân Thường đỡ nàng, hai người lên xe ngựa, chợt nghe Lăng Túc nói với Trường Lan: “Công tử, vương gia nói thân thể hắn không khỏe, muốn mời công tử qua phủ bắt mạch.”
Trường Lan biết là Dạ Quân Ly muốn gặp hắn, hắn khẽ gật đầu, nhìn thoáng qua mã xa Mạnh Thanh Hoan, cũng không có qua chào hỏi nàng, mà là thẳng mã xa Lăng Túc chuẩn bị cho hắn.
Mạnh Thanh Hoan đẩy mành ra, nhìn chiếc xe ngựa kia trước mặt. Trực giác nói cho nàng biết Trường Lan sẽ không nói ra chân tướng, không biết Dạ Quân Ly đối đãi Trường Lan như thế nào, nhưng giữa bọn họ hữu tình nhiều năm cũng không nói chuyện bằng binh khí đâu.
Nàng bắt đầu có chút hối hận, thậm chí cảm giác mình rất là ích kỷ, tối thiểu chuyện này không nên dính dáng đến Trường Lan. Trường Lan cùng Dạ Quân Ly là hảo bằng hữu nhiều năm, nếu là bởi vì nàng, lệnh hai người phản bội, như vậy nàng thật thành tội nhân.
Mạnh Thanh Hoan tâm phiền ý loạn nghĩ, đột nhiên nghe Vân Thường một bên đột nhiên nhẹ giọng nói: “Vương gia hạ lệnh bắt Mạnh phu nhân cùng với Mạnh Yên Nhiên, còn có đạo tặc bắt cóc cô nương. Chuyện này, vương gia sẽ cho cô nương một cái công đạo, thỉnh cô nương yên tâm!”
Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan ngồi dưới đất, hai tay bụm mặt, nước mắt từ khe hở chảy ra, một giọt một giọt rơi trên mặt đất, văng lên bụi mỏng.
“Ngươi rõ ràng rất lưu ý, làm sao phải khổ mà gạt hắn?” Trường Lan không biết Mạnh Thanh Hoan tại sao phải làm như vậy, nhìn nàng khóc thương tâm như vậy, tim của hắn nhéo đau khó chịu.
Chỉ là hắn chung quy không thể như Dạ Quân Ly vậy, tùy ý ôm nàng.
Trường Lan kéo kéo khóe môi, cười khổ đẩy ra khóe môi.
Mạnh Thanh Hoan nghẹn ngào ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ nhìn Trường Lan. “Ta là lừa hắn, nhưng ta cũng rất muốn biết, hắn là quan tâm tính mạng của ta hay là trinh tiết của ta?”
Ở đây không thể so với hiện đại, có thể tự do luyến ái. Nam nhân xã hội cổ đại có thể có tam thê tứ thiếp, nhưng tuyệt đối không thể tiếp thu nữ nhân của mình cấu kết với người khác.
Mạnh Thanh Hoan rất rõ ràng nguyên tắc nơi này. Bởi vì Phong Nguyệt Nùng, nàng quyết định buông tha, nên lợi dụng sự tình nam nhân không thể tiếp nhận nhất bức bách Dạ Quân Ly.
Nàng thừa nhận, đây đối với Dạ Quân Ly rất không công bằng, thậm chí rất tàn nhẫn, nàng chính là một nữ nhân ngoan tâm.
“Hắn đương nhiên là quan tâm tính mạng của ngươi.” Trường Lan than nhẹ một tiếng, từ trong lòng móc ra một khối khăn sạch đưa cho nàng.
Mạnh Thanh Hoan tiếp nhận khăn, lau lệ ngân khóe mắt, nghe Trường Lan tiếp tục nói: “Ta biết Dạ Quân Ly không phải là người nông cạn, hắn nhất định sẽ không để cho ngươi thất vọng.”
Giao tình vài chục năm, Trường Lan ít nhiều vẫn là lý giải Dạ Quân Ly. Cũng có lẽ bây giờ trong lúc nhất thời hắn vô pháp tiếp thu, nhưng chờ hắn nghĩ thông suốt, vẫn là sẽ tiếp thu Mạnh Thanh Hoan.
Đương nhiên, Trường Lan cũng kết quả của mình. Mặc dù là việc này giải thích rõ, hắn và Dạ Quân Ly cũng bao phủ một tầng mây đen, cũng không trở về được như trước nữa.
“Cảm tạ ngươi an ủi ta, còn có, xin lỗi! Nếu như Dạ Quân Ly bởi vậy oán giận ngươi, ta sẽ giải thích với hắn. Ngươi và hắn là hảo bằng hữu nhiều năm, ta không muốn bởi vì quan hệ của ta để giữa các ngươi tồn tại ngăn cách. Việc này là ta không nghĩ chu toàn, xin lỗi!”
Ngay lúc đó Mạnh Thanh Hoan thật là không có lo lắng nhiều như vậy, hiện tại nàng tỉnh táo lại tỉ mỉ suy nghĩ một chút mới phát hiện, mình lừa dối tạo thành ảnh hưởng lớn bực nào với ba người bọn họ.
“Không thể trách ngươi, việc này ta cũng có trách nhiệm, dù sao ta cũng lừa hắn, không phải sao?” Trường Lan đạm nhiên nghiêm túc nói một câu, cũng để Mạnh Thanh Hoan đột nhiên chấn động.
Một cái ý nghĩ nhanh chóng hiện lên trong óc, Trường Lan vì sao giúp nàng lừa dối Dạ Quân Ly? Lẽ nào hắn… Mạnh Thanh Hoan có chút kinh hãi, nàng không dám ở nghĩ tiếp nữa.
“Ta không sao, chúng ta đi thôi.” Mạnh Thanh Hoan vội vội vàng vàng đứng lên, bởi vì khẩn trương nàng thuận lợi thu khăn của Trường Lan vào trong tay áo.
Mi tâm của Trường Lan hơi giương lên, không có nhắc nhở nàng, hắn gật đầu, hai người sóng vai đi ra cạn động, đi đến đường ra sơn cốc.
Vọng Thư Uyển.com
Chờ ở chỗ này chỉ có Lăng Túc Vân Thường cùng với một ít hộ vệ, Dạ Quân Ly đã đi rồi.
Thấy Mạnh Thanh Hoan đi ra, Vân Thường vội vội vàng vàng đón nhận nàng, khẩn trương hỏi: “Cô nương, ngươi không sao chứ?”
Mạnh Thanh Hoan lắc đầu, không muốn nhiều lời cái gì, Vân Thường đỡ nàng, hai người lên xe ngựa, chợt nghe Lăng Túc nói với Trường Lan: “Công tử, vương gia nói thân thể hắn không khỏe, muốn mời công tử qua phủ bắt mạch.”
Trường Lan biết là Dạ Quân Ly muốn gặp hắn, hắn khẽ gật đầu, nhìn thoáng qua mã xa Mạnh Thanh Hoan, cũng không có qua chào hỏi nàng, mà là thẳng mã xa Lăng Túc chuẩn bị cho hắn.
Mạnh Thanh Hoan đẩy mành ra, nhìn chiếc xe ngựa kia trước mặt. Trực giác nói cho nàng biết Trường Lan sẽ không nói ra chân tướng, không biết Dạ Quân Ly đối đãi Trường Lan như thế nào, nhưng giữa bọn họ hữu tình nhiều năm cũng không nói chuyện bằng binh khí đâu.
Nàng bắt đầu có chút hối hận, thậm chí cảm giác mình rất là ích kỷ, tối thiểu chuyện này không nên dính dáng đến Trường Lan. Trường Lan cùng Dạ Quân Ly là hảo bằng hữu nhiều năm, nếu là bởi vì nàng, lệnh hai người phản bội, như vậy nàng thật thành tội nhân.
Mạnh Thanh Hoan tâm phiền ý loạn nghĩ, đột nhiên nghe Vân Thường một bên đột nhiên nhẹ giọng nói: “Vương gia hạ lệnh bắt Mạnh phu nhân cùng với Mạnh Yên Nhiên, còn có đạo tặc bắt cóc cô nương. Chuyện này, vương gia sẽ cho cô nương một cái công đạo, thỉnh cô nương yên tâm!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.