Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia
Chương 180: Nữ Quỷ Đột Kích
Lạc Tuyết Khuynh Thành
02/06/2022
CHƯƠNG 180: NỮ QUỶ ĐỘT KÍCH
Editor: Luna Huang
Hai tròng mắt của Mạnh Thanh Hoan hơi ướt, gật đầu, trong lòng nhất thời an ổn rất nhiều.
Hồng y nữ tử phiêu phù ở trước mặt bọn họ, chậm rãi xoay người du đãng một vòng trong phòng, cuối cùng ngồi ở trước bàn trang điểm, ngón tay của trắng như thông vuốt ve chơi đùa với tóc dài của mình, giống như đang chải chuốt.
“Nàng. . . Sẽ không phải là chết ở trong phòng này chứ?” Mạnh Thanh Hoan cau mày, nhìn hồng y nữ tử tựa hồ đối với gian phòng này rất là quen thuộc, không khỏi để cho nàng nghi hoặc.
Dạ Quân Ly liếc nhìn, than nhẹ một tiếng nói: “Không bằng chúng ta đổi phòng đi, nhìn nàng tựa hồ là không dự định ly khai.”
Mạnh Thanh Hoan lại lắc đầu, nàng lôi kéo cánh tay của Dạ Quân Ly nói rằng: “Quên đi, lúc này đêm đã khuya, chúng ta không tiện quấy rối Mông Lung, chấp nhận ở nơi này một đêm đi.”
Dạ Quân Ly mím môi, gật đầu, ai ngờ nữ tử ngồi ở bàn trang điểm đột nhiên thê lương khóc lên, thanh âm kia trong đêm khuya u tĩnh phá lệ u hàn.
Mạnh Thanh Hoan sợ run cả người, da đầu tê dại, vẻ mặt nàng ai oán nhìn Dạ Quân Ly, tràn đầy không nói gì.
“Nàng ngủ trước, ta coi chừng nàng.” Dạ Quân Ly nói buông lỏng Mạnh Thanh Hoan ra đứng ở trước giường, tiếng khóc bên tai gảy mất, đến hồng y nữ tử ngồi ở bàn trang điểm cũng không thấy nữa.
Mạnh Thanh Hoan biết Dạ Quân Ly là vì tốt cho nàng, nhưng nàng lại không đành lòng. “Dạ Quân Ly, oan hồn trên đời này nhiều biết bao nhiêu, sau này ngươi chẳng lẽ liền phải rời xa ta như vậy?” Nàng ngẩng đầu lên, thu mâu hiện lên điểm điểm tinh quang nhìn hắn.
Đáy lòng Dạ Quân Ly bỗng nhiên chấn động, còn không đợi hắn nói, Mạnh Thanh Hoan ôm cổ hắn hôn một cái ở khóe môi của hắn, thanh âm nũng nịu nói: “Ta muốn ngươi bồi ta cùng nhau ngủ.”
“Tiểu Cửu.” Thanh âm của Dạ Quân Ly ám á khẽ gọi tên của nàng, đáy lòng có một loại cảm giác xuẩn xuẩn dục động, tràn đầy mỗi một dây thần kinh của hắn.
Hắn cúi người hung hăng hôn lên môi của nàng, phát tiết dục vọng của mình, tiếng khóc thê lương của hồng y nữ tử bên tai vẫn còn tiếp tục mà Dạ Quân Ly cùng Mạnh Thanh Hoan từ lâu vô hạ cố cập.
Vọng Thư Uyển.com – Luna: Xí, bên trên nói tiếng khóc ngưng người mất, lúc này lại đột nhiên bảo là tiếp tục?
Ngay thời gian Mạnh Thanh Hoan cho là bọn họ sắp phát sinh chút gì, Dạ Quân Ly thối không kịp đề phòng điểm huyệt ngủ của nàng, Mạnh Thanh Hoan chỉ cảm thấy mí mắt trầm xuống, nhất thời mất đi tri giác mơ màng ngủ mất.
Đặt Mạnh Thanh Hoan lên giường, tiếng khóc của hồng y nữ tử cũng dần dần yếu đi, Dạ Quân Ly ngẩng đầu nhìn ánh mắt u oán mà trống rỗng của hồng y nữ tử nhìn hắn.
Đối mắt nhìn nhau chỉ chốc lát, đã thấy hồng y nữ tử bay đến trước bàn, dùng ngón tay dính dính nước trong ly trà viết cái gì trên bàn.
Viết xong, hồng y nữ tử xoay người liền biến mất ở trong phòng.
Ngày kế.
Mạnh Thanh Hoan miễn cưỡng mở mắt, nghĩ đến chuyện đêm qua trong óc nàng hỗn độn chỉ chốc lát, đột nhiên thanh tỉnh mới nhớ lại đêm qua, Dạ Quân Ly điểm huyệt đạo của nàng để cho nàng ngủ mê man!
Đang nghĩ ngợi, lại nghe cửa phòng mở ra, nàng ngẩng đầu, thấy Dạ Quân Ly bưng đồ ăn sáng đi đến.
“Vì sao điểm huyệt đạo của ta?” Mạnh Thanh Hoan dẩu môi, gương mặt không vui.
Dạ Quân Ly buông vật trong tay xuống, đã đi tới, nắm bắt khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng thanh âm tràn đầy cưng chìu nói: “Lẽ nào nàng muốn nghe khóc một đêm?”
Mạnh Thanh Hoan vuốt ve tay hắn, than nhẹ một tiếng: “Đáng tiếc nàng không thể nói chuyện, cũng không biết nàng có oan tình gì?”
Dạ Quân Ly híp mâu tử một cái, nhớ tới chữ viết ở trên bàn đêm qua, trầm giọng nói: “Ngày hôm qua trước khi nàng đó rời đi, để lại đầu mối.”
Mạnh Thanh Hoan sửng sốt, hưng phấn nhìn hắn.
Mi tâm của Dạ Quân Ly thu lại, môi mỏng hơi hé, nói rằng: “Nàng tên Triêu Cấm, chết ở Phong Đô!”
Editor: Luna Huang
Hai tròng mắt của Mạnh Thanh Hoan hơi ướt, gật đầu, trong lòng nhất thời an ổn rất nhiều.
Hồng y nữ tử phiêu phù ở trước mặt bọn họ, chậm rãi xoay người du đãng một vòng trong phòng, cuối cùng ngồi ở trước bàn trang điểm, ngón tay của trắng như thông vuốt ve chơi đùa với tóc dài của mình, giống như đang chải chuốt.
“Nàng. . . Sẽ không phải là chết ở trong phòng này chứ?” Mạnh Thanh Hoan cau mày, nhìn hồng y nữ tử tựa hồ đối với gian phòng này rất là quen thuộc, không khỏi để cho nàng nghi hoặc.
Dạ Quân Ly liếc nhìn, than nhẹ một tiếng nói: “Không bằng chúng ta đổi phòng đi, nhìn nàng tựa hồ là không dự định ly khai.”
Mạnh Thanh Hoan lại lắc đầu, nàng lôi kéo cánh tay của Dạ Quân Ly nói rằng: “Quên đi, lúc này đêm đã khuya, chúng ta không tiện quấy rối Mông Lung, chấp nhận ở nơi này một đêm đi.”
Dạ Quân Ly mím môi, gật đầu, ai ngờ nữ tử ngồi ở bàn trang điểm đột nhiên thê lương khóc lên, thanh âm kia trong đêm khuya u tĩnh phá lệ u hàn.
Mạnh Thanh Hoan sợ run cả người, da đầu tê dại, vẻ mặt nàng ai oán nhìn Dạ Quân Ly, tràn đầy không nói gì.
“Nàng ngủ trước, ta coi chừng nàng.” Dạ Quân Ly nói buông lỏng Mạnh Thanh Hoan ra đứng ở trước giường, tiếng khóc bên tai gảy mất, đến hồng y nữ tử ngồi ở bàn trang điểm cũng không thấy nữa.
Mạnh Thanh Hoan biết Dạ Quân Ly là vì tốt cho nàng, nhưng nàng lại không đành lòng. “Dạ Quân Ly, oan hồn trên đời này nhiều biết bao nhiêu, sau này ngươi chẳng lẽ liền phải rời xa ta như vậy?” Nàng ngẩng đầu lên, thu mâu hiện lên điểm điểm tinh quang nhìn hắn.
Đáy lòng Dạ Quân Ly bỗng nhiên chấn động, còn không đợi hắn nói, Mạnh Thanh Hoan ôm cổ hắn hôn một cái ở khóe môi của hắn, thanh âm nũng nịu nói: “Ta muốn ngươi bồi ta cùng nhau ngủ.”
“Tiểu Cửu.” Thanh âm của Dạ Quân Ly ám á khẽ gọi tên của nàng, đáy lòng có một loại cảm giác xuẩn xuẩn dục động, tràn đầy mỗi một dây thần kinh của hắn.
Hắn cúi người hung hăng hôn lên môi của nàng, phát tiết dục vọng của mình, tiếng khóc thê lương của hồng y nữ tử bên tai vẫn còn tiếp tục mà Dạ Quân Ly cùng Mạnh Thanh Hoan từ lâu vô hạ cố cập.
Vọng Thư Uyển.com – Luna: Xí, bên trên nói tiếng khóc ngưng người mất, lúc này lại đột nhiên bảo là tiếp tục?
Ngay thời gian Mạnh Thanh Hoan cho là bọn họ sắp phát sinh chút gì, Dạ Quân Ly thối không kịp đề phòng điểm huyệt ngủ của nàng, Mạnh Thanh Hoan chỉ cảm thấy mí mắt trầm xuống, nhất thời mất đi tri giác mơ màng ngủ mất.
Đặt Mạnh Thanh Hoan lên giường, tiếng khóc của hồng y nữ tử cũng dần dần yếu đi, Dạ Quân Ly ngẩng đầu nhìn ánh mắt u oán mà trống rỗng của hồng y nữ tử nhìn hắn.
Đối mắt nhìn nhau chỉ chốc lát, đã thấy hồng y nữ tử bay đến trước bàn, dùng ngón tay dính dính nước trong ly trà viết cái gì trên bàn.
Viết xong, hồng y nữ tử xoay người liền biến mất ở trong phòng.
Ngày kế.
Mạnh Thanh Hoan miễn cưỡng mở mắt, nghĩ đến chuyện đêm qua trong óc nàng hỗn độn chỉ chốc lát, đột nhiên thanh tỉnh mới nhớ lại đêm qua, Dạ Quân Ly điểm huyệt đạo của nàng để cho nàng ngủ mê man!
Đang nghĩ ngợi, lại nghe cửa phòng mở ra, nàng ngẩng đầu, thấy Dạ Quân Ly bưng đồ ăn sáng đi đến.
“Vì sao điểm huyệt đạo của ta?” Mạnh Thanh Hoan dẩu môi, gương mặt không vui.
Dạ Quân Ly buông vật trong tay xuống, đã đi tới, nắm bắt khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng thanh âm tràn đầy cưng chìu nói: “Lẽ nào nàng muốn nghe khóc một đêm?”
Mạnh Thanh Hoan vuốt ve tay hắn, than nhẹ một tiếng: “Đáng tiếc nàng không thể nói chuyện, cũng không biết nàng có oan tình gì?”
Dạ Quân Ly híp mâu tử một cái, nhớ tới chữ viết ở trên bàn đêm qua, trầm giọng nói: “Ngày hôm qua trước khi nàng đó rời đi, để lại đầu mối.”
Mạnh Thanh Hoan sửng sốt, hưng phấn nhìn hắn.
Mi tâm của Dạ Quân Ly thu lại, môi mỏng hơi hé, nói rằng: “Nàng tên Triêu Cấm, chết ở Phong Đô!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.