Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia
Chương 195: Quỷ Sự Việt Phủ 3
Lạc Tuyết Khuynh Thành
02/06/2022
CHƯƠNG 195: QUỶ SỰ VIỆT PHỦ 3
Editor: Luna Huang
Ban đêm, trên dưới Việt phủ một mảnh đèn đuốc trong suốt.
Ánh sáng có thể làm lớn gan người, từ sau chuyện ma quái ở Phong Đô, mỗi đêm Việt phủ đều là như thế. Tuy rằng bọn họ dâng Việt tiểu thư làm tế phẩm, bảo vệ tính mạng, nhưng phần hàn ý cùng với sợ hãi ở đáy lòng kia, cần nhờ những ánh nến mới có thể xua tan.
Giờ tý vừa qua, phòng của Việt Vĩnh Nham liền bị một trận gió quỷ dị thổi mở, đèn tắt, trong phòng một mảnh hắc ám. Vốn là ngủ không sâu hắn nhất thời bừng tỉnh, mạnh mẽ ngồi dậy, nhìn góc áo hỏa hồng sắc bay ngoài cửa phòng mở rộng.
Thấy nhan sắc đậm và rực rỡ kia, đáy mắt hắn hãi, trên trán toát ra một tia mồ hôi lạnh.
Thanh âm u lãnh lộ ra hàn ý sâm cốt, nương theo sau thanh âm không u của nữ tử: “Việt lang, Việ lang. . .”
Cả người Việt Vĩnh Nham run lên, thanh âm run rẩy hô tên của nàng: “Triêu. . . Triêu Cấm. . .”
Một trận cuồng phong nương theo sau khí u ám đập vào mặt, Việt Vĩnh Nham một đoàn một đoàn ảnh hồng nhẹ nhàng tiến vào. Quỷ ảnh theo một mái tóc dài tán loạn trong gió, sắc mặt trắng bệch, trên cổ có vết dây cùng với ánh mắt u oán, không phải Triêu Cấm đã chết thì là ai?
“Triêu Cấm, ngươi dẫn ta đi sao?” Việt Vĩnh Nham đột nhiên bình tĩnh, ánh mắt hắn thẳng tắp nhìn nữ tử trước mắt, khóe môi đột nhiên giương lên một chút tiếu ý.
“Ta đã nếm hậu quả xấu, mỗi một ngày ta đều sống ở trong thống khổ dày vò. Ta vốn muốn cứu muội muội ta, cuối cùng lại hại ngươi, hại nàng. Là ta có lỗi với ngươi, nếu lấy tính mạng của ta có thể làm cho ngươi tán đi oán khí đáy lòng, vậy ngươi liền lấy đi đi.” Việt Vĩnh Nham nói xong, nhắm hai mắt lại.
“Việt công tử đến tột cùng là làm chuyện tình gì có lỗi với Triêu Cấm?” Thanh âm u ám của Dạ Quân Ly truyền tới.
Việt Vĩnh Nham mở hai mắt, phòng nhất thời phát sáng lên, đã thấy Dạ Quân Ly cùng Mạnh Thanh Hoan cùng với Dạ Mạch Hàn đi đến. Hắn cực kỳ hoảng sợ, nhìn nữ tử đứng bên giường, là Triêu Cấm đã chết.
Hắn khó hiểu nhìn bọn họ: “Đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ Triêu Cấm nàng chưa chết?” Nhưng thi thể Triêu Cấm là hắn tự mình hạ huyệt, hiện giờ thế nào sẽ rành rành xuất hiện ở trước mặt hắn?
Dạ Quân Ly hừ cười một tiếng, nói: “Nàng đã chết rồi, chỉ là oán khí của nàng không tiêu tan còn ở lại trên thế gian. Việt công tử, chuyện cho tới bây giờ, ngươi còn tính tiếp tục dấu diếm nữa không?”
Vọng Thư Uyển.com
Việt Vĩnh Nham thảm đạm cười, ánh mắt lộ ra vẻ phức tạp nhìn Vân Thường bên cạnh dịch dung thành Triêu Cấm, nói ra chân tướng sự tình.
“Như Yên là minh châu trên lòng bàn tay Việt gia chúng ta, đem nàng đưa cho quỷ vương chúng ta tự nhiên là không muốn. Vì cứu muội muội ta, ta liền nghĩ đến một cái chủ ý, đó chính là thay thế. Ta đi Vân Châu, ở Nguyệt Mãn gặp được Triêu Cấm bán đầu đêm, ta mua nàng mang về Phong Đô. Triêu Cấm trời sinh tính đơn thuần, cho rằng người phải gả là ta, nhưng không biết làm sao lại để lộ tiếng gió, nàng biết mình thay thế Như Yên gả cho quỷ vương, màn đêm buông xuống nàng liền thân mặc giá y treo cổ tự tử.”
“Triêu Cấm vừa chết, không người thay thế, vì tồn vong của Việt gia, phụ thân nhẫn tâm đưa muội muội lên kiệu hoa. Hiến cho quỷ vương! Sự tình chính là như vậy, có lẽ cái này gọi là tự gây nghiệt, không thể sống đi!”
Việt Vĩnh Nham nhắm lại hai mắt, từ sau khi Triêu Cấm chết, muội muội bị đưa cho quỷ vương, mỗi một ngày, hắn đều sống ở trong thống khổ dày vò.
Nghe xong Việt Vĩnh Nham kể, sắc mặt Mạnh Thanh Hoan hờn giận, trách mắng: “Thật sự là thời thế đổi thay, vật đổi sao dời. Việt gia này của ngươi cái này gọi là gieo gió thì gặt bão, hiện thế báo ứng!”
Nàng hừ lạnh một tiếng, trong lòng tức giận bất bình, không nghĩ tới trên đời này lại có chuyện tình dơ bẩn như thế.
Editor: Luna Huang
Ban đêm, trên dưới Việt phủ một mảnh đèn đuốc trong suốt.
Ánh sáng có thể làm lớn gan người, từ sau chuyện ma quái ở Phong Đô, mỗi đêm Việt phủ đều là như thế. Tuy rằng bọn họ dâng Việt tiểu thư làm tế phẩm, bảo vệ tính mạng, nhưng phần hàn ý cùng với sợ hãi ở đáy lòng kia, cần nhờ những ánh nến mới có thể xua tan.
Giờ tý vừa qua, phòng của Việt Vĩnh Nham liền bị một trận gió quỷ dị thổi mở, đèn tắt, trong phòng một mảnh hắc ám. Vốn là ngủ không sâu hắn nhất thời bừng tỉnh, mạnh mẽ ngồi dậy, nhìn góc áo hỏa hồng sắc bay ngoài cửa phòng mở rộng.
Thấy nhan sắc đậm và rực rỡ kia, đáy mắt hắn hãi, trên trán toát ra một tia mồ hôi lạnh.
Thanh âm u lãnh lộ ra hàn ý sâm cốt, nương theo sau thanh âm không u của nữ tử: “Việt lang, Việ lang. . .”
Cả người Việt Vĩnh Nham run lên, thanh âm run rẩy hô tên của nàng: “Triêu. . . Triêu Cấm. . .”
Một trận cuồng phong nương theo sau khí u ám đập vào mặt, Việt Vĩnh Nham một đoàn một đoàn ảnh hồng nhẹ nhàng tiến vào. Quỷ ảnh theo một mái tóc dài tán loạn trong gió, sắc mặt trắng bệch, trên cổ có vết dây cùng với ánh mắt u oán, không phải Triêu Cấm đã chết thì là ai?
“Triêu Cấm, ngươi dẫn ta đi sao?” Việt Vĩnh Nham đột nhiên bình tĩnh, ánh mắt hắn thẳng tắp nhìn nữ tử trước mắt, khóe môi đột nhiên giương lên một chút tiếu ý.
“Ta đã nếm hậu quả xấu, mỗi một ngày ta đều sống ở trong thống khổ dày vò. Ta vốn muốn cứu muội muội ta, cuối cùng lại hại ngươi, hại nàng. Là ta có lỗi với ngươi, nếu lấy tính mạng của ta có thể làm cho ngươi tán đi oán khí đáy lòng, vậy ngươi liền lấy đi đi.” Việt Vĩnh Nham nói xong, nhắm hai mắt lại.
“Việt công tử đến tột cùng là làm chuyện tình gì có lỗi với Triêu Cấm?” Thanh âm u ám của Dạ Quân Ly truyền tới.
Việt Vĩnh Nham mở hai mắt, phòng nhất thời phát sáng lên, đã thấy Dạ Quân Ly cùng Mạnh Thanh Hoan cùng với Dạ Mạch Hàn đi đến. Hắn cực kỳ hoảng sợ, nhìn nữ tử đứng bên giường, là Triêu Cấm đã chết.
Hắn khó hiểu nhìn bọn họ: “Đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ Triêu Cấm nàng chưa chết?” Nhưng thi thể Triêu Cấm là hắn tự mình hạ huyệt, hiện giờ thế nào sẽ rành rành xuất hiện ở trước mặt hắn?
Dạ Quân Ly hừ cười một tiếng, nói: “Nàng đã chết rồi, chỉ là oán khí của nàng không tiêu tan còn ở lại trên thế gian. Việt công tử, chuyện cho tới bây giờ, ngươi còn tính tiếp tục dấu diếm nữa không?”
Vọng Thư Uyển.com
Việt Vĩnh Nham thảm đạm cười, ánh mắt lộ ra vẻ phức tạp nhìn Vân Thường bên cạnh dịch dung thành Triêu Cấm, nói ra chân tướng sự tình.
“Như Yên là minh châu trên lòng bàn tay Việt gia chúng ta, đem nàng đưa cho quỷ vương chúng ta tự nhiên là không muốn. Vì cứu muội muội ta, ta liền nghĩ đến một cái chủ ý, đó chính là thay thế. Ta đi Vân Châu, ở Nguyệt Mãn gặp được Triêu Cấm bán đầu đêm, ta mua nàng mang về Phong Đô. Triêu Cấm trời sinh tính đơn thuần, cho rằng người phải gả là ta, nhưng không biết làm sao lại để lộ tiếng gió, nàng biết mình thay thế Như Yên gả cho quỷ vương, màn đêm buông xuống nàng liền thân mặc giá y treo cổ tự tử.”
“Triêu Cấm vừa chết, không người thay thế, vì tồn vong của Việt gia, phụ thân nhẫn tâm đưa muội muội lên kiệu hoa. Hiến cho quỷ vương! Sự tình chính là như vậy, có lẽ cái này gọi là tự gây nghiệt, không thể sống đi!”
Việt Vĩnh Nham nhắm lại hai mắt, từ sau khi Triêu Cấm chết, muội muội bị đưa cho quỷ vương, mỗi một ngày, hắn đều sống ở trong thống khổ dày vò.
Nghe xong Việt Vĩnh Nham kể, sắc mặt Mạnh Thanh Hoan hờn giận, trách mắng: “Thật sự là thời thế đổi thay, vật đổi sao dời. Việt gia này của ngươi cái này gọi là gieo gió thì gặt bão, hiện thế báo ứng!”
Nàng hừ lạnh một tiếng, trong lòng tức giận bất bình, không nghĩ tới trên đời này lại có chuyện tình dơ bẩn như thế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.