Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia
Chương 206: Huyền Ti Chẩn Mạch
Lạc Tuyết Khuynh Thành
02/06/2022
CHƯƠNG 206: HUYỀN TI CHẨN MẠCH
Editor: Luna Huang
Khóe môi Trường Lan bĩu một cái, ánh mắt hơi trầm xuống nhìn hắn, thanh âm thanh nhã nói: “Có thể giải bao nhiêu cũng không quan trọng, quan trọng là có thể giải độc trong cơ thể cung chủ ngươi, phải không?”
“Rất đơn giản, lúc ngươi nói chuyện khí lực không đủ, hơi thở rối loạn, lại không chịu lấy chân diện mục kỳ nhân, là không muốn để người khác biết thân người có chứng hoạn. Ngươi hạ độc bằng hữu của ta, kì thực là muốn uy hiếp ta thay ngươi xem bệnh, nhưng ngươi lại lo lắng ta không có bổn sự này, sẽ mất hứng, phải hay không?”
Hắn hành y nhiều năm, trong giọng nói của bệnh nhân liền có thể phát giác người này khỏe mạnh hay không, sau cung chủ hỏi hắn giải được bao nhiêu kỳ độc thiên hạ, hắn liền chứng thật suy đoán của mình.
“Xem ra y thuật của công tử quả nhiên bất phàm, ta chỉ nói mấy câu với ngươi, ngươi liền có thể nhìn ra ta có bệnh không tiện nói ra, đích xác không đơn giản.” Nam tử hồng y tán thưởng nói xong,, khóe môi kéo nhẹ lộ ra một vẻ ý cười yêu mỵ.
Trường Lan cười khẽ hai tiếng, trả lời: “Cung chủ không tiếc chế tạo ôn dịch giả, kì thực là muốn tìm đại phu giỏi có thể trị liệu, xem ra bệnh của cung chủ hẳn là rất khó giải quyết. Không bằng chúng ta làm rõ, ta trị liệu cho ngươi, ngươi giải trúng độc bằng hữu của ta trúng, như thế nào?”
“Công tử thật thẳng thắng, bất quá ta muốn biết thực lực của công tử đến tột cùng có bao nhiêu.” Hắn nói xong nâng mắt ám chỉ Việt Phong Linh.
Việt Phong Linh gật đầu, nàng ra màn tơ đưa cho Trường Lan một dây hồng.
“Huyền ti chẩn mạch, không biết công tử có thể hay không?” Thanh âm âm nhu của nam tử hồng y hỏi hắn.
Trường Lan tiếp nhận tơ hồng, câu môi: “Trước kia chưa từng thử, hôm nay lại muốn thử thử một lần.”
Sắc mặt Dạ Quân Ly u lãnh nhìn Việt Phong Linh đem đầu kia của tơ hồng buộc lên cổ tay nam tử hồng y, khoảng cách xa hai trượng, một dây đỏ, không biết cung chủ này có phải cố ý làm khó Trường Lan không?
Bên cạnh Dạ Mạch Hàn nhíu mày, tuy rằng hắn tinh thông y thuật, nhưng chưa bao giờ thử qua huyền ti chẩn mạch, nghe nói đây là khiêu chiến là rất lớn với y giả.
Vọng Thư Uyển.com
Hai người lặng im lên ngón tay Trường Lan đáp lên tơ hồng, trong cung điện hoàn toàn yên tĩnh, qua thật lâu sau, Trường Lan mới ngẩng đầu nhìn người sau màn tơ trầm giọng nói: : Trong cơ thể ngươi đều không phải là chỉ có một loại độc, bởi vì lấy độc trị độc ngươi miễn cưỡng bảo vệ tính mạng, nhưng độc tính trong cơ thể phát tác giống như liệt hỏa chước thân cần vật cực âm áp chế. Mà vật cực âm, nên là máu tươi của xử nữ!”
Nam nhân sau màn tơ biến sắc, đáy mắt liễm lên cảm xúc không biết tên, giọng nói kia trầm trọng vài phần, hỏi hắn: “Không biết công tử có thể giải hay không?”
Trường Lan nói: “Ta còn cần xem kỹ, mong rằng cung chủ dời bước, để cho ta cẩn thận bắt mạch cho ngươi.”
Nam tử kia trầm tư một phen, lập tức vỗ vỗ tay, thị nữ thị đi tới, xốc màn tơ lên. Việt Phong Linh đỡ hắn xuống long tọa.
Dạ Quân Ly ngẩng đầu nhìn người đi ra màn tơ, sắc mặt đột nhiên chấn động, đáy mắt tràn đầy rung động kinh hãi, người cũng kích động vài phần rung giọng nói: “Thượng Uyên, thế nào là ngươi?”
Trường Lan cũng rất là khiếp sợ, người trước mắt rõ ràng chính là thiếu soái Mạc Thượng Uyên Long Đằng quân. Bởi vì Dạ Quân Ly, hắn biết một ít tướng lãnh của Long Đằng quân, mà người trước mắt ngoại trừ sắc mặt trắng bệch không có chút máu, thân hình gầy yếu ra, ngũ quan đó trang nghiêm chính là Thượng Uyên.
“Không, ngươi không phải Thượng Uyên. Thượng Uyên đã chết rồi, hắn không thể nào còn sống.” Dạ Quân Ly đã khôi phục bình tĩnh, ngày gặp chuyện ở kinh thành, Mạnh Thanh Hoan rõ ràng gặp qua Thượng Uyên, hắn đã chết, chết ở Thu Nham sơn!
Nhưng người trước mắt nên giải thích như thế nào?
Nam tử hồng y nghe Dạ Quân Ly nói, trên mặt trôi nổi nghi hoặc, thanh âm lộ ra vài phần âm hàn: “Thượng Uyên là ai? Các ngươi đến tột cùng là người nào?”
Editor: Luna Huang
Khóe môi Trường Lan bĩu một cái, ánh mắt hơi trầm xuống nhìn hắn, thanh âm thanh nhã nói: “Có thể giải bao nhiêu cũng không quan trọng, quan trọng là có thể giải độc trong cơ thể cung chủ ngươi, phải không?”
“Rất đơn giản, lúc ngươi nói chuyện khí lực không đủ, hơi thở rối loạn, lại không chịu lấy chân diện mục kỳ nhân, là không muốn để người khác biết thân người có chứng hoạn. Ngươi hạ độc bằng hữu của ta, kì thực là muốn uy hiếp ta thay ngươi xem bệnh, nhưng ngươi lại lo lắng ta không có bổn sự này, sẽ mất hứng, phải hay không?”
Hắn hành y nhiều năm, trong giọng nói của bệnh nhân liền có thể phát giác người này khỏe mạnh hay không, sau cung chủ hỏi hắn giải được bao nhiêu kỳ độc thiên hạ, hắn liền chứng thật suy đoán của mình.
“Xem ra y thuật của công tử quả nhiên bất phàm, ta chỉ nói mấy câu với ngươi, ngươi liền có thể nhìn ra ta có bệnh không tiện nói ra, đích xác không đơn giản.” Nam tử hồng y tán thưởng nói xong,, khóe môi kéo nhẹ lộ ra một vẻ ý cười yêu mỵ.
Trường Lan cười khẽ hai tiếng, trả lời: “Cung chủ không tiếc chế tạo ôn dịch giả, kì thực là muốn tìm đại phu giỏi có thể trị liệu, xem ra bệnh của cung chủ hẳn là rất khó giải quyết. Không bằng chúng ta làm rõ, ta trị liệu cho ngươi, ngươi giải trúng độc bằng hữu của ta trúng, như thế nào?”
“Công tử thật thẳng thắng, bất quá ta muốn biết thực lực của công tử đến tột cùng có bao nhiêu.” Hắn nói xong nâng mắt ám chỉ Việt Phong Linh.
Việt Phong Linh gật đầu, nàng ra màn tơ đưa cho Trường Lan một dây hồng.
“Huyền ti chẩn mạch, không biết công tử có thể hay không?” Thanh âm âm nhu của nam tử hồng y hỏi hắn.
Trường Lan tiếp nhận tơ hồng, câu môi: “Trước kia chưa từng thử, hôm nay lại muốn thử thử một lần.”
Sắc mặt Dạ Quân Ly u lãnh nhìn Việt Phong Linh đem đầu kia của tơ hồng buộc lên cổ tay nam tử hồng y, khoảng cách xa hai trượng, một dây đỏ, không biết cung chủ này có phải cố ý làm khó Trường Lan không?
Bên cạnh Dạ Mạch Hàn nhíu mày, tuy rằng hắn tinh thông y thuật, nhưng chưa bao giờ thử qua huyền ti chẩn mạch, nghe nói đây là khiêu chiến là rất lớn với y giả.
Vọng Thư Uyển.com
Hai người lặng im lên ngón tay Trường Lan đáp lên tơ hồng, trong cung điện hoàn toàn yên tĩnh, qua thật lâu sau, Trường Lan mới ngẩng đầu nhìn người sau màn tơ trầm giọng nói: : Trong cơ thể ngươi đều không phải là chỉ có một loại độc, bởi vì lấy độc trị độc ngươi miễn cưỡng bảo vệ tính mạng, nhưng độc tính trong cơ thể phát tác giống như liệt hỏa chước thân cần vật cực âm áp chế. Mà vật cực âm, nên là máu tươi của xử nữ!”
Nam nhân sau màn tơ biến sắc, đáy mắt liễm lên cảm xúc không biết tên, giọng nói kia trầm trọng vài phần, hỏi hắn: “Không biết công tử có thể giải hay không?”
Trường Lan nói: “Ta còn cần xem kỹ, mong rằng cung chủ dời bước, để cho ta cẩn thận bắt mạch cho ngươi.”
Nam tử kia trầm tư một phen, lập tức vỗ vỗ tay, thị nữ thị đi tới, xốc màn tơ lên. Việt Phong Linh đỡ hắn xuống long tọa.
Dạ Quân Ly ngẩng đầu nhìn người đi ra màn tơ, sắc mặt đột nhiên chấn động, đáy mắt tràn đầy rung động kinh hãi, người cũng kích động vài phần rung giọng nói: “Thượng Uyên, thế nào là ngươi?”
Trường Lan cũng rất là khiếp sợ, người trước mắt rõ ràng chính là thiếu soái Mạc Thượng Uyên Long Đằng quân. Bởi vì Dạ Quân Ly, hắn biết một ít tướng lãnh của Long Đằng quân, mà người trước mắt ngoại trừ sắc mặt trắng bệch không có chút máu, thân hình gầy yếu ra, ngũ quan đó trang nghiêm chính là Thượng Uyên.
“Không, ngươi không phải Thượng Uyên. Thượng Uyên đã chết rồi, hắn không thể nào còn sống.” Dạ Quân Ly đã khôi phục bình tĩnh, ngày gặp chuyện ở kinh thành, Mạnh Thanh Hoan rõ ràng gặp qua Thượng Uyên, hắn đã chết, chết ở Thu Nham sơn!
Nhưng người trước mắt nên giải thích như thế nào?
Nam tử hồng y nghe Dạ Quân Ly nói, trên mặt trôi nổi nghi hoặc, thanh âm lộ ra vài phần âm hàn: “Thượng Uyên là ai? Các ngươi đến tột cùng là người nào?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.