Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia
Chương 24: Bố Cục Chi Nhân
Lạc Tuyết Khuynh Thành
02/06/2022
CHƯƠNG 24: BỐ CỤC CHI NHÂN
Editor: Luna Huang
Nói ra khỏi miệng, Mạnh Thanh Hoan liền có chút hối hận.
Kỳ thực nàng rất rõ ràng, bất kể là cổ đại hay hiện đại, đều là một thời đại lợi ích, ai hữu dụng với mình, người đó liền có giá trị.
Giữa nàng và Dạ Quân Ly là bởi vì lợi ích mới dính dáng ở chung với nhau, nếu không có quan hệ lợi ích này, sống hay chết, ai sẽ để ý?
Khóe môi của Dạ Quân Ly khẽ động, chỉ là hắn còn chưa mở miệng, liền bị Mạnh Thanh Hoan giành trước.
“Phong Nguyệt Bạch đối với ta có thành kiến, có lẽ lời này là hắn cố ý làm ta sợ. Quên đi, không nói cái này. Ngươi còn chưa có nói cho ta biết tìm được người bố khốn long chi cục chưa?” Mạnh Thanh Hoan không muốn tự đòi mất mặt, nên xảo diệu dời đi trọng tâm câu chuyện.
Đều nói là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không khỏi, nếu như Phong Nguyệt Bạch nói là thật, chỉ sợ nàng là phòng cũng phòng không xong, nhất là hiện nàng không có ký ức của nguyên thân.
Huống chi, nàng tin tưởng lấy năng lực của Dạ Quân Ly, có thể bảo vệ nàng, cho nên nàng mới không buồn lo vô cớ.
Dạ Quân Ly thấy sắc mặt của Mạnh Thanh Hoan vốn là ủ dột dần dần minh lãng, hắn cảm thấy, nữ tử này có tính tình cực kỳ cứng cỏi.
Nếu như nàng đối với hắn mà nói, chỉ là một người râu ria, hắn cũng sẽ không để bụng như vậy.
Nhưng thượng thiên nếu để cho bọn họ có dính dấp, như vậy hắn nhất định phải gánh vác trách nhiệm thủ hộ nàng.
Dạ Quân Ly tản ra tư tự ở đáy lòng, ở một bên tìn ghế gỗ lê hoa ngồi xuống, thuận lợi cầm trà bôi thanh từ khẽ nhấp một cáim mới chậm rãi nói: “Lăng Túc đã tra được, công tượng tổng quản phụ trách tu sửa thanh lăng Đoan Chính có hiềm nghi nhất, chỉ là người này ba ngày trước đã bạo bệnh vong thân.”
Mạnh Thanh Hoan hơi chìm suy tư một chút, ngẩng đầu hỏi: “Đoan Chính này có bối cảnh gì?”
Dạ Quân Ly đặt ly trà xuống, tùy ý sửa lại ống tay áo một chút trả lời: “Tổ tiên của Đoan Chính từng là thợ thủ công ngự dụng của lăng tẩm hoàng gia, chỉ là sau này gia tộc xuống dốc, hôm nay đã sớm không còn như trước nữa. Bởi vì cái chết của bổn vương quá mức ngoài ý muốn, không kịp trùng tu lăng tẩm mới, chỉ có thể một lần nữa sửa chữa lại thanh lăng bỏ hoang hạ táng, mới tìm Đoan Chính để làm việc sửa chữa này.”
Mạnh Thanh Hoan lẳng lặng nghe, nhìn ngón tay của Dạ Quân Ly nhẹ nhàng gõ lưng ghế dựa, tư thái của hắn lười mà lại tùy ý, biểu hiện nhàn nhạt trên gương mặt tuấn mỹ như yêu nghiệt, hắn chỉ là ngồi như vậy, liền xinh đẹp như một bức thủy mặc.
Mạnh Thanh Hoan vội vội vàng vàng thu liễm tâm thần, mị lực của nam nhân này thực sự quá lớn.
Dạ Quân Ly hơi ngước mắt nhìn Mạnh Thanh Hoan đột nhiên cúi đầu, bên tai hơi phiếm hồng, môi mỏng của hắn nhẹ nhàng mân, một tiếu ý không dễ phát giác đẩy ra ở khóe môi, sau đó bất động thanh sắc nói tiếp.
“Phổ An giám đem vẽ bản giao địa cung giao cho Đoan Chính, sau đó người của Phổ An giám cũng kiểm tra thực hư bài biện cũng không vấn đề. Trước khi địa cung phong tỏa, Đoan Chính từng một mình đi vào kiểm tra, bởi vậy người có hiềm nghi nhất chính là hắn. Hơn nữa, chu sa trên tường, vốn phải là dùng ngân sa, bởi vì hai cái thập phần tương tự, phỏng chừng người của Phổ An giám không có phát giác.”
Vọng Thư Uyển.com
“Điểm trọng yếu nhất là, Đoan Chính am hiểu nhất chính là bích hoạ. Bích hoạ của địa cung thanh lăng là do chính ta hắn vẽ, hắn vẽ tranh hơn mười năm, không có khả năng nhận không ra chu sa cùng ngân sa. Các loại dấu hiệu cho thấy, người này có hiềm nghi nhất. Nhưng hắn với quan trường hoặc người trong hoàng gia không có gì lui tới, nên tra không ra chủ sử sau màn.”
Dạ Quân Ly kể hết tin tức lấy được, hắn nhướng mi nhìn Mạnh Thanh Hoan như có điều suy nghĩ.
“Vương gia đã quên điểm trọng yếu nhất, nếu Đoan chính là người bày khốn long chi cục, vậy đã nói rõ, người này cực kỳ hiểu phong thuỷ. Ta nghĩ ở Dạ Chiêu quốc, người biết phong thuỷ thuật, cũng không nhiều chứ?” Mâu quang của Mạnh Thanh Hoan sáng ngời, cười nhìn Dạ Quân Ly.
Chỉ là cuối cùng nàng lại lại bổ sung một câu: “Thế nhưng, nếu người này thâm tàng bất lộ, chúng ta đây sẽ không tra xét được.”
—Phân Cách Tuyến Luna Huang – Vọng Thư Uyển—
Mọi người nhớ ủng hộ ta bằng cách … nhé >,^ cái quy định khỉ khô nó không cho ta viết ra nhưng mọi người hiểu mà ha ????
Cám ơn mọi người đã tạo động lực cho ta edit viết truyện và duy trì web
Editor: Luna Huang
Nói ra khỏi miệng, Mạnh Thanh Hoan liền có chút hối hận.
Kỳ thực nàng rất rõ ràng, bất kể là cổ đại hay hiện đại, đều là một thời đại lợi ích, ai hữu dụng với mình, người đó liền có giá trị.
Giữa nàng và Dạ Quân Ly là bởi vì lợi ích mới dính dáng ở chung với nhau, nếu không có quan hệ lợi ích này, sống hay chết, ai sẽ để ý?
Khóe môi của Dạ Quân Ly khẽ động, chỉ là hắn còn chưa mở miệng, liền bị Mạnh Thanh Hoan giành trước.
“Phong Nguyệt Bạch đối với ta có thành kiến, có lẽ lời này là hắn cố ý làm ta sợ. Quên đi, không nói cái này. Ngươi còn chưa có nói cho ta biết tìm được người bố khốn long chi cục chưa?” Mạnh Thanh Hoan không muốn tự đòi mất mặt, nên xảo diệu dời đi trọng tâm câu chuyện.
Đều nói là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không khỏi, nếu như Phong Nguyệt Bạch nói là thật, chỉ sợ nàng là phòng cũng phòng không xong, nhất là hiện nàng không có ký ức của nguyên thân.
Huống chi, nàng tin tưởng lấy năng lực của Dạ Quân Ly, có thể bảo vệ nàng, cho nên nàng mới không buồn lo vô cớ.
Dạ Quân Ly thấy sắc mặt của Mạnh Thanh Hoan vốn là ủ dột dần dần minh lãng, hắn cảm thấy, nữ tử này có tính tình cực kỳ cứng cỏi.
Nếu như nàng đối với hắn mà nói, chỉ là một người râu ria, hắn cũng sẽ không để bụng như vậy.
Nhưng thượng thiên nếu để cho bọn họ có dính dấp, như vậy hắn nhất định phải gánh vác trách nhiệm thủ hộ nàng.
Dạ Quân Ly tản ra tư tự ở đáy lòng, ở một bên tìn ghế gỗ lê hoa ngồi xuống, thuận lợi cầm trà bôi thanh từ khẽ nhấp một cáim mới chậm rãi nói: “Lăng Túc đã tra được, công tượng tổng quản phụ trách tu sửa thanh lăng Đoan Chính có hiềm nghi nhất, chỉ là người này ba ngày trước đã bạo bệnh vong thân.”
Mạnh Thanh Hoan hơi chìm suy tư một chút, ngẩng đầu hỏi: “Đoan Chính này có bối cảnh gì?”
Dạ Quân Ly đặt ly trà xuống, tùy ý sửa lại ống tay áo một chút trả lời: “Tổ tiên của Đoan Chính từng là thợ thủ công ngự dụng của lăng tẩm hoàng gia, chỉ là sau này gia tộc xuống dốc, hôm nay đã sớm không còn như trước nữa. Bởi vì cái chết của bổn vương quá mức ngoài ý muốn, không kịp trùng tu lăng tẩm mới, chỉ có thể một lần nữa sửa chữa lại thanh lăng bỏ hoang hạ táng, mới tìm Đoan Chính để làm việc sửa chữa này.”
Mạnh Thanh Hoan lẳng lặng nghe, nhìn ngón tay của Dạ Quân Ly nhẹ nhàng gõ lưng ghế dựa, tư thái của hắn lười mà lại tùy ý, biểu hiện nhàn nhạt trên gương mặt tuấn mỹ như yêu nghiệt, hắn chỉ là ngồi như vậy, liền xinh đẹp như một bức thủy mặc.
Mạnh Thanh Hoan vội vội vàng vàng thu liễm tâm thần, mị lực của nam nhân này thực sự quá lớn.
Dạ Quân Ly hơi ngước mắt nhìn Mạnh Thanh Hoan đột nhiên cúi đầu, bên tai hơi phiếm hồng, môi mỏng của hắn nhẹ nhàng mân, một tiếu ý không dễ phát giác đẩy ra ở khóe môi, sau đó bất động thanh sắc nói tiếp.
“Phổ An giám đem vẽ bản giao địa cung giao cho Đoan Chính, sau đó người của Phổ An giám cũng kiểm tra thực hư bài biện cũng không vấn đề. Trước khi địa cung phong tỏa, Đoan Chính từng một mình đi vào kiểm tra, bởi vậy người có hiềm nghi nhất chính là hắn. Hơn nữa, chu sa trên tường, vốn phải là dùng ngân sa, bởi vì hai cái thập phần tương tự, phỏng chừng người của Phổ An giám không có phát giác.”
Vọng Thư Uyển.com
“Điểm trọng yếu nhất là, Đoan Chính am hiểu nhất chính là bích hoạ. Bích hoạ của địa cung thanh lăng là do chính ta hắn vẽ, hắn vẽ tranh hơn mười năm, không có khả năng nhận không ra chu sa cùng ngân sa. Các loại dấu hiệu cho thấy, người này có hiềm nghi nhất. Nhưng hắn với quan trường hoặc người trong hoàng gia không có gì lui tới, nên tra không ra chủ sử sau màn.”
Dạ Quân Ly kể hết tin tức lấy được, hắn nhướng mi nhìn Mạnh Thanh Hoan như có điều suy nghĩ.
“Vương gia đã quên điểm trọng yếu nhất, nếu Đoan chính là người bày khốn long chi cục, vậy đã nói rõ, người này cực kỳ hiểu phong thuỷ. Ta nghĩ ở Dạ Chiêu quốc, người biết phong thuỷ thuật, cũng không nhiều chứ?” Mâu quang của Mạnh Thanh Hoan sáng ngời, cười nhìn Dạ Quân Ly.
Chỉ là cuối cùng nàng lại lại bổ sung một câu: “Thế nhưng, nếu người này thâm tàng bất lộ, chúng ta đây sẽ không tra xét được.”
—Phân Cách Tuyến Luna Huang – Vọng Thư Uyển—
Mọi người nhớ ủng hộ ta bằng cách … nhé >,^ cái quy định khỉ khô nó không cho ta viết ra nhưng mọi người hiểu mà ha ????
Cám ơn mọi người đã tạo động lực cho ta edit viết truyện và duy trì web
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.