Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia
Chương 50: Chân Tướng 4
Lạc Tuyết Khuynh Thành
02/06/2022
CHƯƠNG 50: CHÂN TƯỚNG 4
Editor: Luna Huang
Đối với tình thế trước mắt, Mạnh Thanh Hoan bao nhiêu cũng hiểu vài phần, tối nay thái tử thất thế, hoàng thượng dưới cơn nóng giận suýt nữa phế lập thái tử, mà Dạ Mạch Hàn không được hoàng thượng yêu thích, lúc này Dạ Đình Giang duy nhất ký dư hậu vọng đó là Dạ Quân Ly.
Mà nàng bất quá là một cửu tiểu thư thứ xuất, mặc dù được thiên ân mông phúc tử mà phục sinh, nhưng cũng không sửa đổi được thân phận ti vi này.
Huống hồ hoàng thượng có ý Dạ Quân Ly nghênh thú công chúa hòa thân, vì bang giao hai nước, trước khi Dạ Quân Ly chưa có nghênh thú công chúa, quý phủ tất nhiên là không thể có nữ chủ nhân.
Nên hoàng thượng mới có thể mượn cơ hội đem nàng đuổi về Mạnh phủ, chính như thái tử trước đó nois, minh hôn, là chết mới thành, hôm nay nàng và Dạ Quân Ly đều sống lại, hôn sự này dĩ nhiên là hủy bỏ.
“Mạnh Thanh Hoan, có đôi khi ngươi thực sự là thông minh làm cho người ta chán ghét.” Dạ Quân Ly than nhẹ một tiếng, có chút không thể tránh được. Hắn làm sao không biết tâm tư của phụ hoàng hắn, thế nhưng nếu như thả Mạnh Thanh Hoan hồi Mạnh phủ, hắn nên làm cái gì bây giờ?
Hắn là hoạt tử nhân, phải dựa vào bên người Mạnh Thanh Hoan mới có thể sống!
Mạnh Thanh Hoan ngước mắt nhìn bi thương nhàn nhạt trên mặt Dạ Quân Ly, kỳ thực nàng cũng lo lắng, Dạ Quân Ly nếu như ly khai nàng còn có thể hảo đoan đoan mà sống hay không?
“Ta biết ngươi lo lắng cái gì, việc này chúng ta trở lại bàn bạc kỹ hơn. Lúc này hoàng thượng đang nổi nóng, ngươi vẫn không nên đi nếm mùi thất bại.” Mạnh Thanh Hoan biết sự không phải là một người không có chừng mực, tuy rằng tính tình của hắn âm tình bất định, tâm tư thâm trầm, nhưng rất nhiều chuyện hắn cũng có thể thành thạo, không sợ hãi.
Tựa như ngày trong chuyện hôm nay đối đãi Trương Tấn Phong, hiển nhiên hắn từ lâu chuẩn bị hậu chiêu rồi!
Nàng đang nghĩ ngợi, thình lình Dạ Quân Ly đột nhiên đưa tay kéo nàng vào trong lòng, sấm chớp rền vang xung quanh, cuồng phong gào thét, mắt thấy mưa xối xả sắp đến.
Vọng Thư Uyển.com
Mạnh Thanh Hoan nhất thời ngơ ngẩn, cảm thụ được ôm ấp không có ôn độ kia, tuy rằng băng lãnh nhưng cho người cảm giác rất an toàn, trong bụng nàng ấm áp, đã quên phản ứng.
Ngẩng đầu nhìn khói xanh phiêu đãng chung quanh, trung gian lại có một có một người nàng thập phần quen thuộc. Con ngươi của nàng chợt co rụt lại, dưới chân mềm nhũn, nhất thời hồi thần cắn răng nộ hảm: “Dạ Quân Ly, ngươi mau buông ta ra.”
Dạ Quân Ly cúi đầu nhìn hai tròng mắt của nàng chợt biến, trên mặt có chút biểu tình thất sắc kinh hoảng, hắn vội vội vàng vàng buông lỏng tay ra biểu tình có chút hối hận, là hắn nhất thời đại ý lại quên đây là đang trong hoàng cung.
Mạnh Thanh Hoan thoát khỏi ôm ấp của Dạ Quân Ly, nàng lảo đảo lui lại mấy bước, nhưng ai biết hai chân nàng như nhũn ra, căn bản là đứng không vững, thời gian nàng suýt nữa té ngã, Dạ Quân Ly đột nhiên ôm eo của nàng một lần nữa ôm nàng trở về trong lòng.
Tay hắn nặng nề đặt tại sau ót của nangf, để đầu của nàng dán vào ngực hắn, thanh âm trầm thấp từ từ êm tai mang theo ý tứ hàm xúc không cần phản kháng: “Nhắm mắt lại.”
Mạnh Thanh Hoan nhắm chặt hai mắt, thân thể hơi, đáy lòng một trận phát thuật. Thấy ai không tốt, nàng dĩ nhiên nhìn thấy Trương Tấn Phong mới vừa rồi bị sét đánh chết.
Hắn và thời điểm chết giống nhau như đúc, cả người cháy đen, hai mắt đỏ lên nhìn nàng.
Nghĩ một màn vậy, cả người Mạnh Thanh Hoan phát lạnh, đột nhiên nàng cảm giác thân thể mình nhẹ một chút, người đã bị Dạ Quân Ly ôm lấy, ống tay áo rộng lớn của hắn trùm lên trên đầu của nàng, ngăn cách tất cả phía ngoài.
“Đừng sợ, xuất cung là tốt rồi.” Dạ Quân Ly ôm nàng sãi bước đi ra quan tinh thai.
Mạnh Thanh Hoan vùi ở trong ngực của hắn, khóe mắt đột nhiên nhất sáp, cảm động không rõ, nàng hít mũi một cái tay nhỏ bé chăm chú lôi áo bào của Dạ Quân Ly thanh âm thì thào nói rằng: “Ta nhìn thấy Trương Tấn Phong, đứng ở nơi đó nhìn ta… Ngươi có phải cảm thấy ta rất vô dụng hay không?”
Editor: Luna Huang
Đối với tình thế trước mắt, Mạnh Thanh Hoan bao nhiêu cũng hiểu vài phần, tối nay thái tử thất thế, hoàng thượng dưới cơn nóng giận suýt nữa phế lập thái tử, mà Dạ Mạch Hàn không được hoàng thượng yêu thích, lúc này Dạ Đình Giang duy nhất ký dư hậu vọng đó là Dạ Quân Ly.
Mà nàng bất quá là một cửu tiểu thư thứ xuất, mặc dù được thiên ân mông phúc tử mà phục sinh, nhưng cũng không sửa đổi được thân phận ti vi này.
Huống hồ hoàng thượng có ý Dạ Quân Ly nghênh thú công chúa hòa thân, vì bang giao hai nước, trước khi Dạ Quân Ly chưa có nghênh thú công chúa, quý phủ tất nhiên là không thể có nữ chủ nhân.
Nên hoàng thượng mới có thể mượn cơ hội đem nàng đuổi về Mạnh phủ, chính như thái tử trước đó nois, minh hôn, là chết mới thành, hôm nay nàng và Dạ Quân Ly đều sống lại, hôn sự này dĩ nhiên là hủy bỏ.
“Mạnh Thanh Hoan, có đôi khi ngươi thực sự là thông minh làm cho người ta chán ghét.” Dạ Quân Ly than nhẹ một tiếng, có chút không thể tránh được. Hắn làm sao không biết tâm tư của phụ hoàng hắn, thế nhưng nếu như thả Mạnh Thanh Hoan hồi Mạnh phủ, hắn nên làm cái gì bây giờ?
Hắn là hoạt tử nhân, phải dựa vào bên người Mạnh Thanh Hoan mới có thể sống!
Mạnh Thanh Hoan ngước mắt nhìn bi thương nhàn nhạt trên mặt Dạ Quân Ly, kỳ thực nàng cũng lo lắng, Dạ Quân Ly nếu như ly khai nàng còn có thể hảo đoan đoan mà sống hay không?
“Ta biết ngươi lo lắng cái gì, việc này chúng ta trở lại bàn bạc kỹ hơn. Lúc này hoàng thượng đang nổi nóng, ngươi vẫn không nên đi nếm mùi thất bại.” Mạnh Thanh Hoan biết sự không phải là một người không có chừng mực, tuy rằng tính tình của hắn âm tình bất định, tâm tư thâm trầm, nhưng rất nhiều chuyện hắn cũng có thể thành thạo, không sợ hãi.
Tựa như ngày trong chuyện hôm nay đối đãi Trương Tấn Phong, hiển nhiên hắn từ lâu chuẩn bị hậu chiêu rồi!
Nàng đang nghĩ ngợi, thình lình Dạ Quân Ly đột nhiên đưa tay kéo nàng vào trong lòng, sấm chớp rền vang xung quanh, cuồng phong gào thét, mắt thấy mưa xối xả sắp đến.
Vọng Thư Uyển.com
Mạnh Thanh Hoan nhất thời ngơ ngẩn, cảm thụ được ôm ấp không có ôn độ kia, tuy rằng băng lãnh nhưng cho người cảm giác rất an toàn, trong bụng nàng ấm áp, đã quên phản ứng.
Ngẩng đầu nhìn khói xanh phiêu đãng chung quanh, trung gian lại có một có một người nàng thập phần quen thuộc. Con ngươi của nàng chợt co rụt lại, dưới chân mềm nhũn, nhất thời hồi thần cắn răng nộ hảm: “Dạ Quân Ly, ngươi mau buông ta ra.”
Dạ Quân Ly cúi đầu nhìn hai tròng mắt của nàng chợt biến, trên mặt có chút biểu tình thất sắc kinh hoảng, hắn vội vội vàng vàng buông lỏng tay ra biểu tình có chút hối hận, là hắn nhất thời đại ý lại quên đây là đang trong hoàng cung.
Mạnh Thanh Hoan thoát khỏi ôm ấp của Dạ Quân Ly, nàng lảo đảo lui lại mấy bước, nhưng ai biết hai chân nàng như nhũn ra, căn bản là đứng không vững, thời gian nàng suýt nữa té ngã, Dạ Quân Ly đột nhiên ôm eo của nàng một lần nữa ôm nàng trở về trong lòng.
Tay hắn nặng nề đặt tại sau ót của nangf, để đầu của nàng dán vào ngực hắn, thanh âm trầm thấp từ từ êm tai mang theo ý tứ hàm xúc không cần phản kháng: “Nhắm mắt lại.”
Mạnh Thanh Hoan nhắm chặt hai mắt, thân thể hơi, đáy lòng một trận phát thuật. Thấy ai không tốt, nàng dĩ nhiên nhìn thấy Trương Tấn Phong mới vừa rồi bị sét đánh chết.
Hắn và thời điểm chết giống nhau như đúc, cả người cháy đen, hai mắt đỏ lên nhìn nàng.
Nghĩ một màn vậy, cả người Mạnh Thanh Hoan phát lạnh, đột nhiên nàng cảm giác thân thể mình nhẹ một chút, người đã bị Dạ Quân Ly ôm lấy, ống tay áo rộng lớn của hắn trùm lên trên đầu của nàng, ngăn cách tất cả phía ngoài.
“Đừng sợ, xuất cung là tốt rồi.” Dạ Quân Ly ôm nàng sãi bước đi ra quan tinh thai.
Mạnh Thanh Hoan vùi ở trong ngực của hắn, khóe mắt đột nhiên nhất sáp, cảm động không rõ, nàng hít mũi một cái tay nhỏ bé chăm chú lôi áo bào của Dạ Quân Ly thanh âm thì thào nói rằng: “Ta nhìn thấy Trương Tấn Phong, đứng ở nơi đó nhìn ta… Ngươi có phải cảm thấy ta rất vô dụng hay không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.