Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia
Chương 62: Vu Cương Huyết
Lạc Tuyết Khuynh Thành
02/06/2022
CHƯƠNG 62: VU CƯƠNG HUYẾT
Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan xoa xoa đầu, mấy ngày nay được Trường Lan khám và chữa bệnh bênh mất trí nhớ của nàng khôi phục một ít, bất quá đều là một ít cuộc đời ngày xưa của Mạnh Cửu Nhi, cũng không tỉ mỉ.
Liên quan đến cái chết của Mạnh Cửu Nhi, nàng vẫn là không có chút ấn tượng nào. Còn có ánh mắt của Lâu Vũ Thần nhìn nàng cùng với tiếu ý, phân minh để Mạnh Thanh Hoan cảm thấy giữa bọn họ có lẽ là có quen biết!
Thế nhưng mặc cho nàng nghĩ như thế nào, chính là không nhớ nổi ký ức trọng yếu này.
“Đầu lại đau?” Thanh âm trầm thấp của Dạ Quân Ly cắt đứt suy nghĩ của nàng.
Mạnh Thanh Hoan gật đầu, nhún nhún vai thán nói: “Xem ra danh hào y tiên của Trường Lan chỉ sợ là không giữ được.” Nàng nhìn có chút hả hê, nhớ tới mấy ngày nay mỗi ngày bị Trường Lan ép uống chén thuốc đắng, nàng liền một bụng nước đắng, hận không thể để Trường Lan té ngã.
Dạ Quân Ly nhìn thấu nhỏ mọn của Mạnh Thanh Hoan, hắn mỉm cười khẽ vỗ nàng một cái nói: “Trường Lan đã rời kinh rồi, bất quá trước khi hắn đi để lại một toa thuốc, đảm bảo ngươi thuốc đến bệnh khỏi.”
Sắc mặt của Mạnh Thanh Hoan trầm xuống, như lâm đại địch, Trường Lan này đi còn buông tha nàng! Bất quá nói trở về, nàng cũng rất muốn biết trong trí nhớ bản thân mất đến tột cùng có cái gì? Nếu dược phương của Trường Lan hữu dụng, đó là đắng hơn nữa nàng cũng nguyện ý, không có ký ức, thật giống như trong một mảnh sương mù dày đặc, biện không rõ phương hướng.
“Hy vọng dược phương lần này sẽ hữu dụng, nếu không ta nhất định làm hỏng danh hào y tiên của hắn.” Mạnh Thanh Hoan phẫn hận nói, lên xe ngựa.
Dạ Quân Ly khẽ cười một tiếng, lập tức lên xe ngựa. Một đường không nói chuyện, thẳng đến mã xa dừng ở trước cửa Hiên vương phủ.
“Lưu Cảnh, đến Mạnh phủ, nói rõ bổn vương sẽ đích thân tiễn Cửu nhi. Hồi phủ” Sau khi Dạ Quân Ly xuống xe liền thẳng phân phó Lưu Cảnh.
Mạnh Thanh Hoan nghe lời này nao nao, trong lòng khó tránh khỏi thất lạc, bất quá tinh tế nghĩ đến, Dạ Quân Ly hôm nay đã có hô hấp và nhịp tim, sau này chỉ cần cách mỗi bảy ngày, nàng dùng máu của mình dưỡng thông linh ngọc của hắn là xong, sau này nàng cũng không cần thời thời khắc khắc bồi ở bên cạnh hắn nữa.
Vọng Thư Uyển.com
Nàng bây giờ đối với Dạ Quân Ly mà nói, đã không có trọng yếu nữa.
Dạ Quân Ly xoay người nhìn Mạnh Thanh Hoan cụp mắt thất thần, mâu quang hắn khẽ híp một cái, khóe môi đóng chặt nhẹ nhàng bất động thanh sắc mở.
“Thế nào, ngươi không muốn hồi Mạnh phủ? Chỉ cần ngươi mở miệng đáp ứng làm vương phi của ta, bổn vương nhất định nghĩ biện pháp cho ngươi trở thành nữ chủ nhân của Hiên vương phủ.” Biểu tình của Dạ Quân Ly nghiêm túc chăm chú nhìn nàng.
Lòng của Mạnh Thanh Hoan chợt run lên, khiêu động lợi hại. Chỉ là nàng không có mất lý trí, hứa hẹn của Dạ Quân Ly với nàng, bất quá là bởi vì nàng là hắn hy vọng của mạng sống là hắn, không quan hệ tình ~ ái.
Mà nàng cũng không thuộc về nơi này, một khi động tâm, sẽ trở về không được!
“Vương gia xem ra bệnh không nhẹ, đơi Trường Lan trở về nhất định phải để cho hắn hảo hảo xem cho ngươi một chút, cũng không biết loại bệnh tự kỷ này, Trường Lan có trị được hay không?” Mạnh Thanh Hoan cười đùa một tiếng, giọng tràn đầy giễu cợt.
Sắc mặt của Dạ Quân Ly buồn bã, đáy lòng trầm muộn coi như là muốn nổ tung, hắn hít sâu một hơi, ống tay áo vung lên lưu lại một câu: “Ngươi nghỉ ngơi thật tốt đi, ngày mai bổn vương tự mình tiễn ngươi hồi phủ.”
Không mang theo bất kỳ cảm tình gì, cùng bóng lưng hắn rời đi, đâm tâm của Mạnh Thanh Hoan một trận đau nhức.
Mạnh Thanh Hoan không biết mình đây là thế nào? Chẳng lẽ là mị lực của yêu nghiệt Dạ Quân Ly này quá lớn? Có lẽ ly khai mới là lựa chọn sáng suốt nhất của nàng.
Trở lại Đồng Tâm cư, Mạnh Thanh Hoan liền nỗ lực đem Dạ Quân Ly ném ra sau ót, nhận nhận chân chân bắt đầu nghiên cứu Quỷ Môn trận Dạ Mạch Hàn đưa cho nàng.
Phạn văn trong sách ghi lại nội dung đầu mối quan trọng có liên quan đến có thể để cho tử mà phục sinh của thông linh ngọc. Nguyên lai thông linh ngọc chính là bảo vật trấn quốc của Thiên Linh quốc, thời đại do Vu tộc cùng Cương tộc cùng thủ hộ.
Vu tộc cùng Cương tộc? Trong lúc giật mình Mạnh Thanh Hoan nhớ tới lời trên kim bạc.
Vu cương huyết!
Chẳng lẽ chính là chỉ máu của hậu nhân thần tộc thủ hộ thông linh ngọc?
Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan xoa xoa đầu, mấy ngày nay được Trường Lan khám và chữa bệnh bênh mất trí nhớ của nàng khôi phục một ít, bất quá đều là một ít cuộc đời ngày xưa của Mạnh Cửu Nhi, cũng không tỉ mỉ.
Liên quan đến cái chết của Mạnh Cửu Nhi, nàng vẫn là không có chút ấn tượng nào. Còn có ánh mắt của Lâu Vũ Thần nhìn nàng cùng với tiếu ý, phân minh để Mạnh Thanh Hoan cảm thấy giữa bọn họ có lẽ là có quen biết!
Thế nhưng mặc cho nàng nghĩ như thế nào, chính là không nhớ nổi ký ức trọng yếu này.
“Đầu lại đau?” Thanh âm trầm thấp của Dạ Quân Ly cắt đứt suy nghĩ của nàng.
Mạnh Thanh Hoan gật đầu, nhún nhún vai thán nói: “Xem ra danh hào y tiên của Trường Lan chỉ sợ là không giữ được.” Nàng nhìn có chút hả hê, nhớ tới mấy ngày nay mỗi ngày bị Trường Lan ép uống chén thuốc đắng, nàng liền một bụng nước đắng, hận không thể để Trường Lan té ngã.
Dạ Quân Ly nhìn thấu nhỏ mọn của Mạnh Thanh Hoan, hắn mỉm cười khẽ vỗ nàng một cái nói: “Trường Lan đã rời kinh rồi, bất quá trước khi hắn đi để lại một toa thuốc, đảm bảo ngươi thuốc đến bệnh khỏi.”
Sắc mặt của Mạnh Thanh Hoan trầm xuống, như lâm đại địch, Trường Lan này đi còn buông tha nàng! Bất quá nói trở về, nàng cũng rất muốn biết trong trí nhớ bản thân mất đến tột cùng có cái gì? Nếu dược phương của Trường Lan hữu dụng, đó là đắng hơn nữa nàng cũng nguyện ý, không có ký ức, thật giống như trong một mảnh sương mù dày đặc, biện không rõ phương hướng.
“Hy vọng dược phương lần này sẽ hữu dụng, nếu không ta nhất định làm hỏng danh hào y tiên của hắn.” Mạnh Thanh Hoan phẫn hận nói, lên xe ngựa.
Dạ Quân Ly khẽ cười một tiếng, lập tức lên xe ngựa. Một đường không nói chuyện, thẳng đến mã xa dừng ở trước cửa Hiên vương phủ.
“Lưu Cảnh, đến Mạnh phủ, nói rõ bổn vương sẽ đích thân tiễn Cửu nhi. Hồi phủ” Sau khi Dạ Quân Ly xuống xe liền thẳng phân phó Lưu Cảnh.
Mạnh Thanh Hoan nghe lời này nao nao, trong lòng khó tránh khỏi thất lạc, bất quá tinh tế nghĩ đến, Dạ Quân Ly hôm nay đã có hô hấp và nhịp tim, sau này chỉ cần cách mỗi bảy ngày, nàng dùng máu của mình dưỡng thông linh ngọc của hắn là xong, sau này nàng cũng không cần thời thời khắc khắc bồi ở bên cạnh hắn nữa.
Vọng Thư Uyển.com
Nàng bây giờ đối với Dạ Quân Ly mà nói, đã không có trọng yếu nữa.
Dạ Quân Ly xoay người nhìn Mạnh Thanh Hoan cụp mắt thất thần, mâu quang hắn khẽ híp một cái, khóe môi đóng chặt nhẹ nhàng bất động thanh sắc mở.
“Thế nào, ngươi không muốn hồi Mạnh phủ? Chỉ cần ngươi mở miệng đáp ứng làm vương phi của ta, bổn vương nhất định nghĩ biện pháp cho ngươi trở thành nữ chủ nhân của Hiên vương phủ.” Biểu tình của Dạ Quân Ly nghiêm túc chăm chú nhìn nàng.
Lòng của Mạnh Thanh Hoan chợt run lên, khiêu động lợi hại. Chỉ là nàng không có mất lý trí, hứa hẹn của Dạ Quân Ly với nàng, bất quá là bởi vì nàng là hắn hy vọng của mạng sống là hắn, không quan hệ tình ~ ái.
Mà nàng cũng không thuộc về nơi này, một khi động tâm, sẽ trở về không được!
“Vương gia xem ra bệnh không nhẹ, đơi Trường Lan trở về nhất định phải để cho hắn hảo hảo xem cho ngươi một chút, cũng không biết loại bệnh tự kỷ này, Trường Lan có trị được hay không?” Mạnh Thanh Hoan cười đùa một tiếng, giọng tràn đầy giễu cợt.
Sắc mặt của Dạ Quân Ly buồn bã, đáy lòng trầm muộn coi như là muốn nổ tung, hắn hít sâu một hơi, ống tay áo vung lên lưu lại một câu: “Ngươi nghỉ ngơi thật tốt đi, ngày mai bổn vương tự mình tiễn ngươi hồi phủ.”
Không mang theo bất kỳ cảm tình gì, cùng bóng lưng hắn rời đi, đâm tâm của Mạnh Thanh Hoan một trận đau nhức.
Mạnh Thanh Hoan không biết mình đây là thế nào? Chẳng lẽ là mị lực của yêu nghiệt Dạ Quân Ly này quá lớn? Có lẽ ly khai mới là lựa chọn sáng suốt nhất của nàng.
Trở lại Đồng Tâm cư, Mạnh Thanh Hoan liền nỗ lực đem Dạ Quân Ly ném ra sau ót, nhận nhận chân chân bắt đầu nghiên cứu Quỷ Môn trận Dạ Mạch Hàn đưa cho nàng.
Phạn văn trong sách ghi lại nội dung đầu mối quan trọng có liên quan đến có thể để cho tử mà phục sinh của thông linh ngọc. Nguyên lai thông linh ngọc chính là bảo vật trấn quốc của Thiên Linh quốc, thời đại do Vu tộc cùng Cương tộc cùng thủ hộ.
Vu tộc cùng Cương tộc? Trong lúc giật mình Mạnh Thanh Hoan nhớ tới lời trên kim bạc.
Vu cương huyết!
Chẳng lẽ chính là chỉ máu của hậu nhân thần tộc thủ hộ thông linh ngọc?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.